TỈNH MỘNG
Đêm qua mơ một hồn thơ
Sáng nay mới nhớ chợt ngơ ngẩn buồn
Mộng lòng mới bắt lại buông
Câu thơ dang dở suối nguồn nhớ thương
Chìm vào thực tại vấn vương
Ngập hồn biển lặng đôi đường tương tư
Đêm qua giữa thực và hư
Ta như người lạ ngù ngừ kiếp yêu
Mộng trong mơ mộng bao điều
Rồi nay tỉnh mộng liêu xiêu cõi lòng
Bây giờ mới thấy hoài mong
Bây giờ mới thấy ngập lòng...hư không
Thôi thì trong thoáng mênh mông
Giật mình mà tỉnh cho lòng nhẹ vương!
huongtuyet274
Giấc Mộng Đêm Đông
Hết rồi giấc mộng...đã cuối thu
Người còn xa khuất trong mây mù
Làm sao ghép lại...trong mơ đợi
Heo may lạnh nhớ..." Khúc Thụy Du "...
Đêm đông chìm mộng ngàn lời thơ
Ru hồn yên ấm quên mong chờ
Trông ngày đừng đến mơ tan vỡ
Đêm buồn...tình vắng...sẽ bơ vơ...
Ru đời giấc mộng thật ngây ngô
Trăm năm hồn vẫn cứ hoang, mờ...
Ngày qua năm đến...tình miên viễn
Cứ mãi dại khờ...tim ngẩn ngơ...
Giấc mộng đêm đông chỉ mộng hờ
Sao hoài vương vấn dệt tình thơ
Muốn cùng ai đó tơ duyên kết
Mộng tàn...tỉnh giấc...chỉ là mơ...
Sương Anh
GỐI MỘNG
Em về gối mộng giữa vườn thơ
Im_ nghe con chữ chuốt tình hờ
Vương trong hương nhớ nghìn điệu vận
Ép chặt tâm tình cạnh gối mơ...
... Em ước mình là những tuyết bông
Bay từ phương bắc với tình nồng
Lất phất tung hoang về bên ấy
Đáp nhẹ môi anh... tặng nụ hôn.
Đậu khẽ tuyết hoa lên mắt anh
Hơi ấm, tuyết tan giọt nước thành
Hạt lệ rơi xuôi rồi ngưng đọng
Ngòn ngọt vị tình... nhắc xuân xanh.
Hay là hạt tuyết ghé bờ vai
Tựa lên thương nhớ những ngày dài
Lẳng lặng cùng nghe tim đập nhịp
Vọng từ tâm thức tiếng yêu ai...
Hạt tuyết mong manh...em hoá thân
Ngắn ngủi làm sao kiếp sống gần
Vẫn thoả hương trinh từ bao thuở
Non ngàn, biển thẳm_ cầu trầm luân.
... Em về gối mộng giữa vườn thơ
Bù đắp cho nhau những hững hờ
Vận niêm, nghiêm luật... rằng tạo hoá
Vẫn chỉ nơi này... đẹp giấc mơ!
Tóc nâu
LẦU MỘNG
Tay nâng bút ngọc viết câu thơ
Khắc ghi từng nét vẽ mong chờ
Những con chữ xếp thành lầu mộng
Thơ khoác sắc màu theo ý mơ...
Cảnh vật trong mơ ôi ngát hương
Xinh tươi lộng lẫy khác bình thường
Nhạc trỗi du dương...hồn đắm đuối
Ta như lạc đến chốn thiên đường
Lời thơ đầy ấm áp nồng nàn
Cất cao bay bỗng khắp không gian
Đau thương sẽ tan vào mây gió
Chung bước bên nhau hạnh phúc tràn
Ước mong em sẽ được cùng ai
Tình đẹp như thơ theo tháng ngày
Yêu nhau mãi mãi không mờ xoá
Tình hồng hai đưá chẳng hề phai
Dẫu tuyết theo muà đông đến đây
Mang theo lạnh buốt khắp nơi này
Con tim vẫn nóng đầy hơi ấm
Và tình chúng mình mãi nồng say
Con tim chắt chiu bao lời yêu
Tình thơ em gửi biết bao chiều
Cùng trăng mây gió lời tâm sự
Lầu mộng thơ xây...đỡ quạnh hiu...
Sương Anh