LÃNG DU CÕI NHỚ
Lãng du trong kiếp con người
Ngẩn ngơ tìm lại nửa đời thương đau
Xót xa những thoáng nhạt màu
Của tình vụng dại ban đầu trao ai
Nên giờ góp nhặt mỉa mai
Thẫn thờ ngồi nhớ dông dài xa xưa
Nhớ người nhớ đổ nắng mưa
Nhớ trong mấy nhớ cho vừa cõi yêu
Nhớ từ hoang lanh cô liêu
Đến trong lay lắt tiêu diêu phong trần
Khắc nào hạnh phúc ái ân
Khắc nào lại mộng những lần hờn ghen
Nhớ trong ánh mắt thân quen
Cái nhìn trìu mến đan xen ánh buồn
Nhớ trong nắng đổ chiều buông
Nhớ người da diết trong luồng sương trăng
Ai giăng chi kiếp thăng trầm
Để trong thực tại lâm râm giọt sầu!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2007 09:30:37 bởi huongtuyet274 >
Có khi nào trên đường đời mệt mỏi
Cần nghỉ ngơi đôi chút cạnh dòng sông
Em hãy đến tìm tôi nơi bến đợi
Tán đa tôi bóng mát vốn quen dừng!