THIÊN LONG CUỒNG THÁNH
Đạp chông gai ta đi bằng ngạo nghễ
Dạo đường đời trần thế với bàn tay
Ta là riêng là có một không hai
Ta là nhất là cao siêu bay bổng
Ta là gió của khoảng đời trống rỗng
Ta là sông của giấc mộng huy hoàng
Ta là người viết lịch sử sang trang
Ta hiên ngang dấn thân tìm tất cả
Ta bước qua những gì là sa ngã
Hai bàn tay tạo dựng một sơn hà
Phỉ chí tang bồng một bản hùng ta
Ta bất tử ta vang xa vạn kiếp
Dù mai đây ta nằm im thiêm thiếp
Vẫn vẫy vùng sự nghiệp của ngàn thu
Ta là ai khi xiềng xích gông tù
Không khóa nổi chủ thanh gươm hùng tráng