Trích đoạn: NuocMatMuaThu
LÒNG ƠI HÃY NGỦ, QUÊN MÌNH LÀ AI
Giữ lại dùm em chút mến thương
Ru say nỗi nhớ còn điên cuồng
Bài thơ xưa thuở chúng mình ghép
Gói chặc lòng chung bao vấn vương
Sợ lỡ một ngày trời chẳng sao
Tình theo gió lộng bay đi cao
Về nơi hoang lạnh chôn từ đó
Theo dấu thời gian sẽ bạc màu
Anh cánh đại bàng bay khắp nơi
Năm châu bốn bể khắp vùng trời
Em thu chiếc lá lìa cành rụng
Rồi chết dần trong giông bão khơi
Hay để lòng em hãy ngủ yên
Cho vơi đi bớt những buồn phiền
Quên đời nghiệt ngã tình là lá
Với một nỗi sầu dâng chẳng tên
NuocMatMuaThu
EM VẪN LÀ EM!
Em vẫn là em, em có hay?
Vẫn xinh vẫn thắm của bao ngày
Vẫn là nhung nhớ trong nhung nhớ
Vẫn mỏng manh hiền trong cơn say
Kỉ niệm ban đầu bao mến thương
Tình yêu thầm kín vẫn còn vương
Tri âm, ân ái còn mang nặng
Chẳng biết lòng em có tỏ tường?
Nếu lỡ một ngày mây che sao
Bầu trời lồng lộng vẫn mãi cao
Như tình trong gió hòa cơn lạnh
Để những yêu thương mãi cồn cào
Anh mãi là anh của một thời
Là chim sải cánh mấy trùng khơi
Là tâm hồn rộng luôn che chở
Cho mảnh hồn em suốt cuộc đời
Em ạ ! Là em quá tự ti
Đau lòng trong cả những nghĩ suy
Em đâu như lá lìa cành vội
Mà nay lại thế, cứ so bì
Em hãy ngủ yên trong mộng lòng
Để hồn lại rộng những hoài mong
Để tình không chết trong băng giá
Để phận mây bèo bớt long đong!