Mong manh tình buồn

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 6 trang, bài viết từ 31 đến 60 trên tổng số 161 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Ngàn năm - 05.03.2008 22:36:12
0
Nhẫn cỏ

Chẳng cần chi vòng vàng chuỗi ngọc
Nghi lễ rườm rà đâu bằng hạt thóc trăm năm
Hương cỏ mùa xuân thơm ngát dưới lưng nằm
Hoa cúc dại kết vần thơ cài tóc
Là ảo huyền...hương thơ... mộng mị...
Từ thinh không rơi xuống một trần gian
Ta vốn không ưa bạc vàng
Không tham lam ngọc ngà châu báu
Yêu quá trái tim làm lòng huyên náo
Đêm nhuộm giấc mơ ngày tần tão chợ đời
Lạc Một Trần người chờ hạt nắng tươi
Chiều trải lối nụ cười vang đâu đó
Chờ hoài bờ môi đỏ
Ngậm vào lòng hạt đắng nhỏ không tên
Một hạt thôi... mây nắng bồng bềnh
Mọc trái đắng đặt tên thành nỗi nhớ
Chia cho nhau giọt tim hoài bở ngỡ
Sợ giận... sợ xa... sợ tình tan vỡ...
Chia làm đôi trái đắng mọc tình thơ

Trương Bảo Ngọc



Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Ngàn năm - 05.03.2008 22:38:42
0
Thương quá quê mình

Em thương quá quê mình dòng sông Hậu
Một thuở nào thơ ấu đã qua nhanh
Nước lớn nước ròng phù sa chia nhiều nhánh
Sông rạch bờ kinh chèo mái đẩy câu hò...

Nếu có một ngày anh về xuôi chân gió
Chợ Bình Minh em chưa ghé lần nào
Bên nhà anh hoa cỏ nắng lao xao
Về xóm cũ anh nhớ mời em gái

Nếu một lần trở về thăm quê mình xa ngái
Mệt mỏi thời gian lùa góc hạ vàng
Nghe khói đốt cỏ chiều mùi rơm rạ
Lẫn tiếng hò bên hàng lá vang vang...

Mai anh nhé về quê hương vui năm tháng
Chiều trên sông mây tím đợi mùa trăng
Chuyến phà đêm người lữ khách về thăm
Thả sóng nước hồn thảnh thơi bay bổng

Mai bình yên để tâm hồn buông thõng
Em ngồi nghe anh kể chuyện ngày xưa
Trưa trời nắng tàng cây dưới bóng dừa
Thơm mực tím bài thơ anh vừa viết

Mai đi về lòng vui mừng khôn siết
Tìm kỷ niệm xưa bóng dáng của hôm nào
Cứ ngỡ xa theo ngày tháng xanh xao
Nhưng còn đó in đậm màu thương mến...

Trương Bảo Ngọc

Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Mong manh tình buồn - 05.03.2008 22:57:38
0

Trích đoạn: con thuyền không bến

Hoa sữa

Xưa em mỗi bước học về
Gót son nhẹ bước qua hè phố tôi
Hồn nhiên chúm chím môi cười
Thướt tha trong ánh chiều rơi bên hồ
Vô tình cơn gió mộng mơ
Đem bông sữa trắng đậu hờ tóc em
Hương thơm tỏa xuống vai mềm
Thu vàng lóng lánh về trên phố dài
Hỏi lòng ai có biết ai
Tháng năm mòn mỏi chiều phai lững lờ
Sữa thơm ngan ngát ven hồ
Vầng trăng thơ mộng hững hờ buông trôi
Ngoái trông đã mấy thu rồi
Cánh hoa còn đậu bờ vai tóc thề...


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/38309/F30C58C7D831404D82330AF07981EDEA.gif[/image]


Những mùa thu đi

Những mùa thu nhạt lối mơ
Hoa sữa ngày xưa còn chờ còn đợi
Những mùa thu nhạt môi cười
Tình xưa thấp thoáng rã rời lòng nhau
Chiều thu vàng nhuộm hư hao
Vai mềm tóc rối duyên trao một lần
Gởi lòng theo áng phù vân
Mây bay theo gió chiều dâng nỗi buồn
Hỏi tình xưa có còn thương
Con thuyền không bến bờ thương ngút ngàn
Hoa thơm gởi gió lang thang
Thu đi gió bấc ngỡ ngàng chiều đông
Con thuyền không bến long đong
Mưa rơi ướt tóc giọt lòng ướt mi...

Trương Bảo Ngọc

Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Mong manh tình buồn - 05.03.2008 23:15:57
0

Trích đoạn: Thuỵ Nhã

Đêm chỉ còn trăng cùng biển lặng
Những bàn chân đan trên cát phẳng
Ngọt ngào dấu mặt vào nhau
Phút thăng hoa hay phút giây nghiệt ngã?
Biển hiền hoà sao sóng dậy hồn ta?
Có thể ngày mai làm người xa lạ
Ta còn gì trong nhau?
Chút tình thơ hay nỗi nhớ?
Em còn vầng trăng và những ước mơ...

Thụy Nhã


Xa lạ

Đêm nghe những thì thào cơn sóng vỗ
Xóa dấu chân tình, cát phẳng bình minh
Chỉ còn ta một mình
Kĩu ca kĩu kịt gánh tình bỏng chân
Đêm nghe nhớ gọi trăng về làm bạn
Dưới bóng xưa xa lạ Cuội với Hằng
Không còn những mùa trăng
Lịm mơ ước che tóc Hằng sương trắng

Trương Bảo Ngọc


Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Mong manh tình buồn - 09.10.2008 01:20:57
0
Khúc tình buồn

Dìu nhau qua cõi trần ai
Đời là phiên khúc nhạc dài không tên
Có khi nắng ấm bồng bềnh
Có khi giông bão lênh đênh giữa dòng

Một con tim nửa đi rong
Nửa vời ở lại bên lòng chưa vơi
Nửa về nửa ở trên trời
Mây ca mưa khóc tuyệt vời bến mơ

Lưng chừng ngủ thức đợi chờ
Nửa yêu nửa giận bài thơ lạc loài
Tròn thương tròn nhớ nặng vai
Nửa dòng dư lệ, nửa say chén tình

Mắt anh biêng biếc lung linh
Nửa mê thắp trắng, nửa tình đi hoang
Yêu anh lòng nửa bàng hoàng
Nửa vui phiên khúc, nửa tàn hư không

Tình anh cay đắng vẫn nồng
Nửa say nửa tình chảy dòng luân lưu
Tình anh là những thơ ru
Nửa đau bể khổ, nửa ru tình hồng

Trương Bảo Ngọc

<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2008 03:57:36 bởi Trương Bảo Ngọc >

Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Mong manh tình buồn - 09.10.2008 04:13:55
0
Khúc nhạc buồn

Khúc buồn dạo tới dạo lui
Hay không hay lắm ngậm ngùi mà thôi !
Khúc nhạc buồn tựa mây trôi
Nghèo như áo rách đưa nôi phận người

Vá khâu nghèo vẫn tả tơi
Khinh khinh bạt bạt cõi đời phù du
Mong manh như lá mùa thu
Bao nhiêu thương tiếc gió ru về nguồn

Khúc buồn giờ đã buồn hơn
Xuyên da thịt cứa tủi hờn dạo mưa
Buồn đi theo dấu chân xưa
Trăm năm dù đã dư thừa mang theo

Dạo lên tình khúc cheo leo
Rừng sương núi bạc móc meo ân tình
Thu đi rớt hạt ba sinh
Áo tình rách nát chỉ mình.... mình đau !

Trương Bảo Ngọc

<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2008 04:15:33 bởi Trương Bảo Ngọc >

Trần Trung Dũng
  • Số bài : 3239
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 07.04.2008
RE: Ngàn năm - 10.10.2008 20:44:59
0
Không Mua Được
 
Em nói tôi nghe thật mát lòng
Sức khỏe là vàng ai cũng mong
Tiền bạc có nhiều không mua được
Cái tình sau trước sự thủy chung.
 
TrungDũng

Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Ngàn năm - 11.10.2008 05:34:31
0
An ủi đời nhau

Anh thấy nhà tôi thật cũng nghèo
Vài lời an ủi để làm vui
Không tiền không phận khoe sức khoẻ
Để khỏi mà lo cái "ngậm ngùi"

Cám ơn ông anh ghé thăm.

Trương Bảo Ngọc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2008 05:37:12 bởi Trương Bảo Ngọc >

Trần Trung Dũng
  • Số bài : 3239
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 07.04.2008
RE: Ngàn năm - 12.10.2008 09:37:25
0
Chuẩn Bị
 
Anh nghèo vốn liếng chẳng có đâu
Thế mới ước ao chuyện làm giàu
Ở đời trộm nghĩ ai cũng vậy
Tạo dựng yên lòng cho mai sau.
 
Sức khỏe rồi đây cũng phải mòn
Đang sung tuổi trẻ còn gì hơn
Chuẩn bị tương lai khi hạ cánh
An cư lạc nghiệp một dấu son.
 
TrungDũng
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2008 09:48:47 bởi Trần Trung Dũng >

Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Ngàn năm - 21.10.2008 23:45:31
0

Trích đoạn: Trần Trung Dũng

Nhìn Thẳng Sự Thật

Tiệc vui lâu mãi cũng tàn
Đọc sách không giữ sách tan mất bìa.
Tình nào mà chẳng chia ly
Thay mới đổi cũ có gì lạ đâu.
Tự mình an ủi một câu
Trắng tay cũng bởi tìm đâu chung tình.

TrungDũng

Cuộc sống bình thường

Mình cho nhau chuyện bình thường
Chút buồn vui cũng là thương đó mà
Em cho anh chút thật thà
Làm tin sớm tối đừng xa phương trời
Thăm anh em ghé nhà chơi
Chứng lòng thành thật em thời không quên

Trương Bảo Ngọc

Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Ngàn năm - 21.10.2008 23:55:06
0


Trích đoạn: Trần Trung Dũng

Chuẩn Bị
 
Anh nghèo vốn liếng chẳng có đâu
Thế mới ước ao chuyện làm giàu
Ở đời trộm nghĩ ai cũng vậy
Tạo dựng yên lòng cho mai sau.
 
Sức khỏe rồi đây cũng phải mòn
Đang sung tuổi trẻ còn gì hơn
Chuẩn bị tương lai khi hạ cánh
An cư lạc nghiệp một dấu son.
 
TrungDũng
 


MOng Cùng Anh

Em cũng như anh trắng bàn tay
Bao nhiêu công sức vác ngày dài
Cũng như anh đó nên em hiểu
Tạo dựng chút gì cho ngày mai

Mong anh sức khoẻ được dồi dào
Mong anh niềm vui như trăng sao
Mong anh hạnh phúc gieo chân đất
Mộng ước cùng anh một chút Giàu...


Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Ngàn năm - 27.10.2008 03:05:55
0
Anh là thi sĩ

Anh là thi sĩ làm thơ rất buồn
Chạnh lòng tôi ghé đọc những dòng thơ
Chuyện ngược thời gian tiếng lòng dang dở
Anh về đâu mùa lá ngập chân cầu

Anh là thi sĩ làm thơ rất ngầu
Buồn như gió thổi tan chiều vàng nắng
Nghe dường như anh chuốc đời cay đắng
Như cơn say tẩm rượu chất men tình

Anh là thi sĩ dệt thơ cầu kinh
Đi tìm lại chiếc bóng mình ngả quỵ
Hình đở bóng trợt mưa tìm tri kỷ
Anh là thơ là ngọn nến chính mình....

Trương Bảo Ngọc

Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Ngàn năm - 27.10.2008 03:08:07
0
Không Bao Giờ Quên

Tôi đã biết mình không bao giờ quên
Lầm lũi bước đếm tiếng chân mình gõ

Bên khúc vắng tôi nghe thầm ngọn gió
Lời tự tình ai đó với người ta...

Người bỏ tôi sau nhiều lượt ghé qua
Tôi chết sống một mình đêm tĩnh mịt

Ruột quặng lên như làn roi quất xuống
Lệ chảy dài trong u tối lặng thinh

Tôi chết đi không phải chỉ một lần
Người đến rồi đi là bao lần chết

Trăng khép màn thưa tôi về la lết
Hứa với lòng cắt mạch máu tim thơ

Vậy mà sao bên lề nhỏ tôi chờ
Máu đã chảy nhuộm một dòng sông đỏ

Ngỡ đâu người có tình yêu sáng tỏ
Giũ tình tôi chia chát cuộc tình thừa...

Trương Bảo Ngọc

Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Ngàn năm - 27.10.2008 03:27:34
0
NHỚ


Em ngồi đây giửa bốn bề gió lạnh
Mưa ngoài hiên đã tạnh tự bao giờ
Em một mình trong chăn chiếu bơ vơ
Tim ướt sũng lạnh cùng theo nỗi nhớ...

Nhật Quỳnh



Ngồi bên em chia một làn hơi ấm
Nghe mưa rơi tâm sự chuyện đời thường
Vui một chút mà buồn dường trăm hướng
Dặn dò nhau chấp nhận để sống còn

Trương Bảo Ngọc

Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Ngàn năm - 27.10.2008 03:59:42
0
Chờ dòng nhạc buồn

Chờ phiên khúc nhạc buồn anh dạo lại
Một nửa nào như còn mãi trong nhau
Nghe mưa rơi buồn lắm vẫn ngọt ngào
Nửa chân bước ngại ngùng xa không nở

Chờ phiên khúc chiều mưa giăng đỉnh núi
Ray rứt sầu nghe gió vút trên mây
Nửa nụ cười như đã rớt hạt sầu
Nửa gần lại nửa xa không định hướng

Vẫn chờ ai đàn xuân say phiên khúc
Nửa ân tình tháo gỡ mấy ngàn năm
Nửa vầng trăng cất kỷ dưới gối nằm
Dòng nhạc nối nửa khúc tình êm dịu

Vẫn chờ ai dạo khúc buồn lưu luyến
Nửa cuộc tình để lại triệu vần thơ

Trương Bảo Ngọc

Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Ngàn năm - 27.10.2008 05:40:57
0

Trích đoạn: Phuongtim937

Tìm Bắt Hư Không ...2

Leo lên con dốc đi tìm nắng
Thấy cả trời thu mưa ướt sương
Rừng phong nhuốm thẩm màu héo úa
Trời đang nổi gió chuyễn giao mùa .

Vạch ngàn lối mộng đi tìm lá
Thấy một rừng mơ tan tác hoa
Chỉ còn sót lại vài cánh rã
Theo lối chân mòn xa thật xa .

Băng qua con suối đi tìm nước
Chỉ thấy trơ vơ sỏi đá buồn
Lòng suối khô cằn mùa cạn kiệt
Trên nguồn dòng nước đã thôi tuông .

Lên đỉnh núi cao chờ con gió
Chỉ thấy mây đùn quanh lối chân
Quấn quít không xa bàn chân nhỏ
Bỡi gió xa rồi mây ai đưa .

Đi ra bãi cát tìm con sóng
Thấy một trùng dương quá mênh mông
Nhấp nhô trắng bạc nghìn con sóng .
Biết lượn sóng nào xoá dấu xưa .

Quay lại trở về tìm chốn cũ
Chỉ thấy xanh rêu dấu bụi mờ
Mệt lã bước đời đi tìm mộng
Chỉ toàn tìm bắt cái hư không


PT.937

Thăm Anh 5

Thăm anh tìm bắt chút mộng lành
Từ hôm anh về thảo nguyên xanh
Biển sầu vắng bóng lưa thưa nắng
Hình như buồn lắm phải không anh

Theo anh leo dốc cánh rừng thu
Nghe gió loanh quanh chở mây mù
Lá vàng trải thảm rừng xơ xác
Có bài thơ nào mang về ru ... ?

Em đến thăm anh lần thứ năm
Vẫn thấy bóng anh đứng âm thầm
Hình như anh đã quên em gái
Trên chuyến phà xưa đời thăng trầm !

Hỏi anh có ghé sang nhà em
Bao năm xa cách gió loang thềm
Chiều trên sông vắng chèo mái đẩy
Có giọng hò ru ... êm rất êm...

Anh vẫn đi hoài tìm bóng mơ
Rừng xanh suối chảy mây lặng lờ
Đi qua bãi cát chân đùa sóng
Có nhặt vần nào để làm thơ ?

Chờ anh trở lại phố ngày xưa
Có em thềm vắng đợi sớm trưa
Dừng chân nghỉ mệt ngồi tâm sự
Tìm khoảng hư không gió cười đùa !

Trương Bảo Ngọc

Quỳnh Muội
  • Số bài : 1167
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.11.2007
  • Nơi: TP: HCM
RE: Ngàn năm - 27.10.2008 15:00:06
0

Trích đoạn: Trương Bảo Ngọc


Ngồi bên em chia một làn hơi ấm
Nghe mưa rơi tâm sự chuyện đời thường
Vui một chút mà buồn dường trăm hướng
Dặn dò nhau chấp nhận để sống còn

Trương Bảo Ngọc


 
 
 
 
 
      Cảm ơn Trương Bảo Ngọc đã ghé lại trang thơ, và để lại bải thơ chia sẻ, mong được gặp luôn và chúc nhiều niềm vui , thơ đều tay nhé.
 

CỨ NGỠ CHIÊM BAO
 
 
 
 
Anh về đây cho em bờ vai tựa
Bên thềm trăng ta kể chuyện ngày xưa
Từ buổi chia xa niềm riêng chất chứa
Vui trọn vòng tay bên nửa của mình
 
Anh về đây giửa sao sáng lung linh
Bao kỷ niệm của bao chiều thương nhớ
Khi từ lúc đôi chúng mình cách trở
Tay trong tay rồi, mà cứ ngỡ chiêm bao ! 
 
 
 
Nhật Quỳnh
 
 
 
______________________
 
Chợt nghe tim khóc bên đời
Mới hay mình đã trở xa rời ngày xanh
Chợt thèm nắm lấy tay anh
Mới hay mình đã trở thành cố nhân
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2008 15:52:03 bởi Quỳnh Muội >
Ta không thể làm đổi thay hướng gió.
Nhưng có thể điều khiển được cánh buồm !

* Gửi Tình Theo Gió Ngàn Bay : http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=311311
* Lời Tình Ghi Trên Lá : http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=518289

Phuongtim937
  • Số bài : 618
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.05.2007
RE: Ngàn năm - 27.10.2008 21:46:57
0
Thăm Anh 5

Thăm anh tìm bắt chút mộng lành
Từ hôm anh về thảo nguyên xanh
Biển sầu vắng bóng lưa thưa nắng
Hình như buồn lắm phải không anh

Theo anh leo dốc cánh rừng thu
Nghe gió loanh quanh chở mây mù
Lá vàng trải thảm rừng xơ xác
Có bài thơ nào mang về ru ... ?

Em đến thăm anh lần thứ năm
Vẫn thấy bóng anh đứng âm thầm
Hình như anh đã quên em gái
Trên chuyến phà xưa đời thăng trầm !

Hỏi anh có ghé sang nhà em
Bao năm xa cách gió loang thềm
Chiều trên sông vắng chèo mái đẩy
Có giọng hò ru ... êm rất êm...

Anh vẫn đi hoài tìm bóng mơ
Rừng xanh suối chảy mây lặng lờ
Đi qua bãi cát chân đùa sóng
Có nhặt vần nào để làm thơ ?

Chờ anh trở lại phố ngày xưa
Có em thềm vắng đợi sớm trưa
Dừng chân nghỉ mệt ngồi tâm sự
Tìm khoảng hư không gió cười đùa !

Trương Bảo Ngọc

-______

 Anh Vẫn Lang Thang
 
 
Anh vẫn lang thang tựa thuở nào
Những ngày biển vắng hoặc non cao
Rừng hoang phố thị đời mãi miết
Dẫu bước chân mòn anh vẫn đi.
 
Hôm nay dừng lại buổi đầu thu
Chiều bay lãng đãng vạt sương mù
Thảo nguyên vắng lặng xanh màu cỏ
Một vùng hoang lạnh đến hoang vu.
 
Lâu rồi anh mất cả hồn thơ
Lãng đãng trong anh mộng dật dờ
Nên lời thơ úa như màu lá
Thơ chẳng khi nào nở được hoa.
 
Nhiều lúc buồn đem chuyện của lòng
Một mình vớ vẫn với hư không
Chiều ngắm bóng tà qua đồng cỏ
Ôn lại chuyện đời năm  tháng qua.
 
Anh nhớ rất nhiều tuổi mộng mơ
Nhớ sân trường cũ dáng em thơ
Nhớ bước chân em chiều đại lộ
Áo trắng trinh nguyên tuổi dại khờ.
 
Làm sao quên được một dòng sông
Mỗi ngày hai buổi nước lớn ròng
Nhìn tà áo vẫy theo gió lộng
Một chuyến phà chiều bên kia sông .
 
Thời gian che lấp tháng ngày qua
Ta lại tha hương lạc quê nhà
Mái tóc pha sương đời điểm bạc
Mà bước chân còn mãi miết đi.
 
PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2008 21:49:13 bởi Phuongtim937 >

Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Ngàn năm - 28.10.2008 00:16:16
0

Nhiều lúc buồn đem chuyện của lòng
Một mình vớ vẫn với hư không
Chiều ngắm bóng tà qua đồng cỏ
Ôn lại chuyện đời năm tháng qua.

Anh nhớ rất nhiều tuổi mộng mơ
Nhớ sân trường cũ dáng em thơ
Nhớ bước chân em chiều đại lộ
Áo trắng trinh nguyên tuổi dại khờ.
PT.937


Nép Vai Anh

Từ đây hoài ghé thăm anh
Cùng lang thang dạo biển xanh mây trời
Chia nhau một nửa nụ cười
Anh nửa em nửa cộng mười niềm vui !
Buồn như lắng giọt khôn nguôi
Buồn nằm yên nhé lui cui em về
Từ đây ngang mấy sơn khê
Mình leo yên ngựa tìm về tuổi thơ
Tìm về con suối mộng mơ
Thông reo gió hát thu chờ nở hoa
Cúc vàng cúc trắng la đà
Trong veo dòng nước mây pha ửng hồng
Đời em lắm trận bão giông
Nép vai quê mẹ mặn nồng cùng nhau!

Trương Bảo Ngọc

<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2008 21:03:19 bởi Trương Bảo Ngọc >

Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Ngàn năm - 30.10.2008 21:01:18
0

THU TRONG KÝ ỨC


Miền Nam chỉ có hai mùa mưa nắng
Giửa Sài gòn chợt vài chiếc lá vàng rơi
Anh biết nơi em mùa đang thu tới
Lại nhớ thật nhiều thu Hà Nội em ơi

Nhớ Thăng Long hồ Hoàn kiếm khoảng trời
Gió thu lạnh chao nghiêng ngàn chiếc lá
Bên hồ gươm lá vàng rơi lã tã
Tuổi thơ mình nhặt lá những chiều xưa

Mình lớn lên thời cách mạng mùa thu
Nước thanh bình ngàn câu ca vang dội
Cỏi lòng anh chứa chan yêu Hà Nội
Bao năm qua và mãi đến bây giờ

Quên làm sao được những ngày thơ
Tuổi dại khờ nắm tay còn bỡ ngỡ
Vạt áo nâu bàn tay vân vê mãi
Cả trời tình trong đáy mắt nai tơ

Thuở sóng nước Tây Hồ mùa thu ấy
Long lanh hơn trong những buổi nắng vàng
Anh mang nặng tình yêu từ dạo ấy
Yêu một bóng hình nửa thế kỷ sang

Chuyến tàu Bắc Nam xa cách dặm ngàn
Đưa đoàn lớp người vào Nam thuở ấy
Đành giả biệt mối tình thời thơ dại
Năm mươi năm chưa lần trở lại quê nhà

Cuộc sống thăng trầm theo dòng chảy
Thời gian trôi anh êm ấm cuộc đời
Vẫn vọng tưởng về nơi xa Hà nội nhớ
Trái tim yêu vẫn dành một góc trời

Phố SàiGòn cứ mỗi mùa thu qua
Anh bất chợt gặp rơi vài chiếc lá
Lòng chùn xuống nhớ người thương chi lạ
Thuở Hà Nội hoàng hôn lộng lẫy nắng vàng

Vì nơi ấy có người yêu thời trai trẻ
Có lẻ tóc hoa râm bạc trắng tuổi đời
Đã trôi theo dòng cuộc sống em ơi
Có quên người phía chân trời vô định?!

Nếu ngoài ấy thu về ngang qua ngỏ
Đừng bâng khuâng khi gió sớm thu về
Mặc gió thu thổi cuộn tròn ngàn chiếc lá
Đừng như lòng anh cuồn cuộn những phong ba.

……….. Nhật Quỳnh ….…….
.

Mấy hôm trước TBN ghé nhà QM với một khổ thơ nhỏ. Cám ơn QM đã ghé vườn thơ của TBN với thiện tình nên BN xin được gởi lại một chút cảm xúc trên bài thơ " Thu Trong Ký Ức" thật dạt dào tình cảm của QM. Chúc vui.....

Nghe chút tàn phai

Biết anh còn để lại dòng ký ức
Em trở về gom kỷ niệm nắng mưa
Gởi cho anh mùa thu từ phố cổ
Chiều Hà thành hoa sửa những mùa xưa

Em biết mùa thu đong đưa nỗi nhớ
Buồn rơi lên trên những vạt mây chiều
Trời Thăng Long phủ đầy tình trăn trở
Của người anh viễn xứ buồn đìu hiu...!

Mình lớn lên quê hương mùa chinh chiến
Ôm trong lòng mảnh đất vỡ tang thương
Mình sống ở đâu cũng nhớ lại con đường
In vất vả cha anh, đau tình mẹ...!

Ai cũng có quê hương và nguồn gốc
Từ mẹ sinh ra câu chữ đánh vần
Tình yêu lớn theo tháng năm càng lớn
Xa dù xa tim như nặng ngàn cân

Anh nhớ Hà Nội, em nhớ trời Nam
Tây Đô khắc bóng hình người em gái
Vẫn mường tượng mùa thu nào xa ngái
Xa thơ ngây vượt biển cả trùng dương

Xa tất cả thân yêu rời quê mẹ
Ghi trong tim niềm thổn thức quanh đời
Nghe mùa thu nghe lá vàng rơi
Em chợt hiểu muôn vạn điều về cội

Em nhớ giòng sông ngọt ngào đưa lối
Đưa dân quê mua bán chợ, thị thành
Nhớ trâu cày nhớ liếp cải xanh
Nhớ cô giáo trường làng ngày hai buổi

Nhớ thuở nào mùa thu hương con gái
Áo trắng dập dìu nắng hát mưa bay
Vô tư lắm ngàn giấc mơ phơi phới
Mà giờ đây thành kỷ niệm qua tay !

Mà giờ đây hoàng hôn như vừa ghé
Hạt nắng chiều tím nhớ những mùa xưa
Nghe hình như có mùa thu gọi khẽ
Chút tàn phai trên cành lá rơi đều

Trương Bảo Ngọc

Quỳnh Muội
  • Số bài : 1167
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.11.2007
  • Nơi: TP: HCM
RE: Ngàn năm - 01.11.2008 00:31:40
0

Trích đoạn: Trương Bảo Ngọc





TÌNH THU TRONG KÝ ỨC


Miền Nam chỉ có hai mùa mưa nắng
Giửa Sài gòn chợt vài chiếc lá vàng rơi
Anh biết nơi em mùa đang thu tới
Lại nhớ thật nhiều thu Hà Nội em ơi

Nhớ Thăng Long hồ Hoàn kiếm khoảng trời
Gió thu lạnh chao nghiêng ngàn chiếc lá
Bên hồ gươm lá vàng rơi lã tã
Tuổi thơ mình nhặt lá những chiều xưa

Mình lớn lên thời cách mạng mùa thu
Nước thanh bình ngàn câu ca vang dội
Cỏi lòng anh chứa chan yêu Hà Nội
Bao năm qua và mãi đến bây giờ

Quên làm sao được những ngày thơ
Tuổi dại khờ nắm tay còn bỡ ngỡ
Vạt áo nâu bàn tay vân vê mãi
Cả trời tình trong đáy mắt nai tơ

Thuở sóng nước Tây Hồ mùa thu ấy
Long lanh hơn trong những buổi nắng vàng
Anh mang nặng tình yêu từ dạo ấy
Yêu một bóng hình nửa thế kỷ sang

Chuyến tàu Bắc Nam xa cách dặm ngàn
Đưa đoàn lớp người vào Nam thuở ấy
Đành giả biệt mối tình thời thơ dại
Năm mươi năm chưa lần trở lại quê nhà

Cuộc sống thăng trầm theo dòng chảy
Thời gian trôi anh êm ấm cuộc đời
Vẫn vọng tưởng về nơi xa Hà nội nhớ
Trái tim yêu vẫn dành một góc trời

Phố SàiGòn cứ mỗi mùa thu qua
Anh bất chợt gặp rơi vài chiếc lá
Lòng chùn xuống nhớ người thương chi lạ
Thuở Hà Nội hoàng hôn lộng lẫy nắng vàng

Vì nơi ấy có người yêu thời trai trẻ
Có lẻ tóc hoa râm bạc trắng tuổi đời
Đã trôi theo dòng cuộc sống em ơi
Có quên người phía chân trời vô định?!

Nếu ngoài ấy thu về ngang qua ngỏ
Đừng bâng khuâng khi gió sớm thu về
Mặc gió thu thổi cuộn tròn ngàn chiếc lá
Đừng như lòng anh cuồn cuộn những phong ba.


 
 

……….. Nhật Quỳnh ….…….
.



Mấy hôm trước TBN ghé nhà QM với một khổ thơ nhỏ. Cám ơn QM đã ghé vườn thơ của TBN với thiện tình nên BN xin được gởi lại một chút cảm xúc trên bài thơ " Thu Trong Ký Ức" thật dạt dào tình cảm của QM. Chúc vui.....

Nghe chút tàn phai

Biết anh còn để lại dòng ký ức
Em trở về gom kỷ niệm nắng mưa
Gởi cho anh mùa thu từ phố cổ
Chiều Hà thành hoa sửa những mùa xưa

Em biết mùa thu đong đưa nỗi nhớ
Buồn rơi lên trên những vạt mây chiều
Trời Thăng Long phủ đầy tình trăn trở
Của người anh viễn xứ buồn đìu hiu...!

Mình lớn lên quê hương mùa chinh chiến
Ôm trong lòng mảnh đất vỡ tang thương
Mình sống ở đâu cũng nhớ lại con đường
In vất vả cha anh, đau tình mẹ...!

Ai cũng có quê hương và nguồn gốc
Từ mẹ sinh ra câu chữ đánh vần
Tình yêu lớn theo tháng năm càng lớn
Xa dù xa tim như nặng ngàn cân

Anh nhớ Hà Nội, em nhớ trời Nam
Tây Đô khắc bóng hình người em gái
Vẫn mường tượng mùa thu nào xa ngái
Xa thơ ngây vượt biển cả trùng dương

Xa tất cả thân yêu rời quê mẹ
Ghi trong tim niềm thổn thức quanh đời
Nghe mùa thu nghe lá vàng rơi
Em chợt hiểu muôn vạn điều về cội

Em nhớ giòng sông ngọt ngào đưa lối
Đưa dân quê mua bán chợ, thị thành
Nhớ trâu cày nhớ liếp cải xanh
Nhớ cô giáo trường làng ngày hai buổi

Nhớ thuở nào mùa thu hương con gái
Áo trắng dập dìu nắng hát mưa bay
Vô tư lắm ngàn giấc mơ phơi phới
Mà giờ đây thành kỷ niệm qua tay !

Mà giờ đây hoàng hôn như vừa ghé
Hạt nắng chiều tím nhớ những mùa xưa
Nghe hình như có mùa thu gọi khẽ
Chút tàn phai trên cành lá rơi đều

Trương Bảo Ngọc





        Bạn Trương Bảo Ngọc quí mến, Bài thơ  NGHE CHÚT TÀN PHAI  thật dạt dào, hay lắm, tình cảm lắm, cảm ơn lần nữa TBN ghé thăm, chúc luôn vui , khỏe và may mắn. 
 

 

XA GIẤC MƠ YÊU 


Anh đi từ độ mùa thu đến
Chưa kịp trao nhau tiếng tạ từ
Mấy mươi năm lòng luôn dậy sóng
Tinh yêu xưa luôn dấy động lòng
 
Anh ở nơi đây bến Nhà Rồng
Nhớ trời Hà Nội đất Thăng Long
Nhớ con phố cũ nhiều hoa sữa
Tay trong tay giửa thành phố đêm
 
Vẫn nồng nàn ngây ngất hương thơm
Nhớ Hà Nội có hoa bình dị
Nhớ Hà Nội có em tri kỷ
Lần vượt trùng dương lạc mất thu nào
 
Anh xa Hà Nội gạt niềm đau
Nắng ấm miền Nam vẫn ngọt ngào
Tiết trời Hà Nội vào đông lạnh
Vượt ngàn cây số thắm lòng anh
 
Bao nhiêu kỷ niệm của ngày xanh
Sống mãi hồn anh kiếp độc hành
Một góc con tim ngàn trăn trở
Nhớ người Hà Nội lắm em ơi
 
Bao năm em có  êm ấm đời
Quên tình một thuở của ngày thơ
Có một lúc nào em nhớ lại
Quay quắc như anh mộng dật dờ ?
 
Từ xa dịu vợi đất Thăng Long
Những nhớ những thương gởi lại lòng
Xa giấc mơ yêu xa hình bóng
Lần về Hà Nội vẫn hoài mong .
 
 

Nhật Quỳnh
 



___________________________________

Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!




<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2008 08:59:45 bởi Quỳnh Muội >
Ta không thể làm đổi thay hướng gió.
Nhưng có thể điều khiển được cánh buồm !

* Gửi Tình Theo Gió Ngàn Bay : http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=311311
* Lời Tình Ghi Trên Lá : http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=518289

Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Ngàn năm - 10.11.2008 21:24:55
0
Cám ơn tấm thân tình của Nhật Quỳnh đã ghé vườn thơ của Bảo Ngọc . BN thỉnh thoảng mới về đây một lần, có chậm trể xin bạn hảy xí xóa đi nhé. Chúc NQ luôn vui ...


GỌI BUỒN

Anh gọi nhé điệu buồn nào khắc khoải
Râm ran đau như ruột thắt tâm bào
Điệu buồn nào sầu tan rã hư hao
Đêm lịm chết vào ngàn đêm dĩ vãng

Kỷ niệm nào theo mây bay lãng đãng
Xa ngàn xa gió cuốn lá tàn thu
Ta với mình ôi hai vạt mây mù
Mờ bóng ảo rừng thu ngồi khóc nắng

Ta với mình hòa nhau nghìn giọt đắng
Hận một dòng sông nước mắt trôi đời
Đêm yêu nào sương trắng phủ lả lơi
Giờ giông bảo đắm chìm trong lòng ngực

Gửi lại hết cho anh đêm thao thức
Những dòng thơ đêm trắng gọi canh trường
Anh đừng buồn những dòng thương khép cửa
Chôn mộ tình cay đắng đến ngàn sau ...

Trương Bảo Ngọc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2008 21:28:09 bởi Trương Bảo Ngọc >

Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
Vẳng Lời Trên Bến Sông Tương - 18.11.2008 01:41:39
0
Vẳng Lời Trên Bến Sông Tương

Vẳng lời trên bến sông tương
Em nghe anh gọi chín thương mười chờ
Về đâu ân nợ mùa thơ
Là duyên se rối chỉ tơ buộc hồng

Qua đồi băng gió bão giông
Vì xa nên nhớ tím lòng vì đâu ?
Đã đành nhau gọi tình sầu
Đã đành hụt hẫng mà sầu chưa vơi

Vì thương đâu quản người ơi
Sông mây lướt gió đỉnh trời tìm nhau
Tay trao tay khúc ca dao
Mới hay mình đã khát khao mấy mùa

Là cười là khóc nắng mưa
Giọt thương yêu ướt cho xưa lại về
Sầu chung phủ một nhiêu khê
Mời nhau uống cạn u mê một đời

Trương Bảo Ngọc


Onlyyou à ... Ta xin hỏi người thơ đây này :
Bến đợi này người chia sẻ với ai ?
Yêu thương ấy trong vòng tay kẻ lạ
Ta thấy người rũ buồn đêm sa ngả
Sao không tìm trò chơi lạ giải khuây ?
Ta bên người chưa lần nào xa lạ
Bến tình xưa không rủ hẳn cũng về
Đừng thể hiện bằng hai cách nói lơ
Ngày vẫn đó đêm vẫn chờ tận thế...



Quỳnh Muội
  • Số bài : 1167
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.11.2007
  • Nơi: TP: HCM
RE: Ngàn năm - 24.12.2008 10:13:23
0











QM thân chúc bạn Trương Bảo Ngọc và gia đình một mùa Giáng sinh và một năm mới vui tươi , an bình và hạnh phúc   
 
Ta không thể làm đổi thay hướng gió.
Nhưng có thể điều khiển được cánh buồm !

* Gửi Tình Theo Gió Ngàn Bay : http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=311311
* Lời Tình Ghi Trên Lá : http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=518289

Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Ngàn năm - 29.10.2010 14:27:36
0
Tìm Những Mùa Thu Xưa

Ta trở lại tìm những mùa thu cũ
Rừng lạc loài đau cổ tích ngàn năm
Tìm gió thu ru giùm ta giấc ngủ
Lá quên cây chôn cội những đêm nằm

Ta trở lại nghe heo may còn gọi
Những mùa thu chờ ngọn gió quên đời
Lời của gió nhắn mây miền viễn xứ
Mộng về đâu hay theo gió ra khơi

Ta trở lại vẫn mùa thu nguyên vẹn
Lá xót xa bay mộng rã lưng đồi
Trăm cành khô đưa tay mời thu khúc
Trăm giọt buồn vũ điệu khúc mưa rơi

Anh vẫn đó nhuộm mùa thu em úa
Dòng nhạc tình muôn thuở mộng mà thôi
Rừng ngàn năm cây vẫn chờ thay lá
Chỉ mình em ngồi đợi nước về trôi

Anh đừng buồn khi màu thu giăng mắc
Đám mây mù trong mắt rối ngây thơ
Anh đã biết mùa thu rồi sẽ hết
Đông tràn về lạnh buốt góc trời mơ

Em trở về gom lá thu hời hợt
Biết ngày mai giông tố sẽ làm đau
Trên đỉnh núi bóng trùng dương sâu hút
Một chấm em con kiến giữa ba đào

TBN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2010 14:28:36 bởi Trương Bảo Ngọc >

Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Ngàn năm - 29.10.2010 14:58:28
0
Em Trở Lại

Em trở lại dẫu chưa lần nào hẹn
Thấp thỏm bên đường dòng chữ chờ nghe
Nguồn chưa cạn nên thơ còn khe khẽ
Sau lưng anh từ thuở chuyện xa vời

Em trở lại nhặt giọt nước mắt rơi
Từ thu ấy mộng nằm nghe trăn trở
Nếu một ngày con tim ngừng nhịp thở
Có nhau không hay chỉ mộng muôn đời

Em trở lại có bao giờ mình hứa
Những áng mây biết có nhớ nẻo về
Mây lang thang dài nghìn dặm lê thê
Mộng em đó đi về đâu anh hỡi

Nếu em biết còn một lần anh đợi
Một lần thôi rồi xa mãi ngàn năm
Xin anh nhé gửi mộng đến trăng rằm
Dấu yêu mãi là thơ đan tình muộn

TBN



Tôi về phố mấy ngày mà cứ ngơ ngáo vì phố bây giờ lạ quá. Không còn người quen. Đọc thơ bạn mấy hôm rồi để tìm lại hồn thơ. Xin được chia sẻ vài vần thơ để biết thơ mình chưa cạn nguồn bạn nhé! rất cám ơn bạn và những bài thơ quá hay của ban.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2010 15:00:54 bởi Trương Bảo Ngọc >

Cạn Nguồn
  • Số bài : 749
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.10.2010
  • Nơi: Đâu? Đi Về Đâu
RE: Ngàn năm - 29.10.2010 16:15:13
0

Trích đoạn: Trương Bảo Ngọc

Em Trở Lại

Em trở lại dẫu chưa lần nào hẹn
Thấp thỏm bên đường dòng chữ chờ nghe
Nguồn chưa cạn nên thơ còn khe khẽ
Sau lưng anh từ thuở chuyện xa vời

Em trở lại nhặt giọt nước mắt rơi
Từ thu ấy mộng nằm nghe trăn trở
Nếu một ngày con tim ngừng nhịp thở
Có nhau không hay chỉ mộng muôn đời

Em trở lại có bao giờ mình hứa
Những áng mây biết có nhớ nẻo về
Mây lang thang dài nghìn dặm lê thê
Mộng em đó đi về đâu anh hỡi

Nếu em biết còn một lần anh đợi
Một lần thôi rồi xa mãi ngàn năm
Xin anh nhé gửi mộng đến trăng rằm
Dấu yêu mãi là thơ đan tình muộn

TBN



Tôi về phố mấy ngày mà cứ ngơ ngáo vì phố bây giờ lạ quá. Không còn người quen. Đọc thơ bạn mấy hôm rồi để tìm lại hồn thơ. Xin được chia sẻ vài vần thơ để biết thơ mình chưa cạn nguồn bạn nhé! rất cám ơn bạn và những bài thơ quá hay của ban.

 

Người Đã Về?
 
Hỡi người thiếu nữ đã quen tôi
Trong áo dài duyên dáng thuở xa xôi
Vẫn trong tôi là một đóa hoa khôi
Người có biết, một thời tôi điêu đứng
 
Bao năm qua, vẫn mình tôi sờ sững
Giữa mưa nguồn sũng ướt mộng tình si
Hỏi tại sao vì những nét nhu mì
Mà nỡ để đỉnh sầu cao thăm thẳm
 
Người đã về.. đem đi bao nồng thắm
Để đêm đêm ngắm mãi mảnh trăng suông
Uống bao nhiêu chung rượu suốt canh trường
Chỉ đem lại cõi say trong kỷ niệm
 
Gặp lại chi, để hồn tôi ngất lịm
Người đã về... tôi chẳng muốn người đi
 
 
Cám ơn TBN đã đọc và chia sẻ những dòng thơ non nớt, và để lại một bài họa quá hay. Xin tặng lại một bài họa, dù không hay lắm, nhưng xin hãy xem như một lời cám ơn bạn tri âm. Chúc TBN những chuỗi ngày vui khỏe.

Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Ngàn năm - 30.10.2010 07:34:13
0

Trích đoạn: Cạn Nguồn


Người Đã Về?
 
Hỡi người thiếu nữ đã quen tôi
Trong áo dài duyên dáng thuở xa xôi
Vẫn trong tôi là một đóa hoa khôi
Người có biết, một thời tôi điêu đứng
 
Bao năm qua, vẫn mình tôi sờ sững
Giữa mưa nguồn sũng ướt mộng tình si
Hỏi tại sao vì những nét nhu mì
Mà nỡ để đỉnh sầu cao thăm thẳm
 
Người đã về.. đem đi bao nồng thắm
Để đêm đêm ngắm mãi mảnh trăng suông
Uống bao nhiêu chung rượu suốt canh trường
Chỉ đem lại cõi say trong kỷ niệm
 
Gặp lại chi, để hồn tôi ngất lịm
Người đã về... tôi chẳng muốn người đi


Cám ơn TBN đã đọc và chia sẻ những dòng thơ non nớt, và để lại một bài họa quá hay. Xin tặng lại một bài họa, dù không hay lắm, nhưng xin hãy xem như một lời cám ơn bạn tri âm. Chúc TBN những chuỗi ngày vui khỏe.


Người Về Chưa?

Góc mùa thu em ngồi mơ dệt mộng
Bao thu tàn còn đó mộng chưa vơi
Em đã về từ một cõi xa xôi
Tìm không thấy luân hồi màu vết tích

Sầu ngồi kế bên em chiều mù tịch
Khói trầm u không thấy bóng người yêu
Tìm dáng ai đêm cúi mặt đăm chiêu
Từ một cõi thu nào mây vương khói

Em về nghe đêm như vừa mệt mỏi
Mênh mông đầy bốn phía chỉ là mơ
Em đã về gom lại những vần thơ
Gói kỷ niệm vào vuông khăn cất giữ

Người ở đâu mộng tình si ngôn ngữ
Gửi gió mưa lạc thú mộng lưu đày
Người về chưa hay vẫn còn xa ngái
Chỉ linh hồn ở lại góc tình xưa

TBN


Cám ơn CN trả lời nhanh. Đã vào đây thì mình đã xem như là bạn rồi đấy..Xin đừng khách sáo quá nha CN. nghề thư ký là nghề của tui đó bạn ơi! Chúc bạn cuối tuần vui.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2010 07:35:36 bởi Trương Bảo Ngọc >

Trương Bảo Ngọc
  • Số bài : 190
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.08.2007
RE: Ngàn năm - 30.10.2010 08:32:57
0


Trích đoạn: Cạn Nguồn

Nếu Không Trả Được...

Nếu trả em mối tình thơ dại ấy
Thì trên tay anh còn lại những gì
Một cõi buồn giấu trong chữ biệt ly
Hay một ý thơ sầu vương giăng mắc

Nếu trả em hồn nhiên trên đôi mắt
Ai cho anh những khoảnh khắc si mê
Ai nhìn anh âu yếm lúc xuân về
Để được thấy một khung trời mơ ước

Những hẹn thề từ mùa thu thuở trước
Anh giữ hoài, mãi mãi vẫn trong tâm
Một ngày nao em quay bước âm thầm
Anh sẽ gói chặt vào miền ký ức

Đôi dòng lệ rơi đi không giữ được
Anh lấy gì để trả lại cho em
"Tình Cờ" ơi, anh đành phải nợ thêm
Hứa sẽ trả kiếp sau, hay... sau nữa

Chẳng Bao Giờ...

Chẳng bao giờ anh trả đủ cho em
Những món nợ vô tình tim rướm máu
Sợi tình yêu biết làm sao mình tháo
Trói lại một lần rối rấm trăm năm

Xin hảy mang theo từng bước âm thầm
Mà âm ỉ mà lặng ngầm sóng vỗ
Con đường xưa mùa xuân vàng hoa nở
Mà khát khao thương nhớ chuyện tình cờ

Nếu một ngày chia ly tình là nợ
Giữ trong tim trăn trở khúc thu sầu
Để mỗi lần em ngắm giọt mưa ngâu
Biết anh khóc cho tình đầu tan vỡ

Chẳng bao giờ đau thương làm em sợ
Thơ dại hoài ngơ ngác những mùa thu
Em tìm anh dòng thơ khúc tình ru
Ru mưa ướt khóc cho tình Ngưu Chức

TBN

Cạn Nguồn
  • Số bài : 749
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.10.2010
  • Nơi: Đâu? Đi Về Đâu
RE: Ngàn năm - 30.10.2010 08:59:51
0

Trích đoạn: Trương Bảo Ngọc

Người Về Chưa?

Góc mùa thu em ngồi mơ dệt mộng
Bao thu tàn còn đó mộng chưa vơi
Em đã về từ một cõi xa xôi
Tìm không thấy luân hồi màu vết tích

Sầu ngồi kế bên em chiều mù tịch
Khói trầm u không thấy bóng người yêu
Tìm dáng ai đêm cúi mặt đăm chiêu
Từ một cõi thu nào mây vương khói

Em về nghe đêm như vừa mệt mỏi
Mênh mông đầy bốn phía chỉ là mơ
Em đã về gom lại những vần thơ
Gói kỷ niệm vào vuông khăn cất giữ

Người ở đâu mộng tình si ngôn ngữ
Gửi gió mưa lạc thú mộng lưu đày
Người về chưa hay vẫn còn xa ngái
Chỉ linh hồn ở lại góc tình xưa

TBN


Cám ơn CN trả lời nhanh. Đã vào đây thì mình đã xem như là bạn rồi đấy..Xin đừng khách sáo quá nha CN. nghề thư ký là nghề của tui đó bạn ơi! Chúc bạn cuối tuần vui.

 

Tiễn Đưa...Ngày Trở Lại
 
Tôi trở lại khi hoàng hôn tắt nắng
Phố đông người không xóa nỗi cô đơn
Bước lang thang như chiếc bóng không hồn
Buồn như những đèn đường hiu hắt sáng
 
Tôi trở lại thu tàn trong ngõ vắng
Trên lối về cây trụi lá chơ vơ
Mái nhà xưa hoang phế đến không ngờ
Người yệu dấu không chờ tôi về nữa
 
Tôi đứng lặng, nghe sầu dâng chất chứa
Sao lại về đưa tiễn một người đi
Sao em không đi đón một người về
Hay em đã thả lời thề theo gió
 
Linh hồn tôi đêm nay không chỗ trọ
Cứ vật vờ theo ngõ đến nhà em
 
TBN họa thơ nhanh như vậy thì tôi cạn nguồn thiệt rồi. Ráng chờ bỏ món ăn "thơ" vào bụng xem moi ra được ý nào không?  

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 6 trang, bài viết từ 31 đến 60 trên tổng số 161 bài trong đề mục