NỖI BUỒN RIÊNG EM
Nắng chiều đổ bóng ngọn cây
Má em cũng đỏ hây hây nắng chiều
Em buồn nhớ đến người yêu
Thương mình trống trải những chiều xót xa
Bước chân nhẹ bước quanh nhà
Giàn hoa tím cũng như là buồn theo
Em ngồi nhẩm tính bao chiều
Anh đi để nhớ thương nhiều riêng em
Xa xôi cách mấy dặm trường ?
Mà sao anh chẳng biết đường về thăm
Chẳng về thư cũng biệt tăm
Hay tình anh đã vơi năm tháng ngày
Xa rồi tình cũng đổi thay
Để sầu để nhớ ngày ngày riêng em
Đêm khuya tắt nến buông rèm
Phòng không gối chiếc em buồn vì anh
Một mai tình đã không thành
Xuân thì em cũng phai nhanh theo chiều
THAI ANH