Lam Hồng Minh
-
Số bài
:
1244
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 11.08.2007
|
RE: Bầu trời Lam ... của Lam Hồng Minh!
-
24.10.2008 00:56:38
Tình vỡ Tầm tã về mưa rã cánh hồng Gió cuối thu về hiu hắt song Nắng đã khuất ngày mây lận đận Mưa đã chìm đêm gió buốt lòng Tình về ngủ thiếp sâu dòng nước Trăng cúi đầu mơ dưới đáy sông Kẻ ở người đi đời viễn xứ Giọt tình vừa vỡ lệ cay nồng Lam Hồng Minh Tình biệt Trăng cúi đầu mơ dưới đáy sông Tình ơi nước mắt chảy thành dòng Tan bầy tiên cá đêm vàng óng Mỏi cánh thần ưng mộng trắng trong Sáo nhớ vi vu trời trách móc Đàn thương khoan nhặt núi đèo bòng Buồn vui không giống buồn vui nữa Từ biệt nhau rồi, xa ước mong! Hô Bảo Nghĩa 12102008 Tình Xa Tình ơi nước mắt chảy thành dòng Người ở người về xa bến sông Đau thương rời rã dòng nước đục Đắng nhớ từng cơn suối thác trong Gió cắt làn môi Đông tuyết giá Mưa về ủ dột nắng đèo bòng Tình xa mưa nắng màng chi nữa Về ở nơi đâu... thôi hết mong! Lam Hồng Minh Tình mưa Tầm tã về mưa rã cánh hồng Giọt nào là giọt ở bên trong Con đường trơn ướt nhờ trơ vắng? Bếp lửa ran khô bởi mặn nồng? Sũng dạ, xịu lòng không lướt thướt Sém mày, bỏng mặt vẫn chong chong Còn duyên sẽ thấy duyên lần cuối? Thắm lại bờ môi một nét cong! Hô Bảo Nghĩa 13102008 Tình Xưa Người có về thăm một đóa hồng Tình xưa còn đó lòng xanh trong Dù mưa tơi tả chiều hoang vắng Dù nắng lạnh lùng đêm vẫn nồng Sớm tối chờ mong hoài tấc dạ Ngày đêm đón đợi ngọn đèn chong Người về gặp lại người năm cũ Nối khúc tình xưa nét liễu cong ! Lam Hồng Minh Tình gió Gió cuối thu về hiu hắt song Mùa sang thẳng tắp, chẳng đi vòng Vô tình lá ngọc đâm sầm mặt Hữu ý cành vàng quất nhói hông Rét mướt vẫn còn chăn áo đắp Lạnh lùng thì hết nghĩa tình đong Chơ vơ đứng giữa chiều thu ngợp Cầm ảo tay ai để sưởi lòng Hồ Bảo Nghĩa Tình Ra Đi Chơ vơ đứng giữa chiều thu ngợp Ai nhớ về ai trắng lối vòng Bên nớ bên ni chiều gió cuốn Người chờ người đợi nắng vàng sông Đi lên đi xuống bờ thương nhớ Trông đứng trông ngồi bến long đong Một thuở tình hồng vang thu vắng Nào hay sương trắng ngập trong lòng Lam Hồng Minh Tình chiều Nắng đã khuất ngày mây lận đận Mùa còn chìm tháng, lá long đong Bờ hoang lay lắt, sông vờ sóng Thuyền mộc loay hoay, mái lạc dòng Ngọn cỏ ẩm sương, chiều bạc bạc Thơ tình ướt lệ, mắt trong trong Ngẩn ngơ vèo tuột vào không khí Tím nghẹn hoàng hôn khói bập bồng Hô Bảo Nghĩa Tình Lỡ Thuyền mộc loay hoay, mái lạc dòng Chiều đi đêm đến phận long đong Mỏi tay hiu hắt chèo lận đận Rã cánh phiêu lưu khoảng ngược dòng Cỏ uống sương tình đêm lẻ bạn Tim hồng nhỏ lệ mặn hương trong Vần thơ gieo hạt tình mòn mỏi Nhớ nhớ thương thương cõi tang bồng Lam Hồng Minh Tình dỗi Mưa đã chìm đêm gió buốt lòng Đã nhiều lạnh lẽo của mùa đông Tình ơi, đông giá