Hương nhớ
Trích đoạn: Quỳnh Muội
Chào Mỹ Trinh,
QM vẫn ghé thăm MT luôn, Hôm nay hoạ vài câu thơ để cùng vui với MT nè,
MT vẫn khoẻ? QM mong luc nào MT cũng được vui và khoẻ
FATHER’S DAY NHỚ
Fathers’ day lại quay về
Ngày ngày con mãi bộn bề áo cơm
Ngày ngày con mãi ôm đồm
Cháu con một gánh sớm hôm cận kề
Dám đâu quên lãng mơ về
Dáng hình Ba ở miền quê đượm buồn
Từ khi con trẻ rời nguồn
Xa Ba xa Mẹ về luôn với người
Gia đình một gánh chơi vơi
Áo cơm nặng gánh phận đời long đong
Ba ơi nước mắt xuôi dòng
Cứ âm thầm chảy giửa lòng con đây
Ngày xưa làm một bóng mây
Râm râm bóng mát che ngay nắng trời
Ơn Ba thành khẩn con mời
Ba về chung sống vui đời bên con
Ba giờ sức khỏe héo hon
Xóm làng giữ vẹn sắc son chẳng rời
Nhớ Ba lòng những bồi hồi
Để Ba già cỏi phận đời lẻ loi
Công Ba ví tự biển trời
Ghi lòng con mãi chẳng đời nào phai
Dẫu bao tháng rộng năm dài
24-06-09
Nhật Quỳnh
_______________________________
Ta không thể làm đổi thay hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm
Gởi tình theo gió ngàn bay : http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=311311&mpage=35
Chào Quỳnh Muội, Í....Muội ơi! vừa bước vào nhà thấy QM là mừng quính lên rồi nà
muah muah muah.... Lâu quá không thấy, mà hình như nàng cũng ít làm thơ dạo này đó huh ? Nhớ ..nhớ lắm đó nghen. Cám ơn bài thơ viết cho Cha thật là bất ngờ, thương.... Mấy tấm hình cute quá nàng ơi !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2009 04:59:46 bởi Mỹ Trinh >
Anh Sĩ Đoan à... Tới hôm nay MT mới đem bài thơ vào post cho anh đây, vì chờ hoài mà thuquan không cho kích hoạt nick, đành post cho anh trong cái topic này, úi... sao mà thơ buồn ơi là buồn á! ... Thăm anh nha....!
BAO GIỜ
Kiếp đời dang dỡ phận cô liêu
Người trở gót son cảnh quạnh hiu
Rất tiếc thanh xuân chìm uất ức
Ngắn niềm mộng ước rã bao điều.
Phải chi ta thác thuở chào đời
Không ố, ái, si… bởi mệnh trời
Nào trỗi buồn vui vùi mộng tưởng
Sầu thương duyên phận mãi đầy vơi!
Trĩu nặng tâm tư dạ ngỡ ngàng
Đa phần ảo não hận sang ngang
Mang điều ô nhụt trong trời đất
Giọt ngọc tuôn sa khóc bẽ bang.
Lệ sầu chất ngất thấm tim gan
Trào ngược suối nguồn nén chứa chan
Khốn nạn đời ta tình mặn đắng
Khổ đau hờn tủi chết chưa an.
8:18
Bao cay chua chat nén trong lòng
Giờ gửi nơi đâu- thả bến song?
Trôi nổi niềm riêng vùi đáy bể?
Đáy nào chứa hết những niềm mong?
Vực nào lấp kín những nguồn đau
Ươm quả ngọt ngon khó biết bao!
Đời chẳng nhiệm mầu theo ý nguyện
hạnh, cầu duyên lứa lệ tuôn trào.
Phúc phận mong manh chẳng nợ tròn
Hết ân hết ái hết thề non
Thương mình cô lẻ lê chân bước
Đau đớn nào hơn dạ héo hon!!!
- sd- Anh Sĩ Đoan, đọc thơ anh buồn quá nên Mỹ Trinh họa như vầy nè... mà không phải chỉ họa bằng thơ đâu nhé! họa bằng trọn một tấm lòng cơ....
Thôi đừng buồn nữa!
Anh đừng buồn thế nữa nghe anh
Bao giờ trời trở lại nắng xanh
Buồn tan theo khói thành mây trắng
Xuân lại trở về lá hoa cành
Anh đừng uất hận mệnh ông trời !
