THƠ LÀM THEO THỂ ĐƯỜNG LUẬT - ĐỜI MỚI
CHÂN DUNG TỰ HỌA
Ngồi rồi, em vẽ dung nhan em
Cha mẹ sinh ra vốn lọ lem
Ít chữ về nhà buôn xí-muội
Lắm lời ra chợ bán cà-rem
Thơ không lập tứ, thơ nhăng nhít
Đối chẳng thành đôi, đối nhập nhèm
Vác gậy chơi trèo thơ với phú
Lên bờ, xuống ruộng vẫn thòm thèm !
CON ỐC RẠ
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2006 00:25:19 bởi ocra5965 >
TỰ RĂN MÌNH
Em rằng em giỏi nhất làng thơ
Nhưng hóa ra em chỉ ỡm ờ
Xăm xăm quyết chí làm thi bá
Hùng hục mơ ngày chiếm vị vua!
Nước ốc trước sau là nước ốc
Càng cua kết cục cũng càng cua
Văn trường khôn quá là khôn dại (*)
Cụ Tú ngày xưa dạy chẳng thừa. ________
(*)- Thơ Tú Xương:
Khôn nghề cờ bạc là khôn dại
Dại chốn văn trường ấy dại khôn CONOCRA
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2006 11:47:51 bởi ocra5965 >
ĐI TRÊN ĐƯỜNG BÀ HUYỆN THANH QUAN,
NHỚ BÀI THƠ "QUA ĐÈO NGANG":
Thế sự mông lung trải ác tà
Quần hồng ghi dấu bậc tài hoa
Sáu bài thơ cổ lưu tên phố(*)
Nửa thế kỷ nay giữ số nhà(**)
Khanh tướng chắc gì nên vọng tộc
Câu thơ còn đó dựng danh gia
Mỗi ngày đi lại con đường ấy
Ngâm sự mất còn dễ vậy ta? Ngày Chín, tháng Tám, năm Bính Tuất.
(30-9-2006) _________
(*)- Toàn bộ sự nghiệp thơ ca của Bà Huyện Thanh Quan chỉ còn lại 6 bài, mà thực tế chỉ có 2 bài được coi là kiệt tác:
Qua đèo Ngang và
Thăng Long thành hoài cổ.
(**)- Từ năm 1955, chính quyền Việt Nam (miền Nam) chính thức đặt tên đường
Bà Huyện Thanh Quan cho một đường phố của thành phố Sài Gòn, (tên cũ do người Pháp đặt là
Flandin) và tồn tại cho đến ngày nay.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2006 22:12:19 bởi ocra5965 >
Con Ốc Rạ là loại ốc rất bé, đít nhọn và dài tựa như con ốc leng ở Nam bộ, nhưng nhỏ hơn (có nhiều ở cửa sông Mã, Hoằng Hóa, Thanh hóa). Muốn ăn phải bẻ đít rồi mút, rất thơm ngon. Người ta có sáng kiến lấy đồng tiền xu, có lỗ ở giữa đút đít con ốc vào rồi bẻ ngang cho gấy để mút. Vậy có thơ rằng: CON ỐC RẠ
Ốc rạ là con ốc tí ti
Tiền xu cái lỗ bé như ri
Nào anh, muốn thử nhăm nhăm… cấc!
Kìa chị, ham vui mút mút… hì!
Ăn ốc thòm thèm… đành đổ vỏ
Mò trai dang dở… lại phân bì.
Bác nào du lịch Sầm Sơn chửa?
Hoằng Hóa nhà em ở hướng ni! TỰ HỌA
CÙNG SAY BÓNG ĐÁ
Em thích ông già Mê-nốt-ti (*)
Còn anh ủng hộ chú Hen-ri (**)
Ba lần thắng độ cười rinh rích
Hai trái vào khung giận hí hì…
Khai cuộc em khui se-vẻn-up
Hạ màn anh mở ngũ-gia-bì
Anh ơi kỳ tới ai đoạt cúp?
Xin cá: sẽ là… Lỗ-má-ni! _______________
(*)-HLV nổi tiếng.
(**)- Danh thủ người Pháp.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2006 16:25:36 bởi ocra5965 >
LẠI CHÂN DUNG TỰ HOẠ
Mờ mờ , ảo ảo, hỡi hiền huynh!
Hoa nở về đêm, giống dạ quỳnh
Tóc tém "đờ-mi", đầu gật gật
Chân đi "chữ bát", gối khuỳnh khuỳnh
Anh em ngao ngán: đồ con ốc
Cô bác rêu rao: gái họ Huỳnh
Ngỡ ngàng con nước mười hai bến
Lỡ bước sang ngang té cái... uỳnh!
