Trích đoạn: Mỹ Trinh
Chào Quỳnh Muội, cám ơn QM đã đến thăm MT và cả bài thơ đầy tình nghĩa mà QM vừa giãi thích, hôm đó đọc được bài thơ thật là hiếm có trong những bài thơ, 70 năm thì đã là trọn một cuộc đời rồi, không biết MT có được thọ đến tuổi 70 không này, chứ nói chi là 70 năm hôn nhân. Bài thơ có giá trị thực tế gây cho người đọc một niềm vui hiền hòa mà cao quí .... Chúc sáng tác nhiều bài thơ như vậy nha QM. Thân mến!
Chào Mỹ Trinh,
QM hân hạnh được My Trinh ghé thăm trang thơ, Bài thơ nầy QM viết theo dòng chảy của sự suy nghĩ QM
Hôm QM chở Mẹ từ bệnh viện về đã thấy ba đang đứng trông ở trước thềm nhà, chân Ba của QM cũng yếu lăm, vậy mà cũng bước xuống bậc tam cấp danh tay đở Mẹ QM xuống xe, rồi nâng cánh tay Mẹ dìu vào nhà, QM trộm nhìn thấy Ba cầm cánh tay Mẹ nhìn hồi lâu, QM thấy cảnh ấy nên có xúc cảm viết lên bài thơ MÌNH ƠI , nhưng không ngờ giống tâm sự của Ba.
Sau đây QM xin gởi MT một bài thơ nữa , vừa mới viết xong, cũng viết về Ba mẹ và hoàn cảnh thật của gia đình, MT đọc cho vui nhé.
Chúc MT nhiều sức khỏe.
Thân ái chào My Trinh
Quỳnh Muội
CON GÁI CỦA BA
Ba thường nói Mẹ sanh toàn con gái
Biết lấy ai nhờ cậy ở ngày mai
Vì con gái theo chồng đi xa mãi
Chắc tuổi già mình hiu quạnh lắm thay
Chị em con lớn lên qua tháng năm dài
Ba Mẹ gian khổ nơi đồng sâu ruộng cạn
Trong khói lửa chiến tranh và bom đạn
Héo hắt nụ cười nắng sớm mưa mai
Bồng chống chúng con đang còn nhỏ dại
Xa miền quê chạy loạn đất Sài Gòn
Xa ruộng đồng ngày một nắng hai sương
Lại vất vả nơi gạo châu củi quế
Nặng gánh mưu sinh biết sao xiết kể
Tập quen dần giửa thành phố xa hoa
Con học hành, cơm áo đến chuyện nhà
Cứ mãi miết quấn quanh đời Cha Mẹ
Bốn con gái có chồng nơi thành phố
Mỗi đứa cảnh đời nặng nhọc nắng mưa
Xa rồi quê nhà mười năm cách trở
Mãi bôn ba mà cuộc sống cứ thăng trầm
Đất nước thanh bình Mẹ Ba về xứ sở
Các con có gia đình ở lại Sài Gòn
Chân dép chân giày thắm đỏ gót son
Ba Mẹ lại chân đất áo phèn cày sâu cuốc bẩm
Mới đó mà ba mươi ba năm độc lập
Mẹ và Ba vẫn hiu quạnh quê nhà
Vì cuộc sống chúng con mãi cách xa
Chỉ thay phiên thăm rồi quay về vội vả
Ba Mẹ thương chúng con vì tất cả
Thầm tủi thân chớ không nỡ trách phiền
Thời gian cứ trôi xuôi mãi triền miên
Mới đó mà Mẹ Ba gần chín chục
Có những lúc vì nhớ thương thôi thúc
Giửa đêm khuya con chợt tỉnh giấc nồng
Biết Ba Mẹ giờ giấc ngủ bình an không
Hay đang trăn trở nhớ mong con cháu
Nợ áo cơm còn tất bật tháng ngày
Lại gòng gánh cưu mang đàn cháu dại
Xốn xang lòng cứ hẹn lần hẹn mãi
Thấm nẻo đời câu nước mắt chảy xuôi !
Những lúc ốm đau trái gió trở trời
Chúng con được tin cuống cuồng về vội
Tuy chưa trọn vẹn quạt nồng sớm tối
Nhưng cũng thay phiên chăm sóc tận tình
Bốn đứa con năn nỉ hoài Cha Mẹ
Hãy về Sai Gòn sống có Mẹ có con
Tiện gần gủi chúng con lo phụng dưỡng
Ba Mẹ nói chẳng màng nước rót cơm dâng
Gió mát trăng thanh con đường cỏ rối
Quen ánh trăng thanh mỗi tối bên hè
Quen vườn trầu bụi trúc khóm tre
Nên Ba Mẹ đời nào theo con dược
Bây giờ Ba nói nhờ Mẹ sanh con gái
Nên tuổi cuối đời mới được thảnh thơi
Con giàu tình thương, trọn lòng hiếu thảo
Cám ơn Mình sanh con gái cho tôi.
Nhật Quỳnh
_________________________________________
Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2008 23:38:04 bởi Quỳnh Muội >