DÌU NHAU TRONG MƯA
Mình dắt nhau đi qua mưa bóng mây
Để một đời dầm dề cơn khát
Cao - thượng điền không khô ruộng hạn
Dưới - hạ điển không tích thủy chờ mong.
Mưa ngọt ngào không có giọt đục giọt trong
Áo em ướt cho lòng anh thấm lạnh
Xin cứ mưa rơi, bởi không còn hưu quạnh
Ta dìu nhau về trong mưa trải mong manh.
ĐVN
_____________________________________________________________________________________________________
CƠN MƯA TÂM SỰ
mưa NGÂU rơi mới thắm lời chờ đợi
Ô THƯỚC bắc cầu -cho NGƯU CHỨC gặp nhau
nước mưa rơi rắc ngọt với tình đầu
anhvuốt mặt... nước lại nhòa từ trên tóc.
thoáng giờ trôi cơn mưa rào đã tạnh
chân trời xa ai đã bắc cầu vồng
để má em lại nhuộm sắc má hồng
như đã quên cơn mưa chiều qua vội.
tình bây giờ ta không còn chung lối
mưa bóng mây...ai đã vội quên rồi
chân bước lên đường mộng ảo xa xôi
bỏ lối cũ trong khoảng trời...quạnh quẽ.
ai sẽ là ngưởi mang cho em vui vẻ
trong đoạn đường phải biết sẽ cần chi
nếu giản đơn chỉ cần một lối đi.
em yêu hỡi...CON TIM thì đã chết
ĐỆ HỌA VỚI HUYNH NÈ ,CHÚC HUYNH VUI