đe ghê ghớm! Trời ạ, xuân hồng dỗi nhẹ không Vẫn biết đam mê thì lắm tội Còn hay say đắm phải nhiều công Đôi khi nhẫn cỏ và hoa dại Khiến mọi chân thành hóa viển vông! Hồ Bảo Nghĩa Tình Hờn Trời ạ, xuân hồng dỗi nhẹ không Chưa thu mà đã chớm về đông Nghe ơi băng giá môi vừa nứt Người ạ ! ngọt ngào ở đáy lòng Xin giấu nụ hôn mằn mặn ướt Xin giấu nụ cười chớ hoài công Còn nghe say đắm mùi hương nhớ Có phải đâu là chuyện viển vông ! Lam Hồng Minh Tình lặng Tình về ngủ thiếp sâu dòng nước Mơ tắt vùi tan lịm giấc không Tìm đến kiếp sau, lầm kiếp trước Lánh vào tình thẳng, lạc tình cong Cô đơn nâng cấp thành cô độc Bất nhã vượt khung hóa bất đồng Mới biết dễ yêu thì dễ ghét Nhưng mà thầm quá lại đau lòng. Hồ Bảo nghĩa Tình thẫn Thờ Mới biết dễ yêu thì dễ ghét Tình ơi nhiều quá lúc thì không Thẫn thờ tình chết mùa mưa gió Đau đớn tình xa, đắng chát cong... Khoảng lặng đời im chiều phăng phắc Ầm vang sóng vỗ ở trong lòng Cô đơn bóng lẽ buồn vô tận Gối chiếc đêm nay gió hoang đồng ! Lam Hồng Minh Tình lặng Tình về ngủ thiếp sâu dòng nước Mơ tắt vùi tan lịm giấc không Tìm đến kiếp sau, lầm kiếp trước Lánh vào tình thẳng, lạc tình cong Cô đơn nâng cấp thành cô độc Bất nhã vượt khung hóa bất đồng Mới biết dễ yêu thì dễ ghét Nhưng mà thầm quá lại đau lòng. Hồ Bảo nghĩa Lặng lẽ Chiều về lặng lẽ nhìn dòng nước Xuôi chảy cuối nguồn một cõi không Trắng tóc chiều mây đan gió rối Hồng môi đêm uốn nét buồn cong Bơ vơ cõi mộng tình hư ảo Lạc lõng về đâu giữa cánh đồng Lối vắng bên đường mây tỏa khói Âm thầm nghe kỷ niệm trong lòng. Lam Hồng Minh Tình ảo Kẻ ở người đi đời viễn xứ Hoa thơm bướm lượn, cuộc lòng vòng Hương tình đắm đuối xuyên bờ bến Dáng mộng u hoài sững biển sông Da diết trao nhau toàn luyến nhớ Rộn ràng gửi bậu những chờ mong Ngày qua ngày lại đầy hy vọng Đường ảo mơ nên hiện thực hồng. Hồ Bảo Nghĩa Ảo Ảnh Ảo ảnh cùng ta sầu lữ thứ Loay hoay từ ấy đã tròn vòng Hương tình bát ngát ngày ca hát Hương nhớ mênh mông trải khúc sông Uốn éo dòng mơ sầu ảo vọng Lả lơi mộng phủ kín hoài mong Còn không hương lửa hay vừa tắt Khép bóng trăm năm tím môi hồng Lam Hồng Minh Tình không Giọt tình vừa vỡ lệ cay nồng Nghèn nghẹn suốt đời đánh mất không Lửa cháy bập bùng, tro ngỡ nhẹ Nước trôi ào ạt, lũ ngờ thông Sao khuya đâu biết mây lơ đãng Đêm vắng nào hay gió phập phồng Một nửa sẻ lòng cho một nửa Cũng là ước vọng thuở tình không! Hô Bảo Nghĩa Có Còn Hơn Không Tình ơi... ai khóc vỡ hương nồng Mặn chát tình yêu có có không ? Cay đắng vì đâu hương vỡ mộng Ngọt bùi đâu phải nước trôi sông Thà rằng thương khóc tình đau xót Còn có hơn không nỗi phập phồng Hôm ấy gặp nhau đời ấn dấu Nghìn năm hồ dễ gọi bằng không... Lam Hồng Minh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2008 01:10:35 bởi Lam Hồng Minh >
|