Lạnh mảnh trăng khuya
Đêm nay trăng rớt ngòai song thưa
Vi vu gió thổi từng cơn lùa
Dưới ánh đèn vàng hạ bút viết
Vài lời thương nhớ gởi người xưa
Có phải mộng là chỉ mơ không
Bao đêm trăn trở giấc chẳng nồng
Buồn gọi tên anh, anh nào hiểu
Đã mấy thu rồi em chờ mong
Đôi lúc giận hờn nghe vu vơ
Hờn mây giận gió sao hững hờ
Thổi để làm chi hồn ta lạnh
Lạnh cả lá vàng lẫn hồn thơ
Mà thôi nào dám trách ai đâu
Tình như nước chảy trôi qua cầu
Chợt đến rồi đi qua thật vội
Đành lòng chấp nhận mang thương đau
NuocMatMuaThu