Gửi Đến Người
Vắng lâu chẳng thấy bạn hiền đâu
Vào nhà gửi đến người đôi câu
Nay người lên tiếng tâm yên ổn
Chỉ sợ sông sâu thiếu nhịp cầu
Tháng bảy muà hè trời đổi mầu
Chợt mưa chợt nắng loạn xì ngầu
Lúc lạnh lúc nóng thời tiết đổi
Đi tắm biển hồ chẳng dám lâu...
Nhưng mà có thú mưa giăng câu
Tay thả cần, hồn thả đâu đâu...
Chợt vài câu rụng vương trong trí
Chạy về Thư Quán post thơ mau
Chẳng buồn, chẳng ướt, thức canh thâu
Dẫu mưa có nhiều cũng không sầu
Khi tâm đã định không sao hết
Những buồn vui - Mặc - Nước qua cầu.
Sương Anh
GỞI BẠN.
Quay về để tiếp... bạn hiền ơi!
Lang thang đi khắp một góc trời
Non xanh, nước biếc...vùng núi lạ
Đạp xe hì hụt...muốn đứt hơi!
Người nghe lại tưởng thú... đi chơi
Dung dăng thanh thãn ấy một đời...
Nói ra thiệt... nực cười lắm đó
Đi về... đầu muốn "bể" bạn ơi!!!
Vậy ra bạn tôi câu giữa trời
Ngắm mây rồi vận đoạn thơ rơi
Rõ là thi sĩ... hồn thư thái
Cá cắn câu nào..., hay chỉ thơ?!
Cá về đem ướp, chớ...thẫn thờ
Ướp luôn vần ngữ với... muối thơ!
Người xem sẽ cảm " goût " mằn mặn
Mê cả hồn thơ lẫn... cá ngơ!!!
Tóc nâu.
Lần này TN chọc Sương Anh chút đây...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.07.2007 22:15:31 bởi Tóc nâu >