Ổng thích bày điều lắm trò chơi
Buồn vui thử thách người trần tục
Lúc cười, khi khóc cũng tuyệt vời...
Hãy để nhẹ nhàng cõi tâm tư
Nghiêng bút bài thơ nét chân như
Vẽ con tim rộn ràng nhịp đập
Như thuở nào mình mới tương tư...
Hãy để cho em lau lệ sầu
Liếm hết giọt tình mặn mưa ngâu!
Đường vào tình yêu trăm cay đắng
Một lần vui mà vạn lần sầu !
Anh hãy thả lòng về bến sông
Chảy xuôi con nước về cuối dòng
Em còn ngồi đợi bờ sông cuối
Sông tình sông nghĩa sông hoài mong!
Xin anh lắng đọng những niềm đau
Trong tim ta đó mãi ngọt ngào
Bao giờ xóa được dòng ân ái?
Đơm hoa kết trái để đời sau...
Em sẽ vì ai gom vầng mây
Gom gió muôn phương kết mộng đầy
Vẻ tranh mầu sắc tô ân ái
Thơ mãi là thơ ...mộng tình say
Mỹ trinh
Tiếng con tim
Đâu phải thành đô mang niềm vui
Đâu phải sắc màu tô buổi chiều ảm đạm
Buồn ở trong ta niềm thui thủi
Buồn ở nơi nơi
Khi lòng héo giọt tình sầu!
Rượu chẳng giãi được sầu
Say không làm ta quên
Con tim nói điều chân thật
Buông.. buông đi lời than thở chất ngổn ngang!
Những chiếc xe ra đi theo thời cuộc
Chiếc váy ngắn vứt xuống một góc đời
Họa chăng còn lại lời của con tim
Biết có đủ làm tình người ấm lại ?
Mỹ Trinh
Ta đi tìm bến mù khơi Lãng quên ngày tháng đầy vơi chập chùng Có ai muốn bước theo cùng Buồn vui san sẻ tránh vùng đau thương.
Theo anh muộn nẻo chặng đường
Mù khơi gió núi quãng trường không tên
Theo anh sông nước bấp bênh
Miễn sao chung bóng bồng bềnh gió mây..!!!
Có em mạnh dạn tỏ bày
Dầu sôi lửa bỏng chẳng nài rát đau
Từ nay bước thấp bước cao
Ta dìu nhau bước cùng trao ân tình.
Có em bên cạnh anh chẳng sợ gì cả, tối tối ôm nhau ngủ nghe cô trùng hát ru giấc mộng. Vui hén? Không quay về nha!!!
Anh ơi...anh ru hay là đọc thơ cho em ngủ đi nha, đừng có để cho côn trùng hát ru nghe buồn lắm !
-sd-, MT
CHỪNG ẤY Chừng ấy ta đã tỏ bày Chừng ấy sao rạng anh cày tóc em Bao giờ trăng rạng bên thềm Con chim nó hót ta tìm hôn môi Bây chừ vạn dặm xa xôi Sông ngăn núi cách vực đồi tách chia Nhờ cơn gió thoảng canh khuya Xây cầu bắt nhịp tay chìa nắm tay. Đường đời dẫu rộng thêm dài Tơ lòng thương tưởng tháng ngày đoàn viên. Ước mơ trọn vẹn bình yên Trao em tất cả nhân duyên đời này. Tuy xa - tình mãi tuôn hoài Cung ngân bốn bến trãi dài năm châu Nén yêu, nén nhớ, nén sầu... Đêm đêm tao ngộ nên bầu yêu thương. -sd-
Chừng như
Chừng như em nhớ anh nhiều
Không còn muốn giận cơm thiêu canh sầu!
Bao giờ trời tạnh mưa ngâu
Thì trời lại sáng giàn bầu nở hoa
Chừng như mắt lệ đã nhòa
Thôi mình hết giận anh qua đón về
Khói lam chiều thổi cơm mê
Cho anh ở lại cận kề bên em
Chừng như trái chín đã mềm
Thơm ngon thơm ngọt bắt đền ngày xa
Đi đâu em cũng nhớ nhà
Đi đâu em cũng thở ra vì buồn !
