Thơ rơi lang thang gom về - TÓC NÂU

Tác giả Bài
Tóc nâu
  • Số bài : 4317
  • Điểm: 24
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.03.2007
Thơ rơi lang thang gom về - TÓC NÂU - 29.08.2007 04:07:19
0

Không uống rượu sao thấy vị cay
Hương men ủ lâu ngày nồng dậy
Khiến đôi mắt chớp nhanh động đậy
Từng giọt rơi lăn...mắt lệ đầy...

Sương Anh



Hãy uống cùng anh chút rượu vang!
Để cho đôi má nhỏ thêm hồng...
Để cho đôi mắt càng lóng lánh...
Và để anh nhìn...thoả nhớ mong!
 
Đang vui, sao mắt lệ lưng tròng?
Em buồn...anh chắc phải lao đao
Thôi nhé! Em yêu đừng hờn nữa,
Bắt lỗi chi anh...nói đi nào...!!!
 
 
Tóc nâu.






Em Nào bắt Lỗi

 
 
Em nào dám bắt lỗi anh đâu
Chút buồn rồi sẽ vội qua mau
Tại anh hẹn mà không thèm đến
Để em chờ mắt tủi mi sầu

 
Mỗi giọt rượu là một giọt châu
Đỏ rượu vang màu trông đặc sánh
Như nỗi buồn trong em nặng gánh
Anh xa rồi...ai sánh buớc phố đêm

 
Mưa Paris từng hạt lăn êm
Trên khuôn mặt...ướt mèm môi má
Làn sóng người bước chân vội vả
Hối hả trốn mưa, em chẳng đâu..

 
Có còn gì để nhớ về nhau ?
Người đã đi xa ...xa lắm rồi!!
Có còn ai nưã mà hờn dỗi
Cho mắt hằn sâu...sâu nỗi đau!!

 
 
Sương Anh

***********************

Em Nào bắt Lỗi
 
 
Em nào dám bắt lỗi anh đâu
Chút buồn rồi sẽ vội qua mau
Tại anh hẹn mà không thèm đến
Để em chờ mắt tủi mi sầu

 
Mỗi giọt rượu là một giọt châu
Đỏ rượu vang màu trông đặc sánh
Như nỗi buồn trong em nặng gánh
Anh xa rồi...ai sánh buớc phố đêm

 
Mưa Paris từng hạt lăn êm
Trên khuôn mặt...ướt mèm môi má
Làn sóng người bước chân vội vả
Hối hả trốn mưa, em chẳng đâu..

 
Có còn gì để nhớ về nhau ?
Người đã đi xa ...xa lắm rồi!!
Có còn ai nưã mà hờn dỗi
Cho mắt hằn sâu...sâu nỗi đau!!

 
 
Sương Anh

********************

ĐÔI   NGÃ
 
 
Em không bắt lỗi... nhưng em giận.
Phụng phịu mặt hồng...anh nhói đau.
Giọt lệ ngân ngân...anh xa xót.
Vuốt giận nghe em..., hãy gật đầu!
 
Trễ hẹn chiều nay đâu có lâu
Tại mưa..., xe kẹt..., em nóng lòng.
Dỗi hờn... em mặc mưa thấm ướt!
Lỡ bịnh..., anh buồn lo...biết không?!
 
Nhích lại gần đây... để anh hong
Đôi tay giá buốt, ngón guộc gầy.
Uống chút đi em làn rượu nóng!
Để sưỡi chút tình..., má hây hây.
 
...Còn nhớ chăng em kỷ niệm đầy?
Một thời cùng thưởng giấc mơ hoa...
Thế đấy! Giờ đây ta đôi ngã.
Vẫn nghĩ về nhau tuy cách xa...!!!
 
 
Tóc nâu.


Nhớ Lại Thuở Nào
 
 
Chẳng thèm buồn, thèm giận anh đâu
Bao lần căn dặn cứ quên mau
Giưã phố đông người tay đan dắt
Từng cặp...từng cặp...dìu bước nhau

 
Chỉ riêng mình em đứng âu sầu
Góc đường người vắng chờ anh lâu
Nhưng bóng bặt tăm, anh chẳng thấy
Mắt buồn hạt lệ đọng mi sầu

 
Giả vờ ríu rít nhắc ngày đầu
Một trời kỷ niệm...giấc mơ hoa
Ngày xưa thân ái...thời đi học
Hai đưá thường mơ...chung một nhà

 
...Giờ đây ta đã chia đôi ngã
Nhớ lại thuở nào như mới đây
Anh cứ hay quên nên trễ hẹn
Làm em trông ngóng...nước mắt đầy!

 
Sương Anh


VẪN  NHỚ  VỀ  EM
 
 
Nước mắt người yêu của tôi rơi
Xót xa, chẳng nói được thành lời
Ôm chầm lấy em và hôn khẽ
Rèm mi khép nhẹ, hồn chơi vơi...
 
Đừng dỗi nghe em, xin lỗi nhiều!
Chỉ mười lăm phút... có là nhiêu.
Tại em đến sớm rồi đổ lỗi
Em hờn, em giận... mặt buồn thiu.
 
Anh sẽ đền em một buổi chiều
Dành riêng cho mỗi một em yêu
Ăn kem, xem hát hay đi dạo...
Tùy ở em thôi...anh thích chìu!!!
 
... Người yêu bé nhỏ của ngày xưa
Nhớ em..., nhớ mãi... mỗi chiều mưa
Em đi xa lắc... anh ở lại
Cả một Đại dương... nhớ sao vừa!!!
 
 
Tóc nâu.


Nhớ Lắm Ngày Xưa!

 

Dù anh muốn dẫn đi ăn kem
Xem hát, dạo chơi...cũng hổng thèm
Ai biểu để người ta đợi mãi
Một mình giưã phố đang lên đèn

 
Nhớ thuở chúng mình đi dạo đêm
Bãi cát Nha trang rất mịn êm
Chân trần em thích đuà cùng nước
Đôi dấu chân ta in cát mềm

 
Cùng nhau ta ngắm ánh trăng lên
Lung linh sóng nước huyền diệu quá!
Hàng dưà soi bóng bên ghềnh đá
Anh ơi...em nhớ chuyện ngày xưa...

 
Tình ơi...nhớ lắm nói sao vưàl
Tay run môi lạnh khi trời mưa
Đại dương xa cách...lòng hồi tưởng
Giờ lẻ đôi rồi....ai đón đưa!!!

 
Sương Anh


GỢI NHỚ


Biển cát, hồn quê vẫn ... ướm mơ

Bao năm vọng quốc đến ... thẩn thờ
Bao năm chia cách tình... nung mãi
Thế mà em bảo... ta thờ ơ!

Gợi nhớ chi em... lắm nỗi sầu
Tình mình ghi khắc mãi nghìn sau
Chia tay trăn trở, đời dong rủi
Vẫn yêu thấm thiết... đến bạc đầu.

Tay đã trong tay một thuở nào
Thề non, hẹn biển ...thuộc về nhau!
Đại dương... chia lối, người một ngả
Biết lấy gì đây... nối đắp vào?

Thôi nhé, em yêu của một đời
Về mà vui thú những cuộc chơi
Hãy đem thương nhớ chôn vào mộ
Suốt một kiếp này ... ta chơi vơi!



Tóc nâu.
ượn lời nam tử thả chơi, Sương Anh chớ có "rụng rời" con tim  , "...theo luôn"... thì chắc đắm chìm...  ,ai cứu...ai vớt...ai tìm hai ta?!!!


QUÊN SAO ĐÀNH
 
 
Một lần đủ nhớ đến ngàn sau
Làm sao có thể em quên mau
Anh hỡi! Chuyện mình từ thuở đó
Tâm trí in rồi đã đậm mầu

 
Quên sao đành khi từng bên nhau
Một phút yêu thương để vạn sầu
Thề non hẹn biển rồi xa cách
Hai nưả tách rời tim nhói đau!

 
Làm sao...để trở về ban đầu?
Anh đời phiêu lãng - Em chim câu
Mỗi người một hướng đời trôi mãi
Thương nhớ chỉ làm mỏi mắt sâu

 
Hoa trôi nước cuốn dưới chân cầu
Lục bình chẳng biết tắp vào đâu?
Từ nay tình lỡ chôn tim mộ
Bên cầu ô thước đợi mưa Ngâu.

 
 
Sương Anh



TÌNH   CÔI
 
 
Đã bao con nước chảy qua cầu,
Đã bao mùa lá rụng vàng mau,
Và đã bao mùa sương tuyết trắng
Mỗi lần nhắc đến vẫn thấy đau!
 
Ngày ấy chia tay, nói những gì?
Em buồn lệ thấm ướt bờ mi...
Anh đau xót quá... đành câm lặng,
Quay mặt, dối lòng...lạnh lùng đi!
 
Mình đã cho nhau, cho rất nhiều
Tưởng tình thơ mộng chẳng cô liêu
Tưởng tình muôn thuở không trăn trở
Ai ngờ giá đắt... Ôi, tiếng yêu!!!
 
Đã vỡ cả rồi... đã vỡ đôi!
Làm sao hàn gắn một nửa rời?
Làm sao tương ngộ trong ngăn cách?
Ô Thước - Mưa phùn - Em và tôi!
 
Muốn nói yêu em cả một đời...
Nhưng tình dang dở chửa lên ngôi
Và ta phải tìm chôn... mộ tối
Thôi đành suốt kiếp kẻ tình côi!!!
 
 
Tóc nâu.
 
********************************


Nếu Vắng Thơ

 
 
Trời ơi có lẽ tôi sẽ buồn chết
Nếu một ngày tôi không thể làm thơ
Bao nhiêu nhung nhớ mong đợi chờ
Đều đưa cả vào thơ nhờ cất giữ

 
Nhũng mộng mơ thả đầy theo con chữ
Thơ có gì...? sao thiếu tôi hư hao?
Không có thơ, tôi sẽ như thế nào...?
Xin đừng hỏi, xem thôi và yên lặng

 
Nơi này đây tôi xin góc yên vắng
Mở cưả lòng để thả những tâm tư
Người mến thương vào chia xẻ tình thư
Nhưng khe khẽ nha... thơ bay đền đó!

 
Sương Anh


YÊU  VÔ  BỜ


Nghe lời tâm sự giữa vườn thơ
Dừng chân thăm hỏi cớ thẩn thờ
Như than, như oán cùng văn ngữ?
Ra nàng sợ mất điệu âm mơ...!

Tâm tình giấu kín, chỉ gởi thơ.
Nàng đem thương nhớ chẳng lu mờ,
Viết lên trang Web cùng chia xẻ
Bạn bè hư ảo.. giữa thực - mơ.

Nàng khôn ngoan lắm, chẳng dại khờ.
Náo loạn vườn thơ với mộng mơ,
Nhưng luôn giữ nét nhu mì đó...
Hồn nhiên thơ thả... tựa như tơ!

Khách viếng vườn thơ... chớ ơ hờ!
Để lại chút tình vương với thơ...
Đôi câu, đôi chữ... tình thơ trải!
Nàng thơ kiều diễm yêu vô bờ....!


Tóc nâu

*******************************


Hái Trộm Đoá Thơ
 
 
Len lén vào vườn trộm đoá thơ
Chao ôi xinh quá thật không ngờ
Hơi thu phảng phất theo làn gió
Ngát dậy hương nồng mùi cỏ tơ
 
Bên giậu rào thưa thoáng bóng ai
Giật mình hốt hoảng đánh rơi hài
Thi nhân rẽ lá sang hoàn lại
Chớp mắt thẹn thùng ngại chẳng ra
 
Người đâu...cứ nhìn hoài người ta
Trên cành chim ghẹo hót say sưa
Dường như chế nhạo mắc cỡ quá!
Còn cười khúc khích... ghét ghê chưa?
 
Giờ biết có người đang đứng đợi
Dẫu đoá hoa thơ đẹp tuyệt vời
Chẳng dám sang nhà thơ hái trộm
Hàng rào liếc mắt đọc mà thôi...

Sương Anh


VƯỜN  THƠ  LẪN  TÌNH  THƠ




Vườn thơ ta vun xới mùa qua,

Nhặt sâu, đuổi bướm...mướt ngọc ngà.
Ta chăm, ta sóc... hoài công lắm,
Thế mà có kẻ dám hái hoa!

Hoa thơ kiều diễm của lòng ta,
Đã vào tay ai? Tức thật mà!
Sáng nay núp vội vào cành lá,
Bắt gặp Sương nàng... trộm đoá hoa.

Muốn tặng cho nàng cả vườn thơ.
Vừa chớm bước ra, tạo bất ngờ,
Nàng nhanh chân lắm... lùi bỏ trốn.
Rơi lại chiếc hài đẹp như thơ...

Đem trả hài thêu bên góc rào,
Trong nhà thấp thoáng bóng người qua.
Kéo chuông, gọi tiếng... nàng lẫn tránh!
Thôi thế trả hài... ta kiếu nha!

Nàng ơi! Cứ ghé hái trộm thơ!
Ta sẽ ra công chuốt vần... chờ.
Chờ ai ghé lại vườn thơ cũ...
Hái trọn vườn thơ lẫn tình thơ...


Tóc nâu




                                               Tình Gừi Trong Hoa
 
 
Hôm nay được gặp lòng rung động
Đã thoả bao ngày nhớ mong xa
Nhưng sao khi gặp gỡ người ta
Lòng ngần ngại, ngập ngừng không dám
 
Rực rỡ vườn hoa ngàn sắc ánh
Thích mang về một đoá hồng xinh
Ai ngờ đâu...người ấy... đang nhìn
Lỡ tay hái biết làm sao tránh
 
Người ấy ơi...cho hái một cánh
Là vui rồi không dám nhiều đâu
Dâng cả vườn hoa đẹp đủ màu
Tình gửi trong hoa...người hiến tặng
 
Hoa một cánh giờ sao quá nặng
Bởi tình người ép để nằm trong
Bây giờ luống cuống sợ run lòng
Trả thì tiếc...nhận thì mang nợ


Sương Anh

 

ĐẸP   Ý  



Đâu có chi mà Nàng ngần ngại !
Đã hứa rồi , tặng cả vườn hoa.
Chỉ ra công chăm sóc thôi mà,
Chờ ai đó... gót hồng ghé lại...

Một cánh ư? - Cả vườn cứ hái !
Hồng của Ta lộng lẫy Nàng ơi.
Những cánh nhung mềm dịu tuyệt vời...
Hương thoang thoảng... nồng nàn say khướt.

Nhận đi Nàng... vì ai biết được,
Đến ngày mai sắc thắm còn dâng?!
Vì hoa xinh kiều diễm... vẫn tàn!
Và nên nhớ : Hoa Tình luôn thắm!

Hoa của Ta ướm tình sâu đậm.
Nhẹ như mây, như khói bềnh bồng...
Đi và đến giữa khoảng trời trong...
Đâu dám vướng nợ tình không nhận!

Nhận đi Nàng... hoa hồng một nhánh,
Chỉ đủ vừa đẹp ý Nàng thôi....



Tóc nâu

**********************************


Em Là Cuả Anh
 
 
Em là cuả Anh đó Anh ơi
Gặp Anh tim xao xuyến bồi hồi
Vắng Anh lòng em buồn vô hạn
Bên Anh vui vẻ thấy yêu đời
 
Em là cuả Anh đó Anh ơi
Anh đã cho em nét rạng ngời
Hái hoa bắt bướm trên đồi cỏ
Ta đuổi bắt nhau khúc khích cười
 
Em là cuả Anh đó Anh ơi
Ngày ngày tay nắm dạo rong chơi
Sướng, vui, sầu, khổ ...cùng thông cảm
Em khóc...Anh buồn...chia xẻ lời
 
Em là cuả Anh đó Anh ơi
Chúng ta là bạn cuả muôn người
Vườn thơ gieo hạt tình xanh tốt
Anh trồng, Em tưới...thơ xinh tươi
 
Em là cuả Anh đó Anh ơi
Hãy nhớ nha Anh đừng có lười
Đừng làm em giận buồn hờn dỗi
Biết không Anh hỡi...chàng Thơ ơi!


Sương Anh


 
TÌNH  THƠ  TRÊN  CUNG  MƠ


Đừng giận ta lâu nhé Nàng Thơ!
Đừng để cho ta mãi đợi chờ.
Vắng Em ta chừng như bỡ ngỡ
Lạc lỏng... Thơ hồn ở cõi mơ!

Ta đâu dám lười chi với Thơ.
Mỗi ngày ta vẫn...vướng thẩn thờ.
Loanh quanh giấy bút... cùng nhịp vận.
Rất sợ Nàng buồn..., ta chơ vơ.

Vẫn biết Nàng chỉ của riêng ta
Nàng Thơ kỳ diệu... - Mỗi chiều tà...
Song vai cùng ngắm hoàng hôn xuống...
Chờ trăng thức dậy..., ánh sao sa...

Nàng Thơ kiều mị của ta ơi!
Tay trong tay đó... suốt cuộc đời.
Lời trao, lời gởi... tình say đắm!
Ưu sầu, vui sướng... cùng xẻ đôi.

Ta yêu Em quá... hỡi Nàng Thơ!
Đôi vai mềm dịu... chốn nương nhờ!
Ta đây, Em đó... cùng chấp cánh...
Cùng ướp Tình Thơ trên cung mơ...



Tóc nâu


SAY GIẤC MƠ HOA
 
 
Người đưa em vào giấc mơ hoa
Đam mê hồn thoát Nguyệt cung chờ
Hãy đến cùng em nâng chén ngọc
Say điệu mê hồn nơi cõi mơ...

 
Tình ta bay bỗng...dậy hồn thơ
Vần yêu câu nhớ...giưã đôi bờ
Trăng vàng làm chứng tình tri kỷ
Vô bến vô biên...chẳng thờ ơ...

 
Đừng buồn đừng sợ ...tình bơ vơ
Đôi chim ta vượt khắp non sông
Tìm đến mây ngàn bên suối mộng
Gọi lá hoa cùng thức hát ca

 
Tưạ vai ta ngắm ánh trăng ngà
Thoáng bóng Hằng Nga dáng thướt tha
Say sưa vũ khúc trên cung quãng
Miên man chìm đắm...chỉ đôi ta!

 
Một giấc mơ hoang... đêm ngọc ngà
Tình thơ ta đã thật lòng trao
Bao nhiêu ý đẹp tình ta đã...
Thơ toả hương nồng...ngát trời xa....

 
Sương Anh
 
Tóc ơi... Sương đến bên rồi..., đang chờ " chàng " nói một...lời... i...u... em!
 



GIẤC  MƠ  TIÊN


Ơi này, người đẹp giấc mơ tiên!
Đài trang, cung cách thật diệu hiền.
Tay thon nâng chén... Nàng mời mọc.
Rượu ấm tình Thơ... Ta ngã nghiêng...

Hãy lại gần đây... vai tựa vai.
Nàng có biết không, đêm rất dài.
Trăng thanh nghiêng mắt... nhìn ta mãi.
Chị Hằng ghen giận... hạnh phúc ai!

Ta hãy cùng nghe tiếng suối reo,
Âm thanh trong vắt, chẳng bọt bèo.
Như đang ươm mát... tình Thơ trải..
Ta - Nàng, hiệp phối vần thơ treo...

Nàng Thơ yêu dấu hãy cùng ta,
Chung chén hôm nay để say ngà...
Gieo câu, vận ý... tình Thơ gửi!
Bay ngất trời cao... ngát hương hoa.

Hãy về cùng ta Nàng tiên Thơ,
Về nơi cung quãng của mộng hờ...
Nơi đó ấm êm và hạnh phúc.
Dành riêng đôi bóng của tình Thơ...


Tóc nâu



Mộng Liêu Trai
 
 
Vọng tiếng ai vang bên giấc ngọc
Mơ màng hồn ủ mộng liêu trai
Này người ơi...đang nhẹ gót hài
Đến bên cạnh...tràn đầy chan chưá
 
Duyên kỳ ngộ trời se đôi lưá
Vần nối liền tình kết ươm mơ
Từng cánh thơ nhẹ toả đường tơ
Mỗi thi tứ  mặn mà hạnh phúc
 
Hãy nhìn kia...trăng sao cùng thức
Cùng với ta hoà khúc nhạc tình
Chuyện tình yêu thơm ngát hương trinh
Anh và Em...chúng mình hoà điệu...
 
Đêm thơ nhạc thật là huyền diệu
Có đàn tranh, sáo trúc...rung tơ
Có Thỏ Ngọc, Hằng Nga, Trăng mờ...
Suối róc rách...bên bờ tình tự
 
Nói chẳng hết nghiã YÊU - Một chữ
Nhưng lòng chất chưá vạn câu lời
Ngày tháng bên nhau ta có đôi
Hai đưá...một trời thơ lãng mạn
 
Sương Anh
 
Sương đây...Tóc đang ở đâu
Hãy vào đây nhé, gửi câu tâm tình
Này ơi... Tóc Nâu cuả mình
Có nghe " em " gọi ... ơi mình...vào ngay!


TÌNH  THƠ  LÃNG  MẠN...


Tiếng sáo Tình ai reo vi vút...
Gọi hồn ta tỉnh giấc liêu trai.
Nàng Thơ ơi, trên bước đường dài...
Ta chung bóng... đẹp thời cung điệu.

Đã bao lần đêm về trải chiếu,
Giữa vườn thơ dưới ánh trăng mờ.
Nàng cùng ta thánh thót giọng tơ.
Ôi, hạnh phúc ai nào sánh được?!

Nàng Thơ ơi, duyên trời định trước.
Ta chỉ cần dõi bước theo nhau...
Từ hôm nay đến mãi nghìn sau.
Ta cùng sánh nhịp tình Thơ đẹp!

Thơ của ta đôi lần khép nép,
Thơ của Nàng réo rắc dịu êm...
Thế là ta hoà điệu chung niềm...
Bao ước nguyện Thơ tình vọng tưởng!

Nàng và ta không gì bận vướng.
Giữa đất trời rộng trải... riêng ta.
Giữa thiên nhiên vui thú ngật ngà...
Thật kỳ bí... Tình Thơ lãng mạn!


Tóc nâu



" Em " Sương vọng tiếng... gọi về,

Tóc xin tất bật... ghé kề bên ai.
Hình như ai đó... bên ngoài...
Nỗi cơn ghen tức..., ghen hoài đôi ta....


**********************


Trích đoạn: langtoi

GỬI EM!
 
Yêu em anh nguyện mãi đợi chờ
Gửi theo cơn gió ngàn giấc mơ
Gửi theo trăm ngàn sự thương nhớ
Gửi về nơi ấy vạn nụ hôn



GỞI  TẶNG  ANH


Em gởi tặng anh lời ru muộn
Mang chút tình êm ã lâng lâng
Một chút hương nồng thắm dịu dàng
Ru say giấc... một chiều cuối hạ.

Viết tặng anh bài thơ trên lá
Kể chuyện tình hai kẻ ngu ngơ
Thương nhau lắm... nên cứ thẩn thờ
Vì vạn dặm ngăn đời song bước.

Gởi tặng anh gió buồn thổi ngược
Vạn lời thương tim nhỏ ứ đầy
Trăm nỗi nhớ em cất lên mây
Và sau hết nụ hôn nồng cháy!

Gởi tặng anh lời yêu mãi mãi....


Tóc nâu



Trích đoạn: langtoi




CÒN THƯƠNG

Em vội quên lời yêu thương ngày đó
Còn lại gì khi nhung nhớ phôi pha
Dẫu vớt vát cũng không mong nhận lại
Bát nước đầy tràn xuống đất em ơi

Gửi cho anh dẫu muôn ngàn thương nhớ
Chẳng được gì chỉ nghe gió vu vơ
Nụ hôn gió cũng tan theo cơn mộng
Giông tố cuộc đời sao ngăn nổi em ơi



VẪN NHỚ


Làm sao quên được hỡi anh ơi!
Ngày xưa, ta hạnh phúc một thời ...
Ươm bao mơ ước ngày chỉ thắm,
Thế mà giông tố đã ngăn đôi .

Biết rằng vớt vát chẳng được chi .
Khi lời trao gởi lúc xuân thì,
Trôi theo mây gió... đời dâu bể
Niềm thương, nỗi nhớ ... luyến bờ mi .

Nụ hôn xa cách vẫn run môi,
Cứ mỗi độ thu vẫn bồi hồi ...
Anh ơi! Tình vẫn còn luyến tiếc .
Gối đầu, canh thức nhớ xa xôi ...

Sẽ trả lại anh chữ nợ duyên,
Để trôi nhẹ ... cánh gió của thuyền,
Để cho bờ bến... bình yên đến .
Sương khói tan cùng chữ thệ tuyên ...



Tóc nâu


Sẽ trả lại anh chữ nợ duyên,
Để trôi nhẹ ... cánh gió của thuyền,
Để cho bờ bến... bình yên đến .
Sương khói tan cùng chữ thệ tuyên ...

(Thơ Tóc nâu)
 
Đành sao người trả chữ nợ duyên
 
Mấy ai chôn hết mọi nỗi niềm
 
Chớ để yêu thương chìm dĩ vãng
 
Sóng lòng đâu dễ dỗ ngủ yên


onlyyou.


Người đi giữ mãi chút tình riêng.
Phần em cay đắng dấu muộn phiền.
Tình câm nên cứ là nỗi khổ.
Đeo lòng dai dẳng... hoá truân chuyên.


Tóc nâu


Người trách hờn tôi quá hững hờ
 
Hay vì duyên nợ chỉ với thơ
 
Tôi nguyện dấn thân tìm nhung nhớ
 
Hỏi người có rộng cửa đợi chờ?
_____________

ONLY




Tìm chi bồi đắp những nhớ thương?
Tìm ai tâm sự , hiểu tận tường?
May ta còn có tình thơ gửi,
Cửa lòng rộng mở... thơ vấn vương.

Tóc nâu


*********************


Sợi tóc

...................

Trách thầm câu chử ỡm ờ
Để chồng giấy trắng thành thơ mất rồi !
Gío tung lòng cũng rối bời
Vô tình lay động khoảng trời bình yên

......................

* con thuyền không bến *
.......


...Như con sóng vỗ mạn thuyền,
Như lời thánh thót chim Quyên! - Chạnh lòng.
Người ơi! Tình có còn không?
Sao mong manh quá, chỉ hồng không vương.
Vô thường vẫn mãi vô thường...
Thuyền không bến đổ - Vấn vương vẫn đầy...


Tóc nâu



Lá thư không gửi
 
Lá thư viết mãi chưa xong
Ngại thơ mang cả nỗi lòng mình theo
Nỗi lòng “đem xé” đã nhiều
Sợi thơ riêng lộ cái điều chẳng chung
Một tâm…hai niệm…khôn cùng
Bởi em chữ nghĩa tải không hết tình
Đáp lòng bằng sự lặng thinh
Biết người ta có hiểu mình hay không
Phương trời người vẫn đợi trông
Bài thơ viết mãi mà không thành lời
Mắt kia như nói cả rồi
Bài thơ không gửi, mong người hiểu cho!



con thuyền không bến.



CẦM   LÒNG


Thơ người bỏ lững chấm câu...
Thư người không gửi để sầu thêm dâng.
Sao ai cứ mãi tần ngần.
Để giờ ta phải xa gần trách nhau!
Một ngày tóc sẽ ngã mầu,
Người ơi! Lúc ấy tình đầu mòn phai
Lặng thinh giữa chốn lạc loài.
Thơ người tha thiết, viết hoài không xong.
Em giờ cũng phải cầm lòng,
Ru tâm yên ngủ... bềnh bồng giấc mơ.
Sương giăng chắn lối... mịt mờ.
Giữa mơ, giữa tỉnh... cứ ngờ gần nhau!
Giật mình tỉnh mộng...! Sao đau...?
Hồn em rách nát..., tình màu khăn tang!



Tóc nâu
************************

Qua tới bờ bên kia
Sông đã là dĩ vãng
Đò ai vừa neo bến
mới đó mà đã xưa…


*con thuyền không bến*


Đôi tay nắm sao vừa
Niềm vui cùng hạnh phúc
Để ta đừng ngã gục
Khi thời gian qua đi.

Níu kéo có được gì
Người đi buồn khắc khoải
Kẻ ở lòng tê tái
Ôi đời, lúc biệt ly!

Ngày xưa ấy xuân thì
Tình nồng sao đỏ mọng
Ngày nay tình lắng đọng
Nét buồn vương mắt sâu.

Thuyền xưa giờ nơi đâu?
Bến vẫn mãi đợi chờ...


Tóc nâu


NHẬN  KHÔNG  ANH


Trời thu bên ấy lạnh không anh.
Có thấy buồn không... lá lìa cành.
Mưa thu rĩ rã ngoài hiên vắng.
Anh có chạnh lòng... nhớ lá xanh?

Em ở nơi này lắm lá bay...
Nhớ quá đi thôi kỷ niệm đầy.
Nắng thu ùa vỡ... chừng như khóc.
Tiếc lá mong manh, mất từ đây.

Vẹn nguyên nỗi nhớ thuở xa xôi.
Ký ức ngày nao, thức dậy rồi...
Nhạt nhoà... bỗng chốc thay mầu sắc.
Vàng thắm mùa sang... em, hỡi ơi!

Trời thu bên ấy lạnh không anh?
Có nhớ về nhau... giấc mộng lành.
Em gom thu biếc hôn nồng ấm...
Gửi về bên ấy...! Nhận không anh?



Tóc nâu



 
 

Thơ rơi
[link=http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=787518]Trang chính

Tóc nâu
  • Số bài : 4317
  • Điểm: 24
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.03.2007
RE: Thơ rơi lang thang gom về - TÓC NÂU - 04.10.2007 04:44:34
0
PARIS_Tình Yêu & Đam Mê

Tình Mơ Mộng  -  Sương Anh


SẮC  THẮM  DIỆU  KỲ

Nàng bảo ta: Chàng Thơ lãng mạn
Xem lại nàng... gấp bội thơ yêu!
Nàng và Ta nợ chất chồng nhiều,
Nên đôi bóng miên trường chung lối...

Mỗi một ngày, nhìn ban mai mới
Dẫu giao mùa... Ta vẫn ngất ngây
Ôi! Hương yêu... Thơ lại đong đầy.
Tuy đôi lúc cạn từ, lạc vận.

Tình ta nào nhạt phai hương phấn,
Vẫn dạt dào ngọn bút sơ khai...
Vẫn niềm mong, nỗi nhớ ngày dài...
Dành cho đó... quên đời trăn trở.

Hẹn hò nhau ta cùng đáp đố,
Cùng say mê Trăng tỏ... dong thuyền,
Cùng chung nhau dạo khúc tương duyên,
Ơi, hạnh phúc... ai nào sánh được!

Ta là bướm - Nàng... hoa dịu mướt.
Bướm vờn hoa..., nhuỵ sắc gọi mời
Cùng hoà theo điệp khúc chơi vơi..
Nàng Thơ hỡi... hoa Tình ngợp choáng!

Tình đôi ta như màu Xuân rạng...
Xanh ngọt ngào... nụ ướm đơm cây.
Nỗi dậy đây... nhựa sống tràn đầy,
Khởi sắc thắm... diệu kỳ muôn thuở...



Tóc nâu

**************************


NỒNG SAY  -  Sương  Anh


CHẾT  MẤT...


Nàng ơi, ta chết mất thôi.
Thơ ai lại ướp mắt môi lên vần.
Lời sao mang nặng nghĩa ân,
Tình sao cao ngất như vầng mây xanh!
Gợi lên sợi nhớ ta dành,
Nghìn thương ta kết thành tranh tặng Nàng.
Này đây nét ngọc đài trang,
Này đây cung cách dịu dàng ta yêu.
Biết không, Ta đã thương nhiều,
Ta si tiếng hát,  mêTiêu... chạnh lòng.
Bên ngoài là cõi lạnh không,
Bên Nàng là cả dòng sông nước mềm.
Gội tan những nỗi đau êm...
Để hồn Ta sạch lấm lem cuộc đời.
Tri âm của lòng Ta ơi,
Nghìn năm vẫn mãi trao lời thương ai!


Tóc nâu

***********************


Trích đoạn: TraiMauLanh

SUONG ANH
.
Về đây hội ngộ bạn hiền
Ai ngờ gặp được cô tiên là nàng
.

TOC NAU....

LÀ   CHÀNG  ...


Tóc nâu nơi đây là... Chàng!

Ta đang tán tỉnh cùng Nàng Sương iu
Đang mơ, đang mộng bao điều...
Trăng say, rượu chuốc... bao nhiêu là tình!
Từ đêm cho tới bình minh,
Nghêu ngao ca, xướng... động tình thiên thu
Dòng thơ như giải sương mù...
Ngất ngây, ngây ngất... lá thu trải đường...
Sao chàng Máu Lạnh đương đương,
Buông câu chọc ghẹo tình trường cùng Ta?
Nói rằng chàng sẽ xây nhà...
Nhanh tay lên nhé, Sương - Ta đang chờ...
Ghé nhà chàng... rớt vận thơ,
Cùng nhau chén bội..., thẩn thờ trêu trăng!
Nhưng chàng chớ có lằng nhằng
Đưa tay bắt bướm..., tội Nàng Sương ta,
Bướm ta - Sương : rất thuận hoà.
Tình cao như núi, rộng... là biển khơi!
Bạn hiền xưa cũ vẫn mời...
Vị danh tương xứng... cùng chơi hiệp hoà
Nhưng cấm không được trêu Ta
Vì Ta đã lỡ" iu".... Sương nhà này !


Tóc nâu

**********************

PARIS_Tình Yêu & Đam Mê - Sương  Anh

CÒN ĐÂU MƯỜI SÁU!



Lật lại đây từng trang thơ ngày cũ
Dư âm nào khơi dậy những thơ ngây
Biết không anh ...kỷ niệm vẫn tràn đầy
Tình ngốc nghếch của đôi mình mười sáu!

Thuở dại khờ vần thơ chưa áo não
Ướp đầy hương, đầy sắc của cầu vồng
Đỏ , tím, vàng ... lơ lững giữa khoảng không
Cùng mưa, nắng ... chuyện mình vui như Tết .

Nhớ thương nhau có bao giờ biết mệt
Giận hờn nhiều ... chỉ là cớ gặp lâu
Mộng mơ xa cùng tựa hai mái đầu ...
Tay mắc cỡ ... che dùm nụ hôn khẽ

Chỉ ước sao ... đôi mình hoài nhỏ bé
Mãi là Anh - Em ... mười sáu trăng tròn
Mãi tình xuân vừa ướm nụ hồng non
Gửi về nhau những dòng thơ mực tím ...

Có biết đâu ... đời là dòng kỷ niệm
Ngày hôm nay là quá khứ ngày mai ...
Trăng mười sáu vẫn tắt lịm đầu ngày
Nên đành mất! Anh ơi, mười sáu tuổi ...


Tóc nâu


********************



 
Là Nàng
 
 
Sương anh sắc vẹn toàn tài
Trai đây bỏ sức đã hai năm trời
Văn thơ đã hết bao lời
Nhưng giờ vẫn phải ngồi chơi một mình
Đang buồn thì gặp Tóc xinh
Thế nên Trai mới tỏ tình coi sao
Dẫu cho có phải trèo cao
Nhưng trèo lên ngọn thì cao hơn canh
Tóc ơi hãy bỏ Sương anh
Đôi mình duyên thắm kết thành một đôi
Nguyện cùng chung sống suốt đời
Răng long tóc bạc chẳng rời cách xa
Dãu sao tóc cũng đàn bà
Còn Trai ngược lại trai là đàn ông
Tóc thì đến tuổi lấy chồng
Còn Trai cũng muốn được bồng trẻ thơ
Tại sao Tóc lại làm ngơ
Bụng thì thích lắm giả vờ ích chi
Thôi đừng chối nữa làm gì
Nhận lời Trai nhé duyên thì sắc son
Trai đang trông ngóng mỏi mòn
Đêm trường thao thức héo hon thân gầy
Tóc ơi ta hãy dựng xây
Một căn nhà bé tràn đầy niềm vui
Cùng nhau chia sẻ ngọt bùi
Đừng nên ôm phận thủi thui một mình
Trai đây chung nghĩa thủy tình
Mong sao Tóc để chúng mình bên nhau


Trai Mau Lanh

THƠ   THẨN...


Sao chàng Trai quá ngang tàng
Đã bảo rằng Tóc "iu"... nàng Sương thôi!
Người ta tình nghĩa đắp bồi
Sao ai lại nỡ tách đôi duyên hồng?!
Thơ tình hai đứa thả rong
Vui cười tao nhã để lòng thảnh thơi
Nếu chàng thích thì xin mời
Cùng Sương, cùng Tóc...thơ chơi bắt đầu
Nhưng đừng ôm mộng không đâu
Để rồi chàng phải đau đầu liên miên
Tóc-Sương : hai đứa đều hiền
Nhưng ai tình tỏ..., ra hiên mà ngồi
Ngắm trời, ngắm đất... đơn côi
Ngắm chán... sẽ hiểu được lời phân minh
Chàng nghe xong..., khỏi tống tình
Uổng công, uổng sức...phục chinh được gì
Chàng hiểu thì ta cùng đi
Con đường thơ thẩn - Ta thì chung vui...


Tóc nâu

******************

PARIS_Tình Yêu & Đam Mê


MỘNG  ƯỚC  BAY  XA...


Trả lại cho em... ngày xưa thân ái?
Ồ! Không đâu, ta ước hẹn từ lâu!
Dẫu sau này ta mãi cách xa nhau...
Anh giữ nửa - Và em phần còn lại!

Mười sáu xưa, giờ xa ta ngai ngái...
Nhưng tình xưa có mất được đâu em.
Quyện quanh đây nguyên vẹn hồn xuân mềm.
Dù ngày tháng đã hao mòn đôi gót...

Thuở mười sáu đời người ta... chỉ một!
Cột nơ hồng kỷ niệm thuở tròn trăng,
Chiếc hộp xinh không chứa được trăng rằm.
Nhưng vừa chổ cho tình hồng ngày ấy.

Như mùa thương vẫn thường hay trỗi dậy,
Gợi trong ta bao cung điệu dịu dàng.
Sưởi ấm lòng vào những lúc hoang mang...
Và chợt thấy ta vẫn hoài ngây dại!

Mười sáu ơi! Ta nguyện lòng giữ mãi,
Chuyện đôi mình dù mộng ước bay xa...


Tóc nâu

****************

PARIS_Tình Yêu & Đam Mê


Giấc Mơ Không Có Thật


Sương  Anh

ƯỚC   AO...


Vẫn ước ao... tâm hồn là sỏi đá
Lăn lóc theo dòng đời... chẳng đớn đau
Vạn nghìn năm... không vướng nét nhạt nhầu
Ừ! Thì chỉ một chút gì mòn mõi...

Vẫn ước ao... tâm hồn không khát đói
Luôn căng đầy gió rộng... thổi tung xa...
Không nợ chi những tơ khúc nhạt nhoà...
Chỉ là bạn cùng mây ngàn, trăng lộng...

Vẫn ước ao... tâm hồn là ngọn sóng
Nhịp thuỷ triều theo năm tháng vợi, dâng...
Vỗ nhẹ bờ vai cát trắng dịu dàng...
Nơi an nghĩ... khi rã rời bọt nước...

Vẫn ước ao... ảo mơ nào có được,
Nên vẫn nhờ... mây, nước vỗ mộng thôi!....


Tóc nâu


*************

Vô thường

Giấc thu
 


con thuyền không bến

***************


GIẤC  MƠ  THU



Đêm nay chỉ thấy ánh trăng lu.

Soi ngang lối nhỏ, tiếng thơ trù...
Câu gieo... giá buốt, hồn hoang lạnh.
Dỡ khóc, dỡ cười... chuông khánh tu.

Người đi qua lối cỏ mù sương...
Bước nhẹ tựa mây..., thoắt cuối đường!
Biết chăng đánh thức hồn cỏ lá?
Dấu vết in hằn... dạ vấn vương.

Ngủ cho ngoan nhé... giấc mơ thu!
Chăn đắp dầy êm... lớp sương mù.
Xin gom rừng lá vàng... làm gối.
Ru hồn trở giấc... gió vi vu...


Tóc nâu


******************

Cây nến và ngọn lửa
 
con thuyền không bến


NẾU


Nếu anh là cây nến nhỏ.
Lụn dần chất sáp thiết tha.
Em xin lửa hồng vẫn sáng...
Rọi hồn cô lẽ đôi ta!

Giữa miền đồng hoang lạnh giá.
Màn đêm bao phủ ngày tàn...
Trăng buồn nằm ngang đủ sáng...
Ta nhìn nhau... giấc mộng đan.

Đất thầm ru buồn khô cạn.
Em chừng là những hạt mưa...
Rơi từ tình trong cõi vắng...
Ươm mềm đất bụi lưa thưa!

Anh buồn gửi thơ lên gió...
Em cười gửi nhớ lên mây...
Theo anh suốt đời êm ã...
Dẫu bao mưa nắng đoạ đày!

Nến không lửa... buồn hiu hắt.
Đêm sầu... tiếc ánh trăng thanh!
Đất cằn khô ran... thiếu nước.
Hoang tàn khi em vắng anh...


Tóc nâu

*********************

Bóng mưa
 
* con thuyền không bến *


MƯA   SUÔNG


Chắc tại hôm qua trời lủng đó!
Thổn thức mưa dầm suốt cả đêm.
Ướt hiên, ướt mái, ướt hoa mềm...
Ướt cả dòng thơ viết dở dang...

Chắc tại hôm qua trời hận tủi,
Nên sấm rền vang tận chân đồi.
Và sét xé toang màn đêm tối.
Giật mình, sửng sốt... bút mực rơi!

Chắc tại hôm qua trời giận lắm.
Phong ba, bão táp... gió loạn cuồng!
Tốc bay lớp lá mùa thu rối...
Tốc cả hồn thơ, câu chưa buông...

Và tại hôm qua lỡ vấn vương,
Cuối Hạ, vào Thu... giữa đoạn đường,
Dậy lên biển nhớ và sông tủi...
Nên trời gieo rắc trận mưa suông...


Tóc nâu


*********************

Mưa đầu mùa
 
 
     Con thuyền không bến


MƯA   THU


Mưa thu đâu là ướt áo.
Chỉ là những lá vàng bay,
Tả tơi kiếp sống ngắn ngày.
Rời cành mang theo tiếc nuối.

Mưa thu bao giờ có tuổi?
Nghìn năm vẫn mãi thu sang,
Viếng thăm đây cõi địa đàng.
Dấu hài nào đâu lạc mất!

Mưa thu thuỷ chung chân thật.
Như hàng cúc vàng ngoài sân,
Mỗi khi cúc nở , thu gần.
Miên trường tình chung vẫn vậy.

Mưa thu buồn vui ai thấy?
Chỉ là cảm giác phù du...
Nửa xa, nửa gần... hư ảo.
Tình vương chi giọt sương mù...


Tóc nâu

***********************

Vô thường
 

con thuyền không bến


KHÔNG  VÔ  CẢM...


Nhẹ tựa chân mây ở cuối trời
Bềnh bồng, thư thả... vẻ thảnh thơi
Vô thường, vô sắc... không vô cảm
Thoảng nhẹ buồn vui... thế sự ơi.

Điên đảo, đảo điên... đã tách rời
Thuỷ chung, chung thuỷ... chỉ cuộc chơi
Người đến, người đi... không bận vướng
Tự tại, an nhiên... ngắm đổi đời.

Có không, không có... vẫn nhẹ vai
Nợ duyên, duyên nợ... chẳng mảy may
Nhận không, không nhận... toàn hư ảo
Thoát tục, tìm Chân cõi Đạo đây!

Ngàn năm sóng biển không đổi thay...
Trăm năm trăng vẫn mãi khuyết , đầy...
Vũ trụ chân không nào thay đổi,
Hiểu được nhân tình... quý lắm thay!


Tóc nâu

*****************

GIÓ  MÂY  MƯA


Heo may lay lay... gió thu say
Hương nồng lớp lá vàng bay bay...
Quắt quay dáng chiều thu ủ rũ
Tưởng chừng trời đất hờn cỏ cây!

Mây bay, mây bay... mây thu giăng
Che đi chiếc bóng vàng thu trăng.
Muôn nghìn tinh tú buồn... lịm tắt,
Hoang tàn đêm thu không sao, trăng!

Mưa rơi, mưa rơi... mưa thu rơi
Gợi thương, gợi nhớ... hồn chơi vơi.
Ai đứng lặng im... nhìn thu khóc,
Nhỏ giọt lệ sầu trên tay côi...


Tóc nâu

******************

ONLY nhớ Thanh Hằng yêu dấu!  Onlyyou


GIÓ  MÂY... TRI  KỶ


Thì anh là ngọn gió
Thổi dạt dào hương yêu
Vướng vào áng mây chiều
Cùng bay đi khắp hướng

Gió mang tình rộng lượng
Không đo xét, suy bì
Rãi khắp cõi vu vi
Vầng mây chừng đã luỵ

Tình gió mây thuận ý
Nên muôn đời ru nhau
Đẹp tựa giãi lụa đào
Cột gió mây hư ảo

Tìm chi nơi nương náu
Gió chẳng giữ trong tay
Mây nghìn thu bay hoài
Đường tình chung vạn lý

Gió mây là tri kỷ
Cùng tình tự ngàn năm
Trăng khuyết rồi lại rằm
Chia vui cùng mây gió...

Tóc nâu

****************

Đường tình chung vạn lý
 
 
 
ONLY


TỰA  GIÓ  MÂY


Ai thả lên trời những sợi mây
Nghêu ngao dong rủi khoảng đời này
Ai đem tình thổi bồng ngọn gió
Để gió cuộn hồn áng mây bay...

Tình gió và mây tự xưa nay
Buồn vui, hờn giận... giông bão đầy!
Nghìn năm không biết đâu bờ bến
Cứ để tình thơ tựa gió mây...

Tóc nâu

***********************

ÁNH   TRĂNG


Đêm nay trăng sáng quá người ơi!
Trung tuần tháng tám... chớm thu rồi.
Bên kia có lá vàng reo rắt...?
Bên này lá đỏ cứ rơi rơi...!

Vầng trăng bàng bạc... ánh long lanh
Gợi nhớ nơi đây những mộng lành
Bên kia có còn vương, còn vấn,
Một mảnh tơ trời quá mong manh...?

Giữa khuya trăng ngã bóng bên thềm...
Bài thơ dang dở... gửi ai xem
Lời thơ đem thả vào khoảng lặng...
Vời vợi trong ta... nỗi đau mềm...!


Tóc nâu

***************

TÌM   CHI...


Anh nhặt làm chi... chiếc lá bay
Buồn đọng... đâu đây tiếng thở dài
Thu đi, đông tới... đường ngập tuyết
Trắng xoá trời mây... chôn lá bay!

Anh gợi sầu chi... cho mắt cay
Ngoài kia sương trắng phủ thật dày
Mịt mù nhân ảnh... buồn tượng đá
Lạnh nào đậm thấm... rong rêu vây!

Anh tìm kiếm chi... hạnh phúc vay
Nợ đã oằn vai... đủ kiếp này
Đong thêm thương nhớ... chòng đôi gánh
Để xót dạ tình... tay luyến tay!

Anh tặng chi em... những ngất ngây
Ru chi duyên thắm... mộng xum vầy
Khi ta suốt kiếp... đời lạc hướng
Bóng xế, trăng tàn... ôi, đắng cay!


Tóc nâu

********************

Nhớ em  - Langtoi

TÍM  CẢ  HỒN  TÔI

Ta đã gần nhau hay mãi xa
Mà sao thương nhớ lúc chiều tà
Tô lên nơi cuối trời sắc tím...
Tím cả tình tôi với người ta!

Mở cửa vội đâu, sao gió thu
Ùa cả vào đây lẫn sương mù...
Se se hơi lạnh... từng giọt nhớ
Bám chặt tình nhau... vắng điệu ru.

Ta mãi còn nhau hay mất nhau
Ngôn từ trao đổi đã về đâu
Sao trong thinh lặng... vầng trăng chết
Tưởng cả hồn tôi cũng chết mau...


Tóc nâu

**************

NHỚ 3

Mưa rơi...
Giọt nuớc mắt sầu
Mưa gieo nỗi nhớ bạc đầu thương nhau

Em đi tím cả vườn yêu
Tôi ngồi tôi khóc...
Ráng chiều nhớ thương!

Nhớ em!
Lòng mãi vẫn vương
Bóng em hoà lẫn con đường tình yêu.


langtoi

Tình tan...


Thu ơi!
Sao đã vội về!
Để ai lại nhớ câu thề năm xưa.

Ngày nào...
Nói mấy cho vừa...
Tiếng yêu chưa thốt , đã mưa ngập trời!

Nhớ sao...
Nhớ lăm người ơi!
Dáng xưa hoà lẫn mưa trời... tình tan!


Tóc nâu

****************





















Thơ rơi
[link=http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=787518]Trang chính

Tóc nâu
  • Số bài : 4317
  • Điểm: 24
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.03.2007
RE: Thơ rơi lang thang gom về - TÓC NÂU - 25.11.2007 06:30:47
0
PARIS_Tình Yêu & Đam Mê


Trăng Khuya
 
Ánh trăng chênh chếch đầu ghềnh
Đang cơn say ngủ tung mền chạy ra
Đón nguời trở về từ xa
Nhưng nào đâu thấy...hoá ra du hồn
Nghe như ai đặt nụ hôn
Lên đôi mắt ngọc hay buồn vu vơ
Đang luyến mộng hồn thẩn thờ
Nghĩ về cái bóng ảo mờ trong đêm
Trăng khuya hiu hắt bên thềm
Lòng nghe dậy nhớ cái tên một người
Gió lạnh tỉnh giấc mơ rồi
Vườn yêu hoang vắng...trăng rơi...đêm tàn.
 
Sương Anh



TÂM  DU



Em yêu, chớ có ngỡ ngàng
Chính là ta đó lang thang tìm về
Ru hồn em giấc ngủ mê
Lời ca là gió, lời thề là tim
Nụ hôn là hạt sương chìm
Nằm ngoan trên lá rót im mi huyền
Chuyển mùa nên ánh trăng nghiêng
Soi đường chung lối hai miền tâm du
Vòng tay êm ấm... mây mù
Phủ mềm lên dáng ngọc tu dịu dàng
Hời ru mộng giấc miên mang
Phút giây tương ngộ, rộn ràng hương yêu!


Tóc nâu

Mộng Du
 
 
Mộng du đến chốn bình yên
Trời xanh bát ngát suối hiền nên thơ
Đêm thanh dưới ánh trăng mờ
Bên nhau trao gửi tình tơ ngọt ngào
Vằng vặc Ngân Hà trời cao
Thu vào ánh mắt biết bao nồng nàn
Thi nhân hồn bỗng dâng tràn
Thơ thành dòng nhạc non ngàn bay xa
Chúc mừng tình yêu đôi ta
Cung thương vang vọng sao sa vào lòng
Sao tua ..mấy cánh biết không?
Thương anh từ thuở...tim hồng biết mơ
Tình yêu nào có ai ngờ...
Vì ai...em hết ngây thơ thuở nào
Dáng gầy mắt mỏi xanh xao
Người ơi em sợ...trốn vào mộng du!
 
Sương Anh






MỘNG  TÂM



Ngây thơ, em mãi thơ ngây
Với ta , em vẫn là Ngày tinh khôi
Ánh dương đang lú chân đồi
Trời đêm dần sáng như môi mắt cười
Nụ đời em ướm tình tươi
Nên ta say ngất mười mươi cõi hồn
Sáng này, xin tặng nụ hôn
Phớt hồng đôi má..., bồn chồn không em?!
Đừng nên lệ ướt mi rèm
Đừng xanh xao quá..., rủ mềm dáng hoa!
Em ơi ! trong cõi đời ta
Chữ ngờ, chữ sợ... thua là chữ Yêu
Tình thơ ta viết bao nhiêu
Vẫn không tỏ hết những điều ta mơ
Yêu em, ta hoá dại khờ
Mộng tâm giao hưởng... dòng thơ ngút ngàn...!


Tóc nâu




Ngây Thơ
 
 
Đường vui chân sáo em đi
Hái hoa bắt bướm ngại gì anh ơi!
Nhưng mà chỉ một chút thôi
Sợ đam mê quá lạc đôi chúng mình
Nhìn xem ánh nắng lung linh
Đuà cùng hoa đó, trông tình làm sao
Nụ hôn...sao mà ngọt ngào
Người ơi,tim đập...xôn xao hồn rồi
Bắt đền đó hổng thèm chơi
Người đâu cứ khiến bồi hồi nhớ thương
Ai làm cho em vấn vương
Ngây thơ đâu mất...tim dường biết yêu
Từ khi...ngơ ngẩn trời chiều
Hay mơ hay mộng bao điều ấp ôm
Người nay như bị mất hồn
Ngẩn ngơ, nhơ nhớ...nụ hôn...hôm nào!
 
Sương Anh 11/11/07


CÙNG...  LIỀU!


Em nhỏ tôi ơi! Giữ thơ ngây.
Đừng lo, đừng sợ, đừng chau mày.
Chớ run tay bút..., hồn thơ lạc.
Hãy để ngôn từ cao vút... bay!

Đam mê, thơ thẩn... tội đâu nhiều.
Ấm lòng tri kỷ giữa tịch liêu
Thì ta cứ để hồn du mộng...
Giữa vườn...hoa, bướm cùng ghẹo trêu.

Đánh mất ngây thơ? - Tôi nhặt rồi!
Em giờ ngơ ngẩn! - Tôi mất tôi!
Đừng bắt đền nhau, đừng hành tội
Lỗi cả hai ta..., cùng bồi hồi!

Em lỡ vấn vương  -  Tôi lỡ yêu.
Hai ta cùng lỡ vướng mây chiều,
Đêm về thao thức..., nụ hôn nhớ!
Đủ thấy khi yêu ta... cùng liều!!!


Tóc nâu




Bát Canh Tiên.


Nàng bệnh gì thế hở dấu iêu,
Đã khoẻ hẵn chưa lúc vào chiều?
Nhớ thêm áo ấm, quàng khăn kỹ,
Thời tiết vào đông , lạnh thật nhiều.

Đừng thèm để ý tiếng thầy kêu,
Cứ doạ, cứ la, bắt học nhiều...
Kẹo bánh xoè tay...? Thầy chẳng có!
Tóc chán, giờ chỉ muốn lêu bêu...

Mượn cớ vắng Nàng, ta cũng chuồn...
Đôi lần ta chỉ muốn đi luôn!
Nghĩ lại tội Nàng, tội... thầy quá.
Nên dìa, quậy tiếp... dễ thương hôn!

Nàng Sương iêu dấu của ta ơi!
Nấu chè mà lại quên nước đường...!
Mời thầy một chén... là đã nghẹn.
Tóc nhìn thầy cố... động lòng thương.

Thôi thì Tóc sẽ ráng làm siêng.
Nấu canh một món cho thầy hiền!
Khổ qua thầy nhé, biết thầy thích.
Vị đắng, vị nồng... bát canh Tiên!


Tóc nâu

Hỏi thăm


Iêu dấu ta ơi! Khoẻ lại chưa?
Tao nhân, mặc khách... khóc như mưa
Lời đưa, lời đón, lời chăm sóc...
Rối loạn tình thơ...nói bằng thừa!

Tịnh dưỡng nghe cưng, ta nhớ nhiều.
Vắng Nàng, hồn thơ ta vẹo xiêu.
Chỉ còn mỗi việc là cầu nguyện,
Chúa ban an lành cho dấu iêu!


Tóc nâu

Vui Nhiều
 
Em đã khoẻ rồi...hỡi dấu yêu!
Nhờ ai cầu nguyện trong bao chiều
Thân bình tâm lạc, hồn yên ắng
Giờ đây em thấy thật vui nhiều!

Vắng người lòng em cũng liêu xiêu
Nhơ nhớ, mong mong, nhiều lắm đó!
Làm sao nói hết lời bày tỏ
Tình này xin giữ mãi trong  tim.

 
Sương Anh

**********************

Nhớ em!  Langtoi


BUỒN VƯƠNG


Nằm nghe chiếc lá nó rơi nghiêng
Sầu vuơng buồn tủi rớt bên thềm
Đông về nghe buốt trong tâm khảm
Chăn gối lạnh lùng vắng bóng ai
Người bỏ lại ta với nỗi buồn
Tâm hồn rỉ máu trái tim côi
Còn đâu nguyện ước khi chung lối
Hạnh ngộ về đâu những cảnh đời
Chân tình ta tặng dẫu vấn vương
Lê chân lạc lối cuối con đường
Trăm ngả về đâu hồn hoang lạnh
Ngã gục rụng rơi một khối tình


langtoi


HOÁ  ĐÁ


Hàng cây không lá đứng trơ cành
Úa hồn hoang lạnh, gió dâng nhanh
Đông sang, em vẫn còn cố níu
Chút nắng thu vàng để nhớ anh!

Mùa thu năm ấy vẫn còn đây
Nằm trong ký ức theo tháng ngày
Dẫu đã bao mùa cây thay lá
Nhưng tình năm cũ chẳng nhạt phai.

Niềm vui ta tắt tự lúc nào
Xa lìa mộng ước gửi trao nhau
Anh đeo đẳng mãi niềm trăn trở
Em buồn ly biệt, nước mắt chao.

Biết trách ai đây , hỡi cố nhân?
Những bước chung đôi mất dấu dần
Cỏ cây hoang dại xoa mờ vết
Sao hồn không hoá đá chung thân?!


Tóc nâu





GIỮ MÃI ...


Giữ mãi đi anh, nửa tim yêu
Đơn côi, ta bước mỗi buổi chiều
Nhìn bóng hoàng hôn trong thầm lặng
Nửa tình trao gởi chốn hoang liêu

Giữ mãi đi anh, nửa lá vàng
Bài thơ em viết giữa hoang mang
Gửi tung lên gió về bên ấy
Chờ mong, trông đợi... nửa muộn màng!

Giữ mãi đi anh, nửa tim đau
Dẫu mang trầy sướt những vũng sầu
Vẫn là một nửa tình còn lại
Gió bạt, phong trần... tim còn nhau

Giữ mãi đi anh, nửa khăn tang
Ta gói hồn nhau... nhớ trăng vàng
Mờ bóng tình xưa vào đêm lạnh
Thương nhớ ùa về khóc miên man...


Tóc nâu



MÃI MÃI

Trái tim anh mãi chia làm hai nửa
Nửa dành em, nửa nuôi tấm thân tàn
Dẫu gai góc còn đầy trong tâm khảm
Vẫn giữ hoài hình bóng của em thôi

Chiếc lá người trao tôi vẫn giữ
Giờ vàng thêm theo cát bụi thời gian
Nhưng vần thơ vàng vẫn còn nguyên ở đó
Lưu dấu một thời ta say đắm bên nhau


Vành khăn tang người quấn trên mái đầu
Để than khóc cuộc tình nhiều dâu bể
Sao không là khi ấy người không thế
Không lặng thầm quay gót bước theo ai!

langtoi

*******************
Vô thường  _ con thuyền không bến


Làm lành
 
Giận rồi, em bỗng…nghỉ chơi
Đường về bên ấy bỗng vời vợi xa
Lối mòn luôn thắm cỏ hoa
Mà sao anh thấy như là…hư vô
 
Mọi lần em vẫn đứng chờ
Cùng nhau sánh bước, nô đùa-vui sao
Chia nhau chiếc bánh ngọt ngào
Cùng chung những nỗi u sầu khó khăn
 
Em nè!  Anh đã ăn năn
Anh mong lại thấy…hàm răng ấy cười
Ước sao em nói một lời
Để rồi quay lại cái thời…đi chung !


con thuyền không bến


CƯỜI   DUYÊN


Giận luôn..., khỏi thèm đi cùng
Đường xưa bỗng lạ, gió run hoa sầu
Lá buồn thu... rụng về đâu?
Để em bỡ ngỡ thấy đau chút tình!

Không chờ, không đợi bình minh
Giận anh, giận cả vạn nghìn sao đêm!
Mặc cho trăng rụng bên thềm...
Đóng khung cửa sổ tim em một lần....

Đang giận..., thấy anh làm thân
Chạnh lòng, em lại tần mần cười duyên...
Đường chung lại trải mộng huyền,
Nhịp đời, ta lại man miên ru hời...


Tóc nâu



Ru phố
 
À ơi ngoan nhé phố
Gío ru lời yêu thương
Nắng ươm vàng mật ngọt
Lá nhẹ chao bên đường
 
Á ơi về ký ức
Phố giấu tuổi thơ qua
Nghịch ngợm những khúc ca
Tắm chiều mưa thơ ấu
 
Ánh mắt nào hồn hậu
Một thời là bạn thân
Ấm áp những mùa đông
Bâng khuâng lời tiễn hạ
 
À ơi ru ấm hạ
Mắt về tìm xa xôi
Ngủ ngoan nhé phố ơi
Hoài niệm về thổn thức


con thuyền không bến



SAY  NỒNG...


Say nồng giấc ngủ mơ
Giữa cơn nắng dại khờ
Tiếng đàn hoà trong gió
Bay vào khoảng trời thơ

Lối xưa tan vào mộng
Chạm góc cạnh cuộc đời
Đôi lần đau như cắt
Vẫn cố hoài cuộc chơi

Mơ nắng vàng mùa hạ
Lại chạm sắc vàng thu
Cuối mùa chặt sương mù
Chừng gió đông lạnh cóng

Hỏi người bên phương đó
Có chịu góp nắng hồng
Gửi về em hơi ấm
Sưởi hồn lúc vào đông?!

Con phố của chờ mong
Bao giờ ta quay lại
Chiều quê người quan tái
Dõi quê mình chợt đau

Đường còn soi bóng nhau?
Hay đã mất hương mầu
Của tháng ngày âm ỹ
Như thu sầu qua mau...


Tóc nâu


Rong rêu tảo mộ
 
Kể từ mộng nhỏ ra đi
Cỏi riêng tảo mộ cõi vì lênh đênh
Đã quen con sóng vỗ duềnh
Qua cầu vĩnh biệt buồn tênh chẳng người
Này còng, này rác, này rươi
Rong rêu tang hải vọng lời hát kinh
Đùa vui dăm bảy sự tình
Mái tóc hạt nắng lung linh bến bờ
Kể từ lá bối đề thơ
Nhốt mây vào đãy vu vơ dặm nguồn
Tay trần phủi gió đi luôn !


con thuyền không bến

TỪ  KHÔNG


Ai về tảo mộ bạn xưa
Nằm ngoan đất lạnh chịu thừa gió mưa
Rong rêu như chút tình thừa
Bám chặt đá sỏi, bụi trưa một lần
Đâu là một kiếp vị nhân
Đâu là sinh tử , duyên trần đi qua
Người ơi, ly biệt chỉ là
Chiếc cầu giao hợp cõi ta - cõi Huyền
Ngày sau, về chốn vô biên
Lại cùng chung bước an nhiên nhẹ lòng
Hạt lần, Kinh niệm Từ Không...!


Tóc nâu

quote:

Trích đoạn: James Jee

TA VIẾT THƠ

Ta yêu thơ từ khi nào chẳng biết
Chỉ biết rằng tha thiết với trào dâng
Mối tình thơ xa cách lại hóa gần
Cho ta những chuỗi vần bao ngày tháng

Ta cứ viết chẳng bao giờ chán ngán
Viết tràn đầy cho thỏa chí bình sinh
Viết tự nhiên chung giây phút chung tình
Không giả dối đẹp xinh như giấc mộng

Ta cứ viết cho cuộc đời vọng động
Viết thật nhiều điền trống những yêu thương
Cho dòng đời còn một chút vấn vương
Cho ai đó trên đường trường có bạn

Ta cứ viết dù tháng ngày dần cạn
Viết mãi hoài năm tháng cứ mãi trôi
Dù cho đời cứ bạc trắng như vôi
Ta tô chút bồi hồi màu xanh tím




XIN  DÂNG  TẶNG


Đôi giòng ngây ngô, viết nhờ ngòi bút
Như tâm tình đem gửi cả vào thơ
Đó mộng mơ, thương cảm, chút thẩn thờ...
Chỉ có thơ là nơi cùng bày tỏ.

Viết cho ai, tặng dâng ai..., thật khó!
Vì cung đàn đâu chỉ một bài ca.
Quá thiết tha nên thơ vẫn cứ là...
Những âm điệu tự tiếng lòng trăn trở.

Lời yêu thương, mang trăm nghìn nỗi nhớ...
Vận mặn nồng, như thuyền chở bến mơ...
Lúc lâng lâng, khi hờ hững... dập dờ
Vẫn là đó tình thơ... xin dâng tặng!

Ở bên ngoài, dòng đời theo mưa nắng
Lúc buồn đau, khi thắm thiết dâng tràn
Khi vào thơ..., bao hương sắc miên man
Trăng, mây, gió... giòng thơ tình tuyệt diệu!


Tóc nâu

Tìm em
 

Em nằm bên kia vệt nắng

Thông reo vi vút bốn mùa
Chiều như hồn trời tĩnh lặng
Chập chờn bóng dáng em xưa
 
Em nằm bên kia cơn mưa
Vách trời bồng bềnh đáy nước
Bãi cỏ dằn mình xanh biếc
Thấp thoáng như không bến bờ
 
Em nằm bên kia giấc mơ
Chiều viền đường trời tím ngắt
Thời gian bạt ngàn ký ức
Ngổn ngang bao dấu chân người...
 
Chẳng lẽ đã mất em rồi
Hun hút cung đường xa xôi
Ước mơ một thời vươn tới
Tan theo vệt nắng, giấc mơ...


con thuyền không bến

Một Năm Rồi Trăm Năm


Ta tìm nhau người hỡi
  Một năm rồi trăm năm
Giữa bộn bề...mới, cũ
Loay hoay, đời mù tăm.

Ta chờ nhau người hỡi
Một năm rồi trăm năm
Đời qua như bóng khói
Thoáng khuất ánh trăng rằm.

Ta lạc nhau người hỡi
Một năm rồi trăm năm
Tình thuỷ chung cùng mộng
Lệ tương sầu ướt chăn.

Ta mất nhau từ thuở
Tình mòn theo tháng năm
Tuổi xuân thì bỏ lại
Đời ta sống lạnh căm...


Tóc nâu


********************

ONLY nhớ Thanh Hằng yêu dấu! _ onlyyou


ĐÁM  TRÒ  NGÔNG...


Lớp học này vui... có hai trò
Ông thầy đạo mạo... giống thầy Nho
Nhịp thước đe de... hay hâm doạ
Trả bài không thuộc... thước khẻ cho!

Nhanh nhẹn, giỏi giang... có nàng Thơ
Đoan trang, kiều mị... hay thẩn thờ
Bao nhiêu thi sĩ... hàng sắp lớp
Sẵn sàng nâng túi, sửa khăn thơ...

Luật trời bình đẳng ở cán cân,
Cho thêm chàng Tóc... tính lần khần
Ngông ngông, ngáo ngáo... toàn " đội sổ "
Thường được thầy phạt... đứng ngoài sân!

Khổ nỗi nàng Thơ... lại phải lòng
Cùng với chàng Tóc... tình tặng không
Thơ yêu trao gởi... ai theo kịp?!
Hai hồn thả mộng... chốn bềnh bồng

Đã từng Chàng - Thiếp tự thuở nào
Rồi qua Anh hỡi với Em ơi...
Có khi lại hoá thành Mèo - Chó
Vẫn mãi bền duyên, chẳng tách rời!

Vậy đó , thầy ơi... hãy khoan hồng
Đừng phạt học trò... thích long nhong
Đừng giận làm chi... trò yêu quý
Bằng không... nỗi loạn... đám trò ngông...


Tóc nâu



HỌC... YÊU!



Nghĩ tội cho thầy của hai ta
Thị oai, bệ vệ... với người nhà
Đến trường, vào lớp thì... lại sợ!
Đối đầu không nỗi với... trò ma.

Hai đứa thật ra phận quần hồng,
Tính tình tàm tạm..., nặng nhứt ngông!
Ôi chao, bày phá... thầy phát sợ...
Nhưng lỡ xưng thầy , phải cảm thông...

Bằng cấp thầy ơi, chưa đủ đâu
Kinh nghiệm chuyên môn đứng hàng đầu
Muốn trị hai em thành... ngoan ngoãn
Thì thầy nhân nhượng..., lời ngọt trao!

Thước bảng thầy đe... không sợ đâu.
Bị đòn thì Tóc sẽ càu nhàu
Nhỏ Sương sẽ khóc cho... lụt lớp
Bì bõm... thầy trò... thi bơi nhau.

Nàng Thơ iêu dấu, nghe gì chưa?
Thầy bảo...dẹp đi bài vỡ... thừa!
Chỉ học một chữ Yêu thôi đó...
Chắc thầy đổi vị.... học trò... thưa.

Chuyện Yêu thầy hỡi hai trò rành...
Yêu nhiều, yêu ít,.. yêu thanh thanh...
Hai trò kinh nghiệm... thầy đã biết
Gọi trò Cô giáo... sẽ dạy nhanh...!

Thầy còn dám bảo... yêu cả hai.
Chuẩn bị thầy nha... sẽ khổ dài
Phải yêu tha thiết cùng hai đứa...
Bằng không thầy khỏi đổ lỗi ai!


Nàng Thơ iêu dấu của Ta ơi!
Tài thơ, tình lộng... đang gọi mời...
Hai ta hiệp sức... dạy thầy nhé.
Yêu thành..., mơ toại...thoả chí chơi.


Tóc nâu


 
HỌC TRÒ TUYỆT HẢO


Có nhỏ Sương Anh hiền thục là
Và nàng tri kỷ nọ Phuongxa
Thầy còn làm khó bắt chẹt Tóc
Là phải ngoan hiền giống người ta!

Nhứt định là không, không là không
Trời đã tặng em cái tính ngông
Cứng đầu, cứng cổ và... lười biếng
Tuyệt chiêu, nhờ vậy lớp học đông.

Nhỏ Sương nói đúng đó thầy ơi!
Thầy yêu mà hà tiện ngữ, lời
Đố ai mà biết thầy thương nhớ...
Yêu thầm, nhớ trộm... tội quá ơi!

Giảng bài, thầy cứ ngó đâu đâu
Không dám nhìn vào đôi mắt nâu
Ngây thơ... trò ngó thầy chăm bẳm
Uống thật ngọt ngào tiếng giảng cao.

Chỉ nói vậy thôi, chứ trò hiền...
Nhờ có Sương Anh tuyệt như Tiên
Nên Tóc đỡ ngáo và nghịch phá...
Bằng không đã tự lâu... thầy điên!

Như vầy nha, để Sương và Tóc
Dạy thầy với người đẹp Phuongxa
Bài học yêu thế nào cho đẹp...
Yêu sương sương, đầm đậm chút nà...

Là "món tủ" của hai trò yêu dấu
Để mai thầy hãnh diện với người ta
Là đã có học trò tuyệt hảo...
Ngoan, đẹp, giỏi... tính lại thật thà!


Tóc nâu

DẠY  TRÒ  THÊM...


Sáng nay buồn quá thầy ơi!
Đến trường lại sợ thầy mời đi ra
Biết thân, em mới la cà
Chạy theo cánh bướm đùa hoa ngoài vườn
Chuyện này dính líu nhỏ Sương
Rất mê bắt bướm và thường trộm hoa
Hai đứa này khác người ta
Đứa giỏi, đứa dốt... vẫn là thân nhau
Riêng thầy... thiên vị thiệt rầu
Chỉ yêu, chỉ quý trò nào ngoan ngoan
Ngôn từ nhỏ nhẹ thầy hoàn
Còn riêng với Tóc thầy toan ký đầu
Vì biết nên Tóc chạy mau
Đứng đằng xa tít... trêu nào thầy yêu
Lêu lêu..., thầy chớ có liều
Rượt theo bắt Tóc thì tiêu oai hùm
Quen rồi chạy loạn tứ tung
Thầy chạy không lại... té đùng thầy la!
À quên, trả bài thầy nha
Hôm qua thầy dạy phải là... yêu thương
Yêu sao cho ngọt như đường
Nên trò thực nghiệm đời thường xem sao
Trò yêu không chừa người nào
Từ lớn chí bé... trò chào, trò yêu
Vậy mà có đứa ghẹo trêu
Bảo yêu như vậy thì... tiêu tim mềm
Chắc thầy phải dạy trò thêm....


Tóc nâu


 
Khó  Lắm  Không...?


Nàng Sương, người đẹp của Tóc ơi!
Chắc phải bỏ thôi cái tính lười
Và ta ngoan ngoãn... thầy vừa ý
Phuongxa, cô về... cùng vui chơi!

Xích lại gần đây, yêu dấu nè
Thủ thỉ bên tai... chỉ Sương nghe
Kẻo thầy biết Tóc đang... bày kế
Tóc lại bị rầy... chán lắm nhe!

Đã thấy chưa Sương, thầy đau đầu
Kêu hoài, gọi mãi: " Phuongxa đâu
Mau giúp anh với, không chết mất
Hai trò yêu dấu về phe nhau! "

Nếu thầy đành đoạn tách lìa ta
Đình công, phản đối..., thầy biết mà
Trò ngông, trò bướng... vẫn trò học
Thầy phải vị tình... xuống nước nha!

Chẳng thềm bỏ trốn, khỏi cúp cua
Giấy vỡ xếp thuyền thả dưới mưa...
Gặp thầy, ta xoè tay đòi...kẹo
Lớp sẽ nhộn hơn... tiếng cười đùa.

Thầy ơi! Trò yêu... ngoan đủ chưa?
Hay phải phá thêm... để thầy chừa
Đe tới, đe lui... Sương cùng Tóc
Dẫu biết rằng thầy sẽ... chào thua.

Dạ, trò đáp lại chứ sao không!
Quý thầy, yêu bạn... sẽ bằng lòng
Học nhanh, thuộc kỹ bài Yêu cũ
Thầy ra bài mới... khó lắm không???


Tóc nâu


TRÔNG  THẢM  THẾ...!


Tình dịu ngọt là tình... không có muối
Là con đường xe chạy thẳng bon bon
Chẳng núi cao, biển thẳm... chỉ vòng tròn
Chạy quanh quẩn, rồi tụ về tâm điểm!

Bài học này thầy cho... sao ngọt lịm
Tóc thuộc rồi, phải đến lớp mau mau
Kẻo thầy giận,  nỗi cáu... mặt dàu dàu
Sẽ kiếm chuyện phạt trò cho... đỡ tức.

Vừa đến cửa, ui chao , là rộn rực
Khách quần hồng tha thướt quanh thầy ta
Cô Phuongxa đã  nối gót vào nhà
Ui, thầy bận! Mình leo rào lần nữa...

Em Sương ơi, hãy theo ta thoát cửa
Ở ngoài kia, hàng quán đang gọi mời
Nào bía bò, cóc ổi, sinh tố... ơi!
Dẹp sách vở, ta đi ăn hàng vặt!

Thầy đang chán đám trò quậy như giặc
Học đã lười, lại còn tính mê chơi
Và hôm nay thêm tật ăn vặt rồi...
Chắc giải tán, lớp này thầy đóng cửa!

Phuongxa về thấy thầy ngồi... cửa tựa
" Sao thế này, anh yêu dấu của em...?
Mặt buồn so như cái... bánh bao mềm,
Trông thảm thế, chắc là trò lại phá???!!! "


Tóc nâu

DƯỠNG  THƯƠNG...


Thầy khoẻ hông thầy? Trò thăm nè!
Nhỏ Sương có nói đầu thầy ê.
Trái tim thầy rách ở nhiều chổ
Nên trò ghé lớp, toa thuốc.. kê!

Trò mua tặng thầy Nhị Thiên Đường
Thoa lên vầng trán... xoá nhiễu nhương
Nhỏ thêm hai giọt vào đôi mắt
Rửa sạch bụi trần luôn bám vương!

Trong túi của trò sẵn chỉ, kim
Trò vá, trò khâu... ráp lại tim
Sao thầy lại để tên xuyên điểm?
Mũi tên tình ái... thật khó kìm.

Trò khuyên thầy hãy ráng dưỡng thương,
Ở yên trong lớp, đừng ra đường
Khoá cửa, trò nhốt thầy lại nhé
Như vậy an toàn, tránh trọng thương!

Sương ơi, Sương hỡi, cưng đâu rồi?
Thầy bịnh, nghĩ hè dài hạn thôi
Khỏi thầy, khỏi sách, khỏi bài trả...
Tha hồ ta quậy... thoả chí chơi!!!


Tóc nâu


Tìm Ai...?!
 

Tìm ai...ai biết...tìm ai?

Tìm cơn gió nhẹ...từng mây xanh mầu
Tìm xem nước chảy về đâu?
Tìm về cái thuở bắt đầu tình yêu
Tìm cho biết khi đông chiều
Ai thương...ai nhớ...ai nhiều hơn ai..?!
 

Sương Anh 22/11/07




TÌM  NHAU


Tìm nhau..., ta vẫn tìm nhau
Tìm trong mộng ước đan màu nhớ nhung
Tìm trong nhạc phím tơ chùng
Tìm trong khoảnh khắc trăng chung một vầng
Tìm trong ảo ảnh phù vân
Tìm nhau..., người hỡi... nợ nần tình vương!


Tóc nâu

*********************

quote:

Trích đoạn: huongtuyet274

TƠ LÒNG....


Anh gửi tặng em trái tim yêu
Gửi cả lòng anh với bao điều
Bao tình bao ý bao mộng đẹp
Là bấy nhiêu thương nhớ em nhiều...

Em có nhận không chút cô liêu?
Của người chưa gặp đã thầm yêu
Thầm thương thầm mộng trong mơ mộng
Khắc khoải tim đau nhói mỗi chiều

Em có nhận không chút thơ duyên
Có làm e thẹn phậm thuyền quyên
Có làm xao xuyến hồn thi sĩ?
Hay cứ để anh mộng ước nguyền

Thơ đã gửi rồi tim đã trao
Mộng mơ mơ mộng những vì sao
Mong cho duyên số là tươi đẹp
Để cõi mông lung chẳng dạt dào





TÌNH  VƯƠNG


Em nhận từ anh chút tin yêu
Ôm trọn niềm thân ái bao điều
Những mộng, những mơ... Thiên Đàng đẹp
Kết nối hồn nhau, nhớ thương nhiều.

Em sẽ xua đi nỗi tịch liêu,
Mang đến cho anh gia vị yêu
Để cùng khởi sắc mùa thơ mộng.
Quên những thăng trầm! Thắm mây chiều.

Đưa tay giữ chặt sợi tơ duyên,
Ủ vào đôi cánh của chim quyên,
Em đã hồn say vì Kẻ sĩ
Ước đôi vai sánh, trọn thề nguyền.

Giữ mãi nghìn thu tình anh trao.
Đừng bao giờ hỏi:  Tại vì sao?!
Hãy để lâng lâng ảo tình đẹp.
Chan mộng, bồi mơ... mãi dạt dào.


Tóc nâu

Thơ rơi
[link=http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=787518]Trang chính

Tóc nâu
  • Số bài : 4317
  • Điểm: 24
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.03.2007
RE: Thơ rơi lang thang gom về - TÓC NÂU - 05.03.2008 05:40:00
0

PARIS_Tình Yêu & Đam Mê -SươngAnh

Ru Khúc Muà Đông


Ngủ đi anh...dừng gót phiêu bồng
Bên ngoài giá rét lạnh muà đông
Tay êm thay gối ru say giấc
Bình yên anh nhé...chớ bận lòng

Ru tình tôi mãi xinh tươi hồng
Dẫu đang bão tố hay mưa giông
Dù gió chuyển muà đông lạnh buốt
Tình vẫn một đời...luôn ấm nồng


Sương Anh



RU  TA  EM  NHÉ!


Ru ta, em nhé một giấc nồng
Bên ngoài gào thét trận cuồng phong
Ngọn lửa, vòng tay, bờ vai nhỏ
Hạnh phúc ta cần... giữa đêm đông!

Giữ mãi cho nhau ngọn lửa lòng
Vì em... điểm tựa giữa mênh mông
Vì em... bờ bến ta dừng bước.
Bồi đắp tình nhau thoả chờ mong...!


Tóc nâu

Em Ru Ta Nhé
 

Có người lặng lẽ chốn phiêu bồng
Cô đơn giá rét giữa trời đông
Mơ tay gối ấp nồng say giấc
Khe khẽ lời ru nghe ấm lòng

Em ru ta nhé... giấc mơ hồng
Mặc đời bão tố hay mưa giông
Mặc bao tuyết phủ trời lạnh buốt
Có em tim mãi ấm và nồng...

jacaranda






Tình Tự Muà Đông


Thu đã tàn rồi sắp đến đông
Hỏi anh có thấy lạnh hay không?
Vòng tay ấm áp và êm dịu
Mang đến cho anh hạnh phúc hồng

Dừng chân anh nhé...gót phiêu bồng
Lời ca ngào ngọt át mưa giông
Ta sẽ một đời bên nhau nhé!
Em sẽ ru anh...say giấc nồng..!

Sương Anh


Mưa Đông

Lạnh lẽo về theo... cơn mưa đông
Em ru ta ngủ hỏi sướng không?
Bên vòng tay ấm ta vào mộng
Môi em thơm ngọt trái tơ hồng
 
Nhưng đời ta đó...mãi phiêu bồng
Mơ đến bên em thôi bão giông
Ta người sương gió thân phiêu lãng
Làm sao có được giấc mơ nồng
 
 
jacaranda



THẦN   ĐÔNG


Thần đông gõ cửa ở ngoài hiên
Cánh tuyết rơi rơi, trắng mọi miền
Đất trời như chìm vào tĩnh lặng
Ta cùng ru nhé, giấc mộng tiên...

Sãi bước đường mây chở vấn vương
Mong manh sợi nhớ, bủa đêm trường
Về lay hồn lạnh, buồn khơi đọng
Rót một giọt sầu, trọn nghĩa thương.

Về bên ta nhé... ngộ tình xưa
Cười, khóc bên nhau trọn một mùa
Biết đâu hương sắc mùa xuân tới
Nhìn lại đông này chợt nhạt thưa...


Tóc nâu

Hoài Nhớ Đông Xưa...


Ngày này năm ấy...chiều đông xưa
Hai đưá bên nhau chung lối về
Bây giờ xa khuất cả câu thề
Tuyết phủ trắng...đam mê mất dấu!

Nhớ đông xưa lòng nghe đau đáu
Ca khúc Đêm Đông vẫn vọng vang
Tìm đâu những buổi tối lang thang
Hồn riêng mang biết bao hoài niệm

Ngày ấy...nụ hôn môi ngọt lịm
Lời thì thầm theo mãi ngàn năm
Muà đông xưa giờ quá xa xăm
Càng muốn quên...sao càng nhớ mãi...

Chuyện tình buồn níu hồn ta lại
Từng giọt mềm lăn xuống má môi
Là nước mưa hay nước mắt tôi?
Dòng tự tình...giọt dài giọt ngắn...

Muốn vui tươi thuở nào cùng nắng
Cùng đuà chơi dưới ánh trăng ngà
Ngồi lắng nghe tiếng gió vút xa
Ru năm tháng...theo muà đông cũ.


Sương Anh

VŨNG  SẦU... HỒN CHỚI VỚI


Cánh tuyết buồn rơi, đêm tàn giá lạnh
Như mảnh tình trắng xoá giữa không gian
Bay bay... theo cơn gió , chẳng vội vàng
Chạm đất ấm... sợ giọt tình tan loảng

Trời vào đông chỉ một màu ảm đạm
Thật xa rồi vạt nắng ấm ban mai
Như tình xưa... khi đã trở gót hài
Không về nữa, kẻ đợi chờ... khắc khoải.

Yêu dấu ơi! Đời bao lần tồn tại?
Mình với mình, nhìn bóng giữa liêu trai
Từng khắc giây, ta đếm mỗi đêm dài
Nhìn trăng khuất mà môi hồng lạnh cóng...

Giọt yêu thương của ngày xưa còn đọng?
Hay đã cùng mây gió thoảng trôi đi...
Và vòng tay, nuối tiếc muốn ôm ghì...
Để chợt nhận... vũng sầu... hồn chới với.


Tóc nâu


Vẹn Tình 

Ta vẹn tình nhau nên ấm lòng
Thơ người ta giữ để sưởi đông
Mặc bao giá rét ta nào xá
Trời đêm tuyết phủ trắng ngàn bông
 
Paris vào đông hoa tuyết rơi
Cali ta đó mưa ngập trời
Buồn theo tim ngấm vào huyết mạch
Đọng lại thành thơ theo mưa rơi
 
Vẹn tình vẹn ý gửi tâm thơ
Sưởi ấm tình nhau chẳng ơ hờ
Dẫu xa nhưng ý thơ gần lắm
Thay tim bút họa dẫu đơn sơ
 
 
jacaranda


Tình Chung
 

Lung linh hai ngọn nến bên nhau
Dẫu Paris lạnh, Cali sầu
Nhờ chút nồng nàn hồn được ấm
Mộng lành thơ dệt mãi bền lâu...
 
Tình thơ trao gửi ước mơ xanh
Đôi chim ríu rít hót trên cành
Ca khúc bình minh tươi đẹp quá!
Nguyện ước trăm năm giấc mộng lành
 
Tình chung ta gửi ngàn bài thơ
Hai phương xa cách tình không mờ
Hằng đêm xướng, hoạ...lời tình ái
Hương nồng theo gió đến người mơ...
 

Sương Anh


Tuyết Rơi... Nhớ Người
 
 
Bất chợt đêm nay tuyết rơi nhiều
Chạnh hồn thơ buốt biết bao nhiêu
Lung linh ngọn nến đêm người thắp
Nhìn giọt sáp rơi trong cô liêu
 
Vời vợi cách xa... thơ lại gần
Gió qua khe cửa , lá rơi sân
Cũng tưởng thơ ai về xướng họa
Nên ta đặt bút gửi bâng khuâng
 
Tình chung nét họa cũng về chung
Dẫu sương dày đặc , tuyết mịt mùng
Hai khung trời lạ về chung lối
Kết một bài thơ _ thơ tình chung
 
 
jacaranda


 TANG  BỒNG  MỘT  THUỞ


Vẹn nghĩa trao nhau những vần thơ
Dù bao sông núi cách đôi bờ
Mây mưa, bão tố và tuyết trắng
Thiên nhiên dâng tặng... gợi ước mơ!

Mê say chung mộng, dẫu hai phương
Tình riêng hợp phối, nối hai đường
Thả hồn bay bổng trong ảo tưởng
Hạnh phúc dịu dàng... ướp tơ vương.

Miền thơ viễn xứ, hữu tình chăng?!
Người luyến, ta lưu... chốn vĩnh hằng
Trăm năm như thể một ngày mộng
Tang bồng một thuở..., chữ Yêu rằng...


Tóc nâu



Mình Em Say...

Đông đến anh có hay?
Mong nhớ anh từng ngày
Rượu rót đầy ly đợi
Có ai về cùng say?


Chờ ai rượu bạc màu
Dõi mắt tìm bóng câu
Nhưng mà không ai đến

Mình em cạn ly sầu...
 
Rượu ngát mùi toả lan
Ngây ngất hương nồng nàn
Nhưng người xa vạn dặm
Mình em say miên man...

 
Khối tình đang vướng vương
Mình em suốt đêm trường
Người yêu không về nưã
Cạn ly uống đau thương...

 
Nay người vắng tình thơ
Ý lạc hồn thẩn thờ
Rượu nhạt mời ai uống

Mình em say dệt mơ...
 
Em mời em đêm nay
Môi chạm vào ly đầy
Rượu - môi hoà thơm quá
Mình em ngất ngưỡng say !

 
Sương Anh


Say Cùng_ Giữa Lặng Thinh...


Lạnh lẻo gió ôn hàn
Gợi tình nhớ miên mang
Ly rượu vàng đã rót
Men buồn dậy hồn hoang.

Ánh mắt ai trông chờ
Tìm bóng dáng người Thơ
Khơi lại dòng kỷ niệm
Rượu sầu, uống thẩn thờ...

Em với em đêm này
Bóng đối bóng cùng say
Tơ giăng tình ly biệt
Rượu nồng nên mắt cay...

Giọt sầu nào lóng lánh
Hoà giọt rượu_môi ươm
Uống trọn tình nồng thắm
Để hồn vơi nhớ thương!

Em mời em, chung tình...
Em mời trăng lung linh...
Em mời Người_ xa ngái...
Say cùng_ giữa lặng thinh...


Tóc nâu


Xuân Chưa Về
 

Nghe người ta bảo đón Xuân mau
Nhưng dáng nàng Xuân đã thấy đâu
Trời vẫn đang thèm cơn nắng ấm
Màn sương giăng khắp lạnh Đông sầu
 
Chào Mừng Năm Mới đến mà thôi
Đừng tưởng muà Xuân đã đến nơi
Rồi mộng mơ hoa mong đón tiếp
Nàng Xuân ghé đến vui bên đời
 
Xuân chưa về mà tiếng cười vang
Đường phố pháo hoa nổ rộn ràng
Mừng đón ai đây...cây trụi lá
Hoa trồng chưa nở sao Xuân sang?
 
Em muốn vén mây anh biết không?
Để tìm một chút ánh tươi hồng
Cho em vạt nắng muà Xuân đến
Hong đời ấm áp giưã muà Đông
 

Sương Anh


XUÂN  CỦA  QUÊ  HƯƠNG


Xuân của quê hương... bao nhớ nhung!
Nắng ấm, trời xanh đẹp vô cùng
Dâng bao hương sắc tình Xuân mộng
Chim hót vang trời hạnh phúc chung.

Bên này, ta vừa bước vào Đông
Lạnh lẻo vây quanh, lạnh cõi lòng...
Có chăng hoa sắc đèn treo phố...
Gợi chút vui gì thật viễn vông!

Lạc lõng tình Xuân, ai biết không?
Niềm vui trộn nuối tiếc bên lòng
Mỗi năm cứ thế_ mùa hoa nở
Ta tự hỏi mình : Xuân hay Đông?

Ôi, những mùa Xuân của thế gian
Bao nhiêu hoa lá trổ sắc vàng
Mà sao không giống Xuân năm cũ
Tình khách ly hương... thật bẽ bàng!


Tóc nâu



Ngàn lời chúc đẹp mùa Giáng Sinh
Gửi đến bạn thơ trọn ân tình
Một cây nến nhỏ, ta sẽ thắp
Cạnh bên hang đá_ trọn niềm tin!



Tóc nâu





THIÊNG LIÊNG...
 

Khoảnh khắc thật thiêng liêng
Giây phút Tất - Tân niên
Giao hoà giưã Trời - Đất
Năm Mới đến mọi miền
 
Pháo bông nổ ầm vang
Chào đón Xuân rộn ràng
Champagne khui mở hội
Phúc Lộc Thọ năm sang
 
Hơi men khiến hồn say
Ước có anh cạnh này
Môi cùng môi khẽ chạm
Chung chén tình đêm nay
 
Nhạc dìu dặt du dương
Ru em giấc mộng thường
Tình xuân đang réo gọi
Mời mọc vào yêu thương
 

Sương Anh


ĐÊM  GIAO  THỪA...


Đêm giao thừa hôm đó
Ta đã bước chung đường
Trao nhau những nhớ thương
Lời yêu cùng chúc tụng.

Bên cạnh em, ta đứng
Nhìn ánh mắt long lanh
Đôi má đẹp hồng lành
Tặng nụ hôn ngọt, đẹp...

Nhạc giao hoà, được phép
Mời em điệu valse... quay,
Vòng tay ôm trọn đầy
Người ta yêu muôn thuở!

Em ơi, em hãy nhớ
Dù muôn dặm xa nhau
Tình ta mãi dạt dào
Gần bên em mãi miết.

Tình Xuân ! Ôi, diệu tuyệt
Ngày Xuân được xum vầy
Cùng chia sẻ đắm say
Em và ta_hạnh phúc!


Tóc nâu


 
Vạt nắng Ngày Xưa
 
Thu hết đông qua xuân lại về
Trong em chìm đắm nỗi hoang mê
Thời gian đưa đẩy đi và đến
Một trái tim khô với não nề

 
Em là chiếc lá muà thu xưa
Nhờ anh nhặt lại trong cơn mưa
Tình vui chưa trọn thì ngăn cách
Bởi vạt nắng em đã cuối muà

 
Bây giờ đông đến càng buồn hơn
Cây cối cành khô rụng lối mòn
Em lại trở về nơi chốn cũ
Vạt nắng ngày xưa cũng chẳng còn

 
Anh về chốn lạ với người ta
Đã mấy xuân rồi chẳng ghé qua
Để vạt nắng vàng buồn dĩ vãng
Gió mưa biển động giết mơ ngà

 
Như là chiếc bóng giưã chiều đông
Ngồi đây xa vắng những hoài mong
Lầm lũi đời mình trong giá lạnh
Hạt nắng bơ vơ... nhạt ánh hồng...

 

Sương Anh 12/01/08


***

EM  CÓ  BIẾT?


Em có biết ta luôn nhớ mong
Tình trao một thuở đượm sắc hồng
Bên nhau giây phút, nghìn năm vẫn
Âm hưởng du hoà, mộng trắng trong!

Nước mắt em rơi, ngập hồn ta
Tim yêu, ta uống giọt ngọc ngà
Tươi lên sắc thắm tình muôn thuở
Bao giờ cho hết...lệ châu sa!

Nỗi sầu em, ôm trọn tình ta
Chìm lặng, thơ điên bỗng mượt mà
Gió lay, lá động... buồn chao ngã
Sắc bóng huy hoàng... vạn thướt tha

Niềm vui, em biết là ta yêu
Làm sao bày tỏ hết bao điều
Bỗng dưng thiếu thốn từ lẫn ngữ
Duyên ngầm em ạ... hiểu bao nhiêu?

Quay gót tìm nhau, đúng không em?
Nửa ngây, nửa dại...khúc sông mềm
Ta giăng cầu nhớ xây tương ngộ
Gặp bến bờ thương, đời dịu êm.


Tóc nâu



Góp Tiếng Xuân
 
Xuân sắp về rồi trên vạn nẻo
Rền vang tiếng nhạc réo vui mừng
Lời ca, điệu muá hát vang lừng
Khung cảnh nơi đây tưng bừng quá!
 
Khách ái mộ viếng thăm tệ xá
Khu vưòn nhà cây lá xôn xao
Nụ hoa nghiêng cánh khẽ cười chào
Mừng đón khách vui thơ nhã nhạc
 
Chào khách qúy, đây chung rượu nhạt
Mời nâng ly kết chặt tình thân
Ta cùng nhau ôn cố tri tân
Chúc hạnh phúc...muà xuân sắp đến
 
Xuân hết...người về... bao quyến luyến
Tặng cho nhau câu hát giao duyên
Nhạc hoà tình thắm xuân thần tiên
Người đi..."có nhớ đêm nào?"* nơi đây...
 
Sương Anh
 
* Nhạc và lời : Khánh Băng

***



TÂM  THƠ...


Nụ xuân đang trỗi dậy
Gió xuân thổi nhẹ nhàng
Tình xuân đẹp miên man
Thơ xuân lời dào dạt.

Suối nguồn thơ dịu mát
Thắm đậm tình khát khao
Chúa xuân mĩm cười, chào
Nhẹ lòng, Nàng thơ nhé!

Thử hỏi chàng... cặn kẻ
Làm được bao điều vui?
Nên tránh những ngậm ngùi
Đau tình Nàng thơ đó!

Thi khách ơi! Nói nhỏ,
Vườn thơ cứ xôn xao
Hoa, bướm... tình thì thào
Trao nhau ý, từ đẹp...

Hoa xinh thường khép nép
Để giữ được dài lâu
Trinh nguyên, vẹn sắc màu
Tình thơ hoài hữu ý.

Nàng thơ không ích kỷ
Tâm thơ lại bao dung
Thi nhân đến vui cùng
Hữu tình, thơ dâng tặng...

Ta không nên cay đắng
Làm rộn những giấc mơ
Nàng thơ buồn thẩn thờ
Thơ xuân sầu không ít!

Quên đi bao thuận nghịch
Tất cả là ảo hư
Lời thơ chỉ đẹp từ...
Tâm tịnh, lòng thi khách!


Tóc nâu



TÂM  XUẤT  HÀNH


Tiếng gió lao xao ở bên song
Mộng ảo hay Xuân nở tận lòng
Sao nghe rạo rực, vui khôn tả
Chắc Nàng Xuân đến tận hư không

Phủi hết bụi mơ vạt áo nào
Khoác vào lụa mỏng của ai trao
Đưa tay xin nhận chung trà quý
Toả ngát hương thơm dịu ngọt ngào

Tiếng đàn hoà lẫn tiếng ca ngân
Nhè nhẹ du dương, dượng tĩnh thần
Tâm tư thoát hết bao phiền luỵ
Cùng với Nàng xuân tỏ tình thân!

Hãy thả tung bay ngàn mộng lành
Đón nhận nắng hồng, bầu trời xanh
Nàng xuân tươi sắc, khoe hương thắm
Giọt mực đề thơ, tâm xuất hành...!

Tóc nâu


Khe khẽ nha Cưng, nụ hôn mềm
Kéo dài giây phút thật dịu êm
Để khi xa cách, còn vương vấn
Dấu vết mặn nồng... Ta iêu thêm!!!

Tóc nâu


Làm sao diễn tả...nụ hôn êm
Chỉ biết môi trao ngọt, dịu,  mềm
Thời gian chẳng biết bao lâu nhỉ?!
Trời đất quay cuồng...anh với em...
 
Sương Anh


Vậy là em muốn ta tặng thêm
Ngàn nụ hôn gió... thật dịu mềm
Hôn lên môi mắt... ôi, say đắm!
Thời gian ngừng đọng_ Ta iêu em!


Tóc nâu

Tặng Ai...!
 
Tặng ai thích mái tóc dài
Bởi vì lười biếng trâm cài quên mang
Tặng ai trái tim mơ màng
Ai thích thì đến mà mang đem về
Tặng ai những nỗi đam mê
Mơ cùng mây, gió, trăng thề giao duyên
Tặng ai một mối tình điên
Cuồng si đắm đuối...quên phiền đang đeo
Đường trần lắm dốc nhiều đèo
Ai chịu bồng bế ... xin theo đến cùng
 
Sương Anh

***

Lại... Xin  Em


Xin em được vuốt tóc thề
Đôi tay khờ dại mân mê sợi mềm
Xin em tim nhỏ dịu êm
Để tôi âu yếm dâng thêm mặn nồng
Xin em chút sáp, đèn chong
Để soi lối mộng chung lòng cùng đi
Xin em nghe tiếng thầm thì
Hải triều vỡ sóng, li ti bọt bèo
Xin em mái đẩy thuyền chèo
Đưa tình lướt mãi, trong veo giòng đời
Xin em tiếng hát à ơi
Ru nhau một giấc giữa thời đảo điên...!


Tóc nâu

ƠI...MÌNH!
.....

Tình em mãi mãi hiến dành
Người yêu trong mộng...là ANH! Ơi...Mình...!!!

Sương Anh

Là...  ANH!


Người yêu của em là ANH
Là người thơ mộng, ai đành tranh ngôi!
Thôi thôi, tôi cũng biết rồi
Dám đâu chiếm chổ, thân tôi nay thừa
Tôi về cùng nắng, cùng mưa
Tâm sự bèo bọt, lưa thưa sợi tình
Em gọi người ta bằng Mình
Em thương, em nhớ... thanh minh làm gì
Thôi em hãy để tôi đi
Trả về em hết những gì... hôm qua
Hôm qua, mới thoắt đây mà...
Hôm nay đã cũ, đã là ngày xưa
Em đừng bận bịu tiễn đưa
Tôi đi thật vội... cho vừa lòng em!


Tóc nâu


Vâng, ANH...Cứ Đi!
 

Đi đi cho vưà lòng em
Cho thôi nhung nhớ, thôi thèm yêu...ANH
Kẻo không lại hư mắt xanh
Trái tim không ngủ mộng lành hoài mơ
Đi đi, về với nàng thơ
Ngươì yêu anh đó đang chờ anh kia
Ngươì ta chung chậu lia thia
Còn em đợi mãi....ơ kià...anh đâu?
Bảo là yêu, sao để sầu
Mắt luôn ngấn lệ vì câu chung tình
Chữ yêu người thắm duyên xinh
Chữ tình em nhạt...gọi Mình...mình em...
 
Sương Anh
 
 
Anh Tóc khỏi cần doạ, em Sương hổng thèm giữ lại đâu....muốn đi thì cho đi luôn đó.... 






Cánh  Hoa  Hứng  Sầu!



Gọi ai, sao lại gọi Mình
Em hờn, em giận vì... Mình hay ANH?
Lệ tuôn, tôi chịu dỗ dành
Em buồn tôi chịu mang danh bạc tình !
Em đuổi, tôi lại van xin
Hờn nhau cho lắm, thấy Mình... yêu hơn
Chưa đi, nỗi nhớ chập chờn
Chưa xa, sao thấy miên mơn thương nhiều
Tiếng yêu tôi đã nói liều
Bằng môi, bằng mắt... bao nhiêu cho vừa!
Như vầy, em hài lòng chưa?
Hay còn bắt tội đong đưa nỗi lòng!
Nàng thơ mà tôi chờ mong
Chính là... em đó, tôi... ngông chút mà
Em ơi, lời nói thật thà
Đưa tay xin mượn cánh hoa hứng sầu...


Tóc nâu



Em Về
 

Em về tìm lại mặn nồng
Sau cơn mệt mỏi tim hồng ngã đau
Cùng anh vần nối liền câu
Dây thương giữ lại sợi sầu thả bay
 
À ơi...hãy ngủ cho say
Em ru anh một giấc đầy đêm nay
Nhẹ nhàng sương mỏng bay bay
Làn hơi mát mẻ cho ngày thêm tươi
 
Ngoài kia hoa nhoẻn miệng cười
Dịu dàng cánh nở thêm ngời vườn xuân
Chàng ong khe khẽ đến gần
Nụ hôn êm ái...ân cần trao hoa...
 
Sương Anh


RU  TA...



Em ru ta giữa xuân hồng
Xin dường khép mắt, mơ lòng nhẹ thênh
Về đây để ta bắt đền
Bao nhiêu thương nhớ lênh đênh, đoạ đày!

Em bệnh, người ta ngất ngây
Đứng ngồi chẳng đặng, hồn gầy vì lo.
Ngang nhà, ta cứ thập thò
Muốn vào lại ngại, làm ngơ... tội tình!

Hôm nay em thiệt là xinh
Mát hồng đôi má, mắt tình... ơi, duyên!
Nụ cười lung lúng đồng tiền
Hoa xuân phát thẹn cùng tiên cõi trần.

Bướm vàng, ta mơ hoá thân
Nồng nàn đặt nụ hôn ngần vị yêu
Bướm say hương hoa mỹ miều!
Ta say vì tiếng ru yêu của Nàng...!


Tóc nâu



Người Tình Trăm Năm
 

Này anh hỡi...người tình trăm năm
Anh đến làm chi mơ mộng thầm
Gió thổi tứ xa đưa vọng lại
Ngỡ anh về đến gửi lời thăm
 
Có những đêm dài tai lắng nghe
Hình như có tiếng chân ai về
Ngoài kia cây lá đang xao động
Anh đến đưa em vào bến mê...
 
Anh là người tình cuả lòng em
Xuất hiện nhẹ nhàng rất dịu êm
Luôn mãi bên em từng mỗi lúc
Sẻ san, an ủi lúc ưu phiền
 
Anh đã khiến hồn em đắm say
Lòng luôn tơ tưởng suốt đêm ngày
Nghìn con chữ viết tình trang trải
Giữ lấy tình em dừng thả bay
 

Sương Anh
R



Mộng  Tình  Muôn  Thuở


Người yêu tôi khép hờ mi mộng
Giấc ngủ nào trăn trở thực hư
Gió xôn xao hồn nhỏ dật dừ
Tôi, chiếc bóng - Nàng mơ về đó !

Em hỡi em, người yêu bé nhỏ
Xa bao giờ, em lại chờ mong?
Tôi vẫn đây, mãi ở cạnh lòng
Nghe và hiểu thật nhiều yêu dấu.

Em, bến mơ... tôi về ở đậu
Em, hoàng hoa... cho bướm si mê
Em, mây xanh... trao gửi hẹn thề
Là tất cả trong tôi trọn thuở !

Xa phút giây vương nghìn nỗi nhớ
Cách một ngày tưởng đã vạn thu
Dẫu quanh ta chỉ những ảo phù
Niềm tơ tưởng tình tôi rất thật...!


Tóc nâu



Mộng Trăm Năm
 

Đêm nằm không ngủ mắt xa xăm
Ấp ủ một tình yêu ngấm ngầm
Nhìn gió cuộn mây lòng dậy sóng
Mơ màng xây giấc mộng trăm năm
 
Lơi lã vườn xuân bao cánh hoa
Nghiêng mình đón ánh nắng chan hoà
Như em khát vọng tình anh đó
Mong muốn một lần...thôi xót xa...
 
Anh là bến đỗ neo thuyền em
Anh đến tình si đầy khát thèm
Anh đã chôn em trong ái mộng
Anh ngôi sao sáng giưã trời đêm
 
Trong trái tim em chỉ một người
Nụ hồng đỏ thắm nét xinh tươi
Dành riêng trao tặng cho anh đó
Hạnh phúc trăm năm...đẹp tuyệt vời..!
 
Sương Anh
 
 
Ai ghen mặc kệ hổng thèm
Tình ta mỗi lúc càng thêm ngọt ngào


HY  VỌNG


Em xây giấc mộng trăm năm_ đẹp
Lâu đài luyến ái_ tôi cất mơ
Chung quanh, ta rải mềm nụ nhớ
Vun trồng rực rỡ những hoa thơ.

Tôi khoác lên em chiếc áo tình
Dệt bằng tơ lụa của yêu thương
Đường kim, mũi chỉ là hạnh phúc
Hạt nút sao trời kết mộng thường.

Tôi đặt nơi em niềm hy vọng
Xanh tựa mây trời độ vào xuân
Tôi xin chăm chút và săn đón
Em tựa mây ngàn đến thật gần

Tôi là của ai? Hay chỉ em!
Nụ thắm khai hoa thật mượt mà
Em_ tôi say ngất trong nồng ấm
Người yêu tôi hỡi_ mộng  thăng hoa !


Tóc nâu

JE T'AIME!!!
 
Si tu ouvres mon coeur
Tu y trouveras une lettre
Si tu lis cette lettre
Tu y trouveras mes pensées...
 
Tu sauras
que
 je t'aime...!!!
 
Suong Anh
 
 
J'AIMERAI
 
J'aimerai te dire que je t'aime!
J'aimerai me laisser dans tes bras
J'aimerai caresser ton visage
J'aimerai montrer à tout le monde que :
JE T'AIME!!!
 
Suong Anh
 



Comme  Je t'aime !



M'aimes-tu comme je t'aime?
Je t'aime de tout mon coeur,
de tout mon être !
Même si un jour...
mon coeur s'arrête
mon amour pour toi est sans arrêt...


Tóc nâu


Je te taquine comme une grande soeur
Je joue le rôle d' un beau Monsieur
Déclare si bien l'amour sans peur
Rions ensemble de tous nos coeurs !



 
Nos Regards!
 
Quand nos regards se sont croisés
Tu m'as empli mon coeur d'un rêve
Un vent étrange qui a soufflé 
Avec un sentiment d'amour qui va commencer



Nous nous aimons pour toujours
Je veux annoncer nos amours
Dans le rôle de deux amants
Nous jouons bien à chaque tour...


Une  Etincelle !


Tu me regardes - Je te regarde !
Une étincelle qui marque nos coeurs
A jamais, ton image je garde
Au fond de mes pensées, ma raison...! Mon bonheur...!


Tóc nâu



Si beaux, les mots de ton coeur
Si tendres, tes baisers pleins de douceur
Continuons ces deux rôles parfaits
L'amour triomphe à  chaque heure !


 Từ Thuở Nào Ta Yêu Nhau
 

Từ thuở nào ta đã yêu thương nhau
Nào có hẹn, có bảo nhau chờ đợi?
Nhưng trong lòng như đã từng gấm gởi
Mình yêu nhau kiếp này nhé...tình ơi!
 
Từ nơi nào cuả góc bể chân trời
Vô tình găp nhau vơi đầy thương nhớ
Khoảng cách xa mà tim cùng nhịp thở
Đồng cảm tâm hồn...ai có ngờ đâu
 
Ru tình ảo mộng bằng những vần câu
Thấp thoáng bóng ai sau làn khói trắng
Ta và người gặp nhau đêm thanh vắng
Hồn tìm đến nhau...yên lặng yêu thương
 
Từ thưở nào chẳng biết mối tơ vương
Cứ đeo đẳng trên con đường tình ái
Lòng nhớ nhung nhưng lời còn e ngại
Tâm tưởng ai hoài...chẳng biết làm sao!
 
Từ thuở nào ta đã quấn quít nhau
Vần ôm vần, câu ru câu...êm quá!
Vòng tay thơ dịu dàng ấm áp lạ...
Hạnh phúc tràn đầy...hồn ngã tình say...
 

Sương Anh




Tự  Bao  Muôn  Kiếp!


Ta đã yêu nhau tự bao muôn kiếp
Lần hẹn hò đã khắc dấu lai sinh
Được tặng ban duyên thắm đẹp tình mình
Em hãy nhớ : Ta thuộc về nhau mãi !

Dẫu sông Tương chia đôi bờ xa ngái
Dẫu khổ sầu đôi lúc rối tơ yêu
Dẫu quanh ta thử thách vây thật nhiều
Vẫn không thể chia hai hồn đồng cảm.

Ta xa nhau mượn thơ tình gởi tạm
Lời mặn nồng, vần giao khúc tương tư
Giọt mực tuôn theo tâm thức niệm từ
Trang giấy trắng ôm tròn bao nhung nhớ!

Mặt đất còn vạn nghìn xuân đua nở
Thì ta còn được muôn thuở vui chung
Hẹn hò nhau đến tận cõi muôn trùng
Ta cạn chén , say rượu tình ngọt đắm...

Em ơi em! Ta yêu nhau sâu đậm
Không lấy gì cân sánh được tình ta
Nghĩa đơn sơ nhưng ý thắm mượt mà
Là tất cả, nên ta thuộc về nhau mãi...!


Tóc nâu
******************************

ONLY nhớ Thanh Hằng yêu dấu!_onlyyou


ƯƠM MIỀN NHỚ
 
 
Thơ là chữ
Chữ vương thương nhớ
Thắm duyên mơ
Chữ nở tình hoa
 
Yêu
còn yêu
Chân thật thiết tha
Nhớ
cứ nhớ
Ơn đền nợ trả
 
Ngây ngất
Tình thơ
Hồn chìm mộng điệp
Khúc tương tư
Ươm miền nhớ
Vọng nguyệt so dây
 
Yêu thương ơi
Nhung nhớ dâng đầy
Hương ân ái
Tô hồng cầm sắc
 
Khát khao
Huyền hoặc
Lòng cuộn sóng
Tim thổn thức
Đê mê
Đắm đuối
Ngút ngàn lửa cháy
Ngọt ngào mắt môi
 
Đời có nhau
Loan phượng hòa giao
Thiên thu vĩnh cửu
Yêu mãi mãi
Yêu trả nợ kiếp thi nhân.
_______________________
 
ONLY


GIEO HẠT THƯƠNG
 
 
Gieo từng hạt
hạt sinh cây nhớ
Gieo từng lời
lời thấm tình mơ

 
Thương thương
nhơ nhớ...những câu thơ
Đêm nằm mộng
tình tơ vương vấn

 
Gieo hạt thương
để rồi ngơ ngẩn
Mầm yêu
vượt xa hẳn
thời gian

 
Cây tình yêu
nở rộ tim vàng
Hồn ngây ngất
mơ màng si dại

 
Hạt yêu thương
đơm bông kết trái
Làm đêm mơ
ngày mãi đam mê

 
Dấu yêu ơi
nhung nhớ tràn trề
Dây tình ái
về đòi duyên nợ

 
Gieo hạt thương
cây tình nẩy nở
Vị nồng nàn
ngào ngạt hương yêu

 
Như tình thơ
theo áng mây chiều
Nương làn gió
dìu nhau bay mãi...

 
Sương Anh



Đun Bồi Thương Nhớ



Ai gieo chi
những giòng thơ vụn dại
Rồi đun bồi
những hạt nhớ êm tai
Để tâm tư
xao động theo tháng ngày
Tình bay vút
như gió mùa đông chướng

Thơ cười, khóc
hay là ta tưởng tượng
Vần điệu nào
trào lộng, lúc chân phương
Vẫn say sưa
ru một giấc mộng thường
Trong dồn dập,
hồn đi vào hư ảo

Ý từ thơ
luân hoàn như giòng máu
Nuôi sống tình,
thăng nở những mộng mơ
Trao tặng nhau
vị đậm của tình hờ
Tuy ngắn ngủi
vẫn ươm đầy hạnh phúc!


Tóc nâu


Cứ yêu vậy thôi
 
  ............

 
ONLY


TÌNH YÊU HUYỀN THOẠI




Cảm ơn anh
vị thần thật huyền bí
Mang cho em hơi ấm buổi đông tà
Kể em nghe chuyện cổ tích xưa , xa
Và ru giấc đưa em vào cõi mộng !

Cảm ơn anh
Vị thần trong gió lộng
Thổi hương vào cho mát dịu lòng em
Ban cho em vị ngọt, mát môi mềm
Trong khao khát, giữa gió trời rát nắng !

Cảm ơn anh
vị thần mang áo trắng
Đã đưa tay xoa giọt lệ u hoài
Xoa nỗi niềm, cho em tựa bờ vai
Để em thấy mình có nhiều hạnh phúc !

Cảm ơn anh
vị thần mài bút mực
Viết cho em thương nhớ khéo tỏ bày
Đưa em vào vườn thơ mộng thiên thai
Muôn hoa cỏ trên bước đường dịu nắng !

Cảm ơn anh
vị thần trong thiếu vắng
Mang cho em những giây phút tuyệt vời
Xây khoảnh hờ trong mộng ảo, cuộc chơi
Rồi chợt biến, em thấy mình hụt hẫng !

Cảm ơn anh
vị thần của thơ thẩn
Cảm ơn nhiều
hạnh phúc một lần mơ...




Tóc nâu.


Chúc Tết  Thầy....


Thấy bạn ngấp nghé đến thăm thầy
Trò xin thủ phận đứng cạnh đây
Khoanh tay, đầu cúi... trò biết lỗi
Tha thứ thầy ơi, chớ chau mày!

Cây roi đang dí, thầy ơi hạ...
Sợ lắm đòn đau, ghét giận hờn
Tuy rằng ngỗ nghịch vẫn thiệt chơn
Yêu thầy hết biết mà trò dấu!

Kỳ này quyết tâm thi phải đậu
Bảng vàng lấp loé tên của trò
Để thầy hãnh diện và hết lo
Thương tội cho trò, đừng phạt nữa.

Năm mới, năm me trò xin hứa
Bỏ bớt chút lười, quên chút ngông
Thầy vui, hả dạ , mở tấm lòng
Vị tha, vị thứ...trò nhờ nhé!

Chúc thầy năm mới luôn mạnh khoẻ
Tình duyên tươi đẹp cùng người yêu
Được thương, được mến, được nuông chiều
Và đủ tài sức...trị trò Yêu!!!


Tóc nâu

THẦY ...


Thầy tôi vắng mặt chỉ mấy hôm
Mà bao kiều nữ dạ bồn chồn:
" Only, Only, Only... hỡi
Chàng ở nơi nào, nhớ em hôn? "

Đi tới, đi lui... đợi ngoài hiên,
Cặp sách trong tay thật ngoan hiền
Bài vỡ thuộc làu như xơi cháo
Chẳng thấy thầy đâu, tức muốn điên!

Rủ vội nhỏ Sương đi chợ hoa
Chợt thấy bóng ai cũng la cà
Ồ, đâu chỉ một mà hai bóng
Nhìn kỹ, thầy tôi với Người ta...

Vai kề vai nhé, thơ mộng ghê
Nụ hôn say khướt..., Tóc cười hề
Nhỏ Sương thúc khuỷu bảo: " Im lặng,
Xem kìa thầy mình... tình khỏi chê! "

Thế là hai đứa ngắm say mê
Vòng tay mạnh mẽ , thầy ấp ê
Cô nàng xinh đẹp và ngoan ngoãn
Nghe thầy thủ thỉ nhỏ to nhe...

Tóc còn chụp thêm vài tấm hình
Kỳ này bằng cớ để chứng minh
Bắt rõ quả tang thầy... tình lắm!
Bỏ cả học trò ngoan, hiền, xinh...


Tóc nâu


Mùa yêu, người hỡi, mùa yêu!
Tặng nhau hoa thắm và nhiều mộng mơ
Mong sao tìm được bến bờ
Để tim ở đậu, ở nhờ... nghìn năm
Mong tình đẹp như trăng rằm,
Lung linh hạnh phúc- Thì thầm tiếng Yêu...!


Tóc nâu

NHỚ...
            BUỒN...
 
Đêm không ngủ
Hồn phiêu du
mộng trăng sao mây gió
mơ ước
khát khao
tưởng tượng ngọt ngào
Tim nôn nao
tiếng lòng thổn thức
ngọt nước mắt
môi mềm nhói đau
gọi tên người...
NHỚ
 
thế rồi...
 
Đêm không ngủ
Ngày thẫn thờ
tủi hờn
bơ vơ
lạc lõng
Tim nhói buốt
lòng quặn thắt
Không gian đông cứng
Thời gian ngược dòng
Lệ chảy âm thầm
ướp tình thơ
mặn chát
BUỒN
 
Nếu chẳng phải vì
đã yêu em,
hoặc
dám tin rằng: em không yêu
thì
nỗi nhớ thương
không chuyển thành
buồn tê tái
 
Người tình ơi...
mãi mãi
thuộc về nhau!
________________
 
ONLY


Cùng  Thức - Cùng  Mơ


Đêm có đủ dài?
Ta cùng thức trắng...
Mượn vầng trăng,
nhân chứng...
toả hai nơi!

Anh buồn quanh
theo khói thuốc gọi mời.
Em lãng đãng
như sương buồn
dịu vợi...

Giấc mộng sầu,
em tìm...
trong bóng tối.
Nét thương yêu,
tay lại chạm...
gió hàn!

Anh nơi nào?
Em lạc giữa bóng hoang.
Vườn địa đàng
ta đi...
là diễm ảo...!

Đêm không ngủ,
lối hồn...anh đi dạo
Ngược thời gian,
tìm dáng cũ xa xưa...

Giọt sầu rưng
chưa phai nhạt theo mùa
Nên vẫn đó
bâng khuâng...
nhiều chua xót!

Đêm cùng thức
nghe mưa tình nhỏ giọt...
Em nơi này
Anh nơi đó

Cùng mơ...


Tóc nâu


Ngọt ngào

Tình nhân, ơi hỡi... tình nhân
Lời yêu vừa ngỏ... mộng gần mộng xa
Biết yêu... thi hứng thăng hoa
Hồn xiêu phách lạc... thơ hòa cung thương
Lòng ngân rộn rã nghê thường
Mắt môi đắm đuối... ngọt hương trinh tình
__________________

ONLY

 

 
Nồng  Ấm


Nụ hôn nồng ấm ai trao
Lời tình ai gởi...dạt dào hương mơ
Lững lơ một giải mây mờ..
Dập dìu dáng nhớ...chàng thơ quay về
Cùng em luyến mộng đê mê...
Trăm năm ta mãi chung thề người ơi!


Tóc nâu

Thầy Đi  Tu....


Ai lên nhắn với Hằng Nga
Cảm thương- Ngắm đỡ Cuội già dùm tôi!
Thế là rồi đời thầy ơi
Cứ khoe tóc muối _ Xót lời thơ Cô!
Chọc thầy tui, phận thế cô
Học trò quậy phá xô bồ loạn lên
Cô về hùa, Thầy khóc đền
Hai bên sướt mướt - Trò đây động lòng
Sương à! Nhớ ghé nghe không
Thầy Cô đang giỡn lòng vòng quanh đây
Hai đứa mình giúp phụ Thầy
Năn nĩ Cô nhé đừng gây với Thầy
Dạy trò đây đủ hao gầy
Thêm phần Cô nữa, chắc Thầy... đi tu!


Tóc nâu

KHỎI  TU...


Nàng Sương ngoan nhứt lớp này
Riêng " anh chàng Tóc " lưng dài khó siêng
Onlyyou là thầy hiền
Thường bị Sương- Tóc quậy điên cái đầu
Tưởng năm mới thầy bớt rầu
Ai ngờ trò phá còn lâu mới chừa
Phuongxa là cô biết chưa
Người yêu thầy đó gặp: Thưa và chào!
Mấy hổm rày, thầy xanh xao
Tại yêu nhiều quá nên đau tim rồi
Thương thầy nên Tóc ĩ ôi
Mời thầy lên núi tu thôi, an nhàn
Ai ngờ thấy bóng hồng nhan
Phuongxa, kế tiếp Lam hồng đòi theo
Đang leo chưa hết đường đèo
Thầy tui chạy xuống eo nhèo than thân
" Thôi thôi, tha cho một lần
Chuyện tu chắc khỏi, thích gần trần gian! "

....


Tóc nâu


THẦY  ƠI...!


Thầy ơi, thầy hỡi, thầy đâu rồi?
Mấy ngày thầy lặng tiếng im hơi
Dẫu biết thầy đang yêu, đang bận
Vẫn muốn kéo thầy về đây chơi...!

Trò kể thầy nghe: Mấy hổm rày,
Nắng tình tràn ngập lớp học đây
Em Sương làm Tóc mê say đắm
Quên tuốt học bài! Yêu ngất ngây...

Phượng Tím, người thương cùng như thầy,
Bỏ Tóc một mình... cứ loay hoay,
Chạy tới, chạy lui... tìm bóng dáng?
Chàng ơi, chàng Tím... hãy về ngay!!!

Còn thầy, trăng mật có vui không?
Chừng nào về lại, kẻo trò trông
Có yêu, vẫn nhớ còn trò đó...!
Không thôi, trò quậy thầy khóc ròng...

Tím , Sương cùng Tóc về đây nha
Thầy đang chờ đợi tụi mình mà
Lam Hồng đừng quên đây điểm hẹn!
Hổng có tụi mình thầy thất tha... (thất thểu)


Tóc nâu


Tình Mãi Còn Vương !!! _jacaranda


Gió Đông
 

Gió đông ơi gió đông

Đừng thổi nữa được không?
Có người trêu ta đó
Bệnh hoài má hết hồng
 
Gió thổi nhè nhẹ thôi
Thấu tim lạnh quá rồi
Người ta không ở cạnh
Sầu thương héo đôi môi
 
Gió nghĩ chút tình nghe
Đừng bắt ta khóc nhè
Lệ vương rơi lả chả
Mà cơn lạnh cứ se
 
Nếu gió mà thật lòng
Hãy thổi những hoài mong
Từ con tim nhỏ bé
Đến người giữa đêm đông
 

jacaranda
 


LỬA  HỒNG



Khơi lên ngọn lửa hồng
Sưởi tình giữa mùa đông
Tô hồng lên má lạnh
Lên môi sầu đợi mong.

Đừng sợ nhé , em tôi!
Gió, chỉ gió mà thôi
Vi vu hay cuồng loạn
Vẫn gió vây lưng đồi...

Đừng rơi lệ vấn vương,
Đừng tủi sầu đêm trường,
Đừng trách hờn giông bão,
Sẽ đau lòng người thương!

Nghe chăng em... gió reo
Như lời tình mang theo
Từ một nơi xa thẳm...
Nghìn thương nhớ vượt đèo!

Nghe chăng em lời ru
Đến từ cõi sa mù
Đến từ tim yêu dấu
Đưa em vào mộng du...


Tóc nâu

Vỗ Giấc Đêm Mơ
 

Muốn khép hồn thơ khép tơ lòng
Gieo mình về với cõi hư không
Để tâm yên tịnh thôi buồn nhớ
Con tim vỗ giấc giữa trời đông
 
Như vết chim di in cát buồn
Gió về xóa hết chẳng còn chi
Lạc tình khắc khoải mong kỳ tích
Mòn mõi giai nhân nét xuân thì
 
Khép mộng cho mơ thôi tìm về
Nhớ chi người gió nẽo sơn khê
Mắt mi lệ tím buồng tim vỡ
Sầu em thao thức mỗi đêm về
 
 
jacaranda


Cho  Hồng  Lối  Mộng


Nỡ đâu ai lại khép tơ lòng
Để tình tôi lạc giữa hư không
Mong ai vơi dịu bao sầu nhớ
Nước mắt tình ai chớ đầy đong

Tôi biết hồn thơ đang chạnh buồn
Hòng mong chia xẻ được ít chi
Thương yêu, tôi xoá bao dấu tích
Hằn ghi thoang thoảng nét dậy thì

Lối nhỏ, đường xưa tôi tìm về
Thăm người yêu cũ, chốn an khê
Hạnh phúc tuôn tràn như bờ vỡ
Vòng tay âu yếm, bước chung về...


Tóc nâu


Tròn Mộng Người Ơi
 
 
Một phút buồn khơi dậy tâm tư
Chạnh nghe đau xót tiếng tạ từ
Ai nhớ thương ai cho lòng rối
Lệ rơi nhòa nét lá tình thư
 
Chia sẻ lòng nhau nhé người xa
Lời thơ người nhẹ tựa như là
Vuốt ve an ủi lòng ta đó
Hoà quyện thăng trầm như lời ca
 
Người xa ngàn dặm đã về đây
Từ nay chung hát khúc xum vầy
Xuân đến hoan ca xanh lộc biếc
Bàn tay người ấm một bàn tay
 
 
jacaranda


 

TAY  NẮM  TAY


Cùng ai chia gửi những riêng tư
Thoang thoảng bên tai khúc niệm từ
Tơ tình thiên hạ... gieo bối rối
Dao động tâm bình trước áng thư.

Khoảng cách là bao, sông núi xa?
Mộng mơ, mơ mộng... tưởng như là
Dáng xuân kiều diễm về bên đó
Ướp mật, dâng tình... điệu hoan ca

Nghìn dặm, mùa xuân gặp nhau đây
Khoảnh khắc mà thôi, đủ vui vầy
Thương yêu, cùng thấy mây xanh biếc
Chuyên chở hương tình - Tay nắm tay...

Tóc nâu




Hương Tình Xưa


Em với tay cài chiếc cúc hoa

Tóc dài buông xỏa mắt hiền hòa
Ngập hồn Xuân thắm về theo gió
Dáng nhỏ thiên thần_khát tình ta
 
Chân em bước nhẹ mang Xuân về
Mắt buồn gợi chút...lối đam mê
Phố vắng chiều Xuân cà phê nóng
Mình ta ngồi đó nhạc đê mê
 
Ta khát tình Xuân hay khát em
Khát bờ môi nóng khát dịu êm
Vòng tay tình tự đêm ru mộng
Hay vì băng giá rớt mỗi đêm
 
Trả lại tim tôi mãnh hồn xưa
Lúc Xuân khắn khít cánh môi vừa
Bên em uống cạn dòng lệ chảy
Hương tình ngây ngất... hương tình xưa...
 
 
jacaranda


...THEO  BÓNG  MƠ


Hương tình ngây ngất thuở rất xưa
Tóc xoả buông vai ngoan thật vừa
Xuân len trong tóc nên xuân thắm
Tóc rối theo xuân - Gió đón đưa!

Em theo hương nắng... hay nắng vương?
Bờ vai nhè nhẹ đón diệu thường
Đi trên lối vắng đùa với bóng
Bóng quyện nắng vàng... ơi, dễ thương!

Khao khát gì đâu? Sao ngóng trông
Đêm mong, ngày đợi tiếng của lòng
Người ơi! Chiếc bóng đâu xa lạ
Hãy nói cùng em, thoả đợi mong...!

Trả về em đi... giấc mộng thơ
Đừng ngoảnh mặt xa, bóng ơ hờ
Lệ rơi hay giọt sầu vung vãi?
Sao cứ tuôn dài theo bóng mơ...


Tóc  nâu



Cảm Thông

Người em nhỏ, giọt buồn tim vỡ
Lời thở than nhẹ ngỡ gió đưa
Khóc thương tình mới như vừa
Hôm qua còn đó nay thưa bóng chờ

Thương em quá, chữ ngờ ai biết
Nhưng qua rồi thôi tiếc mà chi
Tình nay đã vỗ cánh đi
Như chim biền biệt mấy khi trở về

Ta như em, lời thề ôm ấp
Đêm đêm buồn duyên thấp chùng tơ
Chỉ mình chiết bóng bơ vơ
Đò ngang duyên lỡ hững hờ ta mang ...


jacaranda

***


RỐI  LÒNG


Đêm buồn mắt ngó qua song
Con trăng vỡ nửa, nỗi lòng vỡ đôi
Anh ơi! Tình đã xa rồi,
Vẫn không thôi nhớ, bồi hồi đôi khi...!

Bao giờ tìm lại xuân thì?
Bao giờ còn những thầm thì lời ai?
Ngại ngần từ thuở tóc mai
Đến nay đôi sợi tóc dài màu phai!

Thế mà ta lạc nhau hoài,
Đường không chung bước- Chia hai bến tình!
Nhặt từng hoa mộng nguyên trinh,
Kết thành chuổi nhớ..., nhân sinh rối lòng...

Tóc nâu

CẢM XÚC & CẢM TÁC_James Jee

GỞI VỀ EM

Vài dòng gởi lại cho em
Kèm thương kèm nhớ chiếc nem đợi chờ
Phong thư dù có ơ hờ
Nhưng hồn thi hứng vỗ bờ nỉ non

Vài dòng chút mối tình con
Gởi người xa xứ gót son tình buồn
Chiều chiều bóng xế rèm buông
Hoàng hôn phủ sóng tiếng chuông nhớ nhà

Điệu ru bài hát lời ra
Thả hồn theo gió tình xa ngút ngàn
Bến mơ một cõi lang thang
Để rồi nhung nhớ ngập tràn đến nay

Gởi về em chút nồng say
Chút men cay đắng trải dài tình thương
Gởi về hai chữ vấn vương
Làm quà cho bé đường trường anh đi

James  Jee



 Em  Tìm Lẽ Quên...

TÌNH VỠ
 
Tình rơi vỡ anh lặng thầm suy nghĩ
Bước đi nào đã đánh mất tình ta
Biến cố nào đã dốc hết phong ba
Lên tình nhỏ nhạt nhòa trong kí ức
 
Tình tan nát anh bồi hồi thao thức
Đêm khuya hè ngực vẫn nhói cơn đau
Con tim kia hoen lệ lẫn máu trào
Phủ đời ta sao một màu u ám
 
Tình héo úa thôi từ nay không dám
Bước vào tình rồi lãnh đạm được đâu
Bước vào tình ta chỉ chuốc thêm sầu
Thôi chào nhé màu nâu buồn khói thuốc
 
Tình cứ thế ta qua rồi mấy cuộc
Bao nhiêu lần tình trói buộc tim ta
Trói rồi buông ta mất dấu chiều tà
Nghe đâu đá lời ca tình tan vỡ


James   Jee

BAO  NỖI  U  TRẦM


Đừng anh ạ, đừng xót xa bứt rứt
Ôm nỗi buồn thao thức suốt canh thâu
Con tim yêu anh chớ để u sầu
Ngưng tìm hiểu lý do nào tình vỡ!

Nhẹ như tơ nên thoảng bay theo gió
Nhịp dịu dàng như nhạc khúc ngày Xuân
Mỏng tựa sương ươm trên cỏ thấm nhuần
Và anh biết tình mình: Mây vương Khói

Một chút tình tặng nhau không đòi hỏi
Lời gọi lời, ý gợi ý..., chỉ vậy thôi
Khoảnh khắc nao hai tim nhỏ bồi hồi
Sẽ vĩnh viễn ghi nét vào tâm thức!

Lời chia tay, đưa ta về cõi thực
Đã muộn màng, còn chi kỷ niệm xưa
Càng không nên ràng buộc chút tình thừa
Vậy ta hãy hát lên lời ly biệt...

Gởi cho anh bài thơ tình em viết
Tiễn anh về trên khắp chốn xa xôi...
Hương đàn xưa tan loãng theo bóng đời,
Còn bao nỗi u trầm... em xin giữ!


Tóc nâu



NÂNG NIU

Đừng làm vỡ những gì không nên vỡ!
 
Long lanh nước mắt người
Đem về dệt lại và thêu mộng tình
Đính cho con bướm thật xinh
Nhưng mà dễ vỡ lung ling giọt hồng

Nâng niu trong sự hoài mong
Thẫn thờ nhiều lúc đêm đông nhớ người
Nước mắt hòa lẫn nụ cười
Của ngày gặp mặt thật mười phần vui

Xó đêm giá ghét lui cui
Một mình một bóng, đã lùi dần xa
Tay trong tay khúc hoan ca
Đừng rơi nữa nhé đóa hoa lìa cành

Mến yêu hy vọng thêm xanh
Từng giờ ấp ủ mong manh tháng ngày
Tình chung hay chữ đắm say
Nâng niu em nhé giữa hoài mộng mơ



TỰ  THUỞ  NÀO...


Đừng làm vỡ những gì không nên vỡ
Tự thuở nào ta vương nợ tình nhau
Nhạc yêu thương, điệu nhung nhớ dạt dào
Rơi nước mắt, em khóc tình hạnh phúc!

Quên nha anh, những vầng mây vẫn đục
Quên mưa buồn vào lúc gió thu sang
Quên trăng lu chẳng rót bóng đêm vàng
Quên hờn giận em dại khờ nông nỗi.

Người thương ơi, mộng tình còn hợp phối
Giữa khung đời, ta vẽ giấc mơ chung
Tô điểm lên những nét sắc muôn trùng
Màu hy vọng, màu tình yêu tuyệt diệu!

" Đừng làm vỡ...", bây giờ em đã hiểu
Xin giữ gìn trân quý mộng mơ xinh
Nét đài trang huyền thoại, nụ hoa tình
Lời ưu ái lấp đầy con tim nhỏ...


Tóc nâu



CÒN ĐÂU ?
 
Còn đâu một bóng người
Nụ cười ngày xưa ấy
Một lần tôi nhìn thấy
Nhớ nhung ánh mắt đầy
 
Rồi mơ ước sum vầy
Nhìn mây bay muôn hướng
Trong lòng hoài suy tưởng
Mãi dệt mộng vấn vương
 
Vẫn cứ thế tình thương
Gởi theo đường mây gió
Còn em thì bỏ ngỏ
Quên cả điều đã cho
 
Từ nay tôi buồn xo
Cánh cò bay kí ức
Vẫn trong lòng thổn thức
Ngực bỗng nhói cơn đau


James  Jee


CÒN  ĐÂY...


Còn đây những kỷ niệm
Theo bên đời hư hao
Dẫu phai nhạt sắc màu
Nét buồn luôn tô đậm

Một thuở mơ nhiều lắm
Gửi tình theo gió bay
Gửi thương... ngày nối ngày
Suốt lộ trình ngơ ngẩn

Một thuở nào vương vấn
Rộn ràng theo dấu chân
Của chú bướm ân cần
Hút hồn xuân trinh bạch

Một lần rồi xa cách
Ê, a... niệm kinh buồn
Đôi vòng tay xuôi buông
Trả về ai... giấc mộng !


Tóc nâu

LÃNG ĐÃNG GIỌT SẦU..._giotmuatim


 *NEO LẠI THÔI,TÔI ƠI...         
 
Lãng đãng giọt sầu...
     Lãng đãng thơ!
         Lãng đãng mưa ngâu...
             Lãng đãng chờ!
                 Lãng đãng cuối tuần...
                     Lãng đãng nhớ!
                         Lãng đãng yêu thương...
                             Lãng đãng mơ!

               Lãng đãng chìm sâu trong kiếp người
               Cũng đành neo đậu phận mình thôi
               Neo lại cô đơn và nỗi nhớ
               Neo lại cuộc tình vô bến bờ...!
                                        *GMT.1/3/08

Giữ mãi...


Cảm sầu nước mắt đọng trong thơ

Giọt thương, giọt trách khóc đợi chờ
Tháng ngày sao chẳng vơi niềm nhớ?
Héo hắt bên đời với mộng mơ!

Một lần được hạnh phúc cùng người
Trọn đời còn lại vẫn yêu thôi
Mặc ai phụ bạc - Tôi hoài nhớ!
Giữ mãi tin yêu dẫu lạc bờ...


Tóc nâu


Thơ rơi
[link=http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=787518]Trang chính

Tóc nâu
  • Số bài : 4317
  • Điểm: 24
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.03.2007
RE: Thơ rơi lang thang gom về - TÓC NÂU - 02.04.2008 04:14:43
0

LÃNG ĐÃNG GIỌT SẦU... Giọt Mưa Tím

* TƠ CHÙNG...                  
 
Cũng đã ngoài mấy mươi
Vẫn như cô gái nhỏ
Lặng lẽ gởi tâm tư
Qua lời thơ thỏ thẻ...
 
Cũng cơn gió nhè nhẹ
Thoảng mát diụ linh hồn
Tình yêu ta thuở ấy
Vẫn thấp thỏm chưa yên...
 
Cũng biết không miên viễn
Sao bận lòng vấn vương
Kéo dài buồn giông tô'
Mãi ngàn năm về sau...???
 
Chiều vào tối thật mau
Khiến tơ chùng.Quạnh quẽ....
 
                  *GMT.1/3/08

LẠC  CUNG  ĐIỆU !


Nốt nhạc chợt rời rã
Lạc cung điệu sầu thương
Lời yêu hoá mộng thường
Bản tình ca lịm tắt...!

Về gom những vụn vặt
Kỷ niệm ngày tóc xanh
Hương yêu đơm ngọn ngành
Đẹp bài thơ mực tím!

Rồi một lần chết lịm
Nhìn cánh tình vụt bay
Con tim... bao sướt trầy
Bao giờ lành... dang dở?

Người xa..., sao thương nhớ?
Vẫn mõi mắt trông mong,
Suốt kiếp đợi bạn lòng...
Mặc dòng đời thay đổi.


Tóc nâu


***************

 * TƠ CHÙNG...                  
 
Cũng đã ngoài mấy mươi
Vẫn như cô gái nhỏ
Lặng lẽ gởi tâm tư
Qua lời thơ thỏ thẻ...
 
Cũng cơn gió nhè nhẹ
Thoảng mát diụ linh hồn
Tình yêu ta thuở ấy
Vẫn thấp thỏm chưa yên...
 
Cũng biết không miên viễn
Sao bận lòng vấn vương
Kéo dài buồn giông tô'
Mãi ngàn năm về sau...???
 
Chiều vào tối thật mau
Khiến tơ chùng.Quạnh quẽ....
 
                  *GMT.1/3/08

THẮM  GIỌT  SẦU

Lời than thở cùng ai
Bao chan chứa u hoài
Khóc tình xưa dang dỡ
Giận thói đời đổi thay!

Thời gian chẳng xoá mờ
Nét xuân tình mộng mơ
Thuở trâm cài, lược thắt
Yêu người đến ngẩn ngơ

Đối bóng cùng gương buồn
Tóc xoả dài, suối thương
Thơm nồng hương vị nhớ
Đường ngôi rẽ...lạ dường !

Chung tình nên khổ đau
Mắt môi thắm giọt sầu
Theo tháng năm trôi mãi
Bao giờ tỉnh chiêm bao?


Tóc nâu
*****************


Paris _ Tình yêu & Đam mê -  Sương Anh

Tình Như Cánh Diều
 

Trên trời cao lộng gió
Một cánh diều chao bay
Bỗng nhiên rơi xuống cỏ
Bất chợt tình chia tay
 
Muốn bay cao thật khó
Tình như cánh diều này
Thiếu không khí thể thở
Ai thưà lòng cho đây?
 
Trên đồi cỏ xanh ngát
Em kéo dây thả diều
Giữ trên tay thật chắc
Sợ tình bay buồn thiu
 
Nếu anh có lòng nhặt
Xin cho hỏi đôi điều
Tình như cánh diều thật
Có níu giữ tình yêu...?!
 
Sương Anh



Cánh  Diều  Tình



Em là cánh diều tình
Tôi nguyện làm ngọn gió
Thổi diều em_lời tỏ
Tự kiếp nguồn xa xôi.

Em là diều, yêu tôi
Đôi mình cùng nương cánh
Đôi hồn luôn bên cạnh
Gió, diều sống vì nhau.

Tôi ngọn gió không màu
Miên man thổi cánh mỏng
Đưa diều bay lồng lộng
Giữa đất trời thênh thang...

Em_diều đỏ, tím, vàng
Tình tôi ôm thật chặt
Đưa mộng về bát ngát
Gió , diều chẳng rời nhau!

Em vui giữa trời cao
Hân hoan đón ngọn gió
Tôi cười vi vu ngó
Đón tình em dạt dào...


Tóc nâu
***************

Đố Anh Bắt Em Được!
 

Anh bảo anh đan lưới
Để chụp bắt lấy em
Giữ mãi đôi tay mềm
Không cho em chạy thoát
 
Ai thèm tin: nói khoác!
Em sương ở trên cao
Làm sao theo kịp nào
Đố anh bắt em được!
 
Nếu thật em chạy trước
Giang tay thả sương mù
Trời sẽ mãi âm u
Như muà Thu vậy đó...
 
Em như là con thỏ
Anh chỉ chú ruà thôi
Đuổi nhau cả một đời
Trên đồi xanh bát ngát
 
Những đêm trăng dịu mát
Thuyền anh đi giăng câu
Mà có bắt được đâu
Chỉ hoài công thôi đấy...
 
Sương Anh 17/03/08



THEO  EM...



Anh không thèm đan lưới
Cũng chẳng rượt bắt em
Tình của anh dịu mềm
Mong em không thối thoát

Sương tình em, anh khoác
Rơi xuống tự miền cao
Chiếc lá mơ thuở nào
Chờ đợi, rồi sẽ được

Anh nhường em đi trước
Mở lối yêu mịt mù
Thổi bay những âm u
Theo em chung lối đó...

Ta là đôi rùa, thỏ
Mải miết cuộc đua thôi
Trò chơi của nhịp đời
Là hương yêu thơm ngát

Có gì đâu mất mát
Thơ tình dệt thành câu
Tặng em đến bạc đầu
Em rồi sẽ nhận đấy...


Tóc nâu

*************

NGÀY ẤY  - Phuongxa

Tiếng Tơ Chùng
 

Gió đội tấm khăn sầu

Qua lối ngõ mưa ngâu
Người về quên đóng cửa
Mất vội nửa tình đầu
 
Mùa qua đồng hương ngát
Gieo hạt tình thương yêu
Đời nở mầm xuôi ngược
Nhánh buồn trổ liêu xiêu
 
Biển dâng tình sóng bạc
Vỗ trắng hồn sao thưa
Nắng đổ vàng mấy bữa
Đậm áo hoàng hoa chưa?
 
Người về nhen nhóm lửa
Gởi khúc hát ban đầu
Cớ sao buồn giấu mặt
Tơ chùng tiếng ngân sâu!

 

Phuongxa


LẶNG  THINH !

Xuân chưa về hẵn đâu
Mây cuối nẻo còn sầu
Trời thênh thang sương khói
Ngày ngắn, đêm buông mau.

Gió đông chợt kéo về
Miền lạnh buồn ủ ê
Cửa tình ai khép chặt
Lạc chốn ngoài, lê thê...

Em vẫn hoài lặng thinh
Tôi vẫn cứ van xin
Chung sầu ta đối bóng
Phố ảo tìm cõi tình!

Bao giờ khơi lửa lòng?
Sưởi ấm bàn tay không
Đem nỗi buồn thiêu cháy
Dịu vợi thoả chờ mong...


Tóc nâu
****************

Tình Mãi Còn Vương !!! - Jacaranda

Lạc Bóng Người Thương

Lời gian dối, ngọt ngào đã trói
Con tim sầu đang rối đường tơ
Mông mênh thuyền lạc bến bờ
Hải đăng không có ngu ngơ lạc tình

Đường xưa vắng, Xuân tình ai biết
Đong đưa sầu chỉ tiếc ngùi thương
Mấy lần Xuân Viếng phố phường
Mấy lần ta nhớ người thương ngập lòng

Con tim khóc, chờ mong người cũ
Phố phường xưa gom đủ luyến thương
Mà sao cũng vẫn đôi đường
Lạc rồi chiếc chiếc bóng ...ta thương năm nào
 
jacaranda


VẪN  MÀU  CÁCH  NGĂN


Nghe đau nhói những lời than trách
Để quạnh sầu len lách vực yêu
Nét buồn vào độ ráng chiều
Khắc bao tâm sự hắt hiu phận mình.

Ngày nao giọt nắng xinh tươi mộng
Sao giờ mưa lắng đọng niềm riêng
Nhớ anh nước mắt rơi hiền
Dâng bao thổn thức miên triền chùng sâu.

Chim tung cánh bắt cầu Ô Thước
Để chàng Ngưu - nàng Chức gặp nhau
Ta yêu từ thuở xanh đầu
Nay vài sợi bạc, vẫn màu cách ngăn!


Tóc nâu

***

: LÃNG ĐÃNG GIỌT SẦU...  Giọt  Mưa  Tím

Quên Nhé Em !
 
Em khóc mà chi chuyện đã rồi
Đau lòng, xót dạ, nát tim tôi
Dĩ vãng cho qua... quên em nhé
Màu buồn cứ để gió phai phôi
 
Lệ tím nào lăn trên má môi
Nhân thế tình gieo mộng kiếp rồi
Nhạt ánh đèn tàn trên phố vắng
Nén lòng quên nhé chuyện xa xôi
 
 
jacaranda
 

*CŨNG MUỐN QUÊN*

Cũng muốn quên đi chuyện xa xôi
Nào muốn nhớ chi chuyện đã rồi
Kỷ niệm ngày xưa yêu dấu quá
Nên đành lẳng lặng nhớ khôn nguôi

Tưởng nhớ càng thêm tím tim côi
Càng thêm nghiệt ngã khoảng đường đời
Lá thu lay lắt.Tôi lay lất
Ngày qua mòn mỏi lắm Người ơi


*GMT.23/3/08


KHẮC  GHI  ĐỜI


Tình đã trôi xa tận phương trời
Mây sầu che phủ mộng chơi vơi
Sao em ấp ủ hoài thương nhớ?
Còn tôi lang bạt mãi trùng khơi!

Hẹn ước chung đôi, khắc ghi đời
Dẫu rằng duyên phận đã cách đôi
Cùng ôm sầu hận từ dạo ấy
Nửa cuộc đời còn... phận cút côi!


Tóc nâu

*****


Paris _ Tình yêu & Đam mê  - Sương Anh


NHỚ NHAU...
 

Xa vắng vài hôm thấy nhớ nhau
Nay về cho thoả mộng tương đầu
Ta cùng trút cạn niềm nhung nhớ
Và sẽ bên nhau cho thật lâu...

 
Nhớ lắm anh ơi, thương nhớ nhiều
Đi xa mà cứ nghĩ người yêu
Giờ này chẳng biết làm gì nhỉ?!
Có thấy vắng em những buổi chiều

 
Nỗi nhớ tràn dâng trong mắt em
Tim rung hồn dệt câu thơ mềm
Vần thương điệu nhớ thành thi khúc
Gửi gió mang về...anh ngủ êm...

 
Em nguyện giữ lòng mãi mộng mơ
Quên đời buồn khổ vui tình thơ
Vần thơ anh tưới hồn hoa nở
Lòng thấy rạt rào...thôi hững hờ

 

Sương Anh


TƠ  LÒNG  DỆT  MỘNG


Em nhé, đôi mình mãi bên nhau
Tay trong tay ấm, đầu cụng đầu
Kể nhau tha thiết niềm luyến nhớ
Thoáng chút xa rời..., ngỡ thật lâu!

Làm sao em hiểu, mong thật nhiều
Khe khẽ tâm tình với bóng yêu
Em có thoảng nghe buồn không nhỉ?
Khi chẳng cùng nhau ngắm nắng chiều...

Mộng mị đêm hoang... chỉ dáng em
Mắt ngó miên mang giọt sương mềm
Rơi trên nhánh lá... như tịnh khúc
Ru hồn ta say giấc mộng êm.

Em về cùng tôi trong giấc mơ
Thả những ngôn từ đẹp ý thơ
Hé nhuỵ, vào xuân hoàng hoa nở
Ngơ ngẩn tơ lòng dệt mộng hờ...


Tóc nâu

****
ONLY nhớ Thanh Hằng yêu dấu! - ONLYYOU

KHÉP  LẠI


Cửa tình đành khép lại thôi,
Tim ngoan say giấc, khô rồi giọt châu.
Anh đừng tìm kiếm dãi dầu,
Vì em đã hoá bóng sầu lẻ loi...

Núp sau cánh cửa cuộc đời
Lặng nhìn hoa bướm dạo chơi bên ngoài.
Trầm tình, chẳng thể nhạt phai
Thôi đành từ bỏ..., mặc ai say lòng!

Có có rồi lại không không,
Nghiêng soi bóng nước... nụ hồng tả tơi
Tàn hương nhuỵ phấn rã rời...
Một lần vơi sắc, nghìn đời vơi xuân!


Tóc nâu

***

LÃNG ĐÃNG GIỌT SẦU...- Giọt Mưa Tím


Ừ,
Sầu ni biết thuở nào buông
Tình tê vạn thuở tấn tuồng mua vui
Cũng mong cuốn khỏi ngậm ngùi
Cũng mong tuôn hết nỗi lòng oán than....

GMT


Em ơi! Dẫu lệ muộn màng...
Vẫn là giọt nhớ tình tang điệu sầu!
Lỡ làng duyện nợ lạc nhau,
Người đau, kẻ xót... nát nhàu mộng xưa.

Tình trao, đâu thể dư thừa
Chứa bao luyến nhớ vẫn chưa vơi giòng
Bao giờ tuôn hết lệ lòng...,
Hẵn là lúc ấy tao phùng cõi nao...!


Tóc nâu
****

Tình Mãi Còn Vương !!! - Jacaranda




TÌNH  TRĂNG



Người chở trăng về giữa bóng mây
Thuyền xuôi mái đẩy, ánh trăng gầy
Con nước trong xanh màu huyền hoặc
Lặng lờ soi dáng mộng, trăng say!

Chở được tình trăng đến những đâu?
Ngọn gió lao xao chắn tương đầu
Trăng rơi, nước sóng màn vọng động...
Vạn ánh trăng buồn lặn đáy sâu...!


Tóc nâu

****

Vớt Trăng
 

Một bóng cô đơn dưới ánh gầy
Tìm về chốn cũ sóng nhẹ lay
Trăng nghiêng đáy nước hồn thu khóc
Bàng bạc rơi trên sóng nước đầy
 
Vớt ánh trăng buồn chở về đâu?
Mãnh hồn tôi đó như trăng sầu
Nhanh tay tôi vớt chèo nghiêng mái
Sợ chậm đi rồi... trăng chìm sâu
 
 
jacaranda

***

Vớt Ánh trăng
 
Ánh trăng nghiêng ngã giưã trời mây
Một chiếc thuyền con một bóng gầy
Nước biếc lung linh trăng toả sáng
Gối đầu mà ngủ giấc thật say...
 
Trăng có buồn không...ai biết đâu?
Thuyền êm nhẹ mái lướt giang đầu
Chơi vơi trăng rụng trên sông nước
Vớt vội ánh vàng lặn đáy sâu
 
Sương Anh

****


VỌC  BÓNG  TRĂNG


Đêm nay trăng sáng, chẳng vợn mây
Đôi bóng miên man ngắm trăng gầy
Leo lét, ngọn đèn dầu đủ sáng
Trà nồng, vị đậm... chút ngụm_say!

Ánh mắt chợt buồn, hỏi : Vì đâu?
Tựa nhẹ đôi vai, em nghiêng đầu
Thủ thỉ: " Em buồn... vì giòng nước,
Tay ngà vọc bóng_ trăng chìm sâu ! "...


Tóc nâu
*****


Paris _ Tình yêu & Đam mê  - Sương Anh



GIẢ VỜ...
 

Giả vờ không quen lắm
Thật ra đang rất thân
Vạn lời yêu gửi gấm
Giả vờ như không cần
 
Giả vờ như không biết
Thật ra hiểu rất nhiều
Giả vờ không thân thiện
Lòng dậy sóng tình yêu
 
Giả vờ không hờn dỗi
Cho anh được yên tâm
Thật tình lòng muốn nói
Em đang...ghen âm thầm
 
Giả vờ không để ý
Thật ra chẳng làm ngơ
Giả vờ không ích kỷ
Mắt đang cay lệ mờ
 
Giả vờ không nhìn thấy
Thật ra biết hết trơn
Giả vờ không giận lẫy
Nhưng lòng thoáng dỗi hờn
 
Người ơi xin nhớ nhé!
Vì yêu mới làm ngơ
Chứ tình mà san sẻ
Làm sao vui...giả vờ!!
 

Sương Anh


TÌNH  VỜ...


Đã thương em nhiều lắm
Nhưng ra vẻ không thân
Lời tự tình gửi gấm
Vào thơ yêu, ân cần.

Nếu em mà đoán biết
Tôi nhớ em thật nhiều
Tình tôi, niềm chân thật
Vọng mãi tiếng... Em yêu !

Em , tính hay giận dỗi,
Lại hờn mát trong tâm
Buồn sầu mà chẳng nói
Ôm đau khổ âm thầm!

Tôi mong em rõ ý
Kẻ si khờ ngu ngơ
Yêu trong tình vị kỷ
Chẳng giây phút lu mờ...

Tôi mong em nhìn thấy
Những lúc lòng trống trơn
Khi em thường quên lẫy
Để tôi phải tủi hờn.

Em ơi! Nghe tôi nhé...
Đừng cố tình giả ngơ,
Tôi mong chờ chia xẻ
Một thoáng yêu... Tình Vờ !!!


Tóc nâu

****
VƯỜN ĐÀO
 

Xuân đến vườn đào lại trổ bông
Đào hoa vươn cánh một trời hồng
Con đường rợp bóng đào bao phủ
Mỗi độ xuân về đào nở _ Mong!
 
Đào chờ ai dáng liễu hư gầy
Từng cánh rã rời tan tác bay
Lời hẹn hàng năm đào vẫn giữ
Đào hoa mấy bận...biết xum vầy?!
 

Sương Anh

******

TÌNH  ĐÀO


Ngập cả lối đi những nhánh bông
Đong đưa gió thoảng độ nắng hồng
Bay bay, hương nhẹ quanh người phủ
Hoa đào nở rộ... đáng chờ mong!

Trọn mùa đông giá, trơ cành gầy
Gió hàn vi vút cánh tuyết bay
Tình ấm, cội nguồn đào ôm giữ...
Để lúc mùa sang, nở đẹp vầy...!


Tóc nâu

***
LÃNG ĐÃNG GIỌT SẦU...


*LƯẠ CHỌN*
 
Mê chuyện cổ tích xưả xưa
Suốt đời lúi húi ngược dòng thời gian
Để rồi mãi cứ hoang mang:
Tương lai-dĩ vãng.Điều nao em cần???
*GMT.31/3/08



EM  CẦN...


Em cần một chút nhớ thương
Một chút mong đợi trên đường lá bay
Giữa giòng đời lắm đổi thay
Mơ riêng nhặt lá, ướp đầy mộng hoa !

Em cần một chút..., nhưng mà
Lá không gom đủ , mơ... là rã tan
Đời buồn, đời chít khăn tang
Em buồn , em khóc... bàng hoàng mộng rơi!


Tóc nâu
***

Tập làm thơ - tairuoi12pt2



Mưa 2
..... 

Tôi mơ thủa xa xưa
Đêm nào em trông ngóng
Hạt mưa bay lên tóc
Buông vội vàng áo nhau




Những  Hạt  Mưa


Những hạt mưa nhạt màu
Ướt mềm làn tóc rối
Tôi đưa tay che vội
Nhưng nào đủ che Thương !

Những hạt mưa lạ thường
Rơi bên đời hai đứa
Giờ chẳng còn nhau nữa
Vẫn nhớ hoài mưa xưa.

Tôi đi dưới cơn mưa
Thấm dần hồn tê dại
Lạnh sầu, đeo đuổi mãi
Ướt sũng cả tình thừa...

Những hạt mưa lưa thưa
Đưa tôi về chốn cũ
Người xưa... không đoàn tụ!
Tình xưa...
lạc mưa...

Buồn!


Tóc nâu

***

 
Bầu trời Lam ... của Lam Hồng Minh!

THÊU ĐẬM TÌNH HỒNG


Em thêu nắng hồng chiều mùa thu

Gió lơi nhè nhẹ đong đưa nhớ
Lụa nắng thật mềm mây yểu điệu
Em dệt sợi tình giăng lối mơ...

Em thêu môi nồng viền trái tim
Đôi bồ câu trắng sát cánh liền
Quấn quít yêu thương say hương nắng
Quên cuộc đời quên hết truân chiên

Em thêu tình hồng khoảng trời xanh
nụ hôn nồng cháy treo đầu cành
Không rượu mà say đời ngây ngất
Choáng ngập trong lòng bóng dáng anh

Em thêu tình mình lên khung vải
Bướm hoa say nắng, anh say em
Bên nhau thắp mộng thơm dòng chữ
Thêu đậm ân tình chảy ngọt mềm


Lam Hồng Minh

EM  THÊU  HỘ  TÔI...


Em thêu hộ tôi những đợi chờ
Ngày dài, đêm lạnh mộng bơ vơ
Ngón tay thoăn thoắt trên vuông lụa
Thêu chóng cho xong dấu hững hờ

Em thêu hộ tôi những xót đau
Canh cánh bên lòng chút tình trao
Em dùng chỉ mỏng từng sợi kết
Vá hộ tim tôi, chứa vạn sầu!

Em thêu hộ tôi nỗi bâng khuâng
Lẩn quất đâu đây... cứ xa, gần
Tình ơi! Lạnh nhạt thêm phai úa
Tan tác bên đời_chỉ sầu dâng.

Em thêu hộ tôi lời tương tư
Một thuở tơ vương khúc niệm từ
Em thắt chỉ tình màu nhung nhớ
Để tôi còn được chút thực hư...


Tóc nâu
 

*******************


 
Thơ rơi
[link=http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=787518]Trang chính

Tóc nâu
  • Số bài : 4317
  • Điểm: 24
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.03.2007
RE: Thơ rơi lang thang gom về - TÓC NÂU - 22.07.2008 06:10:25
0

giotmuatim -  Lãng đãng giọt sầu


KHÉP  MÃI  ĐI !


Em khép hồn thơ độ xuân về,
Đau sầu đem dấu cõi u mê...
Mặc nhiên, như thuở tình chưa vướng,
Có biết rằng tôi... dạ tái tê?!

Em khép rèm mi, trốn mắt tìm
Ngoan hiền buông thỏng cả đôi tay
Tựa như bức tượng đồng lạnh toát
Tôi xót xa nhìn, giữ lặng im...

Em khép cửa hồn, bỏ mặc tôi
Gõ cửa kêu vang đã mệt nhoài...
Trăng đêm dấu bóng, sao không sáng
Chỉ tôi đơn lẽ ngóng xa xôi...!

Em khép cửa tình, khép mãi đi
Cài then thật kỹ, khoá cho kỳ...!
Mặc tôi chờ đợi trong câm lặng,
Bóng ngã bên đường, chẳng nỡ đi...!


Em khép hồn tôi, có biết không?....


Tóc nâu

*****


CHIỀU XUỐNG...


Lời thương, lời nhớ cùng bày tỏ
Mực chưa kịp khô, giấy trắng hoài...
Mùa trăng nhân chứng vẫn còn đó
In dấu địa đàng bóng dáng ai !

Lấy gì chuyên chở những mộng mơ?
Khi say, lúc tỉnh... chuốt đợi chờ,
Bướm tung cánh mộng_ một lần ở,
Để lại hương tình lộng áo thơ...

Nghiêng nghiêng bóng nắng khi chiều xuống,
Lạc bước nhân duyên, lịm khói tàn
Vẫy tay từ biệt niềm vui muộn...
Khóc một hoàng hôn nặng khói nhang!


Tóc nâu
****

*ĐÁNH CẮP...

Người đi...
Đánh cắp trái tim
Chỉ còn rớt lại
Chút mảnh tình mù

Đời Ta...
Từ ấy trăng lu
Sầu ưu dạo ấy
Suốt đời cưu mang

*GMT.18/4/08

***

Trả Lại Con Tim
 
Dọc đường
Anh gặp một người
 
Tay ôm tim nhỏ
Miệng cười hả hê
 
Nổi ghen
Anh bực mình ghê
 
Nhào vô giựt lại
Đem về cho em
 
 
jacaranda

***

Giựt  Lại  Tim  Yêu

Hôm nay nhặt được tim hồng
Nét yêu, duyên mộng ngát nồng nhớ thương.
Thơ thẩn cùng tim bên đường,
Bỗng nhiên một kẻ ngông cuồng cướp ngang!
Ngó lại, thì ra là chàng,
Ja tui nỗi giận, tình tang giựt về
Tóc buồn nên khóc thảm thê
Chạy qua..., giựt lại ! Vui ghê tim tình...

Tóc nâu
****
Lỡ...
 
 
Anh hùng cướp lại tim yêu
Tưởng là gân lắm hồi chiều hôm qua
Hôm nay sự thật biết ra
Người giựt tim đó... chính là Tóc Nâu
 
Chết rồi... biết trốn nơi đâu
Nàng ta nằm vạ khóc lâu mấy ngày
Tội thân anh bị đọa đày
Duyên tơ kết tóc từ ngày mới quen
 
Em ơi tha nhé một phen
Lần sau hỏng dám nổi ghen ngoài đường
 
 
jacaranda


TRẢ...


Chàng JA quả thật dễ thương
Mới có chút xíu là nhường Tóc ngông!
Ừa mà, mới nhỏ vài dòng...,
Chàng đã than thở khóc đong mấy ngày!

Thấy chàng lúng túng, loay hoay
Đỏ tai, tía mặt... lòng này thương ghê!
Trả tim Mưa Tím... ôm về,
Chăm nom ưu ái..., rồi che ngói tình...

Che sao cho tim mãi xinh
Chớ để Mưa Tím một mình thở than
Chàng ơi! Xích lại thật gần...,
Em hôn cái chụt...., nhanh chân chạy nè!


Tóc nâu

*****

Mình còn nhau mãi em ơi ,
Còn chung thơ mộng, còn chơi vơi tình !
Đêm về trăng sáng lung linh,
Là lúc hai đứa bóng hình quyện nhau.

Dù xa cả một trời sầu,
Vẫn không ngăn được nhịp cầu tương giao.
Vượt ngàn giông tố, khổ đau
Để còn nhau khúc dạt dào yêu thương...

Trong mơ , ta bước chung đường
Trong thơ, ta gởi trọn thương nhớ đầy...


Tóc nâu
******

Một  Cõi  Riêng  Ta!


Nhánh đời đã trổ hoàng hoa
Đưa tay nâng hứng, còn là chút hương!
Cánh thương vỗ ập mộng thường,
Nhuỵ nhớ e ấp bên đường ảo miên...

Giòng đời lúc tỉnh, lúc điên
Giấc mơ treo ngược trên triền đồi xưa.
Đổ về những nắng cùng mưa,
Những sương cùng tuyết cho vừa xôn xao !

Một thời tình nghĩa đã trao
Cả đời chờ đợi, đượm màu sắc son.
Khi nào mưa nắng hao mòn...
Là lúc tung thả linh hồn bay xa...

Tìm về...
một cõi... riêng ta!


Tóc nâu

****

ĐI QUA NỖI NHỚ !  Chân trời tím.


BIỂN $ EM !!!
 

Biển kia có phải vô tình
Đùa vui với sóng...chính mình phải đau
Tôi - Anh ta đã gặp nhau
Tình nào đã có? Cạn sâu thế nào?
 
Tình mình có phải bắt đầu?
Như Biển đùa sóng ,nhân màu tình yêu
Yêu ít...hay yêu thật nhiều...
Tình em như Biển...rất nhiều trao Anh
 

Chân Trời Tím.


BIỂN  TÌNH



Biển tình bát ngát mộng mơ
Sóng thương dồn dập hôn bờ cát êm
Trao nhau ánh mắt êm đềm
Môi yêu chưa cạn giọt mềm ngất ngây...

Biển tình cứ mãi dâng đầy
Ngập tràn hoang vỡ, hao gầy là bao
Em, anh...duyên tự kiếp nào
Tương giao khoảnh khắc - Thay màu tiếng Yêu!


Tóc nâu

***

Paris _ Tình yêu & Đam mê : SươngAnh

VƯỜN ĐÀO
 

Xuân đến vườn đào lại trổ bông
Đào hoa vươn cánh một trời hồng
Con đường rợp bóng đào bao phủ
Mỗi độ xuân về đào nở _ Mong!
 
Đào chờ ai dáng liễu hư gầy
Từng cánh rã rời tan tác bay
Lời hẹn hàng năm đào vẫn giữ
Đào hoa mấy bận...biết xum vầy?!
 

Sương Anh

******

TÌNH  ĐÀO


Ngập cả lối đi những nhánh bông
Đong đưa gió thoảng độ nắng hồng
Bay bay, hương nhẹ quanh người phủ
Hoa đào nở rộ... đáng chờ mong!

Trọn mùa đông giá, trơ cành gầy
Gió hàn vi vút cánh tuyết bay
Tình ấm, cội nguồn đào ôm giữ...
Để lúc mùa sang, nở đẹp vầy...!


Tóc nâu
***

Hờn Dỗi
 
Vì ai giọt lệ má trang đài
Rơi xuống làm buồn đôi mắt nai
Tóc gió bay lơi không muốn cột
Làm ai ngớ ngẩn suốt đêm dài
 
Ai bảo làm cho nước mắt rơi
Bây giờ hờn dỗi không thèm cười
Cho anh năn nỉ không lên tiếng
Nhất định phạt nè hổng noí chơi
 
Noí thế, anh ơi không ghét đâu
Chút hờn chút dỗi tình thêm màu
Xuân về nắng đẹp trời xinh lắm!
Đừng để buồn nhiều làm khổ nhau
 
Từ nay anh nhớ phải cưng yêu
Hưá nhé anh nha phải chuộng chiều
Đừng để em buồn hay dỗi nưã
Bây giờ vui vẻ hết cô liêu
 
Sương Anh

Khổ  Thân  Tôi!


Đừng khóc nữa em, xót cả lòng
Khăn nào lau đủ lệ chờ mong?
Giận chi? Sao để buồn tóc rối...
Rối cả tình tôi, em biết không?!

Nhớ nét vui tươi, nhớ giọng cười
Thật hiền, thật dịu, thật xinh tươi
Em ngoan_cho hồn tôi chới với
Em hờn_tôi chết lặng mười mươi !

Thương lắm em ơi! Giấc mộng xuân,
Nắng ấm về bên, tôi bước gần
Đặt lên má thắm nụ hôn vội
Em chợt cúi đầu _Tôi phân vân!

Yêu nhiều, nhưng nói chỉ chút thôi
Nhỡ em biết hết...mất hay rồi
Em vui, em giận...thêm thi vị
Nhưng lúc em buồn...,khổ thân tôi !


Tóc nâu
***


Giấc Mơ Tình
 

Mơ đi em nhé cõi thần tiên
Mắt nhắm hồn rong giấc mơ hiền
Hoàng tử lòng em ngày đêm ước
Nay về vuốt tóc mĩm cười duyên
 
Mơ nắng bình yên gió long lanh
Trăng thơm suối mát một giấc lành
Người yêu đến cạnh hôn lên tóc
Trời đất quay cuồng... cỏ biếc xanh
 
Em thả hồn say phút yêu đương
Lạc vào chốn mộng suốt đêm trường
Mong sao phút ấy bình yên mãi
Để hồn được ấm những yêu thương
 
 
jacaranda

****

 
Tình Mơ


Lòng mãi ôm hoài một giấc mơ
Khi nao chẳng biết thoả mong chờ
Ai người sẽ đến bên giường mộng
Tay nắm cùng nhau dệt mối tơ

Êm êm khúc nhạc rất du dương
Say đắm hồn mơ cảnh diệu thường
Bóng đến bên em tên gọi khẽ
Anh vưà về đến hỡi người thương

Tình mơ đẹp quá phải không anh?
Dưới ánh trăng vàng, bên suối xanh
Tất cả thời gian như lắng đọng
Cùng ta tận hưởng phút yên lành


Sương Anh


TÔI  Đà VỀ...


Tôi đã về bên cạnh đêm nay,
Nhìn em trong giấc ngủ thật say
Mi ngoan khép chặt, môi cười mĩm...
Ửng nhẹ má hồng, thơm ngất ngây !

Tôi vùi thương nhớ vào làn tóc,
Xoả dài trên gối mộng liêu trai...
Tôi nâng tay nhỏ buông hờ hững...
Hôn nhẹ ngón hồng ! Tay đan tay...

Tôi muốn lay em dậy cùng tôi !
Cùng tôi mơ mộng dưới trăng thanh,
Cùng tôi thầm lặng nhìn sao sáng...
Hạnh phúc đơn sơ_ lại chẳng thành !

Vì thương em quá, em biết không?
Sợ em tỉnh giấc, vỡ mộng hồng
Tôi chỉ là  bóng mơ... hoang lạnh.
Ghé lại, rồi đi... giữa hư không !

Ngủ ngoan em nhé! Người tôi yêu,
Mỗi đêm, tôi sẽ đến thăm đều...
Ru em trọn giấc cùng mộng đẹp...
Có đủ? - Tình tôi, bóng cô liêu?!


Tóc nâu
***

Xin Một Lời Ru...
 
Ru qua ru lại... thỏa lòng say
Lữ khách im re ngồi nhíu mày
Lệ đẫm mắt buồn trông tội nghiệp
Tìm người ru ké... để mà say
 
Em có thảnh thơi... ru dùm tôi
Giấc nồng êm ả một đêm thôi
Cho hồn thử chút làn hơi ấm
Đừng đợi nắng về... đem ra phơi
 
Cho tôi xin nhé... một lời ru
Dẫu buồn hơn cả gió chiều thu
Cũng đủ một lần ta vừa nếm
Tình em sương khói vướng mịt mù...
 
 
jacaranda

***



Ru Tình Bay Cao
 
Người ta ru mãi ngàn năm
Còn em ôm mảnh tình câm ru lòng
Ru hoài một kiếp long đong
Biết bao giờ được chỉ hồng se tơ
 
Vì buồn nên dệt cơn mơ
Ru đêm huyền ảo trăng mờ bên sông
Ru cho giấc mộng tươi hồng
Em thêm xinh xắn buồn không theo về
 
Ru hoài một giấc đam mê
Anh cùng em thoả nguyện thề bên nhau
Tình ta sương - khói bền lâu
Bay cao bay mãi lên bầu trời xanh
 
 
Sương Anh

****

Cất  Nhẹ  Tiếng  Ru...


Cánh môi em cất nhẹ tiếng ru
Trầm bỗng quyện sương trắng ảo phù
Nồng đượm hương tình trong hơi thở
Dìu dắt hồn chàng... mộng hoang vu !

Say giấc, chàng ơi! Một thoảng mơ
Ngã xuống tay em dáng hững hờ...
Liêu trai choàng ngập tình phơi mộng...
Diễm ảo vây hồn_đẹp trăng thơ.

Khép lại mi buồn vướng đau thương
Để em hôn nhẹ, xoá đoạn trường
Nét tươi còn mãi trong yêu dấu...
Ân tình xao động, mộng uyên ương.

Em cất lời ru, như gởi trao
Trọn cả tâm tư chỉ chực trào
Từ trong tiềm thức niềm khao khát
Giấc điệp mơ màng... Ta có nhau!


Tóc nâu
***

Ghen Chút Thôi


Cũng bởi vì yêu em quá tay
Nên tim ta đó vướng đọa đày
Nổi ghen một chút cho em nhớ
Chớ bỏ một mình ta đắng cay

Nguyện thề từ thuở tóc ngang vai
Mà nay tóc đã xuống lưng dài
Giữ câu thương nhé em yêu dấu
Từng đêm vẫn ấp mộng liêu trai

Chớ có phiền lòng khi ta ghen
Nhìn sang bên ấy còn ánh đèn
Sợ em đêm trắng thơ tình viết
Viết để cho người... nên ta ghen


jacaranda
***

Một Chút
 

Một chút yêu chút nhớ chút thương
Chút ghen chút hờn vương đôi má
Em nào quên chỉ chút hơi là lạ
Chào hỏi chút thôi đừng dỗi nha
 
Em vẫn bên anh nào có xa
Mối tình chân thật và hiền hoà
Nào đâu thay đổi mà buồn nhỉ?!
Có phải ghen hờn càng thiết tha
 
Một chút ghen thôi em biết mà
Chứ thương nhiều lắm, phải không anh?
Đèn chong đễ viết ngàn câu nhớ
Gửi đến cho anh...dệt mộng lành...
 

Sương Anh
 
***

Ghen... Để  Mà Yêu !


Ghen... để mà yêu, em biết không?!
Nỗi ghen cuồng loạn..., dấu trong lòng
Lặng lẽ, âm thầm... Ghen chẳng nói ,
Chia xẻ thế nào, nỗi ghen tuông...

Vẫn biết tim em thuộc về ta,
Nụ cười, nét ngọc... thắm tươi là
Dành hết cho ta - Lòng vẫn ngại...
Bởi vì ong bướm... thích lại, qua!

Tình thơ em rải khắp vườn yêu,
Câu thương, vận nhớ... thật là nhiều
Cho riêng..., hay gởi cùng trời đất...?!
Bởi vậy, ghen thầm khổ bấy nhiêu!

Chỉ một, mà chen hai nỗi ghen...
Em phải làm sao cho vẹn toàn...?
Yêu nào cho đủ đầy mong nhớ...
Kẻo tại ghen hờn..., tình héo hon !


Tóc nâu
***

Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
Nhìn thấy em anh đã hết hồn
Mới sống được vài ba năm lẻ
Anh còn sống đó đã lo chôn..

Ru mới vào đây được mấy ngày
Nhìn người vui vẻ để mà say
Nên vui góp nhặt vài câu để
Cạn nghĩa yêu thương với mộng này

Ai ngờ mới nói được vài câu
Có người nổi ghen đau khổ sầu
Làm ta khiếp vía ngồi im lặng
Đứng lặng nhìn chiều đổ mưa ngâu...


                                Ru mãi ngàn năm
TỘI  NGHIỆP !


Tội cho thi khách, lạc bến sầu
Lặng nhìn hờn giận, rồi lo âu!
Ghen nhau để đậm đà vị nhớ...
Người chớ ngại ngần chuyện đâu đâu...

Mới mấy ngày thôi, đã lắm thơ
Trao duyên, gởi phận, chọn bến bờ...
Hồn người chắc phải là thi vị
Nên lời chan chứa những ước mơ !

Ai nỡ đem chôn chút duyên hờ...,
Sao lại trách hờn ở trong thơ?
Mỗi ngày là một niềm hạnh phúc...,
Tô điểm tâm tình..., mộng vẩn vơ...


Tóc nâu
***

Bài thơ anh viết…

Em là bài thơ anh đã viết
Và chỉ mình anh giữ nó thôi
Em là bài thơ viết lâu rồi
Dù rất cũ,
Nhưng anh vẫn… mang trong mình mãi mãi
 
Em là bài thơ
Anh chẳng bao giờ muốn viết lại
Cho dù phôi phai, bởi năm tháng giữa dòng đời
Em có biết không
Hỡi người yêu quý của tôi ơi
Vì anh viết
Trong trái tim anh
Em ạ…
 
Hoàngnguyên

CHỈ  RIÊNG  EM  NHẬN.

Chỉ riêng em ,
nhận thơ tình không gửi
Anh viết hoài, chắc bởi nhớ khôn nguôi
Những bài thơ dang dỡ lắm bùi ngùi...
Anh dấu kỹ...
nên niềm vui chẳng đến !

Em chưa nhận ,
bao thơ tình giăng nhện...
Dấu thời gian đang nhuộm sắc tàn phai.
Đợi chờ ai?
Người gửi cứ giữ hoài...
Em_kẻ nhận...
đang nhạt nhoà hương phấn!

Thơ không gửi,
nên tình ta lận đận...
Tim u sầu
tim mang nặng thơ yêu!
Thương bao nhiêu mà anh bảo là nhiều?
Em, người nhận...mang bao điều trăn trở...



Tóc nâu
***


Câu Thơ Rơi
 
Mây trôi nước chảy lửng lờ
Câu thơ rơi xuống bên bờ tình yêu
Bài thơ nói lên vạn điều
Yêu thương ôm ấp bao chiều tương tư


....

Đâu rồi hỡi bạn trăm năm
Người đi nhớ quá âm thầm thơ rơi
Thơ rơi hay tiếng lòng tôi...
Hồn đang nặng trĩu bồi hồi vì ai...
 
Sương Anh


***

Tôi  Vùi  Thương  nhớ !


Thơ em buông tiếng thở dài,
Bay qua non, bể... trọn ngày...về tôi!
Đôi tay nâng hứng thơ rơi...
Làm sao gom hết ý đời, thơ em?!

Câu thơ, em rót mật mềm
Pha thêm thinh mộng, êm êm dịu sầu
Tôi nhận, lòng chợt nhói đau
Ý hờn, tình trách... lao đao vận từ.

Mắt buồn dịu vợi trầm tư,
Rơi lên con chữ ảo hư_luyến hồn !
Thơ em như nấm mồ chôn...
Thân tôi_huyệt lạnh vội hôn cánh tình.

Thơ em treo mộng lung linh,
Tôi đưa tay hái để mình còn nhau...
Ta cùng ấp ủ tình sầu,
Mặc cho năm tháng thay màu , đổi hương !

Thơ em thơm ngát mộng thường
Tôi vùi thương nhớ vào... đường thơ rơi !


Tóc nâu

***

Giây Phút Đam Mê
 

Chiều tàn ánh nắng khuất trời xa
Bóng tối ru say đêm ngọc ngà
Văng vẳng đâu đây nghe tiếng gọi
Mơ màng hồn nhập giấc mơ hoa
 
Vô vàn hạnh phúc bởi tình ai
Muốn được yêu thương trọn kiếp này
Trong giấc chiêm bao hồn đắm đuối
Mối tình trong mộng thật mê say
 
Ung dung tình dến gọi...mình ơi!
Run rẫy con tim loạn nhịp rồi
Loé sáng rèm thưa trăng rọi bóng
Thấy người hồn lạc theo mây trôi

Yêu thương say đắm tự bao giờ
Mà khiến ngày đêm dệt mộng mơ
Giây phút đam mê còn vướng đọng
Bồi hồi nhớ lại dạ ngây khờ


Sương Anh

GIẤC  MỘNG  ĐỜI !


Đêm xuân lành lạnh, vắng bóng trăng
Về đây, mây xám kéo rũ màn...
Che khuất tinh tú..., tràn bóng tối
Trăn trở, chăn mền cũng xốn xang !

Em ở lưng đời, tôi thoáng qua
Nhẹ như hơi thở phút quyện hoà..
Môi thơm, tóc buộc tình tôi lại
Thoang thoảng ngọt ngào..., ôi ,thiết tha!

Nhịp đập tim em vạn tiếng yêu,
Huyết quản quẩn quanh chỉ một chiều
Trung điểm u huyền, tuyệt đỉnh mộng
Là nơi ta gặp : chốn tịch liêu.

Gọi nữa đi em, tiếng : Mình ơi!
Gọi nhau cho trọn giấc mộng đời...
Để khi xa cách còn vọng mãi...
Hai tiếng thân tình giữa vành môi.


Tóc nâu

***



Em  Sẽ  Về...?



Em bỏ đi đâu đã mấy ngày?
Không về nghe tình tự bên tai
Ngẩn ngơ, phố buồn... tôi đơn lẻ
Hoa lá nhạt màu , nắng vạt phai...

Em có nghe không tiếng gọi quen?
Giữa đêm canh vắng, leo lét đèn...
Hồn tôi thơ thẩn tìm trăng biếc
Chỉ thấy quanh mình ngập sắc đen!

Em sẽ về qua? Đã về chưa?
Sao buồn âm ĩ những giọt mưa...
Rớt rơi... ướt cả mùa tôi đợi!
U hoài em ạ ! Tình đã thưa?

Em sẽ về qua? Tôi đón đưa...
Lối cũ , đường xưa... hai bóng đùa
Hàng cây nghiêng lá cười theo mộng...
Mưa nắng mặc đời...! Em về chưa...?


Tóc nâu

***

EM  LÀ... GIẤC  MƠ !


Tơ nào cột nổi những gót hồng?
Tình nào bù đắp hết chờ mong?
Em như cơn gió đùa trong nắng,
Mỏng manh, tư tưởng... ấy mộng lòng!

Em mơ duyên nợ kết thành đôi,
Trầu cau đỏ thắm trên cánh môi...
Tôi như vạt nhớ em nghiền nát
Giữa đôi mắt biếc, chứa vạn lời.

Em rải hương tình trên lối quen,
Tôi đi theo hướng leo lét đèn...
Lỡ chân vướng phải gai Ghen, Nhớ...
Chẳng dám một lời ngỏ cùng em!

Em gieo mầm hạnh phúc đơn sơ...,
Đôi tay vun xới những bất ngờ...
Tôi như kẻ lạ lạc vườn mộng!
Sao cứ theo hoài: Em_Giấc mơ !


Tóc nâu

***

GIẤC MƠ CUẢ EM
 

Anh hỡi giấc mơ...ấy chính là!
Mong anh bên cạnh đừng đi xa
Đêm về hai đưá không còn mộng
Không phải bơ vơ...lệ mắt nhoà...
 
Một giấc mơ hoa em ước mong
Đường chung lối bước tình thêm nồng
Trầu cau vôi thắm môi hồng đỏ
Bà Nguyệt ông Tơ buộc chỉ xong...
 
Chỉ một giấc mơ em muốn thôi
Là mong có anh ở bên đời
Chữ tình ta mãi luôn nồng ấm
Bao nỗi xót xa sẽ dịu vơi...
 
Hạnh phúc đơn sơ anh với em
Tháng ngày bên nhau thật êm đềm
Đừng nên hờ hững tình em nhé!
Cho nụ cười về trong giấc đêm...
 

Sương Anh

GIỮ  ĐƯỢC  THỂ  NÀO?!


Tôi ở phương trời xa... thật xa,
Lắm những núi sông chặn quan hà
Nhận từ yêu dấu bài thơ đẹp
Chợt thấy xót lòng, giọt lệ sa...

Em mơ một hạnh phúc nhỏ nhoi,
Đơn sơ, êm dịu trọn kiếp đời.
Nhìn đôi tay trắng, lòng đau nhói,
Ấp ủ vừa không... mộng viễn khơi?!

Em tươi như nắng sáng ban mai,
Lấp lánh giọt sương dạng trang đài
Tôi thân lữ thứ, đời phiêu bạt
Giữ được thể nào nhịp đổi thay?

Tình em, kinh nguyện trọn mỗi đêm
Lần hạt tương tư...bóng hiên thềm
Hình như em đến trao hôn mộng,
Ngọt dịu môi tình... mơ với em !


Tóc nâu
**




CHẮC  LÀ...



Chắc là em đã quên
Hay không còn muốn nhớ
Riêng tôi, niềm bỡ ngỡ
Giữa thềm mộng hôm xưa.

Em ơi! Chuyện nắng mưa
Của cuộc tình dâu bễ
Chan hoà bao giòng lệ
Vẫn ngập tràn đam mê.

Khi nào em quay về
Cho ngàn thông reo hát
Hương tình tôi ươm vạt
Đắp đời em _đơn sơ.

Xa em, lắm thẩn thờ
Lá hoa nhường vô sắc
Hạ vàng... tưởng thu mặc
Lạnh hồn mơ mỗi đêm.

Chắc là em đã quên
Bỏ rơi lời tình tự
Hay em không còn nhớ
Để sầu tôi dâng thêm...

Gửi em khúc ca mềm
Vấn vương độ xuân xưa
Trầm bổng nốt nhạc vừa
Tâm tình kẻ chờ đợi!


Tóc nâu
***

Tình Mãi Còn Vương! - Jacaranda

Chốn Ngày Xưa

Chốn ngày xưa, có thơ và mộng
Khung trời buồn lồng lộng gió đưa
Mái tranh xiu không màng gió sóng
Che cuộc đời phiền muộn nắng thưa

Ta về chung, như lời đã hứa
Cùng bên nhau đốt lửa những đêm
Thả cung tơ tình nghĩa êm đềm
Vui một thuở cùng mây và gió

Rồi thân ta, lữ hành đây đó
Chân phiêu bồng qua những đêm sâu
Buồn lên ngôi nỗi lòng ai tỏ
Ôm niềm riêng gói trọn thương đau

Nay tình thôi, không còn rướm máu
Khép con tim nương náu chốn thơ
Tình bây giờ chỉ gửi trong mơ
Khi trời sáng ... nghe đời bình lặng
 
 
jacaranda

***

GOM  CÁT  BỤI...


Em về chốn cũ trong thầm lặng
Nghe vọng buồn kinh nguyện đêm thâu
Bóng dỡ dang của giấc mộng đầu
Như vực dậy giữa mồ kỷ niệm !

Đã bao lần em luôn tìm kiếm
Trong đợi chờ, mòn mỏi, ai hay?
Ngỡ rằng ai chẳng nhớ tình này
Phiêu lưu mãi, dặm trình phía trước...

Tình của mình như giòng nước ngược
Không bến bờ phân biệt trước, sau...
Không trăm hoa, chẳng rượu hồng đào
Vẫn say đắm một thời_ ngắn ngũi !

Em về chốn cũ, gom cát bụi
Hoá thân từ trần trụi tình xưa
Ươm trong tim thổn thức luỹ thừa...
Tuy ngoài mặt, thản bình như lặng !

Về chốn cũ, nghe lòng nằng nặng
Có phải vì...in đậm tình xưa!


Tóc nâu
***

Em Đã Trở Về
 
 
Em đã trở về trong bóng đêm
Đôi chân bước nhẹ từng bước êm
Mang theo trong gió lời kinh vọng
Như óan hờn theo giọt lệ đêm
 
Có biết lòng ta vẫn nhớ nhung
Đêm đêm gửi gió theo mịt mùng
Tìm em khắp chốn dù hư ảo
Vẫn mãi tim ta khối tình chung
 
Như dòng nước ngược chẳng gặp nhau
Bao giờ hóa mộng hết hư hao
Cho em thôi khóc đêm chờ đợi
Cho ta uống cạn giọt lệ đào
 
Ta van em nhé... xin đừng hóa
Đừng làm cát bụi cuộc tình xa
Đừng cứ hòai ôm lòng thổn thức
Để ngàn vết cứa nát tim ta
 
Em về chốn cũ thỏang hương hoa
Chờ đợi từng đêm... vẫn có ta...
 
 
jacaranda

***


Là Em_Bụi Hoá Thành !


Em vẫn bên anh, từng phút giây
Bao giờ xa được chút tình gầy
Là hương, là gió... em quanh quẩn
Cuộn tròn thương nhớ trong vòng tay!

Em là trang giấy trước mặt anh,
Chờ ngoan bàn viết đấy rành rành
Là giòng mực thắm trên ngòi bút
Chạy dài con chữ dưới tay anh...!

Em là hơi thở ngát yêu thương
Đem đến mạch tim thuốc diệu thường
Giúp anh ươm mộng tình muôn thuở
Và đập nhịp đều... ôi, vấn vương...!

Em là giọt nước rất trong thanh
Ngọt lịm môi anh chút dỗ dành
Những khi khao khát trong mong đợi
Sa mạc tình ta tuổi xuân xanh...

Em là tất cả của riêng anh...,
Muôn kiếp là em_bụi hoá thành...!


Tóc nâu
***


Em Là ...

Em là gì ? tôi đây không ngại
Vẫn dịu dàng... đánh bại tim tôi
Vẫn là nỗi nhung nhớ bồi hồi
Quanh quẩn mãi đôi chân lữ khách

Em là gì ? tôi đây nào trách
Đã yêu rồi trinh bạch con tim
Từ làn môi ... tiếng nói ngọt mềm
Làm say đắm hồn tôi lãng tử

Giẫm chông gai ... giết ngàn thú dữ
Vượt non đèo chẳng ngại núi sông
Đứng trước em ... tôi lại yếu lòng
Không thoát được chữ tình em ạ

Ở trong tôi ... em là tất cả
Khó hình dung, khó tả muôn vàn
Chỉ biết rằng không oán, chẳng than
Tôi dâng hiến trái tim nguyên vẹn
 
jacaranda

... NGƯỜI  YÊU  ANH !


Em là...nụ cười nở trên môi,
Mỉm chút duyên yêu, có bồi hồi?
Tặng cho anh hết ngàn nụ thắm...
Tô điểm đời anh, lắm nổi trôi...!

Em là mắt ướt, lệ rơi rơi...
Đau thương, hạnh phúc của một thời
Nhỏ xuống miên man từng giọt nhớ...
Ướt đủ tình anh? Đủ chơi vơi?

Em là vòng tay thật dịu mềm
Ôm trọn hư tình thật ấm êm
Vỗ bao lưu luyến, em ru mãi...
Khép lại mi anh_nụ hôn thèm!

Em là chiếc bóng ở bên anh!
Đeo đuổi nghìn thu...., bóng trung thành
Người bạn, người tình, người yêu dấu
Ai nỡ tách rời, em_ bóng anh?!

Em là...
đơn giản : Người yêu anh !


Tóc nâu
***

Mơ Chiều
 
 
Em là giọt mực tỏa sáng thơ
Là những bâng khuâng tôi đợi chờ
Là tia nắng lạ soi hạnh phúc
Thắp sáng niềm tin những đêm mơ
 
Mắt ướt lệ tuôn... sao tuyệt vời
Con tim tôi đã lỡ đánh rơi
Nhặt giữ trọn đời em yêu nhé
Đừng bao giờ để nó chơi vơi
 
Khép chặt vòng tay em nói yêu
Tim tôi xao xuyến giữa mơ chiều
Ru tôi em nhé lời êm ái
Dù biết là mơ... tôi vẫn yêu
 
Ru những nồng nàn trên đôi môi
Nụ hôn thuần khiết em trao rồi
Để tôi chết lặng trong sung sướng
Mơ hoài bóng dáng của em tôi
 
jacaranda

MỘNG  ĐIỆP...!

Đem đến cho anh chút nắng mềm,
Mượt mà từng vạt đổ vai êm...
Đuổi buồn hoang lạnh,xua thao thức!
Nắng của tình em , anh muốn thêm?

Đem đến cho anh giọt mực yêu,
Từ trái tim em, hỏi đủ nhiều...?
Để anh ghi mãi ngàn quyến luyến,
Dệt nốt cung tình, thoát quạnh hiu !

Đem đến cho anh chút vấn vương,
Cuộn theo mây gió vượt dặm trường.
Về bên anh đó, dìu dịu thả...
Ngập cả lối đường hương nhớ thương...

Đem đến cho anh tất cả_Em!
Cùng ru mộng điệp giữa ngọc rèm
Trăng khuya bàng bạc ngoài song cửa
Khe khẽ ghen tình, nhân chứng_Đêm !

Tóc nâu
***

Chiều Tím Buồn


.....



Đã hết rồi...những ngày bên dáng ngọc
Quán thu chiều Thanh Thúy khóc du dương
Rời tay nhau... đôi ngã chẳng chung đường
Chiều tím lặng gục theo hoàng hôn chết


jacaranda

Giọt Lệ Tình Ướt Sũng...


Và hôm nay , theo giòng đời mỏi mệt
Ta quay về, khóc đoạn kết tình xưa...
Từng gốc cây, từng ghế đá... nhắc thừa
Bao kỷ niệm, in dấu sầu... sống dậy!

Mắt mở to kiếm tìm nhưng đâu thấy
Dáng người xưa theo năm tháng nhạt nhoà
Cuối dốc đường hoang tàn nhánh phượng sa...
Rơi tơi tả, tím bàng hoàng con phố.

Nắng mưa ơi, vơi sầu theo lá đổ?
Niệm khúc buồn ai hát buổi chia tay...
Còn lại đây âm hưởng chợt dâng đầy,
Trên khoé mắt, giọt lệ tình ướt sũng...



Tóc nâu
***

Góc Phố Ngày Xưa
 

Góc phố cũ in sâu tình đôi lứa
Vắng em rồi... mây hứa sẽ ngừng trôi
Nhưng buồn thay gió cứ thổi liên hồi
Mây tan tác... thành lệ tình ướt sũng
 
Em nơi đâu... để nỗi buồn thao túng
Dốc phượng sầu đồi trũng khóc hoa rơi
Tím lối đi... tím cả lên bầu trời
Tô nỗi nhớ một thời em có biết?
 
Góc phố buồn...một vòng tay nuối tiếc
Tình vội tàn theo ly biệt người ơi
Kể từ xa... em bỏ lại bên đời
Một chiếc bóng âm thầm nơi góc phố
 
 
jacaranda

NHẶT  NIỀM  RIÊNG...


Nhặt niềm riêng để thấy lòng bỡ ngỡ
Tưởng mộng sầu đã nhạt nhớ, tàn thương
Có ngờ đâu, vẫn ngần ấy đoạn trường...
Bụi đời sống, chẳng xoa mờ dĩ vãng !

Mình xa nhau đã bao ngày, bao tháng...
Hay đã rồi những năm rộng trôi nhanh?
Trách duyên xưa Thượng Đế chẳng riêng dành
Ta cam phận theo giòng đời trôi nổi...

Ngấn tương tư khắc hồn nhau người hỡi ,
Mình còn chung một thuở đẹp hương yêu...
Nay đã tan và loãng thể ít nhiều...
Còn hay mất, chỉ là điều ta nghĩ...!

Giữ cho nhau niềm chung cùng mộng ý
Của một thời trăng mộng, dấu yêu ơi !
Nếu ngày sau còn gặp gỡ giữa đời...
Nụ hàm tiếu trên môi tình xin tặng...


Tóc nâu
***

Duyên ...


Tâm tôi yên tịnh ... mấy năm liền
Còn chút nữa thôi đã thành tiên
Bỗng dưng em đến hồn xao xuyến
Tim nhảy liên hồi ... xém thăng thiên

Xiết chặc tay tôi ... em thề nguyền
Yêu hoài yêu mãi bởi vì duyên
Đêm qua nằm mộng ... tiên nói thế
Chẳng chút đắn đo em tin liền

Chỉ vậy để rồi ... ta yêu nhau
Kiếp nào chọn sẵn nợ trầu cau
Đường thơ hoa thắm ta cùng bước
Đi vào giấc mộng ... hương dạt dào


jacaranda

NỢ...!


Nếu anh muốn thành tiên, em xin trả
Nè gói quà gồm gương, lược, chiếc khăn...
Trả luôn thư thơm hơi hướm... cằn nhằn,
Xưa nắn nót, rụt rè... đem trả hết !

Không biết ai : " Em à, cùng thêu dệt...
Tấm hương tình để ấp ủ hồn nhau,
Chẳng bao giờ em sẽ phải khổ sầu..."
Rồi vậy đó, bây giờ cho là Nợ !

Tiên có bảo: chuyện mình lắm trắc trở
Số là chàng đã mang nợ với con
Từ kiếp nao, chưa trả nên vẫn còn...
Tính lời lãi thì vừa tròn một kiếp !

Nhưng mà thôi, anh thành tiên còn kịp...
Mặc đời em trùng điệp những nhớ thương,
Mình chia tay để anh tu trọn đường,
Em tội lỗi, ôm vấn vương... từ biệt!

Thôi, đừng nói chi những lời tha thiết
Tháo dây tình oan nghiệt buộc hai ta
Để anh yên... tâm tu niệm ta bà
Thành tiên thánh ,mặc chữ tình đổ vỡ...


Tóc nâu
***

Duyên Nợ ...


Nhớ mãi lời xưa ... em thề nguyền
Bỏ mặc ta bà ... hỏng thành tiên
Theo em bén gót băng rừng núi
Lỡ đã nhận rồi ... một chữ duyên

Có thật lòng em muốn trả không ?
Sớm muộn hông đưa ... chạy lòng vòng
Đến giây phút cuối anh mệt ... xỉu
Em lại nói là ... hết cho xong

Sao em lại nở hái trái sầu
Mang đến vườn tình ... hỏng chịu đâu
Cắn vào đắng quá em có biết ?
Nợ duyên chẳng đặng ... Tiên bả rầu

Thôi nợ hay duyên cũng đành mang
Nhìn con mấy nhóc sắp hai hàng
Tóc Nâu lém lĩnh như Má nó
Nuốt lệ làm vui ... anh hổng than


jacaranda

Ông Nó - Bà ơi !


Vui buồn anh hỡi... đã muộn màng!
Tình mình đôi lúc như củi than
Khi bừng nóng bỏng, khi nguội lạnh...
Nhưng tận nguồn tim lắm chứa chan.

Chiều đó, em đem quà định trả...
Đối mặt đau lòng... nên hổng đưa.
Mắt ai vời vợi...buồn sâu đậm,
Vẫn cố làm nư... để anh chừa!

Và rồi, cau trầu đời phối hợp
Đến giờ ta được một đàn con,
Gái, trai đầy đủ... tràn hạnh phúc,
Tuy vẫn đôi lần khóc nĩ non...!

Anh thưởng bảo :" Tóc nâu giống Má !"
Em cười nhẹ nhàng :" Mặt giống Ba !"
Nghịch ngợm, trầm ngâm...đều hai tính,
Kết tụ cuộc tình của đôi ta...!

Ngày kia hai đứa sương pha tóc,
" Ông à, Bà nó "...thêm cháu yêu
Một đại gia đình về đoàn tụ...
Dịu dàng tay nắm ngắm nắng chiều...


Tóc nâu
***
Hạnh phúc Về Chiều
 
 
Nghe em kể lể thật đáng yêu
Đôi ta thương mến sớm lẫn chiều
Cháu con quanh quẩn thêm hạnh phúc
Tuổi già sức yếu chẳng quạnh hiu

Tóc Nâu mà mượt giống Má ghê
Dáng cao, mũi thẳng ... thiệt hết chê
Khen ai khéo tạo đàn con cháu
Một bầy đông quá ... thiệt thấy mê

Nhớ lúc ngày xưa ... em hay hờn
Thì ra làm bộ để yêu hơn
Mỗi lần năn nỉ ... là một đứa
Bây giờ em tự khai hết trơn ( hahaha )

Đôi ta làn tóc điểm màu sương
Nhắc tới ngày xưa thêm thấy thương
Dẫu cho có kiếp sau ... sau nữa
Anh nguyện cùng em bước chung đường

Hạnh phúc về chiều ... mãi đậm sâu
Khắc tim đôi lứa thuở bạc đầu
Hai tiếng "dấu yêu" cho em mãi
Tình nầy ... trọn kiếp ... đến ngàn sau


jacaranda

MỘT  THUỞ...


Nói người ta, còn anh không thẹn?
Nhớ hồi xưa hò hẹn đôi khi...
Trước cổng trường... anh giận, lầm lì
Cùng bởi vì hờn ghen..., thật lạ!

Tuổi học trò bạn bè vui quá,
Tiếng cười đùa ngàn lá xôn xao...
Gặp mặt quen em mỉm cười, chào...
Anh chợt thấy, rồi... ôi chao, giận!

Hở một chút là tình lấn cấn,
Lỡ một lời, " Cẩn thận nha em!,
Người anh yêu, sợ kẻ tròm trèm
Và sợ lắm nhạt tình theo nắng...".

....
Rồi nợ duyên cột đời cho đặng
Tình đôi mình nồng mặn thêm lên
Sống với nhau tình nghĩa chặt bền
Tuy hạnh phúc chen hàng nước mắt...

Và ngày nay, da mồi tóc bạc
Trong lòng em, anh vẫn là anh.
Người tình chung trọn kiếp trung thành
Gọi nhau miết hai từ yêu dấu !


Tóc nâu
***

Mưa Tháng Sáu


Tháng sáu trời mưa trải sầu lối nhỏ
Lấm gót chân hồng em có buồn không ?
Con phố mình qua đầy hoa bong bóng
Hoa vỡ trên tay ... trên tóc em rồi ...

Tháng sáu trời mưa sầu giăng theo lối
Từng bước chân hoang lòng rối bời thương
Em xa nơi nào hàng me rơi lá ...
Lặng lẽ mình tôi ôm khối sầu vương

Tôi trong đêm về tìm trong tâm tưởng
Ngày ấy còn đây trăm hướng cuộc đời
Em tôi bây giờ ... tương lai tìm tới ?
Hoa bóng ngày xưa có vỡ trong tim ?


jacaranda

... GÕ  NHỊP  SẦU !


Mưa vẫn rơi..., như khóc tình dịu vợi
Phố ướt buồn, nghe chới với sầu thương
Đã vỡ đôi những hoa bóng diệu thường..,
Sao không vỡ những nỗi niềm chất chứa?!

Mưa vẫn rơi..., tìm góc đời nương tựa
Nghe cuộc tình đang ở giữa trùng khơi
Bóng đơn côi lặng lẽ cuối phương trời...
Gom ảo vọng... góp thành lời tình tự !

Mưa vẫn rơi..., tháng sáu buồn ủ rũ
Lạnh tựa là cơn lạnh sắp vào thu...
Vẫn muốn quên mà mộng mãi trù trừ
Như mưa nọ, gõ nhịp sầu trăn trở...


Tóc nâu
***

CHÚT  NẮNG  GỞI  ANH !


Em gởi đến anh chút nắng hồng,
Dạt dào từng vạt ướp đợi mong...
Lệ trời ngưng khóc_ đời dưng sáng,
Vạt nắng yêu thương dệt nỗi lòng.

Em gởi cho anh chút nắng mơ,
Chan chứa hương yêu đến thẩn thờ...
Thơm lên đôi mắt tình si dại,
Gợi khúc tình em_điệu ca thơ!

Em gởi đến anh vạt nắng quê
Quyện mùi rơm rạ lúc hè về.
Thêm đây hoa dại ven bờ mọc...
Đẹp chút tình ngây_thuở hẹn thề.

Em gởi cho anh nắng của em
Lộng trong gió thoảng nhịp êm đềm
Nắng vẽ vu vơ hình bóng Nhớ...
Vạt nắng thơm tình_ ai nỡ quên?!


Tóc nâu

***
Giọt Nắng Em Trao


Giọt nắng em trao ... quá nồng nàn
Dịu dàng trong suốt đến cao sang
Hong bàn tay ấm quên phiền muộn
Quên những ngày tôi khóc lỡ làng

Có phải em là tiên trên cao
Hiện thân ve vuốt tôi ngọt ngào
Những phút đắng cay hồn đau xót
Em lấp lánh soi như vì sao

Dẫn dắt tôi ra khỏi biển sầu
Lướt qua năm tháng ... những bể dâu
Ru tôi an giấc bên đồi mộng
Bằng nụ hôn nồng ...sâu ... thật sâu

Giọt nắng em trao ấm lòng tôi
Như nụ hôn xa ... thay cho lời
Dấu yêu vai sánh tình hương lửa
Thiên thần trong mộng của tôi ơi


jacaranda

Một  Trái  Tim  Yêu


"Thiên thần", anh gọi thật dễ thương!
Nhưng em đâu phải mộng ảo thường,
Càng không là Tiên xuống trần thế,
Chỉ là.. em nhỏ, để anh thương...

Đừng ước mơ em như ánh sao,
Như trăng vàng tỏ rạng sắc màu
Sao, trăng: lạnh thấm miền xa ngái
Em sợ tình mình vương khổ đau.

Em , là của riêng anh...biết không?
Dẫu cho mưa gió nát cõi lòng
Vẫn không phá loãng tình bền chặt
Kết tụ tận cùng giữa mênh mông!

Là em, nước mắt lẫn niềm vui..
Dành tặng riêng anh những ngọt bùi
Sắt son bền bĩ : hai là một,
Một trái tim yêu của hai người...!


Tóc nâu
***

Yêu Em ...


Yêu em tôi chợt từ bi
Hóa thân làm cánh chim vì đường xa
Yêu em tôi chợt thật thà
Điêu ngoa bỏ lại trời xa kiếp nào

Yêu em dấn bước thanh cao
Hiện làm kinh thánh lộng vào chuông ngân
Yêu em quên mất xa_gần
Đoạn đời cách trở bâng khuâng gió gầy

Yêu em thánh thiện là đây
Đêm khuya hồn lạc theo mây gió trời
Đường xa đến thật ...xa vời
Yêu em ... tôi để ...cho lời thơ rơi

Yêu em... yêu mãi một đời


jacaranda


Tình Anh Yêu Em
 

Yêu em yêu mãi một đời
Tình anh rộng lớn biển khơi sông dài
Yêu em chẳng muốn chia hai
Tình anh em nguyện nhớ hoài ngàn năm

 
Yêu em mơ chuyện trăm năm
Tình anh sâu đậm âm thầm bên em
Yêu em mộng gửi vào đêm
Tình anh đốt cháy hồn em mất rồi

 
Yêu em yêu mãi trong đời
Tình anh chỉ một không rời xa đâu
Yêu em mơ chuyện cau trầu
Tình anh em mãi khắc sâu vào lòng

 
Yêu anh yêu lắm biết không?!
 

Sương Anh

 

YÊU  ANH ...


Yêu anh, em hoá dại khờ
Mơ theo mây trắng, thẩn thờ hồn hoang
Yêu anh, lạc bước địa đàng
Tìm con nắng vỡ trên ngàn cánh hoa

Yêu anh, em chợt thiết tha
Lời thương, nỗi nhớ đến là ngát hương
Yêu anh, tình bỗng diệu thường
Ngân nga niệm khúc kinh trường đầu môi

Yêu anh, chỉ biết yêu thôi
Ra vào quanh quẩn, khúc ngôi đêm ngày
Yêu anh từng phút, từng giây
Thời gian như thể chứa đầy mạch mơ...

Yêu anh, yêu đến... chẳng ngờ


Tóc nâu


***
ONLY nhớ Thanh Hằng yêu dấu! - onlyyou

Chỉ  Một  Chút Thôi...


Giận hờn chỉ một chút thôi,
Sao ai lại nỡ nói lời đắng cay!
Lệ buồn rơi ướt bàn tay,
Trống không đường nét, ôm đầy khúc ngôi!

Xa nhau vạn núi, nghìn đồi
Tràn thương, ngập nhớ... đâu nguôi nỗi niềm?!
Sầu dâng cháy bỏng con tim
Nghe chăng thổn thức đang dìm nỗi đau..?

Người ơi! Đừng trách chi nhau
Để thêm sầu khổ, nát nhầu tình chung...


Tóc nâu



Thầy tôi đang nhớ người yêu
Phấn buồn rơi rải đã nhiều thầy ơi!
Vắng thầy , trò hết được chơi
Hổng còn ai phá, khơi khơi chọc cười
Mấy trò kia cũng đâm lười
Bài học không thuộc,  bỏ rơi góc phòng
Lớp gì trống hoắc, trống không
Ui da, buồn quá...trò dông dìa nhà...



Lật  Trang  Thơ  Cũ...


Ta lật mãi những trang tình thơ cũ,
Mắt đọc miệt mài tình ngụ trong thơ...
Thời gian qua giòng mực vẫn chưa mờ
Dẫu hôm nay đã khóc tình ly biệt!

Mộng năm xưa, hỏi ai còn tha thiết?
Thuở trăng vàng, hoa ngọc... hẹn hò nhau
Trời yêu thương chưa cợn nét mây sầu...
Ta chung lối một thời... bao hạnh phúc!

Rồi thế đó... giòng đời vươn cánh... vụt ,
Phía chân trời bay mãi... chẳng chờ ta !
Người đơn côi, kẻ cô phận... thật là,
Tình lạc mộng, ta chẳng tròn hẹn ước...


Ta lật mãi những trang tình thơ cũ...
Tìm chút hương đang ngoan ngủ trong thơ...!


Tóc nâu
***

Tình còn đậm đà
 
Chẳng thấy học trò tìm đến lớp
Ngỡ rằng đâu đó có thầy hay
Và thầy đây thì quá kém tài
Nên khó giữ ân tình duyên nợ
 
Ngờ đâu trò vẫn đi ngang cửa
Nhìn thấy người rồi bước qua ngay
Thầy đang tồn tại... vậy là đủ
Tình nghĩa với nhau... chưa nhạt phai
 
Thầy vẫn như xưa... trò yêu hỡi
Đối bóng dệt thơ tặng riêng người
Trò còn vương vấn thì ghé lại
Hỏi đôi ba tiếng tỏ quan hoài
_____________________
 
ONLY
 
Ấm  Ức !!!


Thầy trách trò đã quên ngày cũ,
Lại nghi ngờ đã có thầy hay,
Tự than thân, tự trách kém tài?!
Rồi nhắc nhở nợ... tình chưa trả !

Nghe mà tức! Thầy mình thật... quá !
Bỏ học trò tơi tả ngoài sân,
Lớp lặng im, trò cứ tần ngần...
Vào? Thôi, xin lặng thầm cất bước...

Trò ức lắm..., bây giờ ngang ngược,
Sẽ quậy thầy từ trước tới sau...
Quậy cho thầy đau nhức cả đầu,
Thơ nghiêng ngã..., vận từ điêu đứng...!

Trò chờ xem, ai tài chịu đựng...?
Hay đầu hàng bởi những nhiễu nhương,
Ai biểu thầy khoá lớp, đóng trường...
Để trò phải trăm đường khó xử !

Thầy nghe chưa? Đây lời tình tự...
Của học trò cự nự, hoang mang?
Rồi trò ngoan, sách vở đàng hoàng
Chăm chỉ học bài yêu dang dở...



Tóc nâu

***

Học yêu
 
Câu yêu thương học từ thuở nhỏ
Đến bạc đầu vẫn cứ dở dang
Chẳng thể nào phân định rõ ràng
Đâu sẽ là điểm đầu, điểm cuối...
 
...
 
Xin yêu thương ban nguồn ánh sáng
Thắp niềm tin dẫn lối tương lai
Lỡ có lần trễ hẹn một giây
Trăm năm sau khó lòng gặp lại
__________________
 
ONLY

CHỮ  NHỚ !


Bài thơ anh dạy học yêu,
Em cười tự nhủ : Có liều không đây?
Chữ yêu ai tỏ, ai tày...
Nói hoài chỉ thấy loay hoay cuộn tròn.

Thơ tình đỏ tựa màu son,
Anh tô môi thắm, nghe giòn nụ hôn.
Ý thơ nắng gợn mây hồng...
Anh đem ép chặt vào lòng của em !

Trăng thơ rọi sáng sông êm...
Ngàn vì tinh tú ngập đêm toả vàng.
Đàn cung, điệu hát tình tang...
Anh say sưa dạo bạt ngàn hồn thơ.

Ngày mưa chùng những thẩn thờ,
Anh đếm bong bóng vẫn vơ sợi buồn...
Em kề đầu ngã, tựa suông,
Nghe tim thổn thức như tuôn lệ sầu!

Anh dạy bài học yêu nhau,
Nhưng anh quên giải nghĩa màu nhớ nhung!
Anh xem, huyền diệu vô cùng
Không học chữ Nhớ..., lại chung nỗi niềm...



Tóc nâu
***



Thơ rơi
[link=http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=787518]Trang chính