PARIS_Tình Yêu & Đam Mê
Trích đoạn: langtoi
Trích đoạn: SuongAnh
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Thà rằng hiểu chậm cô kèm
Còn hơn học giỏi chẳng đem .. gì về
giỏi mà, rồi chẳng có … thê
thế thì chẳng giỏi… để về nhà nhau
“ tu “; là cô muốn “từ lâu”
“ma’aimes” : “mai mốt” sẽ gặp
“moi” mới “au “ chín vàng…
thế thì trò nhớ vô vàn
trò đợi Cô nhé
cả làng mừng vui !
Xin Xạo mấy câu thơ Luyên thuyên cùng chị nhé, chúc chị luôn luôn vui vẻ.
(HN không biết tiếng Pháp, rất cần có Cô giáo Sương Anh giúp đỡ)
Học...yêu!
"Học trò" muốn học chữ yêu
Thì nghe "cô dạy" vài điều vài chương
L'amour là chuyện yêu thương
Aimer! vốn chẳng bình thường: yêu nhau!
Je t'aime: em yêu anh, câu
Tu m'aimes:có nghiã giống nhau anh à
Je: em, tu: anh đó mà
Aussi là cũng...hiểu ra chưa nè?
Moa thì như mi, nhớ ha (moa:moi, mi:me)
Trò ơi cô dạy...thật thà hổng sai...
Khi nào thuộc, nhờ bà mai
Trầu cau đem đến rước...ai đem về
Vậy là trò đã có thê
Cả làng tiệc cưới...rượu chè mừng vui
Sương Anh
Hihihihi, Sa cũng luyên thuyên theo nè....học trò nhớ học thuộc ha, cô giáo sẽ kiểm tra đó...
Gặp nhau thời nói "bonjour"
Yêu nhau thời nói một lời "je t'aime"
Xa nhau muốn nói một câu
hỏi khi trở lại thì dùng "quand" thôi
"Venir" là đến nơi nào
"Vouloir" là muốn thưòng dùng "voulez".....
Bập bẹ mấy câu tiếng Pháp trêu SA chút! Hix! Lâu ko dùng quên tất!
Sợ lắm...chào nhau-bonjour!
Rồi...yêu thương thiệt l'amour có ngày...
Sau lại aurevoir-chia tay
ôi chao thật triste...mắt cay mi buồn
Từng hạt lệ-pleur rơi tuôn
Nói không cho khoẻ... dis non dễ mà
Kẻo không Maman crie-la! Thôi đành vĩnh biệt...xin thà... A Dieu ! Sương Anh Hihihihih...thấy các anh Hoangnguyen6889 và anh langtoi cũng...thích đuá vui , nên SA...nghịch tiếp nè... coi như " cô giáo" giúp các "anh học trò" ôn bài ha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2007 16:00:27 bởi SuongAnh >
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Giấc Mơ Không Có Thật
Nhè nhẹ gót hài bước trên lá khô
Tai vang nghe những âm thanh xào xạc
Từ nơi đâu lạc loài cánh chim hạc
Đang lúng túng đi tìm chỗ trú thân
Có lẽ cơn mưa cũng sắp đến gần
Gió lạnh, mây trôi bầu trời tối hẳn
Chẳng biết là nên trốn hay đối mặt
Như chuyện tình ta phó mặc số duyên
Thời tiết bốn muà vần xoay tự nhiên
Lạnh buốt, ấm nồng...trốn-tìm chẳng được
Ngươì ta như cánh chim trời bay suốt
Rộng đường mây làm sao đuổi theo đây?
Ước gì...ta làm chủ bầu trời này
Quyền uy hơn cả...nữ hoàng-vua chuá
Và khi ấy...ta vung cao chiếc đuã
Bắt định mệnh phải qùy phục dưới tay
Cơn mưa nặng hạt làm tỉnh giấc ngày
Còn ngái ngủ hay hồn đã thức giấc
Ôi, hoá ra mơ...giấc mơ không có thật...
Chạnh lòng buồn...mắt ưá giọt đài trang
Sương Anh
****
Chẳng có giấc mơ nào
mà không thật
chỉ có điều
giấc mơ ấy… có thật đến với ta
hay trong thinh không
chỉ có tiếng gió vỡ oà
chiếc đũa thần, dẫu giơ đành lỗi hẹn
Sương rơi mau, trên hương tình… bẽn lẽn
Hoa cau rơi, trắng muốt cả vườn chờ
trầu xanh ươm, nhớ nhũng mùa dệt mơ
vôi vẫn thắm, bóng hồng hư ảo ấy
nguyện theo anh,
trong cơn mơ vẫn vang dậy
nếp tam tòng, ai đã khắc thành câu
hãy nhớ nhé, đừng như nước dưới cầu
chảy xa mãi
để câu thề… môi mặn…
hoàng nguyên
Trắng Giấc Mơ Mơ thật nhiều
nhưng không thành sự thật
Cũng như là...ta đã trắng giấc mơ
Một chút hương yêu...mộng thả chờ
Nhờ gió...mang thơ bay khắp chốn
Hỏi trời đất Hỏi mây nước Hỏi trăng sao...đều trốn...
Chẳng một ai cho mượn vốn yêu
Tàn cơn huyễn mộng
buồn thiu
Giấc mơ đã trắng...buồn chiều nắng phai... Sương Anh
THOÁNG MƠ... Đêm Paris đẹp quá!
Nhớ lại nhũng ngày ta có nhau
Bờ sông Seine tay gối đầu
Hai đưá thoáng mơ...
....sẽ có một ngày...bên nhau mãi...
Ước mong sao
cây tình yêu kết trái
Những quả thơm lành...ngào ngạt hương yêu
Để cho em
không khắc khoải mơ chiều
Buồn
chăn gối lạnh, quạnh hiu duyên kiếp...
Thoáng mơ...
tay trong tay
đìu nhau đi mãi miết
Suốt cả đại lộ dài xa tít...Champs Élysées...
Ôi, Paris !!...
Khải Hoàn Môn...
đêm toả sáng...ánh trăng thề
Môi khẽ chạm môi...vòng tay ôm...thay lời hẹn
"đến nhé anh ơi...
dù chỉ một lần...toại nguyện!"
Sương Anh Tác thành... Ôi Paris
Có người em sầu mộng
bao năm rồi
vẫn ngóng
ngược dòng sông Sein
vẫn thả xuội sông, những chiếc lá cầu hên
mong ngược về… cho anh người trong mộng…
Thu sắp qua, mà lòng sông sao vẫn rộng ?
Lá vàng ơi,
cho em gặp một tôn thờ
bao năm rồi
nỗi nhớ chỉ đến… trong mơ
đêm chợt tỉnh:
“Ừ…
người ở đâu… sao lại xa bến ? ”
Đông sẽ đến, phủ tuyết dày thêm sáp nến
đặc đông nhau, trên bến của mong chờ...
Sông Sein ơi
Ta sẽ lại qua đôi bờ
Gom hết lại, những mơ bay… trên dòng sông chờ đợi ấy…
Champs Élysées ánh đèn đêm nay sao nhiều như vậy
Đón anh về, trong vang dậy Khải Hoàn ca
Tháp Eiffel lại rắc những sao sa
cho bước chân em, lung linh mằu khăn voan trắng
Đêm Paris lại bừng lên ngàn ánh sáng
Trong tiếng kinh đêm, vẫn vọng tiếng: Tác thành…
hoàng nguyên
quote:
Trích đoạn: Minh Tuấn
Xanh Ngát Trời Quê
Mênh mông cánh đồng luá
Xanh ngát cả trời quê
Mơn man cơn gió về
Say tình luá nghiêng đê
Luá đi vào cuộc đời
Tình ấm nồng ngào ngạt
Hương toả bay thơm ngát
Làng quê đang gọi muà
Tia nắng vàng nhảy muá
Theo tiếng luá reo vui
Cô thôn nữ tươi cười
Nhún nhẩy đôi quang gánh
Chàng nông phu khoẻ khoắn
Vai vác nặng không màng
Lòng hân hoan rộn ràng
Luá đầy bồ ... no ấm!
Trên đồng luá xanh thắm
Bao tình yêu nở hoa
Trời đất mưa chan hoà
Ngày muà...xuân hạnh phúc
Sương Anh
Huynh MT ơi.... tấm hình này trông mênh mông bát ngát, mang nét yên bình cuả trời quê... cho muội mượn cảm tác tí ha... Muội "đánh cắp" mang về nhà luôn nè...màu xanh tươi mát quá...đem về làm đẹp nhà muội thêm hihihi....
Xanh Ngát Trời Quê
Mênh mông cánh đồng luá
Xanh ngát cả trời quê
Mơn man cơn gió về
Say tình luá nghiêng đê
Luá đi vào cuộc đời
Tình ấm nồng ngào ngạt
Hương toả bay thơm ngát
Làng quê đang gọi muà
Tia nắng vàng nhảy muá
Theo tiếng luá reo vui
Cô thôn nữ tươi cười
Nhún nhẩy đôi quang gánh
Chàng nông phu khoẻ khoắn
Vai vác nặng không màng
Lòng hân hoan rộn ràng
Luá đầy bồ ... no ấm!
Trên đồng luá xanh thắm
Bao tình yêu nở hoa
Trời đất mưa chan hoà
Ngày muà...xuân hạnh phúc
Sương Anh
Huynh MT ơi.... tấm hình này trông mênh mông bát ngát, mang nét yên bình cuả trời quê... cho muội mượn cảm tác tí ha... Muội "đánh cắp" mang về nhà luôn nè...màu xanh tươi mát quá...đem về làm đẹp nhà muội thêm hihihi....
_____________________________
Sương rơi mát nụ cây cau
Trầu xanh,vôi thắm... theo hầu bên Anh.
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=271365
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=275199
TÌNH CÂY LÚA. Bao la xanh trải cánh đồng Thoáng nhìn êm ả như mong cánh cò Mùa qua mấy vạn sầu lo nắng mưa bão lụt ,nghiêng đò ngập sông. Chân bùn tay lấm vợ chồng Mong sao no ấm ,đợi trong thuận hòa Bão tháng bảy ,mưa tháng ba Siêng năng vai cõng thật thà nhà nông. Lúa vàng chẳng nỡ phụ lòng Cây chen chúc khóm ,hạt đong nghiã đầy Vươn lên theo hạt mưa bay Bông cong trĩu hạt ,thương ngày lưng cong. MINH TUẤN CHÚC MUỘI VUI NHÉ SA Muội đã đi chợ miền núi chưa vậy -đây là măng tre -măng này mua mùa xuân là rất ngọt ,muội phải luộc thật kỹ thái nhỏ và làm nộm trộn với thịt gà xé phay ,cho ít lạc vừng và chút lá hành lá thơm và ớt vào rồi....ăn -nhớ uống rượu nút lá chuối nữa heng....rất ngon đó Sương Anh UI...
Bên Hè Lãng Quên Trắng rồi trắng cả lời thề
Người xưa đã bỏ bên hè...lãng quên
Một cành hoa trắng buồn tênh
Giưã dòng nước đẩy...dập dềnh chơi vơi
Về đâu...tàn giấc mơ rồi
Chìm sâu dưới đáy...mộng đời...vỡ tan.
Thân lục bình mãi gian nan
Đêm dòng trôi chảy thở than một mình
Sương Anh “Sương Anh”… lắm ! (Câu nựng bồ... của con gái: “ Thương Anh “… lắm) Rằng ‘Sương’ thì thật là ‘Sương’ Nhưng đâu biết được, người phương trời nào Có phải quần lĩnh má đào
hay là chính khách mão cao áo dài triệu cô cùng một hình hài cô nào cũng thế, cùng sài như nhau tình là những cuộc bể dâu yêu chi cho khổ… nếm sầu nhớ thương cánh hoa trôi nổi muôn phương giờ tìm chỗ đậu mà… ‘sương’ vô cùng nước trôi hoa những… tương phùng gặp người tri kỷ, để cùng thả thơ thả trên mạng, thả vào mơ để mộng “Triệu Nữ” nhưng mừ thấy đâu từ nay và đến mai sau cứ gọi: ‘Triệu Nữ’ một câu gửi người… Sương Em, Lại luyên thuyên cho vui nữa, cảm ơn “Sương Anh ” đã vui cùng thơ, bài thơ của Sương Anh thấy ‘dễ Sương’ lắm…. “Một cành hoa trắng buồn tênh
Giưã dòng nước đẩy...dập dềnh chơi vơi”
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Tác thành...
Ôi Paris
Có người em sầu mộng
bao năm rồi
vẫn ngóng
ngược dòng sông Sein
vẫn thả xuội sông, những chiếc lá cầu hên
mong ngược về… cho anh người trong mộng…
Thu sắp qua, mà lòng sông sao vẫn rộng ?
Lá vàng ơi,
cho em gặp một tôn thờ
bao năm rồi
nỗi nhớ chỉ đến… trong mơ
đêm chợt tỉnh:
“Ừ…
người ở đâu… sao lại xa bến ? ”
Đông sẽ đến, phủ tuyết dày thêm sáp nến
đặc đông nhau, trên bến của mong chờ...
Sông Sein ơi
Ta sẽ lại qua đôi bờ
Gom hết lại, những mơ bay… trên dòng sông chờ đợi ấy…
Champs Élysées ánh đèn đêm nay sao nhiều như vậy
Đón anh về, trong vang dậy Khải Hoàn ca
Tháp Eiffel lại rắc những sao sa
cho bước chân em, lung linh mằu khăn voan trắng
Đêm Paris lại bừng lên ngàn ánh sáng
Trong tiếng kinh đêm, vẫn vọng tiếng: Tác thành…
hoàng nguyên
ĐÊM MƠ MỘNG Paris
Thức trắng đêm mộng với thơ
Người đâu vắng
đừng để em chờ đợi
Sợ lắm...sông rộng, đôi tay yếu đuối
Bị cuốn theo dòng...như chiếc lá Thu rơi.... Đỏ, vàng, nâu...lá bay khắp trời
là đà...
tung cao...
rồi bất chợt...nằm phơi trên mặt đất
Bao nỗi niềm bấy lâu tưởng chừng như đã mất
Bị lẫn chìm,
trong sương mù...gió cuốn...mưa bay... Nhớ lại ... như vưà mới đây Paris
diễm ảo, mơ màng...ngất ngây ánh đèn màu
Đỉnh Tháp Eiffel, ta cùng nhau
Thả hồn say, suốt đêm thâu...mộng tưởng... Có nghe không anh...âm hưởng
Tiếng lá...hồn ai...vang vọng đâu đây
Những lời thầm kín...biết có ai hay?
Rằng...
Paris đang chờ...bàn tay ...ai dìu lối Đêm dần trôi...
Trời sáng vội...
Giấc mơ đời...xin gửi lại vần thơ. Sương Anh r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2007 19:18:37 bởi Huyền Băng >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/FB32BC4B2D464D30BDFCBCCF59FB3D8C.gif[/image]
ƯỚC AO...
Vẫn ước ao... tâm hồn là sỏi đá
Lăn lóc theo dòng đời... chẳng đớn đau
Vạn nghìn năm... không vướng nét nhạt nhầu
Ừ! Thì chỉ một chút gì mòn mõi...
Vẫn ước ao... tâm hồn không khát đói
Luôn căng đầy gió rộng... thổi tung xa...
Không nợ chi những tơ khúc nhạt nhoà...
Chỉ là bạn cùng mây ngàn, trăng lộng...
Vẫn ước ao... tâm hồn là ngọn sóng
Nhịp thuỷ triều theo năm tháng vợi, dâng...
Vỗ nhẹ bờ vai cát trắng dịu dàng...
Nơi an nghĩ... khi rã rời bọt nước...
Vẫn ước ao... ảo mơ nào có được,
Nên vẫn nhờ... mây, nước vỗ mộng thôi!....
Tóc nâu
Nỗi Lòng Cuả Đá
Ai bảo rằng đá chẳng biết đau
Bao năm rêu xanh phủ trên đầu
Đá buồn nhưng im lòng cam chịu
Giam hồn mình vào tận đêm sâu
Có ai nghe không tiếng than sầu
Ngậm ngùi thấm thiá giọt mưa ngâu
Từng hạt...từng hạt dài nặng nhẹ
Trút lên mình ...hỏi đá đau không??
Đá cũng buồn cũng biết ngóng trông
Niềm riêng chôn giấu mãi trong lòng
Gió, biển, sóng...cày sâu nỗi nhớ
Khắc lên mình đá nỗi chờ mong
Ngàn năm đá vẫn mãi tình đông
Giấc mộng phải chịu...hồn phủ tuyết
Ngỡ đá..."trơ gan cùng tuế nguyệt
Nào hay..."sỏi đá cũng cần nhau"...
Sương Anh
Đôi Môi... Mời Mọc
Đôi lúc ghét cái đôi môi mời mọc
Nụ cười em hàm tiếu buổi đầu xuân
Ngắm nhìn em lòng dạ chứ bần thần
Nên không nhỉ em hồn nhiên nhỏ bé
Em nhìn anh giọng thì thầm thỏ thẻ
Anh sửa em lỗi chính tả, vần thơ
Đừng để em sai lỗi nhỏ bao giờ
Em học hỏi thật lòng mong cầu tiến
Ôi giọng nói, dáng em đi uyển chuyển
Trăm bài thơ cũng sửa ngại ngùng chi
Em cười tươi cúi mặt thật nhu mì
Má ửng đỏ ôi chao trông xinh lạ
Sửa dấu hỏi, sửa dấu huyền, sắc, ngã
Riết rồi quen, mê mết tiếng của em
Nghe vi vu từng tiếng gió êm đềm
Sửa cho kỹ mai kia... rồi tính sổ
Nguyên Đỗ
Trích đoạn: SuongAnh
ĐÊM MƠ MỘNG
Paris
Thức trắng đêm mộng với thơ
Người đâu vắng
đừng để em chờ đợi
Sợ lắm...sông rộng, đôi tay yếu đuối
Bị cuốn theo dòng...như chiếc lá Thu rơi....
Đỏ, vàng, nâu...lá bay khắp trời
là đà...
tung cao...
rồi bất chợt...nằm phơi trên mặt đất
Bao nỗi niềm bấy lâu tưởng chừng như đã mất
Bị lẫn chìm,
trong sương mù...gió cuốn...mưa bay...
Nhớ lại ... như vưà mới đây
Paris
diễm ảo, mơ màng...ngất ngây ánh đèn màu
Đỉnh Tháp Eiffel, ta cùng nhau
Thả hồn say, suốt đêm thâu...mộng tưởng...
Có nghe không anh...âm hưởng
Tiếng lá...hồn ai...vang vọng đâu đây
Những lời thầm kín...biết có ai hay?
Rằng...
Paris đang chờ...bàn tay ...ai dìu lối
Đêm dần trôi...
Trời sáng vội...
Giấc mơ đời...xin gửi lại vần thơ.
Sương Anh
Hoạ bài này với muội nghe, nhưng đừng có đọc xong lại thấy ghê ghê nhe!
Paris Em
Paris em!
cung đàn... đêm vĩnh cửu
còn ngồi đó không, ta líu... chút tâm tình
lá xoay xoay... dòng buồn
thu... sóng chảy
nghiêng mái chèo... mây hờn thoáng thương vay
em chờ... ta cũng đợi,
bờ thao thức
ngày ngủ chưa, ký ức... cuộn cồn cào
Có hoang lạnh không,
giọt Sương mong manh...
sao mãi chuốc... vào Anh... buốt giá
bình yên thế... niềm đau... xa lạ
chạm cô đơn... tàn tạ... giấc mơ đời
em tìm... ta cũng kiếm,
bến Liêu Trai
bập bùng kêu, ân ái... khóc lập loè
Có buồn sầu không,
những ngọn đèn
và này tháp Eiffel
cả kia nữa những hàng cây thu... cô độc
ai đang về trong não óc... nôn nao
bước chân... hờ
cái nhìn... buốt
lời thì thào... tiếng rú...
em hãi hùng... ta cũng lạc lõng,
căn phòng
ngả ngớn hát, đảo điên... cười bỡn cợt
Paris em!
hoa lệ đèn mầu... tố sắc
có bán không
thê lương và ảm đạm
ngục tù và bức bối
ta líu... chút tâm tình
trắng trong... vũ khúc si mê... bên em
nhầu nát, rụa ràng... ta nhận lấy
một ngày ta may...
túi ba gang
cất vào đó
kệch cỡn cuộc tình ta... gói lại
Paris em!
cung đàn... đêm vĩnh cửu
còn ngồi đó không, ta líu... chút tâm tình
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2007 01:54:33 bởi hobac >
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Đôi Môi... Mời Mọc
Đôi lúc ghét cái đôi môi mời mọc
Nụ cười em hàm tiếu buổi đầu xuân
Ngắm nhìn em lòng dạ chứ bần thần
Nên không nhỉ em hồn nhiên nhỏ bé
Em nhìn anh giọng thì thầm thỏ thẻ
Anh sửa em lỗi chính tả, vần thơ
Đừng để em sai lỗi nhỏ bao giờ
Em học hỏi thật lòng mong cầu tiến
Ôi giọng nói, dáng em đi uyển chuyển
Trăm bài thơ cũng sửa ngại ngùng chi
Em cười tươi cúi mặt thật nhu mì
Má ửng đỏ ôi chao trông xinh lạ
Sửa dấu hỏi, sửa dấu huyền, sắc, ngã
Riết rồi quen, mê mết tiếng của em
Nghe vi vu từng tiếng gió êm đềm
Sửa cho kỹ mai kia... rồi tính sổ
Nguyên Đỗ
Tham Lam Dễ Sợ Ô hay, sao mà tham lam dễ sợ
Mới sưả vài bài đã vội kể công
Vậy thì không phải là người thật lòng
Em hổng thèm...kệ...bảo ngông cũng được Nếu biết thế, em trả tiền công trước
Giờ mang ơn biết phải trả làm sao
Người đâu mà...cứ ra vẻ làm cao
Coi người ta con nít...ghét...trời ơi...lại ghét! Cái chữ ghétttt...theo hoài mãi miết
Phiền lòng em, mà vui thích người ta
Chọc em giận rồi ngồi đó cười xoà
Đáng ghét thiệt....hổng tha cho anh nưã Em bảo nhé, bài sai thì phải sưả
Cô giáo dạy học trò cũng vậy thôi
Có ai mà...tính sổ đâu anh ơi!
Anh tham quá...hổng thèm chơi...đâu nhé! Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2007 04:46:49 bởi SuongAnh >
Triệu Nữ Vương
" Triệu nữ một câu gửi người "
Em chỉ bé xíu...rừng người anh....thương
Không thích vậy...thích làm Vương
Từ nay gọi ...Triệu Nữ Vương...em cười
Dòng đời đưa đẩy ngược xuôi
Làm thân lữ khách...một đời xa quê
Vào thơ thả những đam mê
Thương yêu mộng ước...gửi về hằng đêm
Chữ tình...lòng khó nói lên
Vần mong, chữ đợi...kết liền thành thơ
Vào đây em thả ước mơ
Bay cùng khắp nẽo...câu chờ...đến ai...
Sương Anh
"...sương anh ", anh nói hổng sai
Nhưng anh...? chưa biết...mốt mai quyết tìm...! Chứng tỏ có thể tạm làm thày bói được đó nhỉ... Sương Em ơi !
Em là lữ khách xa quê
Anh là kẻ ở, đam mê xứ người
Nữ Vương có triệu anh ngồi
chờ cho đến lượt để mời vào trong
anh như con cá lòng tong
làm sao chen nổi vào vòng của thương
thôi thì, phận nhỏ ễnh ương
cứ kêu mấy tiếng ai nhường cho chăng
duyên anh mỏng như trăng trong
chỉ là nét quẹt trong lòng trời đêm
Hình như… muốn lấy vợ thêm (?)
nên thả mồi thử. .. để xem số đào ?
Biết rằng tình chẳng ra sao,
nên thơ chỉ thích thả vào vườn thơ
hầu mong bên ấy dệt mơ
bên đây dệt mộng… yêu hờ... nhau thôi
biết đâu số lại: Một Đôi !
Một vợ thì lẻ một Đôi… chẵn lòng
Thôi thì , khai đã gần xong
chẳng dám khai vòng
lại bảo quanh co
có thương thì, nhớ giùm cho
thỉnh thoảng nghé lại… bỏ đò vương câu
sông nào mà sông chẳng sâu
lòng tôi nông lắm
người đâu
hỡi người…
Xạo Vương
Lại xạo nữa, chỉ xạo cho vui thôi "Triệu Nữ Vương Vấn" ơi… có rảnh xin mời ghé qua thả thơ cho vui bạn Sương Anh nhé. Xin cảm ơn Sương Anh đã thả thơ cùng vui. Chúc bạn vui vẻ nhé.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2007 07:14:25 bởi hoangnguyen6889 >
Nói Cùng Ai... Nói cùng ai những nỗi lòng lưu luyến
Dù quê hương đã cách biệt lâu rồi
Chỉ mới vưà bập bẹ ở đầu môi
Còn ngọng nghịu đã rời xa đất nước Anh hạnh phúc hơn em vì sinh ra trước
Thấy những gốc bần, cọng luá, vườn rau
Bờ mương, hàng dưà,được nằm võng....mẹ ru câu...
Như thế, thời trai trẻ...khắc vào anh bao kỷ niệm... Nói cùng ai những nỗi niềm
Một đưá trẻ lớn lên nơi miền xa lạ
Được trưởng thành bên dòng Seine êm ả
Dịu dàng, hiền lành...trong tình đất : PARIS! Nói cùng ai những chặng đường em đi
Rất tươi đẹp, mỹ miều...nhưng mẹ luôn nhắc nhở
Đâu cũng là nhà, là quê hương, riêng con phải nhớ!
Cội nguồn xưa...tông tổ không được quên! Việt Nam nơi lọt lòng, Paris nuôi lớn lên
Hai quê hương đang nằm trong lòng con đấy
Nên phải nhớ, khắc ghi lời mẹ dạy
Việt - Pháp song hành, con phải học giỏi cả hai... Sương Anh Huynh Lã Thế Phong ơi...bài này có liên quan tới Em Paris , nên muội mang về cho ấm cúng nè...hihìhihi.
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Chứng tỏ có thể tạm làm thày bói được đó nhỉ... Sương Em ơi !
Em là lữ khách xa quê
Anh là kẻ ở, đam mê xứ người
Nữ Vương có triệu anh ngồi
chờ cho đến lượt để mời vào trong
anh như con cá lòng tong
làm sao chen nổi vào vòng của thương
thôi thì, phận nhỏ ễnh ương
cứ kêu mấy tiếng ai nhường cho chăng
duyên anh mỏng như trăng trong
chỉ là nét quẹt trong lòng trời đêm
Hình như… muốn lấy vợ thêm (?)
nên thả mồi thử. .. để xem số đào ?
Biết rằng tình chẳng ra sao,
nên thơ chỉ thích thả vào vườn thơ
hầu mong bên ấy dệt mơ
bên đây dệt mộng… yêu hờ... nhau thôi
biết đâu số lại: Một Đôi !
Một vợ thì lẻ một Đôi… chẵn lòng
Thôi thì , khai đã gần xong
chẳng dám khai vòng
lại bảo quanh co
có thương thì, nhớ giùm cho
thỉnh thoảng nghé lại… bỏ đò vương câu
sông nào mà sông chẳng sâu
lòng tôi nông lắm
người đâu
hỡi người…
Xạo Vương
Lại xạo nữa, chỉ xạo cho vui thôi "Triệu Nữ Vương Vấn" ơi… có rảnh xin mời ghé qua thả thơ cho vui bạn Sương Anh nhé. Xin cảm ơn Sương Anh đã thả thơ cùng vui. Chúc bạn vui vẻ nhé.
Công Nương Xạo Nếu anh là Xạo Vương em là Công Nương Xạo
Ta sẽ cùng đồng đạo chuyện vương cung
Nơi có một ông Hoàng lãng mạn vô cùng
Đã vô số...vợ, vẫn muốn đi lùng người đẹp Nhưng xui cho anh...Eiffel lòng sắt thép
Nên nói gì vẫn tuế nguyệt trơ gan
Vòng tay Seine bao năm quấn quít nồng nàn
Vẫn không lay động làm Eiffel nghiêng ngã Nếu anh muốn câu cá...thì mồi cứ thả
Nhưng... Paris! Trời ơi, lạnh quanh năm
Tội thân mồi lạnh cóng chìm đáy nằm
Sao lại nỡ...ai đành lòng...thôi nhé! Đại lộ thật to, vấp hạt sỏi cũng té
Số đào hoa ở ngõ hẹp cũng người tìm
Đâu cần thả mồi để câu cá, nhử chim
Một đã còng lưng...thêm vợ hai...đời chìm lĩm... Sương Anh
Trích đoạn: SuongAnh
Tham Lam Dễ Sợ
Ô hay, sao mà tham lam dễ sợ
Mới sưả vài bài đã vội kể công
Vậy thì không phải là người thật lòng
Em hổng thèm...kệ...bảo ngông cũng được
Nếu biết thế, em trả tiền công trước
Giờ mang ơn biết phải trả làm sao
Người đâu mà...cứ ra vẻ làm cao
Coi người ta con nít...ghét...trời ơi...lại ghét!
Cái chữ ghétttt...theo hoài mãi miết
Phiền lòng em, mà vui thích người ta
Chọc em giận rồi ngồi đó cười xoà
Đáng ghét thiệt....hổng tha cho anh nưã
Em bảo nhé, bài sai thì phải sưả
Cô giáo dạy học trò cũng vậy thôi
Có ai mà...tính sổ đâu anh ơi!
Anh tham quá...hổng thèm chơi...đâu nhé!
Sương Anh
Tham Lam Lắm! Đâu có phải gặp ai cũng tính sổ Phải trúng người trúng lúc mới tính thôi
Đâu phải chi cũng tính chuyện khứ hồi
Đã yêu mến, bao nhiêu cũng chẳng đủ Xem em đó, tối ngày chẳng lo ngủ
Sáng làm thơ, khuya tối cũng làm thơ
Em yêu thơ, viết có đủ bao giờ
Lúc hấp hối cũng còn mong viết nữa Có gì lạ khi gió về bên cửa
Anh nhớ em, thề hứa một lòng trông
Ừ thì em, em cứ thế mà ngông
Ghét ghét lắm mà thương thương lắm lắm Tình như thế mỗi ngày thêm sâu đậm
Vừa dịu dàng vừa đằm thắm ngày đêm
Nhẹ nhàng như gió thổi thóang bên thềm
Tham lam lắm... cứ tưởng người trong mộng Nguyên Đỗ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: