Ký ức tháng bảy      Kỷ niệm ngày xưa lại ùa về ký ức 
  Lao xao tiếng em cười trên con đường lá xanh 
  Anh đi theo tiếng gọi của tình yêu 
  Mà chả phải, mình mới vừa quen biết    
  Chỉ biết cái tên mà làm sao thấy nhớ 
  Nhớ dáng người, nhớ một cái nắm tay 
  Nhớ bím tóc ngắn lúc lắc tới vai 
  Nhớ cặp kính dày mà sao mắt xinh thế    
  Nhớ dai dẳng để trách mình ngốc tệ 
  Chẳng thèm xin em điện thoại, số nhà 
  May có cái e-mail liên lạc 
  Để hỏi thăm, đường đến với em    
  Nhưng biết rồi, chả thấy lòng thêm vui 
  Em đã có một tình yêu bên cạnh 
  Tối anh đến, em có lẽ chẳng nhớ 
  Một người bạn chỉ mới gặp qua đường    
  Thế mà rồi, lòng lại vấn vương 
  Mong người ấy rời xa em mãi mãi 
  Để anh vào trái tim em trống trải 
  Khỏa lấp đầy,hạnh phúc được em yêu    
  Ước mong rồi, cũng chỉ là mơ thôi 
  Em yêu kiều chẳng xứng với anh được 
  Anh vụng dại đi qua mùa nông nổi 
  Em đi qua anh bằng những mối tình    
  .... 
  Ký ức lại tràn đầy kỷ niệm hôm nao 
  Anh nhận ra tất cả là quá khứ 
  Cả những mùa trăng tràn đầy nhung nhớ 
  Một mối tình, tội nghiệp ấy...đơn phương..    
  Để đến bây giờ nhận lại chính mình 
  Qua giông bão đất trời thêm sáng tỏ 
  Qua bão giông tình yêu vẫn còn đó 
  Mà cách ngăn nhau bằng cả một cuộc đời 
                    
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2012 10:35:59 bởi shine >