Tình Lục Bát
Một đêm nào ngồi nghe thơ lục bát
Nỗi buồn dài tới sáu chữ miên man
Lòng nhớ em qua tám nhịp muộn màng
Vần điệu cũ vang về từ xa lắc
Tình em trao sao chỉ là thanh trắc
GIẬN, GHÉT rồi thành HẬN mãi ngàn năm
Nhưng trong tim anh chỉ có thanh bằng
THƯƠNG, YÊU với MONG CHỜ và SẦU mãi
Hãy đến bên anh và đừng nghi ngại
Có trắc bằng ta mới dệt thành thơ
Vần thơ xưa vẫn sống đến bây giờ
Tình lục bát ta chờ từ muôn thuở
dohuhong
Thơ Tình Lục Bát
Mối tình lục bát nên thơ
Em đây mê thích từ thơ ấu rồi
Đến khi lòng biết bồi hồi
Thường hay thơ thẩn lên đồi hoa sim
Hái hoa phơi héo ủ tim
Màu hoa tim tím đi tìm người thương
Nhưng rồi cách biệt vấn vương
Bây giờ đã hiểu... tím thường buồn hơn
Ngồi nghe gió lạnh thổi cơn
Hồn nghe xao xuyến...lời hờn cuả ai
Thanh bằng lục bát nhiều bài
THƯƠNG, YÊU, CHỜ... ghi thật dài cho em
Nhưng khi anh nhận thơ xem
Chỉ toàn thanh trắc GHÉT kèm HẬN thôi
Đâu rồi lục bát nhớ đời
"Lia thia quen chậu... "...à...ơi... ngọt ngào
Anh ơi...mình thử đi nào
Thơ tình lục bát ca dao êm đềm
Hôm nay gió mát trời êm
Có đôi thi sĩ trăng đêm dệt tình
Sương Anh
Cơn Mơ Địa Đàng
Thơ lên từ cõi vô hình
Yêu thương tám chữ đã in vào lòng
Viết cho em chỉ ít dòng
Mà tình đã chảy thành sông trôi dài
Niềm vui anh bẻ làm hai
Chia em một nửa để mai vào đời
Cùng anh một chuyến rong chơi
Nghe tình lục bát vang lời dịu êm
Ngày đi chợt mỏi chân mềm
Bâng khuâng ngồi xuống chờ đêm hẹn hò
Đường tình mấy nẻo quanh co
Nẻo nào đưa tới cơn mơ địa đàng?
dohuhong
Vườn Điạ Đàng
Từ khi có thiếp có chàng
Ước mơ trọn vẹn suối ngàn reo ca
Vườn điạ đàng cuả đôi ta
Có thơ có nhạc có hoa bướm đầy
Anh và em rong chơi ngày
Đắm chìm hạnh phúc ngất ngây trời tình
Bài ca lục bát duyên xinh
Đã cho hai đưá chúng mình quen nhau
Em ngồi giặt áo bên cầu
Đàn bầu anh trỗi ... ơ...ầu..ca dao
Tình yêu quá đổi ngọt ngào
Long lanh ánh mắt gửi trao mộng lành
Sương Anh