DƯỜNG NHƯ... TÔI CHẲNG PHẢI TÔI
Dường như...tôi chẳng phải tôi
Dường như xa xót...lấp bồi..vỡ thêm
Một cơn mê sảng vào đêm
Giật đi cái hạnh phúc mềm trong mơ
Giữa đời thực, tôi làm thơ
Và bây giờ đấy tôi vờ bỏ quên
Bỏ quên hương nắng bên thềm
Hương nồng gió biển bềnh bồng chân mây
Cafe đã hết tối ngày
Bạn bè, hò hẹn cũng rày rặt tan
Dường như...tôi đã đa đoan
Không còn to nhỏ trách than cuộc đời
Không cười đùa, chẳng lả lơi
Chỉ trong thinh lặng rối bời tự an
Dường như...cái khát hoang mang
Vẫn còn quanh quẩn trong màn nghĩ suy
Gia đình, bè bạn, đường thi
Cất vào sâu tận tâm tì đáy tim
Moi cay đắng, vực lặng im
Để làm thay đổi kiếm tìm ảo hư
Sẻ chia giấu lặng xa mù
Dường như...tôi đã bỏ tù đời tôi
Mục đích sống ấy đâu rồi?
Hay là đã chết trên đồi...ngày xưa
Chết khi ngày ấy... trời mưa
Vô tình cay đắng dẫm bừa..vỡ đôi
Đớn đau tan nát hoang nhồi
Dường như....tôi chẳng còn tôi.....lạnh lùng!
HuongTuyet274
**********************
Rộn nẻo đường yêu Tặng Huong Tuyet274! Em mơ chi những điều huyền diệu Người bỏ ta giờ đã xa rồi Hãy tỉnh mộng để về thực tại Quanh ta bao người cần được em yêu. Trái tim son lại đập rộn ràng Hồn thơ trẻ lại dạt dào khúc hát. Hãy yêu như lần đầu em đến Dâng cả tấm lòng cho vẹn tình say Cho cả đất trời đắm đuối vì nhau Cho cả nhân gian rộn nẻo đường yêu! Lê Minh Liên Thanh Thơ 22 giờ 15 phút, 18/3/2008 ********************* Thơ em đậm màu son sắc, chung tình và lặng thầm đau... Gửi tặng em đôi lời chia sẻ.Chúc em luôn vui bên thơ, bên đời và thành công trong công tác chuyên môn! Cô Liên!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 21:50:08 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >