Trích đoạn: Hoa tím buồn
Tôi ngỡ rằng tôi đã được yêu
Được người ta đó nhớ nhung nhiều
Ngờ đâu tỉnh giấc tim tôi vỡ
Chợt thấy hồn tôi quá cô liêu
Có phải? người ơi có phải là
Tình người là những phút thoáng qua
Rồi bay đi mãi theo làn gió
Để lại lòng tôi những xót xa
Sao chẳng cùng tôi khóc một lần
Để hồn tôi được chút bâng khuâng
Để còn có cái tôi nhung nhớ
Để mảnh trăng kia được nửa vầng???
NGỠ RẰNG
Ngỡ rằng giấc mộng trăm năm
Đâu ngờ một phút băm vằm tim tôi
Tôi ngỡ rằng tôi đã được yêu
Đã được người ta nhớ nhung nhiều
Ngờ đâu tỉnh giấc tim tan vỡ
Chợt thấy hồn mình quá cô liêu
Tôi ngỡ rằng tôi đã được yêu
Đã được trần gian đáp đền nhiều
Bướm đến với hoa rồi bay mất
Để lại hồn chiều chút tiêu diêu
Có phải tình tôi quá thật thà
Trong cõi trần đời quá ba hoa
Tình người theo gió bay đi mất
Còn lại một người quá xót xa
Có phải tình tôi quá vội vàng
Yêu nhiều mãnh liệt chút hoang mang
Người yêu bội bạc sang thuyền mới
Để lại cuối trời giấc mộng tan
Sao chẳng để tôi khóc thật nhiều
Cõi đời oan trái biết bao nhiêu
Lừa chi tình cảm hoa tim tím
Tím cả hoàng hôn buổi về chiều
Sao lại để tôi biết làm gì
Hận tình cay đắng chứa sầu bi
Thà xưa chẳng biết yêu thì đã
Chẳng như bây giờ lệ hoen mi
Xin để hồn tôi nhớ một lần
Một lần mãi mãi bước chùn chân
Một lần khóc hận tình chôn giấu
Xin một lần thôi chỉ một lần
Xin để lòng tôi nhớ một người
Kí ức chợt về lúc đôi mươi
Ấp ôm mãi mãi tình thứ nhất
Chỉ một mà thôi chỉ một người
( Mạn phép cùng Hoa tím buồn bâng quơ vài ba dòng thơ... thẩn )