TRẦN MẠNH HÙNG
HOA KHAI SẮC (xướng kính mời )
Nụ tầm xuân nhú trĩu nhành bông
Hàm tiếu như môi đượm thắm hồng
Bao gã ong tình ngây ngất đợi
Dăm chàng bướm ái lượn lờ trông
Mê vầng khuynh sắc bồn chồn dạ
Đắm nét thanh tân nhấp nhỏm lòng
E ấp tuyệt vời hoa hé nhụy
Cười duyên cánh mở tiển màn đông
CONOCRA họa bài “Hoa khai sắc” của Trần Mạnh Hùng:
1-CÁI TỦ LẠNH
Em biết rằng anh khoái bập bông
Nay mê áo thắm, mốt quần hồng
Rau giền cà muối, em ngồi đợi
Rượu ngoại, bia lon, nó đứng trông
Còn chức, còn quyền ưa đổi dạ
Hết pin, hết đạn mới yên lòng
Mày râu quân tử còn đi nữa
Tủ lạnh ở nhà hắn đã đông!
2-TRẢ NỢ MÁ HỒNG
Có ai lấy phải đức lông bông
Trả hết cho xong nợ má hồng
Đèn sớm tảo tần cơm với áo
Sương chiều ngao ngán đợi cùng trông
Thấy điều chồng dại mà điên ruột
Nhìn cảnh con thơ lại chạnh lòng
Kiếp nữa đầu thai làm phận gái
Điểm trang giữa lúc chợ còn đông.
CHUYỆN TRÊN TRỜI
Em kể câu này anh biết không?
Trên trời cũng có một giòng sông
Nhịp cầu Ô Thuớc bao mong đợi
Bến nước Ngân Giang mấy ngóng trông
Kẻ lụy ái tình trêu Tạo Hóa
Người vương duyên nợ ghẹo Thiên Công
Trần gian không mắc cầu Ô Thuớc
Mà biết bao nhiêu kẻ chán chồng!
OCRA
____________________________
Tương Tư - ĐUYÊN HỒNG hoạ
Người ơi! Còn nhớ đến ta không
Từ độ tiễn ai trên bến sông
Ngày vắng âm thầm nhìn nước nghĩ
Đêm khuya mòn mỏi ngắm sao trông
Chim trời dõi bóng bao sầu tiếc
Tăm cá tìm hơi những luống công
Khắc khoải năm canh tàn giấc mộng
Tương tư đâu cứ phải là chồng
Thì ra mình bé cái nhầm, nên đành tự thán !
BÉ CÁI NHẦM
(Thân gửi ai tự biết mình)
Khạc chẳng ra cho nuốt chẳng vào
Múa rìu qua mắt thợ trên cao
Lời ngông phảng phất màu ông Lý*
Nét ngỗ long lanh bóng cụ Ðào*
Tiếc nỗi kình ngư đua ruộng cạn
Uổng tài tôm tép vượt sông sâu
Rừng nào cọp nấy xin tôn trọng
Dù chửa thân tình chửa kết giao.
Lá Chờ Rơi
* Lý Bạch và Ðào Tiềm
_____________________________
ĐÔI LỜI THỎ THẺ
Hoàn môn chàng hé để em vào
Thân mọn xin đừng chấp thấp cao
Lối cũ ai còn thăm gốc mận(*)
Đường xưa người vẫn nhớ hoa đào
Đưa tay sao nỡ buông tình cạn
Nắm áo chi đành thả nghĩa sâu
Hương cũ đã luồn qua cửa khác
Đêm tàn lệ nhỏ bóng quỳnh giao
Ốc rạ
__________________
NGUYÊN HÙNG hoạ
Mời Ốc vào
Cửa ngỏ không cài, mời Ốc vào
Nhớ đi cẩn thận, bậc hơi cao
Đến rồi, hãy hát câu quan họ
Ngồi lại, cho nghe điệu ả đào
Câu nệ mà chi lời nặng nhẹ
Chấp nê gì chứ nghĩa nông sâu
Nơi đây không kể cao hay thấp
Ai miễn có lòng, đều kết giao.
25.0.06
N.H.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2006 11:53:56 bởi ocra5965 >
CHÂN DUNG TỰ HOẠ
(lại một lần nữa)
Mờ mờ , ảo ảo, hỡi hiền huynh!
Hoa nở về đêm, giống dạ quỳnh
Tóc tém "đờ-mi", đầu gật gật
Chân đi "chữ bát", gối khuỳnh khuỳnh
Anh em ngao ngán: đồ con ốc
Cô bác rêu rao: gái họ Huỳnh
Ngỡ ngàng con nước mười hai bến
Lỡ bước sang ngang té cái... uỳnh!
OCRA
_________________
Tự Họa (Đuyên Hồng - hoạ)
Vô phúc gặp tôi! Đúng ác huynh
Thương hoa chỉ một giống là quỳnh
Nghênh ngang thân bước hình cà cưỡng
Dặt dẹo tay vung kiểu luýnh khuỳnh
Đầu gấu vái dài ghê đít thớt
Dân buôn ngắc ngoải hắc lưu huỳnh
Long đong muôn nẻo không ai chứa
Tức bực đôi khi muốn đánh… uỳnh
Đuyên Hồng _________________
Tình Huynh Muội
(Họa thơ Ocra và Đuyên Hồng)
Mới biết chưa thân cũng muội, huynh
Nhận nhau kết nghĩa kiểu dao - quỳnh
Tướng “huynh” ngổ ngáo tay vung lượn
Dáng “muội” ngông nghênh chân dạng khuỳnh
Đi đứng kỳ khôi như…ốc nhảy(*)
Nói năng đắng sít tựa…lưu huỳnh
Gặp nhau như thể trời đang vỡ
Cái phản gỗ mun bỗng sập uỳnh.
27.9.06
Nguyên Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2006 01:35:44 bởi ocra5965 >
HÒN PHỤ TỬ
Nghe tin đảo đá ở Hòn Chông
Một sớm ngã nhào xuống bể Đông
Tuổi bố già nua đi lặng lẽ(*)
Phận con trai tráng đứng bềnh bồng
Ngàn năm những tưởng không mòn đá
Một khắc nào hay chẳng vững đồng
Đá núi, ai ơi, còn cách biệt
Trách gì lòng dạ chẳng ngăn sông!
__________
(*)-Hòn Phụ Tử ở Hòn Chông (Hà Tiên - Việt Nam) gồm có hai đảo đá: hòn Phụ (lớn), và hòn Tử (nhỏ). Dạo tháng trước nghe tin hòn Phụ đã gãy đỏ xuốn biển.
ĐÔI LỜI THỎ THẺ
Hoàn môn chàng hé để em vào
Thân mọn xin đừng chấp thấp cao
Lối cũ ai còn thăm gốc mận(*)
Đường xưa người vẫn nhớ hoa đào
Đưa tay sao nỡ buông tình cạn
Nắm áo chi đành thả nghĩa sâu
Hương cũ đã luồn qua cửa khác
Đêm tàn lệ nhỏ bóng quỳnh giao
Ốc rạ
Tranh thủ lúc chủ nhà đang bận đi ngắm trăng, NH xin được ghé vào đóng vai ngài một lúc nhỉ?
Mời Ốc vào
Cửa ngỏ không cài, mời Ốc vào
Nhớ đi cẩn thận, bậc hơi cao
Đến rồi, hãy hát câu quan họ
Ngồi lại, cho nghe điệu ả đào
Câu nệ mà chi lời nặng nhẹ
Chấp nê gì chứ nghĩa nông sâu
Nơi đây không kể cao hay thấp
Ai miễn có lòng, đều kết giao.
25.0.06
N.H.
TRẦN MẠNH HÙNG
HOA KHAI SẮC (xướng kính mời )
Nụ tầm xuân nhú trĩu nhành bông
Hàm tiếu như môi đượm thắm hồng
Bao gã ong tình ngây ngất đợi
Dăm chàng bướm ái lượn lờ trông
Mê vầng khuynh sắc bồn chồn dạ
Đắm nét thanh tân nhấp nhỏm lòng
E ấp tuyệt vời hoa hé nhụy
Cười duyên cánh mở tiển màn đông
CONOCRA họa bài “Hoa khai sắc” của Trần Mạnh Hùng:
1-CÁI TỦ LẠNH
Em biết rằng anh khoái bập bông
Nay mê áo thắm, mốt quần hồng
Rau giền cà muối, em ngồi đợi
Rượu ngoại, bia lon, nó đứng trông
Còn chức, còn quyền ưa đổi dạ
Hết pin, hết đạn mới yên lòng
Mày râu quân tử còn đi nữa
Tủ lạnh ở nhà hắn đã đông!
Nếu mình không nhầm thì bài xướng "Hoa khai sắc" là của người Hổng Thèm Sương Ai (HTSA), Ocra ạ.
Xin lỗi đã vào spam ở hang Ốc
Trích đoạn: Nguyên Hùng
TRẦN MẠNH HÙNG
HOA KHAI SẮC (xướng kính mời )
Nụ tầm xuân nhú trĩu nhành bông
Hàm tiếu như môi đượm thắm hồng
Bao gã ong tình ngây ngất đợi
Dăm chàng bướm ái lượn lờ trông
Mê vầng khuynh sắc bồn chồn dạ
Đắm nét thanh tân nhấp nhỏm lòng
E ấp tuyệt vời hoa hé nhụy
Cười duyên cánh mở tiển màn đông
CONOCRA họa bài “Hoa khai sắc” của Trần Mạnh Hùng:
1-CÁI TỦ LẠNH
Em biết rằng anh khoái bập bông
Nay mê áo thắm, mốt quần hồng
Rau giền cà muối, em ngồi đợi
Rượu ngoại, bia lon, nó đứng trông
Còn chức, còn quyền ưa đổi dạ
Hết pin, hết đạn mới yên lòng
Mày râu quân tử còn đi nữa
Tủ lạnh ở nhà hắn đã đông!
