Nét Xưa
Em còn đó chờ người về thăm lại
Dù muộn màng lấp cát bụi thời gian
Vẫn ánh mắt như xưa thời con gái
Vài nếp thừa cũng chưa đổi ngỡ ngàng
Em còn đó len len mùi tóc gió
Nét dịu dàng đâu hẳn đã phai nhanh
Vẫn như xưa hiền lành câu ăn nói
Chân chất quê mùa đau xót mong manh!
Dù đời có hằn lên nhiều vết nứt
Vẫn là em thuần khiết với khổ đau
Mãi là em thơ ngây người năm ấy
Chút nắng bình minh tô ấm sắc màu
Người có về chiều nay trời mây tím
Bên dòng sông le lói nắng hoàng hôn
Bên kia sông chạnh lòng cô em gái
Tâm sự bao năm xa cách tủi hờn.
Mỹ Trinh
VẸN GÌN PHẨM CHẤT
Bụi thời gian chẳng chẳng phôi phai tâm tính
Đọng tâm hồn bao kỉ niệm xa xưa
Phút nuối tiếc sắc màu sao bất chợt...
Để ưu sầu theo mãi gót chân son.
Cảnh hồng trần mấy ai vui trọn vẹn?
Rộ cười tươi trên mỗi bước phong trần?
Bao kỉ niệm mãi đọng tồn kí ức
Đưa ta về gốc tích những tháng năm...
Nhìn lại chặng đường ta tự hào tiềm thức
Vẫn thủy chung từng dấu ái hôm nao!
Vẫn là ta trong cuộc sống đương thời
Phó thời gian lòng vẹn gìn phẩm chất.
-sd-