RE: Miên Man Tình Buồn
-
22.06.2007 18:55:58
Trích đoạn: Lathephong
Cháy!
Cứ cháy đi, mùa Hè ta nóng đỏ
Hóa tro than lời lá úa thì thào
Khi mây trắng chở hờn đi ngang phố
Đã vô tình xóa sạch bóng xanh xao
Cứ cháy đi, ngọn đồi khô hoang trọc
Suốt ngàn năm chưa ngủ giấc yên lành
Khi biển cả uốn mình xoay cơn lốc
Niềm đau kia theo cát bụi tan tành
Cứ cháy đi, góc trời ta lơ đãng
Tự rất lâu quên lãng những vui buồn
Khi em đến giẫm trên vùng ánh sáng
Biết đâu làm sống lại một hoàng hôn
Cứ cháy đi, miền dư âm khắc khoải
Biến hồn này thành bình địa hoang vu
Khi sỏi đá nhú mầm xanh cỏ dại
Tình sẽ về ươm sắc lá vàng Thu
Lã Thế Phong
06/07
Dâng Hiến
Trường Phi Bảo
Ôi hùng vĩ, ngọn đuốc! Ôi hùng vĩ...,
Chàng hiên ngang phóng hỏa trái tim ta
Bao đền đài, bao cảnh sắc nguy nga
Một thời xanh giờ sắp là hoang phế
Cửa tâm hồn, hành lang dài rộng thế
Đôi mắt ta như chứa sẳn căm hờn
Lửa lan xa, từ phía nỗi cô đơn
Cháy, cháy hết mọi mạch nguồn cảm xúc
Ta oằn oại ôm vết thương buốt nhức
Khóc ngây thơ và bất lực trước mình
Sao chàng đến còn mang theo ái tình
Ta khiếp sợ ngọn lửa hình cuộc sống
Mọi thứ giờ vây quanh ta nóng bỏng
Thành phố buồn, cõi lòng quá thê lương
Ta mờ mịt đứng trước ngã ba đường
Hồn hoa cỏ chết theo hương tình nhớ
Chàng đã cướp nơi ta từng hơi thở
Phút yên bình thời thiếu nữ mơ xuân
Lửa bốc cao, ta sụp đổ dần dần
Ôi trong trắng ta dâng chàng hết thảy
...
22-6-2007