Trích đoạn: kelangdu
Huynh à đệ họa cùng huynh nhé. Mà chẳng biết DV là huynh , là tỷ , hay là muội nữa , thây kệ. Thông cảm cho KLD nhé
Thật với mình
Có mất gì đâu sao không sống thật với mình
Là bản ngã trong ai... chẳng có
Cứ mãi lo âu những điều vặt nhỏ
Để tự dối lừa khi đứng trước lương tâm
Hãy đam mê cho quên hết lỗi lầm
Như cơn gió rong chơi tận cùng ngõ ngách
Những giấc em mơ...sẽ có thật
Cô bé ngày nào thức dậy... những mùa yêu
Mây sẽ lại bay vào mỗi sớm , mỗi chiều
Chở ước mơ em về miền cổ tích
Những vì sao xua đêm về tịch mịch
Và bừng lên môi em... năm tháng nở nụ cười
Hãy sống thật với mình... sông đời sẽ êm xuôi
Nụ cười em hòa cùng mây gió
Lắng nghe...bao dung giữa đất trời, hoa cỏ
Dịu ngọt tiếng đời... Biển hát mãi tình ca
KLD ơi, dv hỏng phải huynh hay muội đâu, là tỷ á...cám ơn bài thơ của KLD nhe, rất hay và ý vị á...dv thích lắm....dv cũng có viết lại vài hàng nè...ừ viết theo suy nghĩ thui...chứ....ngoài đời thật..thì chắc chẳng biết nữa....sống thật cho mình có đôi khi khó lắm...vì..con người của mình còn có quá nhiều cái bận biệu..chỉ có các đại sư mới tứ đại vai không mà ngao du thiên hạ được á.....mình phàm tục quá....sống thật cho mình..có khi lại là cái ưu sầu của kẻ khác...:)
sống thật cho mình sống thật cho mình ...một điều ước quá xa hoa ...
trong khi xã hội ...là những sợi dây liên kết ...
có thể nào mình bỏ hết
mặc cảm nghĩ của người,
....mà sống cho bản thân ...?
mình có thể yêu ..., nhưng chẳng thể gần
vì giả sử ...người mình yêu đem lòng yêu kẻ khác
dù mình có van xin, có ép nài, hay khao khát ....
nhưng ...người ấy buồn ...chẳng lẽ mình vui ...?
mình có thể là những đứa trẻ cút côi
cứ lăn lộn với cuộc đời nghiệt ngã
thèm miếng ăn, nên trở thành sa đọa ...
sống thật cho mình ...như thế hay sao ?
sống thật cho mình, một mơ ước quá cao
cũng có thể mình trở thành thánh thiện
hoặc có thể đi sai đường để cái tôi trong mình lộ diện ...
trở thành kẻ ngông cuồng ..chỉ biết nghĩ cho bản thân ...
sống thật cho mình, ừ ta cũng muốn được thử một lần ...
để cùng gió, cùng mây tung bay trong khung trời lộng
hoặc như hàng trăm con sóng
ùa mạnh vào bờ ....rồi chạy ngược ra khơi ...
sống thật cho mình, đặng thỏa sức rong chơi
không đoái hoài chi đến xung quanh vạn vật ...
sống thật cho mình, có lẽ là điều ước ao cao nhất ...
mà kiếp này ...ta chẳng thể ....người ơi ...!