hongsang
-
Số bài
:
1508
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.05.2007
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
24.03.2008 05:05:18
Trích đoạn: Quãng Nhẫn Em Tôi Lúc xa còn ẳm ngữa Ngày về đã đôi mươi Lần đầu tiên gặp lại Nhớ không ? Em mỉm cười ! Thời chiến tranh lọan lạc Gia đình phải chia phôi Anh hải hồ phiêu bạt Lang thang khắp xứ người Ngày chạy càn , Ba mất Mẹ địu Em trên vai Khắp rừng thiêng , nước độc Bôn ba tháng năm dài Khi hòa bình lặp lại Ruộng vườn đầy hố bom Mẹ cùng Em bươn chải Hạt cơm cũng cỏi còm Lúc Mẹ già hấp hối Khao khát gặp mặt con Trong lán tù cải tạo Anh gào với núi non... Rồi tháng năm mãi miết Quay lưng và ngỏanh mặt Anh vẫn còn biền biệt Chưa một lần về thăm Lần đầu gặp Em gái Lệ trào chẵng kịp ngăn Em mỉm cười không nói Lau giọt đau muộn mằn Muốn đưa Em xuất ngọai Bớt đi bao nhọc nhằn Lại mỉm cười từ chối : Mồ mả nhà ai chăm ..Ngày đi Em không tiễn Nắm nắm xôi muối mè Sao ngọt lành đến thế Y hệt Mẹ ngày xưa ! Quãng Nhẫn [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/32818/7844EFEF1AB345BAA20E2F91D2232B97.gif[/image]
http://www.lehongsang.blogspot.com Mời Đến Thăm Vườn Trầu Giọt lệ tình yêu rưng chảy đó . Ngàn năm có đổi được gì không ? Hay chăng nước mắt chừng vơi cạn . Mà cuộc tình duyên lịm giữa dòng .
|
|
Quãng Nhẫn
-
Số bài
:
197
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.08.2007
|
ĐOẠ LẠC
-
28.04.2008 05:44:43
ĐOẠ LẠC 1 hồn đan mây giăng phiến mộng lưng trời cho mãi miết tìm về nguồn vô tận nhánh tàn thu cuối bãi chiều lận đận chút vàng đau nghèn nghẹn với buông trôi miền thảo dã lối mòn xưa biếng nhác rút sợi buồn dệt gót hài thêu gom nắng rủ kết đoá lòng mộc mạc cọng tương tư èo uột mỏng manh treo câu thơ đậu vỉa trăng mềm thánh thót miến tịch liêu bóng ảnh mịt mù tăm gốc vô thuỷ nảy đôi chồi kết cuộc cành tương giao đoạ lạc giữa ăn năn cũng chưa thể nâng bốn mùa sương khói vén hương mê rủ bỏ hết oan cừu bờ Tịnh Độ sóng lòng quên nẻo vỗ cánh buồm tâm vá rẻo gió Vô Ưu. QN-LYN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2008 20:29:59 bởi Huyền Băng >
Dựng trai dàn hơ hóng mảnh Kinh đau Tiếng mõ ưng ức dằn tâm vỗ dội Nén...tuỳ duyên cháy bốn mùa sương khói Gồng gánh bao giờ .. Mà nằng nặc muốn buông trôi.
|
|
Quãng Nhẫn
-
Số bài
:
197
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.08.2007
|
TRĂNG ĐẠO TRÀNG
-
06.07.2008 03:36:29
TRĂNG ĐẠO TRÀNG Đau đáu tìm một khoảng trống vô ưu Ẩn nấp cuộc đời để ngỡ rằng an trú Ừ thì đó cho hết rồi còn chi đâu nữa Trăng đạo tràng đã là vầng trăng vữa Vắt chẳng còn chút sáng để đãi bôi Em lại viết bài thơ tặng tôi Bài thơ bẩy cho đạo tràng nghiêng ngả Tuổi đời em chỉ nửa lần kiết hạ Nén nhang chiều chưa đủ gọi bình an Đau đáu tìm trong ranh giới hợp tan Một chút bình yên cuối cùng duyên tận Ừ thì đó có gì đâu hờn giận Trăng đạo tràng cũng trăng của trần gian Em lại viết bài thơ nồng nàn Khóc vầng trăng xưa mấy mùa tròn méo Em lại cắm một nhành yêu úa héo Để gọi rừng xao xác với trăm năm Đau đáu tìm trong nổi nhớ muộn mằn Đôi chút à uôm để quên ngày tận tuỵ Em có thể hiểu vầng trăng không nhỉ Dẫu khuyết tròn vạn đại cũng là trăng 05.2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2008 03:37:39 bởi Quãng Nhẫn >
Dựng trai dàn hơ hóng mảnh Kinh đau Tiếng mõ ưng ức dằn tâm vỗ dội Nén...tuỳ duyên cháy bốn mùa sương khói Gồng gánh bao giờ .. Mà nằng nặc muốn buông trôi.
|
|
BĂNG NGUYỆT
-
Số bài
:
6789
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 15.06.2003
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
06.07.2008 09:02:19
Em lại viết bài thơ nồng nàn Khóc vầng trăng xưa mấy mùa tròn méo Em lại cắm một nhành yêu úa héo Để gọi rừng xao xác với trăm năm Loạn ngữ thành thi Em vẫn biết tình ngàn xưa đã méo Trăm năm trôi trên vạn nẻo cuộc đời Gọi làm gì khi đã cách nhân đôi, Nhưng thơ vẫn nồng nàn lời diễm ảo, Ngày kiết hạ, kinh ăn năn trơ tráo, Khói hương trầm thoát đạo tản mặc nghiêng Hai bóng hình dần khuất giữa vô biên Phải! Hai ta là kẻ điên(!) thoát tục. Trăng vô thường nên có nhiều tấu khúc, Muộn màng xưa và hư thực bây giờ Loãng vào đêm lời sám hối ngây thơ Vì điên quá nên giờ thành trơ đá. Khuyết lại tròn trăng không gì đổi lạ, Sắc huyễn hoằn chắc là đã bằng an! Buông trôi đi cho tâm thể nhẹ nhàng Có tận tụy sẻ san rồi cũng hết! Trăng đạo tràng cũng có đêm dẫy chết!
Mỗi trái tim có một lối về Thôi cứ như mây kề nước biển Chỉ một thời dành cho dâng hiến Còn lại là những chuyến chơi rong Ai cố dành bẻ nửa số 0 Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi Bước chân trần đạp lên đá sỏi Để đôi ta chấp vá nổi trời.. ( trich Nguoi tinh hu
|
|
Quãng Nhẫn
-
Số bài
:
197
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.08.2007
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
06.07.2008 15:02:18
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT Em lại viết bài thơ nồng nàn Khóc vầng trăng xưa mấy mùa tròn méo Em lại cắm một nhành yêu úa héo Để gọi rừng xao xác với trăm năm Loạn ngữ thành thi Em vẫn biết tình ngàn xưa đã méo Trăm năm trôi trên vạn nẻo cuộc đời Gọi làm gì khi đã cách nhân đôi, Nhưng thơ vẫn nồng nàn lời diễm ảo, Ngày kiết hạ, kinh ăn năn trơ tráo, Khói hương trầm thoát đạo tản mặc nghiêng Hai bóng hình dần khuất giữa vô biên Phải! Hai ta là kẻ điên(!) thoát tục. Trăng vô thường nên có nhiều tấu khúc, Muộn màng xưa và hư thực bây giờ Loãng vào đêm lời sám hối ngây thơ Vì điên quá nên giờ thành trơ đá. Khuyết lại tròn trăng không gì đổi lạ, Sắc huyễn hoằn chắc là đã bằng an! Buông trôi đi cho tâm thể nhẹ nhàng Có tận tụy sẻ san rồi cũng hết! Trăng đạo tràng cũng có đêm dẫy chết! Chào chị Băng Ngyệt! Đã lâu tôi chỉ được đọc, chứ không được viết, vì quên mất PW. Nay mới nhờ người bày cho cách để tìm lại. Lưu lạc ở mấy trang web khác, giờ mới "trở về mái nhà xưa", được Chị ghé thăm đã là động viên an ủi lắm. Lại được Chị gửi một bài thơ "bóc trần" rất nặng đô, thật là vinh hạnh. Cảm ơn Chị rất nhiều. Gửi chị bài thơ mới viết DƯ MỘT BÌA TRĂNG Tâm rệu rạo trăng rơi về cũng ảo Mảnh phù du không đủ phía che treo Lời sương rụng nứt màu phơi sắc áo Đêm ù òa trải đốm mộng ra khêu Ta uể ỏai lần về nơi bửa trước Tấm thông hành là phiến nhớ hôm nay Có trói cùm vóc tâm tư gầy guộc Xin cúi chừa góc nhỏ hé mi mày Tình ưỡn ẹo chia nửa bề hờn giận Vén câu thơ khơi lõa một hình hài Vớt bên lu cho thỏa đầy bên tỏ Ta giật mình dư một phía trăng phai QN-06.07.08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2008 15:16:10 bởi Quãng Nhẫn >
Dựng trai dàn hơ hóng mảnh Kinh đau Tiếng mõ ưng ức dằn tâm vỗ dội Nén...tuỳ duyên cháy bốn mùa sương khói Gồng gánh bao giờ .. Mà nằng nặc muốn buông trôi.
|
|
Quãng Nhẫn
-
Số bài
:
197
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.08.2007
|
VỢ QUÊ
-
08.07.2008 01:07:20
Chợt như trong màu khế rụng Tím loang một lời trách yêu Cả đời thắt lưng buộc bụng Thương em mỗi lúc một nhiều Có ngày rơi trong hủ gạo Nổ bùm một tiếng loong kêu Sửng sờ nỗi buồn cơm áo Mắt em rủ như mây chiều Long đong anh ra phố thị Gửi người đăng mấy bài thơ Tháng sau có tiền chưa nhỉ Nhìn hoa khế rụng mong chờ Em lại một mình bươn chải Góc cam nhành quít nương nhờ Thương em một đời cặm cụi Anh san giọt buồn vào thơ. 05.2008 Quảng Nhẫn
Dựng trai dàn hơ hóng mảnh Kinh đau Tiếng mõ ưng ức dằn tâm vỗ dội Nén...tuỳ duyên cháy bốn mùa sương khói Gồng gánh bao giờ .. Mà nằng nặc muốn buông trôi.
|
|
BĂNG NGUYỆT
-
Số bài
:
6789
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 15.06.2003
|
RE: VỢ QUÊ
-
16.09.2008 00:46:04
Mỗi trái tim có một lối về Thôi cứ như mây kề nước biển Chỉ một thời dành cho dâng hiến Còn lại là những chuyến chơi rong Ai cố dành bẻ nửa số 0 Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi Bước chân trần đạp lên đá sỏi Để đôi ta chấp vá nổi trời.. ( trich Nguoi tinh hu
|
|
Quãng Nhẫn
-
Số bài
:
197
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.08.2007
|
Quãng Nhẫn - TỰ BẠCH
-
03.10.2008 13:51:49
TỰ BẠCH 1: Ăn Mày Chút Duyên Hỏi rằng ta đặng bao lâu -Từ khi vay đặng chút sầu nơi em Gốc sân, xó chợ, lề đường -Ồ quên từ độ nhập phường trộm kinh Chợ đời có tý công danh - Góp gom đổi đại được nhành vô ưu Cắm sào chi giữa bể dâu - Đợi trăng về thoả một chầu thơ say Rằng mai về chốn nào đây - Quì nơi vô ngại ăn mày chút duyên Quảng Nhẫn 15.07.08 TỰ BẠCH 2 : Làn Môi Rong Soi gương cũng thấy mặt người Dẫu còn đôi nét rạn cười hôm qua Khép cửa vào, mở cửa ra Trong ngoài đều rụng đâu là vàng thu Hình như ta giữa sa mù Gần bên mà chẳng bao giờ thấy nhau Vét sạch cát đá ngày sau Đắp không nên nổi nhịp cầu giao duyên Trai đàn nghiêng vóc thuyền quyên Nhìn hơ hơ gió ngóng miền tịnh không Núm chuông treo chốn khôn cùng Tiếng tơ vương nhịp đèo bòng rè khan Tình ất ơ, nghĩa tàn tàn Còn lang thang nhớ với làn môi rong Quảng Nhẫn 21.09.08 r TỰ BẠCH 3: Cướp Đường Nhạn Bay Tọc mạch sảy nhúm chiều rơi Tiếng chuông kết sạn rụng phơi góc sàng Có ngày cát đá tìm sang Hỏi vay một đấu giữa đàng cho mê Xoạc ngồi tum hủm bên lề Ai đi hất gió lợm về lợp hiên Một hôm soi mặt đồng tiền Thấy mình sấp ngữa hai miền Âm-Dương Leo lẻo tụng nghĩa vô thường Mà sao dớn dác cướp đường nhạn bay. Quảng Nhẫn 03.10.08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2009 21:14:58 bởi Huyền Băng >
Dựng trai dàn hơ hóng mảnh Kinh đau Tiếng mõ ưng ức dằn tâm vỗ dội Nén...tuỳ duyên cháy bốn mùa sương khói Gồng gánh bao giờ .. Mà nằng nặc muốn buông trôi.
|
|
Quãng Nhẫn
-
Số bài
:
197
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.08.2007
|
KINH DỊ
-
05.10.2008 01:21:00
KINH DỊ Ta lủng đọan cả bónh hình cố cựu Đắp tượng đài dựng ngược chắn mai sau Phanh thây nắng chiều buông đao gió chướng Trụy bên trời một mảnh chớm thu nhàu Chẳng ngả ngớn cũng đâu là chừng mực Máu về tim bầm kết tứ thơ đau Nghe tằn tiện khói nhang ngày rưng rức Vỗ tróc tình ngơ ngáo nhuốm sắc màu À uôm đêm vớt mây chìm chết đuối Ừ thì đây trả lại đó vầng trăng Chưa tới hết tận chót hào Qui Muội Đâu dám men đỉnh ngự phối Hàm Hằng Có gì đâu lốc cốc dòng sám hối Cho vẹt mòn gối rủ vệt ăn năn Là thế đó gieo nụ mầm hoang dại Trổ nhánh đời vào nẻo chẳng nguồn căn Rồi một bữa ta thấy mình kinh dị Mé bờ yêu quên bỏ lại em rồi Để phanh phui cả một thời mộng mị Giữa đục trầm ngao ngán thả tình trôi. Quảng Nhẫn 20.08.08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2008 01:22:09 bởi Quãng Nhẫn >
Dựng trai dàn hơ hóng mảnh Kinh đau Tiếng mõ ưng ức dằn tâm vỗ dội Nén...tuỳ duyên cháy bốn mùa sương khói Gồng gánh bao giờ .. Mà nằng nặc muốn buông trôi.
|
|
hungho_08
-
Số bài
:
298
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 20.09.2008
|
RE: KINH DỊ
-
05.10.2008 03:29:49
QUÁI LẠ Tiếng mỏ khua vang Ta ngỡ ngàng Thấy Sư hổ mang Hay đạo tràng? Gương mặt Vui rồi buồn Cười rồi khóc Tiếng mõ khỏ đều "Lốc cốc" "Lốc cốc" "Lốc cốc" Tiếng mõ khô khào khô khốc Rồi tiếng ai? Tiếng ai? Tiếng ai???!!!... Tiếng sư!? Tiếng sư trách móc... Trách ai? Tiếng sư tự trách móc??? Chuyện mình Tư tình Kỉ niệm xưa nay không tàn phai Lòng nhớ mãi Tình trần ai Ôm mối u hoài Nợ tình vương mãi nợ vay Vầng trăng ai xẻ lá lay tình người Trăng thu vằng vặc lưng trời Oán người tri kỉ quên lời hẹn xưa Đêm trắng sao thưa Người yêu bé nhỏ về chưa Mây trôi gặp gình Mong hình bóng cũ Nghìn trùng mù xa Trăng chênh chếch bóng trăng ngà Nửa vầng trăng bạc khóc hoà biệt ly Nửa trăng sư trả nợ ghi Tiếng mỏ lốc cốc kinh thi Sám hối Ăn năn Trăng ơi nhốm sắc máu hằng Tình thơ van vỉ muôn lời ăn năn Ăn năn Ăn năn Tiếng sư: "Trăng ơi ta trả vầng trăng Một đời ta mãi ăn năn tội tình..." Tiếng mỏ gõ lốc cóc...lốc cốc... Tiếng sư nghẹn ngào Sư khóc Sư khóc Nho nhỏ Lặng thầm Giữa hư không Tiếng ai gọi Ta thấy sư ngóng Tan nát lòng Ta vùng trông Bỗng Tỉnh giấc nồng Kì dị không??? TRông mọi ngả không có sư Chỉ mình ta Tỉnh giấc mơ quái lạ...?! hungho ( Đọc thơ huynh hay quá, cảm xúc dựa theo ý thơ mà hoạ tí cho vơi sầu. Có gì mạo phạm mong huynh lượng thứ)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2008 03:31:00 bởi hungho_08 >
Én xuân lướt dưới tầng mây bạc Đôi cánh vẫy vùng thả sức bay …
|
|
Quãng Nhẫn
-
Số bài
:
197
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.08.2007
|
RE: KINH DỊ
-
05.10.2008 12:24:49
Trích đoạn: hungho_08 QUÁI LẠ Tiếng mỏ khua vang Ta ngỡ ngàng Thấy Sư hổ mang Hay đạo tràng? Gương mặt Vui rồi buồn Cười rồi khóc Tiếng mõ khỏ đều "Lốc cốc" "Lốc cốc" "Lốc cốc" Tiếng mõ khô khào khô khốc Rồi tiếng ai? Tiếng ai? Tiếng ai???!!!... Tiếng sư!? Tiếng sư trách móc... Trách ai? Tiếng sư tự trách móc??? Chuyện mình Tư tình Kỉ niệm xưa nay không tàn phai Lòng nhớ mãi Tình trần ai Ôm mối u hoài Nợ tình vương mãi nợ vay Vầng trăng ai xẻ lá lay tình người Trăng thu vằng vặc lưng trời Oán người tri kỉ quên lời hẹn xưa Đêm trắng sao thưa Người yêu bé nhỏ về chưa Mây trôi gặp gình Mong hình bóng cũ Nghìn trùng mù xa Trăng chênh chếch bóng trăng ngà Nửa vầng trăng bạc khóc hoà biệt ly Nửa trăng sư trả nợ ghi Tiếng mỏ lốc cốc kinh thi Sám hối Ăn năn Trăng ơi nhốm sắc máu hằng Tình thơ van vỉ muôn lời ăn năn Ăn năn Ăn năn Tiếng sư: "Trăng ơi ta trả vầng trăng Một đời ta mãi ăn năn tội tình..." Tiếng mỏ gõ lốc cóc...lốc cốc... Tiếng sư nghẹn ngào Sư khóc Sư khóc Nho nhỏ Lặng thầm Giữa hư không Tiếng ai gọi Ta thấy sư ngóng Tan nát lòng Ta vùng trông Bỗng Tỉnh giấc nồng Kì dị không??? TRông mọi ngả không có sư Chỉ mình ta Tỉnh giấc mơ quái lạ...?! hungho (Đọc thơ huynh hay quá, cảm xúc dựa theo ý thơ mà hoạ tí cho vơi sầu. Có gì mạo phạm mong huynh lượng thứ) ______________________________________________________________ Cảm ơn Hungho ghé thăm. Trừ Thuyền Trăng Băng Nguyệt ra. Gần 1 năm nay BUÔNG TRÔi mới có người thăm viếng. Đa tạ Tặng bạn bài thơ vui viết ngày 12.08.08 để tỏ lòng tri ngộ Ê! MỒ CÔI Cha mẹ sinh con trời sinh tính Cha tứ tuyệt, Mẹ lục bát Sinh con đứa nào cũng tự do Chiều thu gặp một câu thơ Xoa đầu hỏi nó: - Bơ vơ thế này Rằng: - Cha trăng, Mẹ gió, Chị mây Trời trong trẻo quá hổm rày mồ côi 12.08.08 Quảng Nhẫn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2008 12:26:41 bởi Quãng Nhẫn >
Dựng trai dàn hơ hóng mảnh Kinh đau Tiếng mõ ưng ức dằn tâm vỗ dội Nén...tuỳ duyên cháy bốn mùa sương khói Gồng gánh bao giờ .. Mà nằng nặc muốn buông trôi.
|
|
Quãng Nhẫn
-
Số bài
:
197
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.08.2007
|
DƯ MỘT MÉ MÙA THU
-
05.10.2008 12:35:23
DƯ MỘT MÉ MÙA THU Trời xanh đắng cạn đáy ngày hạ biếng Lẻo bẻo khoe lá lật váy thu vàng Vệt như thể xém sao tình ngậm ngải Hạ thổ ngày, mây doạ đẫm mưa hoang Lộc lạ biếc lúng búng màu tơ bỏi Phây phây chiều ráng gụ xoạc khai mê Quảng mấy rẻo hồng thừa lên vạt nhớ Động giao thoa rụng trái lạc bên lề Chân chiều nẻ lên nước màu chạng vạng Trôi ngang trời chim mẻ rớt tiếng kêu Ta dư cả ba vạn ngày ngao ngán Thiếu một giây đích thực để mà yêu. Quảng Nhẫn 22.08.08
Dựng trai dàn hơ hóng mảnh Kinh đau Tiếng mõ ưng ức dằn tâm vỗ dội Nén...tuỳ duyên cháy bốn mùa sương khói Gồng gánh bao giờ .. Mà nằng nặc muốn buông trôi.
|
|
Quãng Nhẫn
-
Số bài
:
197
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.08.2007
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
14.10.2008 04:32:55
Em- Anh - Đồng Xu Và Mặt Trăng Anh và em Như đồng tiền loảng xoảng gieo vào đêm Có thừa mứa tiếng dế rúc Nhưng thiếu ngọn gió để lột trần giấc ngủ Anh và em Áp vào nhau như đồng tiền sấp ngửa Đồng tiền sấp có hình hài dã thú Đồng tiền ngửa có dịu ngọt của ngôn từ Sấp -Ngửa, vành vạnh giống vầng trăng Tráo trở hai phía âm dương Lật mặt đời xoay hình hài may rủi Quay cuồng giữa hai vùng sáng tối Để câu thơ cũng trở thành trống- mái Ngả ngớn trên trang giấy giao hoan Em gieo đồng tiền lên trời Như cây nêu tỏa bóng Khoanh một vùng đời Hạnh Phúc Vạch giới hạn cho bình yên Anh không tin Phía ngoài bóng áo Cà-sa là đáy vực Miền đất hứa của ma quỉ Không hừng hực Những khát khao Anh và em Như đồng tiền sấp ngửa Gieo may rủi vào nhau Và vầng trăng trên cao Khoanh một hình tròn Chờ đặt tên cho nỗi đau. Quảng Nhẫn Lê Thuận Nghĩa 24.06.2008
Dựng trai dàn hơ hóng mảnh Kinh đau Tiếng mõ ưng ức dằn tâm vỗ dội Nén...tuỳ duyên cháy bốn mùa sương khói Gồng gánh bao giờ .. Mà nằng nặc muốn buông trôi.
|
|
Quãng Nhẫn
-
Số bài
:
197
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.08.2007
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
14.10.2008 11:46:38
Rồi Bữa Đó Rồi bữa đó anh về rất sợ Cấu véo mấy lần đừng phải chiêm bao Anh nói thật là anh rất bỡ ngỡ Bỡ ngỡ vì em đích thực ngọt ngào Rồi bữa đó anh về bất chợt Bất chợt trước gương anh ngắm nói mình xuân Cũng trước gương không một chút ngại ngần Anh tủm tỉm cười mỡ màng thu hoạch Rồi bữa đó anh về rất thất vọng Thất vọng vì em quá đỗi thật thà Em cứ khen thơ anh thật hóm hỉnh Thơ và người vững chải cứ như Cha Quảng Nhẫn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.10.2008 11:50:46 bởi Quãng Nhẫn >
Dựng trai dàn hơ hóng mảnh Kinh đau Tiếng mõ ưng ức dằn tâm vỗ dội Nén...tuỳ duyên cháy bốn mùa sương khói Gồng gánh bao giờ .. Mà nằng nặc muốn buông trôi.
|
|
bietaiaibiet
-
Số bài
:
1409
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 01.09.2007
- Nơi: Hà Nội
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
14.10.2008 12:13:21
quote: Quãng Nhẫn Lâu rồi không ghé thăm Đệ. Mới ngày nào đó..giờ Đệ đã là VIP. Thành thật chúc mừng Đệ, nhất là mấy bài thơ rất chan chứa tình người trong thư viện của Thư quán. chúc Đệ bình an! Thân mến chào Thi huynh Quãng Nhẫn! trước hết Thành Dũng xin cảm ơn huynh đã ghé thăm và đồng cảm với mấy bài thơ của đệ. Nhân đây đệ cũng muốn tâm sự với huynh vài lời... Nói thực lòng thì việc có trở thành "VIP" của Thư quán hay không hoặc là có viết được bao nhiêu bài đi nữa! theo TD cũng không nói lên điều gì nhiều đâu huynh à! (Chắc huynh còn nhớ: trong lịch sử thơ ca Việt Nam đã có những thi sĩ chỉ có vài bài thơ - đơn cử như: nhà thơ Quang Dũng tác giả của bài thơ: "Tây Tiến" hay thi sĩ TTKH tác giả của bài thơ: "Hai sắc hoa Ti - Gôn" nổi tiếng, thậm chí có người chỉ được người ta biết đến với duy nhất một bài! - như trường hợp nhà thơ - nhà giáo Vũ Đình Liên với bài thơ: "Ông đồ" mà vẫn có thể đứng sừng sững trên thi đàn qua bao năm tháng, bao thế hệ đó thôi! ) - nói thế để huynh hiểu TD không phải là người quan tâm nhiều tới số lượng bài viết đâu nha! Dạo này đệ ít được gặp thi huynh trên thi đàn (chắc là mắc bận?) (Có lẽ huynh không biết đệ cũng là một người ngưỡng mộ thơ của huynh đó nha! ) Tuy ít gặp nhau nhưng TD chưa bao giờ quên thi huynh Quãng Nhẫn cả! Chúc thi huynh và gia đình luôn vui vẻ, mạnh giỏi và hạnh phúc! Thân mến! Nguyễn Thành Dũng
|
|
Quãng Nhẫn
-
Số bài
:
197
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.08.2007
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
25.01.2009 13:02:20
Nhân dịp Xuân Kỷ Sửu, Quảng Nhẫn xin gửi đến BQL Thư Quán cùng Thi Hữu lời chúc mừng năm mới, cầu chúc Quí vị đặng an khang và thịnh vượng. Quãng Nhẫn _________________________________ THƠ VIẾT NGÀY CUỐI NĂM Muốn gọi Phù- du về đóng móng Khớp yên cương dồn nước với Thời-gian Lỡ vó kiệu không kịp ngày ướm mộng Cháy khát nguồn rối hết nhịp Quan - san Ừ thì Tết chẳng mai vàng, đào thắm Cũng xòe mê lúng búng bói xin xăm Thì vẫn đó mắt em mùa thượng thượng Trôi ngày xuân cho hạ hạ kết trăm năm Có lẻ đốt cội trầm nhen lửa bỏi Đánh quả tù mù thử ủ chút men yêu Chiên tàu hủ cho át mùi mắm nhút Ngớ ngẩn đôi khi ngáp được gió bên chiều Ừ thì Xuân cho tháng ngày thôi lỏng bỏng Chút hương hoa đánh lộn tráo với đời Xôi có hỏng khéo phủ màu gấc đỏ Ởm ờ vui thế cuộc vậy mà trôi Em bất tận dù cho năm tháng tận Sớm tiêu điều đã có bến mắt môi Em mãi mãi là khấc đời lận đận Khớp Phù du dồn vó mộng lên ngôi! 23.01.09
Dựng trai dàn hơ hóng mảnh Kinh đau Tiếng mõ ưng ức dằn tâm vỗ dội Nén...tuỳ duyên cháy bốn mùa sương khói Gồng gánh bao giờ .. Mà nằng nặc muốn buông trôi.
|
|
Quãng Nhẫn
-
Số bài
:
197
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.08.2007
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
10.03.2009 04:04:10
TỪ NGÀN NĂM DUYÊN ĐÃ KẾT EM RẰM Chuông vọng nứt chiều vẫn còn vướng nợ Vỗ lông bông không khép nổi bề ngày Gắng ghép vào đêm cho nhoè nét vỡ Rệu hoàng hôn màu rã ngậm chân mây Em cứ ngỡ ta về từ cõi khác Lạc nơi đây ghé chịu bớt đọa đày Em cứ ngỡ ta cội tùng vóc hạc Nào ngờ đâu là một gã hoang say Nào ngờ đâu ta trầm sa đọa lạc Phủ màu rêu để tạc dáng phong sương Cứ xoe tròn mắt trần em ngơ ngác Trước siêu siêu ta thuyết nghĩa vô thường Đâu có phải ta về từ Đại Ngã Để trừng quang khuất lấp mé nhu mì Cũng chỉ là ngọn đèn heo hắt gió Trước trùng trùng mạt vận thể thiên di Đừng tô phết ố Đường Vàng, Mây Trắng Kẻo u mờ che nẻo bước ăn năn Không Hạ Huệ nên môi hồng má thắm Cát Hằng Hà đo đọa kiếp trầm lăn Chuông vọng nứt chiều, đêm còn lớp lớp Còn chống chèo qua vực thẳm chiếu chăn Cánh buồm còn căng gió mùa đọa lạc Bởi ngàn năm duyên đã kết Em rằm. 10.03.09 Quảng Nhẫn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2009 04:05:25 bởi Quãng Nhẫn >
Dựng trai dàn hơ hóng mảnh Kinh đau Tiếng mõ ưng ức dằn tâm vỗ dội Nén...tuỳ duyên cháy bốn mùa sương khói Gồng gánh bao giờ .. Mà nằng nặc muốn buông trôi.
|
|
Mỹ Trinh
-
Số bài
:
2235
- Điểm: 4
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.07.2007
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
10.03.2009 07:29:21
Nát vết son môi Mây chầm chậm ngậm lòng không bước nổi Sợi gió tơ vương thổi vướng đường về Chiều gục xuống chờ đêm loan nét vỡ Vẳng âm ba chuông nứt cõi u mê Em còn nghe cái siết vai trăn trở Của người đi che khuất dấu biệt ly Em còn nghe trong bàn tay nhịp thở Siết mạnh bàn tay như đã nắm ghì Ai có ngờ quay lưng sau cánh cửa Chiều phủ đêm đen ướt áo phong trần Đốt linh hồn thành tro bằng ngọn lửa Ngượng ngùng sau một thế kỷ chưa vơi Người gặp người màn sương mây che mắt Tình gặp tình tình lảo đảo cuồng điên Cho bao nhiêu trong những lần khoảnh khắc Để ngàn năm ngồi trực với ưu phiền Biên giới xanh tô lên màu hồng đậm Ngỡ chừng như trời đất ở trong tim Dắt nhau qua băng rừng sâu thăm thẳm Con đường nào đêm dừng bước chân chim Đêm trổi nhạc ngân nga bài tình khúc Thả xót xa đi về phía đường mòn Dòng nhạc ướt giấc mê tìm hạnh phúc Thả hồn rơi lên trăng nát vết son. Mỹ Trinh
|
|
Quãng Nhẫn
-
Số bài
:
197
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.08.2007
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
11.03.2009 07:52:11
