(url) Nguyên Hùng
.
NGUYÊN HÙNG
Tiểu sử tự thuật
Tên thật là Nguyễn Nguyên Hùng, sinh năm 1955 tại Nghệ An. Tốt nghiệp kỹ sư công trình thủy lợi (ĐH Thủy Lợi Hà Nội 1979). Bảo vệ Tiến sĩ Thủy công - nền móng (Nga, 1994). Hiện công tác tại Công Ty Tư Vấn Xây Dựng diện 2. Làm thơ từ thời sinh viên . Tác phẩm: Có thơ in trên các báo, tạp chí TW và địa phương từ năm 1980 đến nay. Nguyên Hùng là cộng tác viên chuyên mục "Chân trời văn học" của tạp chí Tài Hoa Trẻ và từng được trao giải biên khảo biên dịch cho series bài giới thiệu các nhà thơ
Nga. Nguyên Hùng góp nhiều thơ sáng tác và thơ dịch trên diễn đàn Việt Nam Thư Quán. Nguyên Hùng cũng đóng góp rất nhiều cho Thư Viện Ngoại Văn của Việt Nam Thư Quán bằng các bài viết giới thiệu văn học Nga với nhiều thi phẩm do anh dịch sang tiếng Viêt. Xin mời các bạn thưởng thức một số bài thơ đắc ý do tác giả Nguyên Hùng tự chọn: Mùa xuân về, chim lao xao làm tổ Nơi cây em vẫn vắng lặng thu vàng Thêm một tiếng kêu, thèm một bàn chân nhỏ Chim chê gì mà không chịu ghé sang? Xuân chưa kịp dừng nhưng hè đã tới Cây chưa kịp đâm chồi, lá đã héo khô Tàu chuyển bánh nhưng người chưa vội Vì tưởng còn có chuyến sau Nên vẫn lặng lẽ chờ Về thăm quê biển Về thăm quê biển chiều hè Mực tôm níu giữ, men bia gọi mời Bạn bầu réo gọi ới ời Thân này ví xẻ làm mười … vẫn nguyên Kẻ xưa cũ, người mới quen Gặp nhau tay cứng tay mềm trao nhau… Hoàng hôn đã giấc ngủ sâu Ngoài kia trên sóng đầy sao thuyền chài Hàn huyên, lách cách cốc chai Không hay biển gọi ban mai tới gần … Viết tặng vợ hai chục năm sau (Cho Mai Hương) Tình ta dù mọc râu Vẫn căng tròn quả thị Hai ta luôn thủ thỉ Như buổi đầu yêu nhau Tóc bà bạc trắng đầu Râu tôi dài phủ ngực Nhưng ta còn dư sức Trèo đèo, lội băng sông. Giữa giá lạnh đêm đông Còn đủ làm nhau ấm Tình ta như rượu ngấm Càng nồng nàn, càng êm. Nắng đã tắt trước thềm Bướm chim đi tránh rét Chỉ còn ta vẫn Tết Chờ xuân về trao nhau. Biển và em Anh lớn lên trên sóng Nên say hoài biển xanh Biển đưa ngàn chiếc võng Ru bồng bềnh hồn anh. Em chỉ là giọt nhỏ Giữa dòng đời, lặng trôi Mà trước em, anh ngỡ Trước muôn trùng biển khơi Xôn Xao Nhớ em vượt ngàn dặm đất Gặp em chìm đắm bến sâu Ngụp biển quê chiều xanh ngắt Xôn xao sóng bạc trên đầu …
Tiếng hát tôi yêu “Nào bên nhau cầm tay, ta lên đường hạnh phúc” Lời bài ca hay chính em thúc giục? Tôi yêu tiếng hát em Thiết tha và cháy bỏng Yêu quá nên phát ghen Và đêm về dầy mộng Em ơi, sóng âm vang Của bài ca, sẽ tắt? Em ơi, mảng bè trầm Sẽ rồi trôi xa mất? Tôi muốn giữ riêng mình Hình em, và giọng hát (Ôi giọng hát đậm tình Của dáng hình nhút nhát) Mọi người khen giọng em Mỗi lần nghe tiếng hát Riêng tôi muốn hôn lên Nơi lời ca em cất … Trong không gian bát ngát Tôi nghe thấy rất vang Tôi nghe thấy rất trầm Bài tình ca không tắt … Trên bãi biển đêm rằm Giữa đêm rằm hai đứa rủ nhau đi Trăng rất sáng, bãi biển dài lộng gió Biển mát rượi, ta nóng cồn nỗi nhớ Bạn đi cùng nhưng chẳng thể là em … Nằm bên nhau nơi bãi biển êm đềm Chân kề sóng, đầu gối bờ cát trắng Hiểu lòng nhau cả hai cùng trầm lặng Mắt dõi sao trời tìm kiếm bóng yêu thân … Ôi đẹp thần tiên bãi biển nhuốm trăng rằm Mà man mác nỗi lòng ta không bến Em vắng xa rồi, còn mình ta với biển Với muôn trùng sóng nhớ gối lưng nhau … Hai đứa cứ nằm … lặng im … rất lâu (Bạn không nhắc, có lẽ nằm chờ sáng) Thôi chào nhé sóng xanh cùng cát trắng Ta còn về, để rồi đến, lần sau … Đừng gọi anh là thầy Đừng gọi anh là “thầy”
Để bớt phần ngăn cách
Đừng coi anh như khách
Mỗi lần đến bên em.
Anh tựa như cánh chim
Đã tìm về bến đậu
Mặc muôn ngàn giông bão
Luôn rập rình đâu đây.
Em như là nhành cây
Giữa ngút ngàn xanh lá
Mà em ơi, kỳ lạ
Anh đến rồi, hết bay!
Đừng gọi anh là “thầy”
Đừng coi anh như khách
Sau bao năm đèn sách
Anh xin làm trò em...
1996.
Nguyên Hùng
Đường xưa áo trắng
(Tặng Hoa TiNa) Đường xưa xanh mộng ước
Đôi chân bước nhẹ tênh
Bầu trời xanh ngọc biếc
Tóc em trôi bồng bềnh.
Đường xưa thơm hương cỏ
Bước chân em thật mềm
Phượng hồng xòe ô đỏ
Làm khung trời dịu êm.
Đường xưa không lầm bụi
Trắng ngần tà áo em
Gió đồng quê nhẹ thổi
Mơn man hồng gót sen.
Đường xưa ai trông đợi
Câu thơ cầm trên tay
Gặp nhau rồi xa vội
Hương vẫn còn đâu đây…
29.7.06
Nguyên Hùng
NHỮNG NGÀY XƯA ƠI!
(Nhân dịp 20-11)
Đã xa giáo án mười năm
Mười năm viên phấn thôi cầm trên tay
Từ ngày tạm biệt nghề thầy
Bớt khàn giọng nói, đỡ gầy dáng đi
Cũng thôi khó xử những khi
Gặp trò xinh đẹp mà thi lại xoàng...
Từ ngày thôi chức “giáo làng”
Kiêng dè thì bớt, “mở mang” được nhiều
Gặp ai thấy thích thì yêu
Chẳng cần phải giấu những điều khó nghe
Khi vui, thoải mái cụng ly
Khi buồn, bức xúc sợ gì không văng…
Đã rời bục giảng mười năm
Buồn vui nghề giáo âm thầm mang theo
Bây giờ dù vẫn là nghèo
Đi đâu cũng nhận thật nhiều tình thân
Học trò mái tóc hoa râm
Gặp thầy chạy đến ôm chầm, reo vui!
(Mắt nheo, sờ trán một hồi
Có người quên mặt, có người quên tên)
Mấy cô trò cũ thì khen:
“Thầy trông vẫn thế! Chúng em cũ xì…
Hẳn thầy có bí quyết gì
Mà sao ngày ấy lờ đi hả thầy?”
Mỗi năm cứ đến dịp này
Trong tôi lại gọi: những ngày xưa ơi!
20.11.2006
Nguyên Hùng
http://blogtiengviet.net/NguyenHung Thơ Nguyên Hùng trong Thư Viện Việt Nam Thư Quán Biển và Em - Thơ Nguyên Hùng trên Diễn Đàn Việt Nam Thư Quán Nguyên Hùng – Thử dịch thơ Nga - trên Diễn Đàn Việt Nam Thư Quán Nguyên Hùng - Chân Dung các nhà thơ Nga – Thư Viện Ngoại Văn Việt Nam Thư Quán
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2006 01:19:34 bởi TTL >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: