SuongAnh
Ngày Mới...
Buổi sớm mùa Đông ánh nắng mai
Luồn qua rèm cửa tự bên ngoài
Tiếng chim ríu rít nghe lanh lót
Ngày mới đang chờ thức dậy ngay
Đôi mắt lim dim nhoẻn miệng cười
An nhiên thiền tọa dạ vui tươi
Tâm thân thanh tịnh đời an lạc
Thong thả như mây trôi giữa trời.
Những bản tình ca xuyên cửa song
Âm ba đánh thức tiếng tơ lòng
Chút thương chút nhớ bừng khơi dậy
Thương nhớ... ơ hờ... ai biết không?!
Thơ thẩn một mình bên án thơ
Chung quanh mọi thứ vẫn lu mờ
Lim dim hồn thả theo con chữ
Dệt mấy câu vần gửi chút mơ...
Sương Anh
r
SẮC MAI BUỔI SỚM
Sớm mai gió nhẹ qua song nhỏ
Một thoáng hương xuân khẽ gọi về
Nắng lạc mây vàng phơi tóc rối
Chim vừa đánh thức giấc hoa mê
Giọt sương trong vắt như tâm thiện
Rụng xuống cành run tiếng gió lay
Ai biết hồn ta giờ lắng tịnh
Nghe trong vũ trụ nở hình mai
Cốc trà nghi ngút vờn hương khói
Hòa với mây xa một nét thiền
Nghe tiếng kinh lòng tan vọng động
Nửa hư nửa thực giữa nhân duyên
Trăng còn rớt lại bên hiên cũ
Giọt sáng lung linh rửa cõi mơ
Người lữ khách tìm trong tịch tịch
Một câu vô ngã giữa bơ vơ
Mở cửa ngắm nhìn vòm lá biếc
Hồn như chiếc bóng nhẹ trôi ngang
Tình ai vẫn đượm trong hơi thở
Trong mỗi nhịp tim đập vội vàng
Thơ lại kết thành ngàn hạt nắng
Rơi trên trang giấy ánh lung linh
Bao nhiêu nét chữ như hoài niệm
Ký ức triền miên chuyện chúng mình!
Nhữ Mai Liêm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 1 ngày và 13 giờ bởi thien_longth >