Nếu mình không nhầm thì bài xướng "Hoa khai sắc" là của người Hổng Thèm Sương Ai (HTSA), Ocra ạ.
Xin lỗi đã vào spam ở hang Ốc
Cám ơn bác Nguyên Hùng đã vô đây và chỉ cho cái lỗi. Em bận bịu quá (có con mọn mà) lại đoảng tính nên rất hay nhầm lẫn. Để em sửa lại.
Em mời bác vào chơi nhé, thơ bác hay đấy, em thích đây nhớ!
Xướng: Vũ Kim Thanh
Xướng
KÍNH MỜI
NẰM RIÊNG
Bỗng dưng… vợ xướng chuyện… nằm riêng
À há…thì ra thấy cảm phiền
Sáng sớm… mê tơi khua bút mực
Ðêm nằm… lẩm nhẩm chuyện thần tiên
Văn –thơ-chữ-nghĩa,quên ăn ngủ
Sấm chớp rung nhà cũng lặng yên
Nói thật hay đùa cho khó xử
Yêu thơ..chẳng lẽ bị nằm riêng.
Vũ kim Thanh.
HỌA ĐÂY!
Ơ hay, chung chán thế thì riêng
Xuống xuống lên lên chả bõ phiền
Cố đấm một phen làm cú chót
Cầm bằng phân nửa cái đầu tiên
Nhiều khi để đấy mà không đã
Lắm lúc cho xong cũng chẳng yên
Sớm tối nhìn nhau, ôi một thuở
Chung mà chung thế thế thì riêng
Ốc-Rạ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2006 21:46:44 bởi ocra5965 >
BẾN ĐỢI
Bến đợi năm nào in bóng trăng
Trái sầu loáng thoáng giữa sông Hằng
Bể dâu chìm nổi bao thân phận
Sóng gió ba đào lắm nhọc nhằn
Hớn hở chùm sao đang nhảy múa
Rầu rầu dáng Nguyệt ôm hờn căm
Có ai nào thấu thân bồ liễu
Lặng lẽ sầu đong suốt những năm
(Ngoại ô Paris, Bạch Am,
đêm mùa hạ nóng 37°C
17.7.2006)
___________________
Họa
BẾN VẮNG
Bến vắng tàn canh in bóng trăng
Trời đêm tịch tĩnh tỏ cung hằng
Tang điền dâu bể bao dời đổi
Sóng gió phong ba lắm nhọc nhằn
Đã biết cuộc đời là giả tạm
Vậy mà thiên hạ tạo hờn căm
Cơm rau dưa muối cho qua bữa
Tâm tịnh an nhàn với tháng năm
Hương Việt
18.7.2006
_________________________
Họa
THẸN NGUYỆT
Nơi đây lúc trước đến tìm trăng
Chẳng thấy Cuội đâu chỉ dáng Hằng
Nửa đứng nhìn tìm , môi lép nhép
Nửa ngồi vọng đón , miệng lằng nhằng
Người ơi ! Có giận xin bớt nóng
Bậu hỡi ! Nếu buồn ráng đừng căm
Để ánh nguyệt tà luôn sáng mãi
Bình yên vui vẻ đượm từng năm
Đông Hòa
19.07.06
_____________________________
BẾN THƠ. <thân họa bến đợi >
gieo thơ cùng mộng bến đầy trăng
lái thả thơ theo mắt chị HẰNG
đời thắm ngàn thơ trong ý ngỏ
bến gieo thương nhớ hết vương nhắn
hồn thơ trao gửi vầng trăng ấm
tim đợi giữ giùm chớ lạnh căm
xa cách chân đi vương cảnh cũ
xuân kề vai sánh chuyện trăm năm
MINH TUẤN.
_____________________
BẾN TRĂNG SUÔNG
(hoạ bài BẾN ĐỢI)
Chị sầu chị đứng, chị chờ trăng
Vội vã làm chi chốn vĩnh hằng
Nhí nhảnh thanh tân lời hớn hở
Hom hem cố cựu giọng cằn nhằn
Chặt đầu cái đứa làm anh hận
Bắn bỏ tên nào khiến chị căm!
sọc đỏ nền vàng còn phấp phới (*)
Đô-la đổi lấy sống vài năm!
ỐC-RẠ _____________
(*)-
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=76513&mpage=18
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2006 14:49:25 bởi ocra5965 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: