Ngạc Nhiên Này Đến Ngạc Nhiên Nọ
Anh từng biết em vẫn là thi sĩ
Viết lời thơ tha thiết tự tâm can
Những lời thơ có băng tuyết gió ngàn
Có thương mến, yêu đương, tình dang dở
Rồi một hôm nghe tiếng ca bỡ ngỡ
Ngạc nhiên vì em ca sĩ giọng thanh
Lúc trầm ngâm lúc bay bổng ngọt lành
Anh mơ thấy ngồi hàng đầu nghe hát
Nhưng chưa hết anh giật mình kinh ngạc
Nhạc em biên cũng dào dạt như ai
Người em xa, trời phú thật nhiều tài
Thơ, ca, nhạc... còn bao điều kín nữa
Hồn anh sẽ dõi theo em từng bữa
Chắc là anh chửa hết ngạc nhiên đâu
Thế giới em cũng đủ sắc đủ mầu
Thật hạnh phúc mấy ai mà được thế!
Nguyên Đỗ