Trích đoạn: Thu Hien
Giở lại tìm thương
Nếu cách xa làm nên bao thương nhớ
Và mong chờ dệt mộng kết thành thơ
Xin đứng bên lề lặng thinh nhặt thi tứ
Cho thơ người say mãi ngút ngàn sau
Hình như ta không thể đến gần nhau
Cũng chẳng vì một duyên cớ nào
Chạm nhau rồi niềm mơ cũng mất
Chẳng còn gì để nuôi mộng ước ao
Ngày qua rồi có còn quay trở lại?
Con nắng hôm nay có giống hôm qua?
Bài thơ viết giữa chừng trên giấy trắng
Mà tình trao có sóng sánh như hôm nào?
Dăm bài thơ cũ chắc lẽ cũng đủ
Sưởi ấm hồn khi cạn niềm mơ
Nỗi lòng người đã vượt qua câu chữ
Như bạn bè ta giở lại tìm thương.
Vũ Thị Thu Hiền
VẮT NỖI NHỚ LÊN vAI
Vắt nỗi nhớ lên trên bờ vai nhỏ
Chở đi đâu con tim đã bơ vơ
Chiều tím ngắt hai khung trời ly biệt
Ốm tương tư ta vắt chữ thành thơ
Vạt thương nhớ ai phơi trong chờ đợi
Gói trọn vào cả những nỗi khát khao
Mưa giăng mắc u buồn vào trong mắt
Lệ khóc ai suối lệ đã cạn rồi
Những cơn sầu ai mang vào trong mộng
Đêm vỡ oà vang tiếng gọi người thương
Nét trầm mặc phủ tang đời cô lẻ
Biết tìm đâu niềm nhớ ở trong nhau
Trôi về đâu con thuyền không bến đậu
Trăng rót vàng lên cái lạnh tâm tư
Tìm hơi ấm sưởi con tim băng giá
Nhen lại thôi sức sống ngọn lửa tình