Chừng như thác lủ mưa nguồn
Chảy về tìm cội tình suông ân tình
Chắt chiu một tấm lòng trinh
Nén hờn nén giận cho mình gần nhau.
Mỹ trinh
Anh Sĩ Đoan à... Tới hôm nay MT mới đem bài thơ vào post cho anh đây, vì chờ hoài mà thuquan không cho kích hoạt nick, đành post cho anh trong cái topic này, úi... sao mà thơ buồn ơi là buồn á! ... Thăm anh nha....!
BAO GIỜ
Kiếp đời dang dỡ phận cô liêu
Người trở gót son cảnh quạnh hiu
Rất tiếc thanh xuân chìm uất ức
Ngắn niềm mộng ước rã bao điều.
Phải chi ta thác thuở chào đời
Không ố, ái, si… bởi mệnh trời
Nào trỗi buồn vui vùi mộng tưởng
Sầu thương duyên phận mãi đầy vơi!
Trĩu nặng tâm tư dạ ngỡ ngàng
Đa phần ảo não hận sang ngang
Mang điều ô nhụt trong trời đất
Giọt ngọc tuôn sa khóc bẽ bàng.
Lệ sầu chất ngất thấm tim gan
Trào ngược suối nguồn nén chứa chan
Khốn nạn đời ta tình mặn đắng
Khổ đau hờn tủi chết chưa an.
Bao cay chua chat nén trong lòng
Giờ gửi nơi đâu- thả bến sông?
Trôi nổi niềm riêng vùi đáy bể?
Đáy nào chứa hết những niềm mong?
Vực nào lấp kín những nguồn đau?
Ươm quả ngọt ngon khó biết bao!
Đời chẳng nhiệm mầu theo ý nguyện
Hạnh, cầu duyên lứa lệ tuôn trào.
Phúc phận mong manh chẳng nợ tròn
Hết ân hết ái hết thề non
Thương mình cô lẻ lê chân bước
Đau đớn nào hơn dạ héo hon!!!
-sd- Anh Sĩ Đoan, đọc thơ anh buồn quá nên Mỹ Trinh họa như vầy nè... mà không phải chỉ họa bằng thơ đâu nhé! họa bằng trọn một tấm lòng cơ....
Thôi đừng buồn nữa!
Anh đừng buồn thế nữa nghe anh
Bao giờ trời trở lại nắng xanh
Buồn tan theo khói thành mây trắng
Xuân lại trở về lá hoa cành
Anh đừng uất hận mệnh ông trời !
Ổng thích bày điều lắm trò chơi
Buồn vui thử thách người trần tục
Lúc cười, khi khóc cũng tuyệt vời...
Hãy để nhẹ nhàng cõi tâm tư
Nghiêng bút bài thơ nét chân như
Vẽ con tim rộn ràng nhịp đập
Như thuở nào mình mới tương tư...
Hãy để cho em lau lệ sầu
Liếm hết giọt tình mặn mưa ngâu!
Đường vào tình yêu trăm cay đắng
Một lần vui mà vạn lần sầu !
Anh hãy thả lòng về bến sông
Chảy xuôi con nước về cuối dòng
Em còn ngồi đợi bờ sông cuối
Sông tình sông nghĩa sông hoài mong!
Xin anh lắng đọng những niềm đau
Trong tim ta đó mãi ngọt ngào
Bao giờ xóa được dòng ân ái?
Đơm hoa kết trái để đời sau...
Em sẽ vì ai gom vầng mây
Gom gió muôn phương kết mộng đầy
Vẻ tranh mầu sắc tô ân ái
Thơ mãi là thơ ...mộng tình say
Mỹ trinh ANH KHÔNG BUỒN NỮA Anh không buồn nữa bởi tình em Thánh thiện, trắng trong mãi dịu êm Rực rỡ cung Hằng soi mỗi bước Cho đời tươi thắm đêm hằng đêm. Mặc kệ gió sương ta cứ vui Se ân kết ái nếm hương bùi Nhớ chi duyên cũ- lòng tan nát Phó mặc cho trời dẫu ngậm ngùi! Tình thơ mộng thắm ngộ kỳ duyên Tình nghĩa thâm giao giữ mộng yên Trao gửi tơ lòng vươn khát vọng Thỏa mơ bao kiếp bước thuyền uyên. Hãy đến bên anh trọn tấm lòng Gạt sầu vươn đọng giữa chiều đông Tiêu tan buồn khổ tìm hơi ấm Hương lửa từ đây phủ nẻo dòng. Mãi mãi yêu em cuối cuộc đời Đong đầy tình nghĩa chẳng buông lơi Hòa vui hạnh phúc bên con cháu Chẳng chút lãng quên bởi chuyển dời. Niềm thương nỗi nhớ gửi trao ai Lắng đọng trong ta những đắng cay Lấp hết u hoài ray rứt đó Cùng nhau đơm mộng vẹn niềm say. Anh sẽ vì em kết trái xanh Cho hoa quả ngọt trĩu thân cành Tô hồng má thắm vui chung lối Mãi mãi bền duyên giữa em- anh. 22h30. 26.06.09 -sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2009 23:37:59 bởi SĨ ĐOAN >
Tiếng con tim
Đâu phải thành đô mang niềm vui
Đâu phải sắc màu tô buổi chiều ảm đạm
Buồn ở trong ta niềm thui thủi
Buồn ở nơi nơi
Khi lòng héo giọt tình sầu!
Rượu chẳng giãi được sầu
Say không làm ta quên
Con tim nói điều chân thật
Buông.. buông đi lời than thở chất ngổn ngang!
Những chiếc xe ra đi theo thời cuộc
Chiếc váy ngắn vứt xuống một góc đời
Họa chăng còn lại lời của con tim
Biết có đủ làm tình người ấm lại ?
Mỹ Trinh Thơ của em cũng buồn nẫu ruột
TIẾNG THỞ DÀI Chiều buông... Nắng tắt đồi non Chim bay về tổ chỉ còn riêng ta Ngắm màng đêm buồn diết da Gió nào cuốn hết sầu đà đong thêm Mưa rơi bất chợt môi mềm... Thở dài Lặng lẻ đắm chìm mênh mông! -SD-
Ta đi tìm bến mù khơi Lãng quên ngày tháng đầy vơi chập chùng Có ai muốn bước theo cùng Buồn vui san sẻ tránh vùng đau thương.
Theo anh muộn nẻo chặng đường
Mù khơi gió núi quãng trường không tên
Theo anh sông nước bấp bênh
Miễn sao chung bóng bồng bềnh gió mây..!!!
Có em mạnh dạn tỏ bày
Dầu sôi lửa bỏng chẳng nài rát đau
Từ nay bước thấp bước cao
Ta dìu nhau bước đổi trao ân tình.
Nắm tay anh gửi niềm tin
Bước dài bước ngắn bến, đình, chân mây...
Em không còn sợ ốm gầy
Có anh ru ngủ trên tay tình mềm
Đàn chim đang hót bên thềm
Véo von muôn khúc báo điềm bình an
Đan tay xiết chặt dặm đàng
Vừa đi vừa hát cho nàng reo vui.
Theo anh SD như vầy chắc anh vừa nghe đã sợ rồi huh anh ? dám còn rủ đi theo nữa không nào ?
Có em bên cạnh anh chẳng sợ gì cả, tối tối ôm nhau ngủ nghe cô trùng hát ru giấc mộng. Vui hén? Không quay về nha!!!
Anh ơi...anh ru hay là đọc thơ cho em ngủ đi nha, đừng có để cho côn trùng hát ru nghe buồn lắm !
Anh sẽ hát, hát thật hay hát say sưa đưa em vào mộng, được chứ!!!
-sd-, MT
LUYẾN...
Lòng còn lưu luyến bên đường
Bước đi bước ở còn thương không đành
Ngoảnh tìm một chút mong manh
Trong thơ có bóng người anh chạnh lòng
NHỚ
Nhớ như in chiếc bóng hồng
Hành trình vạn dặm cõi lòng xuyến xao!
Nhất là giây phút đổi trao...
Tâm hồn ngây ngất chẳng sao quên nàng.
THƯƠNG
Thương về rải nắng chiều vàng
Rơi lên mi mắt của chàng.. nụ yêu
Phố tình nhân dạo muôn chiều
Môi hôn tay nắm đã liều vì thương! VƯƠNG Cho lòng mãi mãi vấn vương Dâng nguồn khao khát tận miền thiên thai Cho cơn gió thoảng chiều nay Mang hương tình ái lượn bay cuối trời.
-SD- MT
__Cả MT và Ja đều Vương Vấn và Luyến Tiếc cho anh Sĩ Đoan đó huh ? anh có nghe chưa SD ???
__Anh đã nghe rồi, cám ơn hai người đã san sẻ, còn gì hạnh phúc bằng phải không em? Cám ơn , Cám ơn.
__Anh ơi...Bài NHỚ của anh đọc sao mà thấm thía, em còn hạnh phúc hơn anh nữa đó. Một triệu lần cám ơn anh chắc còn chưa đủ huh ? Không cần cám ơn đâu, đây là trách nhiệm của anh mà- Nhờ gió hôn lên suối tóc em.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2009 00:37:19 bởi SĨ ĐOAN >
CHỪNG ẤY Chừng ấy ta đã tỏ bày Chừng ấy sao rạng anh cày tóc em Bao giờ trăng rạng bên thềm Con chim nó hót ta tìm hôn môi Bây chừ vạn dặm xa xôi Sông ngăn núi cách vực đồi tách chia Nhờ cơn gió thoảng canh khuya Xây cầu bắt nhịp tay chìa nắm tay. Đường đời dẫu rộng thêm dài Tơ lòng thương tưởng tháng ngày đoàn viên. Ước mơ trọn vẹn bình yên Trao em tất cả nhân duyên đời này. Tuy xa - tình mãi tuôn hoài Cung ngân bốn bến trãi dài năm châu Nén yêu, nén nhớ, nén sầu... Đêm đêm tao ngộ nên bầu yêu thương. -sd-
Chừng như
Chừng như em nhớ anh nhiều
Không còn muốn giận cơm thiêu canh sầu!
Bao giờ trời tạnh mưa ngâu
Thì trời lại sáng giàn bầu nở hoa
Chừng như mắt lệ đã nhòa
Thôi mình hết giận anh qua đón về
Khói lam chiều thổi cơm mê
Cho anh ở lại cận kề bên em
Chừng như trái chín đã mềm
Thơm ngon thơm ngọt bắt đền ngày xa
Đi đâu em cũng nhớ nhà
Đi đâu em cũng thở ra vì buồn !
Chừng như thác lủ mưa nguồn
Chảy về tìm cội tình suông ân tình
Chắt chiu một tấm lòng trinh
Nén hờn nén giận cho mình gần nhau.
Mỹ Trinh HẾT GIẬN "Chừng như thác lủ mưa nguồn" Niềm thương nỗi nhớ anh tuồng riêng em Lau khô nước mắt tèm nhem Tắm nồng ân ái chẳng thèm gió sương. Bao đêm vọng tiếng du vương Cung sầu ly biệt cung thương ngậm ngùi! Khúc trầm khúc bổng... ai vui? Bận lòng vì bởi ta vùi cuộc chơi. Nắng mưa, sương gió đầy vơi! Giật mình tỉnh giấc tả tơi tâm hồn! Đêm đêm kí ức đọng tồn... Xót xa, cay đắng, bồn chồn...bất an. Sải nhanh trên mỗi dặm đàng Về bên em nhé- lòng nàng lâng lâng? Đêm trao ngày tặng chiều dâng... Hương nồng lửa đượm bất cần thế gian! -SD-
ANH VÀ EM Anh dìu em qua núi non Có đồi cát trắng và con suối nguồn Có vườn hoa quả thơm ngon Có tình ấm áp em còn ưng không? Nơi đây gió lộng mênh mông Nơi đây anh xới em trồng cây si Thả hồn mất lượt về đi Vẫn vòng tay rộng ôm ghì thân em. -SD-
Xa xa chim lượn trời cao Thoáng nhìn luống thẹn anh hào sa chơn Giọt buồn, đau...giọt nào hơn? Dần trôi năm tháng đọng tồn đầy vơi. -sd-
Trích đoạn: Mỹ Trinh
Trích đoạn: Quỳnh Muội
Chào Mỹ Trinh,
QM vẫn ghé thăm MT luôn, Hôm nay hoạ vài câu thơ để cùng vui với MT nè,
MT vẫn khoẻ? QM mong luc nào MT cũng được vui và khoẻ
FATHER’S DAY NHỚ
Fathers’ day lại quay về
Ngày ngày con mãi bộn bề áo cơm
Ngày ngày con mãi ôm đồm
Cháu con một gánh sớm hôm cận kề
Dám đâu quên lãng mơ về
Dáng hình Ba ở miền quê đượm buồn
Từ khi con trẻ rời nguồn
Xa Ba xa Mẹ về luôn với người
Gia đình một gánh chơi vơi
Áo cơm nặng gánh phận đời long đong
Ba ơi nước mắt xuôi dòng
Cứ âm thầm chảy giửa lòng con đây
Ngày xưa làm một bóng mây
Râm râm bóng mát che ngay nắng trời
Ơn Ba thành khẩn con mời
Ba về chung sống vui đời bên con
Ba giờ sức khỏe héo hon
Xóm làng giữ vẹn sắc son chẳng rời
Nhớ Ba lòng những bồi hồi
Để Ba già cỏi phận đời lẻ loi
Công Ba ví tự biển trời
Ghi lòng con mãi chẳng đời nào phai
Dẫu bao tháng rộng năm dài
24-06-09
Nhật Quỳnh
_______________________________
Ta không thể làm đổi thay hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm
Gởi tình theo gió ngàn bay : http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=311311&mpage=35
Chào Quỳnh Muội, Í....Muội ơi! vừa bước vào nhà thấy QM là mừng quính lên rồi nà
muah muah muah.... Lâu quá không thấy, mà hình như nàng cũng ít làm thơ dạo này đó huh ? Nhớ ..nhớ lắm đó nghen. Cám ơn bài thơ viết cho Cha thật là bất ngờ, thương.... Mấy tấm hình cute quá nàng ơi !
Chào Mỹ Trinh,
MT ơi tấm hình nầy QM cũng bắt chước MT và các bạn tìm ở Google đó, thấy ấn tượng, đôi chân bé xíu của con đặt lên bàn chân của cha dìu dắt ( bàn chân của người cha nầy đẹp như bàn chân con gái hì hì...)
Bàn tay cha đưa ra nâng bàn tay con phong thái ung dung và an bình...
MT khen mấy tấm hình dể thương lắm phải Thenayyyamminhehuongamhaii? QM cũng nghĩ vậy mà.
Dạo nầy MT sáng tác nhiều thơ quá, nhanh thật nhanh nữa nè. QM chúc mừng MT lúc nào cũng hồn thơ lay láng.
MT à, mấy lời nhắn gởi của MT làm QM xúc động mạnh nơi tim, hãy tin điều đó nhé.
QM gởi MT Bài thơ nầy , nếu có thời gian MT viết cho vài câu thơ tặng cho người bạn gái cô đơn của QM nhé, dĩ nhiên là phải đợi khi có nguồn cảm xúc nữa mà. LLLam2 thơ là khi ngưồn xúc cảm tưôn trào mà, QM hiểu nên vẫn đợi MT. Mấy hôm nay chỉ kịp gởi vào trang thơ của vài bạn, và cũng có nhận được những dòng thơ chứa đầy tình cảm gởi lại.
QM chúc MT thật nhiều sức khoẻ , niềm vui và hạnh phúc.
Thân ái
QM
Gởi tặng em bài thơ
MỘT CHIỀU YÊU
( Sáng tác ghi trên chiếc lá năm 1962 )
Một lá thư rồi hai lá thư
Trời ơi tôi viết đế bao giờ
Đã không yêu nữa thời trăm lá
Cũng chỉ mang về hận ước mơ
Hôm nay đã sang thu trời lạnh
Lá vàng rơi với nắng vàng phai
Tôi mang chiếc lá vàng khô héo
Tôi tưởng thư người nét chữ ai !
---o0o---
Trời hởi bao nhiêu lá rụng tàn
Là tôi đã viết bấy nhiêu tờ
Đã không yêu nữa thời trăm lá
Cũng chỉ mang về hận ước mơ
Phật Đản 2510
MLH
Tình cờ biết được có một chiến sỉ ghi những dòng thơ tình trên chiêc lá xanh.
Ngày lể Phật Đản , Anh Chị vào Việt Nam Quốc Tự cầu duyên , Chị giận anh nên về trước,
Anh ở lại một mình ngắt một chiếc là còn xanh. Bằng lời thơ ghi tặng chị
Chiếc lá đã đi bên người vợ chung thủy suốt 47 năm
NQ xin được vào vai người thiếu phụ ấy để được một lần bằng lời thơ ghi lại bao thổn thức của lòng.
Hân hạnh biết được có một chiến sĩ ghi những dòng thơ tình trên chiếc lá xanh tặng người bạn gái, sau nầy là vợ chồng, chiếc lá ấy đồng hành bên đời vợ suốt 47 năm.
Nhật Quỳnh hân hạnh đọc những lời thơ trên lá, chiếc bây giờ đã vàng lắm, xin ghi lại nơi đây đôi dòng xúc cảm.
LỜI TÌNH GHI TRÊN LÁ ( * )
Tặng chị Ba, người vợ liệt sĩ trung trinh.
Giữ chiếc lá bên mình suốt 47 năm
Một chiếc lá suốt đời bên thiếu phụ
Đã rời cành khi hãy còn xanh
Một chiếc lá được hái bởi tay anh
Trong lúc em buồn anh em giận dỗi
Em giận anh em buồn nên đi vội
Không kịp để anh nói lời xin lỗi
Ngày Phật Dản vui… mình không chung lối
Mặc anh thắm nhiều với nỗi đơn côi
Mượn chiếc lá anh thay lời muốn nói
Viết lời tình trên chiếc lá mong manh
Chiếc lá tội tình khi hãy còn xanh
Khắc sâu lắm nỗi lòng anh nơi ấy
Những lời yêu bao năm rồi vẫn vậy
Cứ theo em theo hết quảng ngày xanh
Bốn mươi bảy năm thăng trầm cuộc sống
Chữ tình chung em giữ vẹn nơi lòng
Dếm sao được nơi lòng bao nhiêu con sóng
Hai tháng vợ chồng ấm lửa gối chăn
Trai thời loạn nợ duyên đành dang dở
Anh về vĩnh hằng em ở lại bơ vơ
Chiếc lá thật xanh của quảng ngày thơ
Anh biết không bây giờ đã vàng lắm
Khắc cỏi lòng em từ trong sâu thẳm
Nổi bật nét mực xanh anh viết ngày nào
Chiếc lá xanh ngày ấy xinh biết bao
Vàng theo em vì nặng mang nỗi nhớ
Không giống lá vàng rơi mùa thu muôn thuở
Mà tuổi thơ mình thường nghịch kiếm tìm
Nên cuồn cuộn trong em những nỗi niềm
Nơi khô cằn sỏi đá anh ngủ yên
Hay giửa bạt ngàn Trường sơn xanh lá
Có nghe ấm nồng xuyên suốt cỏi tim
Bởi tình em không ngủ yên trong tiềm thức
Mà vẫn nồng nàn anh có biết không
Tình vẫn xôn xao bên thềm ký ức
Nên chẳng phai mờ theo dòng chảy thời gian
Để suốt đời em trọn nghĩa đá vàng !...
18-06-09
Nhật Quỳnh
CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG *
Một chiếc lá xanh một bài thơ ghi vội
Độc hành bên em, người vợ đơn côi
Biết bao lần lệ đẳm mặn bờ môi
Rơi trên lá thắm lời tình anh gởi
Em quen rồi làn môi khô nức nở
Đầu lưởi tê mặn đắng giọt buồn rơi
Gần nửa thế kỷ em vẹn lòng chờ đợi
Dẫu âm dương chia hai ngã đường đời
Tóc rối pha sương đan nhau từng sợi
Tuổi hoàng hôn theo gió lệch đường ngôi
Anh mất rồi tình trăm năm dang dở
Lá đậm sắc vàng nên lòng chẳng phai phôi
Anh mất rồi trăm năm đời vạn lối
Em tìm đâu ra chiếc lá thứ hai !
Phòng loan lạnh em thì thầm đêm tối
Nghĩa đá vàng anh hởi… hẹn kiếp mai ! …
22-06-09
Nhật Quỳnh
_______________________________
Ta không thể làm đổi thay hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm
Gởi tình theo gió ngàn bay : http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=311311&mpage=35
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2009 01:41:25 bởi Quỳnh Muội >
Bạn tình ơi! ta về bến đợi Ánh trăng ngà đã gợi thân thương Còn chăng kỉ niệm vấn vương Lắng trong tâm tưởng đêm trường bừng lên -HTS-
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: