LỜI CUỐI CHO EM
Kính dâng hương hồn nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên
Xào xạc lá ,xào xạc con tim nhỏ ,
Aó trắng em bay thoát mộng con đường ,
Đường thèm khát bàn chân trần bé nhỏ ,
Mỗi tinh mai ,dẫm chút mạ nên thơ.
Xào xạc tuổi ,tuổi đã buồn em hỡi ,
Sinh nhật ta hết chổ cắm nến rồi ,
Thôi thì cũng chúm má hồng mà thổi ,
Mẩu bánh đời lỗ chỗ tổ ong thôi.
Ta và gió đánh bạn cùng hơi thở ,
Bờ muĩ em hơi thở quá ngây thơ ,
Nghe linh mộng và ngây thơ gửi gấm ,
Trước cổng trường ta đứng vội đề thơ.
Em áo trắng ,trần gian này quá tục ,
Thơ biếu không chớ đề cập bạc tiền ,
Để có lúc thơ dỗi hờn miên viễn ,
Cõi thanh nào cho ta suất đầu thai?
Xin một suất về suối vàng em nhé ,
Cỗ xe già lắc lẻo chở ta qua ,
Em đứng khóc ở bên đường ngơ ngác ,
Thấy chiêm bao lắm giấc cũng bi hài.
Đời không thực nên ta nhiều kịch tính ,
Diễn sĩ buồn nhặt mộng đã bay xa....
Em hãy rót cả một hồn con gái ,
Xuống nón quai thao rất đổi thật thà.!
Em hãy đến mộ chí ta miệt thị ,
Bằng mắt buồn ngân ngấn giọt kiêu sa ,
Khóc làm chi một đời thơ uỷ mị ,
Ơí sao mai chớ vội vã băng hà.
Em có lúc đã cuồng trong ngông tưởng ,
Mới gọi ta bằng hai chữ thi nhân ,
Thơ với người khác nhau như vô tưởng ,
Quán niệm chi một kẻ rất sa đà.
Ta có lúc chết chìm trong tưởng tượng ,
Đám tang ta tin báo bởi Thiên di ,
Khăn vuông trắng trùm tóc em đau xót ,
Nến soi đêm trường chảy nặng hơn chì.
Nay gửi lai bài thơ xin vĩnh biệt ,
Em hồn nhiên rồi em sẽ thăng hoa,
Thơ đã nhạt ta không cần phù phiếm ,
Bảo ấy là châu lệ ánh trăng ngà.
Vũ Nguyên