Nát vết son môi Mây chầm chậm ngậm lòng không bước nổi Ngậm lòng chầm chậm mây trôi Sợi gió tơ vương thổi vướng đường về Tơ vương mấy sợi lẽ loi đường về Chiều gục xuống chờ đêm loan nét vỡ Chiều gục lên nổi hoang mê Vẳng âm ba chuông nứt cõi u mê Nghe âm ba vọng bốn bề nhân gian Em còn nghe cái siết vai trăn trở Còn nghe trong những nồng nàn Của người đi che khuất dấu biệt ly Người đi khuất dấu ly tan thủa nào Em còn nghe trong bàn tay nhịp thở Còn nghe hơi ấm ai trao Siết mạnh bàn tay như đã nắm ghì Siết se nhịp thở ngọt ngào ghì tay Ai có ngờ quay lưng sau cánh cửa Quay lưng sấp mặt ai hay Chiều phủ đêm đen ướt áo phong trần Phong trần đêm phủ lên ngày buồn hiu Đốt linh hồn thành tro bằng ngọn lửa Hồn hoang đốt cháy trong chiều Ngượng ngùng sau một thế kỷ chưa vơi Phủ tro thế kỷ trớ trêu vô thường Người gặp người màn sương mây che mắt Gặp mgười che khuất màn sương Tình gặp tình tình lảo đảo cuồng điên Tình gặp tình đã như dường đảo điên Cho bao nhiêu trong những lần khoảnh khắc Trút cho hết khóe dịu hiền Để ngàn năm ngồi trực với ưu phiền Ngàn năm vẫn cứ ưu phiền vây quanh Biên giới xanh tô lên màu hồng đậm Hồng hồng chớm úa ngày xanh Ngỡ chừng như trời đất ở trong tim Ngỡ như vỡ giữa con tim đất trời Dắt nhau qua băng rừng sâu thăm thẳm Băng rừng thăm thẳm xa xôi Con đường nào đêm dừng bước chân chim Đường xưa in dấu chim trời hoang mang Đêm trổi nhạc ngân nga bài tình khúc Tình khúc trổi giữa mây ngàn Thả xót xa đi về phía đường mòn Xót xa gửi lại lối mòn ngày qua Dòng nhạc ướt giấc mê tìm hạnh phúc Nốt mê thấm đẩm nuột nà Thả hồn rơi lên trăng nát vết son. Vết son ngày ấy ngọc ngà nát tan Mỹ Trinh Họa Lại Lục bát: TN-Quảng Nhẫn
Dựng trai dàn hơ hóng mảnh Kinh đau Tiếng mõ ưng ức dằn tâm vỗ dội Nén...tuỳ duyên cháy bốn mùa sương khói Gồng gánh bao giờ .. Mà nằng nặc muốn buông trôi.
|
|
SĨ ĐOAN
-
Số bài
:
6301
- Điểm: 16
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.01.2008
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
11.03.2009 10:21:15
BUÔNG TRÔI Buông trôi- mọi thứ buông trôi... Chân trời mơ ước xa xôi ngàn trùng. Còn đâu kết nối duyên chung Còn chăng hai chữ thường dùng- buông trôi. Buồn thay em mãi xa tôi Hoa thời héo rũ, cỏ thời sum sê... Tan rồi giây phút say mê Đọng tồn bao nỗi ê chề đắng cay!!! -sd- Xin được giao lưu cùng bạn.
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!
|
|
SĨ ĐOAN
-
Số bài
:
6301
- Điểm: 16
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.01.2008
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
11.03.2009 18:52:41
Chờ người dưới mưa Anh đã hẹn chiều nay anh đến Để em buồn đứng đợi bên hiên Anh đâu rồi mưa cứ triền miên Em ngóng đợi nhìn mưa nhung nhớ ! Như Hằng Lỗi hẹn, lần đầu anh lỗi hẹn Mưa chiều, bất chợt cơn mưa chiều Gió se se lạnh gió đìu hiu... Em hãy nhìn xem anh đến rồi!!! -sd- Ta nhìn một ngưòi hẹn một người Họ đến tìm nhau dưới mưa rơi Bỗng dưng như thể trời đất ấm Mây gió và ta cũng mỉm cười. ____ Chúc Vui! Thì ra bạn ở gần đây Trú mưa thì phải, tan mây lâu rồi Đến bên, ta- bạn cùng ngồi Mượn nước thay rượu ta mời- kết giao! -sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2009 10:41:33 bởi SĨ ĐOAN >
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!
|
|
Quãng Nhẫn
-
Số bài
:
197
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.08.2007
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
13.03.2009 15:08:46
THƠ NGÀY HỘI CHỨNG TRĂNG TRÒN THƠ NGÀY HỘI CHỨNG TRĂNG TRÒN 1 Hôm nao tôi nhớ hôm này Ngày tôi nắm lấy bàn tay chính mình Lắc lắc thật sự chân thành Rằng nay mình phải tuyệt tình bang giao . Mai sau nữa, nhớ hôm nao Tôi rất kính cẩn cúi chào chính tôi Chào tôi da dẻ đồi mồi Tóc phơ sợi bạc đứng ngồi trượng phu . Bây giờ chưa nhớ bây giờ Nên đành tạm bợ ngu ngơ với Nàng Bởi vì thậm tuyệt cao sang Là nơi cái Nhớ giữa ngàn cái Quên. 12.03.06 THƠ NGÀY HỘI CHỨNG TRĂNG TRÒN 2 thuannghia Xin đừng theo tôi ơi cô gái nhỏ Tôi là tên bịp vừa mới hoàn lương Hãy bước xa xa thêm vài bước nữa Kẻo tôi đây lại nỗi chứng bất thường . Đừng nhìn tôi với đôi mắt ngấu nghiến Bời tâm tôi rất dễ mọc răng nanh Đừng đẩy đưa với tôi vài câu chuyện Tôi là tôi không muốn chuyện đã đành . Thì cứ vậy mình đừng quen biết nhé Em đường em, mặc tôi cứ loanh quanh Em đi rồi , để tôi còn nuốt lệ Nhìn dấu chân khao khát dáng khuynh thành . Đừng quay lại và mắt nhìn âu yếm Tôi là tôi rất khó để chối từ Với nuột nà, không thể nào dấu diếm Tôi là tôi rất khó để vô tư . Thì cứ thế , cứ cất lời thóa mạ Tôi thà rằng làm một kẻ ngu ngơ Còn hơn cả suốt cuộc đời đày đọa Trong trập trùng day dứt phía đợi chờ. . 13.03.09 THƠ NGÀY HỘI CHỨNG TRĂNG TRÒN 3 thuannghia Tiếc chi một tý ngọt lành Mà sao phải cứ đành hanh nỏ mồm Tuy rằng có chút bờm xơm Cũng vì hơn hớn cội nguồn khơi ra Cun củn thế còn xẻ tà Phổng phao trể trụt vòm ngà phây phây . Để anh an ủi bàn tay Vì mắt nên khổ thân mày tay ơi . Biết rằng muôn sự ở đời Nông sâu, chắc lép tùy lời đẩy đưa . Khôn khôn dại dại cò cưa Anh vay đạo mạo rồi lùa sang Em. 13.03.09 THƠ NGÀY HỘI CHỨNG TRĂNG TRÒN 4 thuannghia Anh bỏ vào cối xay ý tưởng một bụm trăng mới hứng được hồi đêm. Cái hạt trắng là rằm Cái hạt trắng là em Cái hạt vẫn còn nguyên, đó là nỗi nhớ! Cái lùng bùng như cám, như đầu mày vụn vỡ Chính là Anh Chính là Anh trộn mình vào cái máng xuân xanh... . Thơ đang mùa thổi vỗ. 13.03.09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2009 15:11:13 bởi Quãng Nhẫn >
Dựng trai dàn hơ hóng mảnh Kinh đau Tiếng mõ ưng ức dằn tâm vỗ dội Nén...tuỳ duyên cháy bốn mùa sương khói Gồng gánh bao giờ .. Mà nằng nặc muốn buông trôi.
|
|
Mỹ Trinh
-
Số bài
:
2235
- Điểm: 4
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.07.2007
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
14.03.2009 04:24:16
Mỹ Trinh họa thơ cho vui chút, mong anh không phiền hén Quảng Nhẫn. THƠ NGÀY HỘI CHỨNG TRĂNG MÒN 1 Thơ ngày hội chứng trăng mòn Ngật ngầy tay chóng ba ton lừ đừ Nhớ sao cõi mộng thực hư Bang giao lần cuối cũng nhừ con tim ! Hôm nào hôm nữa về tìm Dấu xưa lỏm chỏm nỗi niềm quạnh hiu Hôm nào lận đận chắt chiu Lom khom nhặt lại mấy điều Thương Tâm ! Mai sao mai nữa hết rằm Khuyết sâu con mắt mà ngâm thơ hồng Khòm lưng nhặt mấy tang bồng Hay ra đã nợ trần hồng một phen Bây giờ đêm cũng chong đèn Run run tay bút luyện rèn thanh xuân Quên ngàn lần nhớ một lần Con tim đứng lại tần ngần... hỏi đâu ? THƠ NGÀY HỘI CHỨNG TRĂNG MÒN 2 Này anh tên bịp mới vừa cải thiện Dấu trăng xưa mòn lối nhỏ tiểu thư Có bài thơ nằm ôm gối tương tư Và đôi lúc thơ thành con ngựa chứng Đừng nhìn em cũng đừng lúng túng Cô nhỏ chai lì rèn bởi trượng phu Có thi hứng cô hát khúc tình thu Khi buồn ngủ thắp tình mù khép cửa! Cứ vậy đi cho tàn tro khơi lửa Bập bùng đêm sưởi sương khói mùa đông Đường trăng mòn lối về đã thuộc lòng Đành là thế hay không đành... là thế Biết cái tật người hiền lương vừa kể Chối làm sao và Từ ở chổ nào ? Cuối cùng rồi cái phận cũng lao đao Ôm gối ngủ thì thào kêu : Cô nhỏ ? Kệ đi mà... thế thì như thế đó Bầu rượu túi thơ tìm dấu trăng mòn Ta ngu ngơ theo trăng nát vết son Người lẫn thẫn bên lối mòn thả chữ... THƠ NGÀY HỘI CHỨNG TRĂNG MÒN 3 Tròn tròn nay đã hao mòn Trăng lên trăng xuống hỏi còn trăng không ? Long đong con chữ đi rong Đi lên đi xuống con còng gió vô Vô đây mới thấy ta khờ Phây phây chảy mực làm thơ với người ! Hai bàn tay ngón cộng mười Nó nhảy nó múa cho đời vui hơn Được làm thơ đã cảm ơn Dở hơi bong bóng cây đờn đứt dây Thế mà thơ cũng phây phây Cò cưa kẽo kẹt thơ đầy mùa trăng THƠ NGÀY HỘI CHỨNG TRĂNG MÒN 4 Em lấy vào nhà giọt suy tư của đêm hong thành giọt nắng của ngày Giọt suy tư là em Giọt nắng đêm là em Hòa vào nhau hay tách rời ra vẫn là muôn hạt nhớ Anh đưa tay hứng trọn bao điều vụn vỡ Chính là anh Chính là anh mãi còn gieo thương nhớ lối trăng mòn... Mỹ Trinh
|
|
ThanhThanhKhiet
-
Số bài
:
8078
- Điểm: 10
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 27.02.2008
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
16.03.2009 11:08:09
quote: Sức sáng tạo của Đệ dữ dội hỉ. Dù là để trang trải, tâm sự và giao lưu đi nữa. Đệ cũng nên có những đột phá, đổi mới cả về trong ý tưởng cũng như thi ngữ. Không nên chỉ quẩn quanh, trong những phạm vi mà Thơ không thể kết tinh ý niệm và thăng hoa cùng với bầu trời thi ca được. Hồi kỳ đầu Thơ của Đệ có sức sáng tạo, gây được ấn tượng mạnh trong lòng người đọc. Còn bây giờ như chùng lại, gò bó, gượng gạo, và có nhiều bài thiếu cảm xúc. ví dụ như bài trích này. Thi tứ ở đâu. Thi cảnh ở đâu. Ý tưởng ở đâu?. Đệ có thể giận và không đồng tình với Huynh. Nhưng Huynh vẫn cứ nói. Vì không muốn Đệ quên lãng mất một hồn thơ cần có độ kết tinh để phát tiết trong thời kỳ đáng lý ra đã rộ chín nhưng vần thơ để đời. Thân Mến! Quảng Nhẫn Lê Thuận Nghĩa TTK thật sự súc động với những góp ý chân thành của T.N.Thực lòng TTK chưa bao giờ nghĩ đến từ :phát tiết " hay "để đời" ,chỉ rong chơi với bạn bè là chính ,và cũng để giết thời gian nữa. Những dòng góp ý của T.N. như một sự thức tỉnh cho TTK ,nhưng vì cảm nhận thơ của TTK còn quá thấp nên cũng thật khó TN ạ. Xin cám ơn và mong nhận được nhiều những lời góp ý Thói quen Gió buồn kết bạn với liêu trai Đêm đêm thiêm thiếp giấc ngủ dài Nắng về gõ cửa lòng trắc ẩn Vui buồn lời gọi vẫn khoan thai Thói quen ngu dại đã sinh lười Thức rồi không chịu nhìn trời đất Nhắm nghiền hai mắt trước nắng mai Liêu trai còn đọng giấc mơ hoài… T.T.K.16.3.2009
|
|
Quãng Nhẫn
-
Số bài
:
197
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.08.2007
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
05.05.2009 20:22:26
THƯƠNG CUỐI MÙA NHAU BÔNG CẢI BAY Chật một mùa say ưng ức mây Nắng len không nổi đẫm mưa đầy Vắng phượng đỏ, nhành phong ứa đỏ Thiếu tiếng ve vốc hạ hụt lòng tay . Lỏng lẻo lời yêu ngày biếng chín Mơ hồ mắt mẻ vạt chiều cay Cu cườm dạo nọ nay bặt nín Ai vỗ vào vai ngỡ tiếng chày . Vén mé hoàng hôn tìm mái bạn Nhặm vết buồn hiu vương cỏ may Ta đứng bên này nhìn tả ngạn Thương cuối mùa nhau bông cải bay . Ngắt ở vườn xưa ngọn lá mong Gói đùm rách nhớ mãi long đong Xin hỏi, qua hết thời lửa cháy Mình có tìm nhau nữa hay không? . Xin hỏi, chỉ tàn tro ấy vậy Lạnh bàn tay... ...còn muốn nắm hay không?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2009 18:23:10 bởi Quãng Nhẫn >
Dựng trai dàn hơ hóng mảnh Kinh đau Tiếng mõ ưng ức dằn tâm vỗ dội Nén...tuỳ duyên cháy bốn mùa sương khói Gồng gánh bao giờ .. Mà nằng nặc muốn buông trôi.
|
|
Mỹ Trinh
-
Số bài
:
2235
- Điểm: 4
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.07.2007
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
06.05.2009 06:03:28
Lâu quá mới thấy Quãng Nhẫn trở lại làm thơ Hạt bông cải vàng Bông cải cuối mùa bông cải già Chờ gieo hạt nở những ngày xa Tình người khi đã gieo mầm hạt Cái thuở luyến thương trẩy mặn mà Cũng như mưa nắng gió thấp cao Cũng như mùa phượng đỏ thắm màu Thu về phai sắc hoa câm nín Cỏ úa nhìn Đông chớm nghẹn ngào Bông cải vàng bay mùa chia ly Hạt mầm rớt xuống một xuân thì Hạt nhớ trong tim buồn âm ỉ Tìm nhau tìm mãi những mùa đi Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2009 07:15:56 bởi Mỹ Trinh >
|
|
Quãng Nhẫn
-
Số bài
:
197
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.08.2007
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
09.05.2009 18:18:27
CHÔM CHỈA CÁI BẮT TAY Thì chôm chỉa cái cầm tay Của đôi tình nhân rất trẻ đang đi trên phố Ta dắt mặt trời đi chơi Ghét mưa làm ướt cả mùa rất hạ Lá run dưới giọt tóe cười Lá chưa cần nắng đâu Thì thôi! Chôm chỉa cái cầm tay dắt mặt trời đi chơi . Thì chôm chỉa cái hôn lúc tối Của đôi tình nhân dạo gót qua cầu Ta hôn lên tán hoa cây óc chó Hôm qua rụng một nửa Rụng xuống đường Rụng dưới chân người dẫm nát hết còn đâu Ta hôn lên tán hoa cây óc chó Hôn lên một nửa đời còn sót lại trong nhau . Thì chôm chỉa cái lời yêu rất chi là nũng nịu Của cô gái nói với chàng trai trong công viên Để gió là em Cũng rất chi là hiền Gió dìu dịu gió nói Gió nói như em nói Cũng rất chi là thần tiên . Thì chôm chỉa cái hỉ hả nói cười Của mấy người bạn gặp nhau bên két bia buổi tối Ta cũng khoác vai Cũng hỉ hả nói cười Với một ngày mệt mỏi . Một ngày trôi Một đời trôi Ngữa mặt nhìn mây Biết chôm chỉa chổ nào đây Một cái bắt tay! 07.05.09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2009 18:19:37 bởi Quãng Nhẫn >
Dựng trai dàn hơ hóng mảnh Kinh đau Tiếng mõ ưng ức dằn tâm vỗ dội Nén...tuỳ duyên cháy bốn mùa sương khói Gồng gánh bao giờ .. Mà nằng nặc muốn buông trôi.
|
|
Quãng Nhẫn
-
Số bài
:
197
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.08.2007
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
09.05.2009 18:21:23
Trích đoạn: Mỹ Trinh Lâu quá mới thấy Quãng Nhẫn trở lại làm thơ Hạt bông cải vàng Bông cải cuối mùa bông cải già Chờ gieo hạt nở những ngày xa Tình người khi đã gieo mầm hạt Cái thuở luyến thương trẩy mặn mà Cũng như mưa nắng gió thấp cao Cũng như mùa phượng đỏ thắm màu Thu về phai sắc hoa câm nín Cỏ úa nhìn Đông chớm nghẹn ngào Bông cải vàng bay mùa chia ly Hạt mầm rớt xuống một xuân thì Hạt nhớ trong tim buồn âm ỉ Tìm nhau tìm mãi những mùa đi Mỹ Trinh Rất cảm ơn bài thơ họa của Mỹ Trinh. Rất hân hạnh được đón bạn ghé thăm thường xuyên. Chúc bạn một cuối tuần vui và an lành Thuận Nghĩa
Dựng trai dàn hơ hóng mảnh Kinh đau Tiếng mõ ưng ức dằn tâm vỗ dội Nén...tuỳ duyên cháy bốn mùa sương khói Gồng gánh bao giờ .. Mà nằng nặc muốn buông trôi.
|
|
Quãng Nhẫn
-
Số bài
:
197
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.08.2007
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
09.05.2009 22:14:45
NỐC GIỌT BUỒN TRÚ NGỤ Nỏ chết ai đâu mình dốc hũ gió trời Nốc hớp hớp nồng nắng non đầu hạ Cũng ngã nghiêng chân chiêu tìm lạ Khơ khơ cười diễu mặt lá quen quen . Nỏ chết ai đâu gió đẫm mùi men Cũng để đủ gắp chiều mấy đũa Hênh hểnh mây lật lật vạt lụa Vít đùi trời hơ hớ ghểnh hoàng hôn. . Nỏ chết ai đâu ghé biển cháp cái hôn Vất vưởng gác tay trần lên ngực sóng Tạo hóa đó cả một trời lồng lộng Xiết vào lòng gọn vô tận trùng dương. . Nỏ chết ai đâu vắt kiệt tiếng cu cườm Cho giọt nhểu đôi hạt buồn xứ sở Ta nốc gió, nốc cạn ngày trú ngụ Để quên em là đỉnh ngự của mùa say. . 29.04.09
Dựng trai dàn hơ hóng mảnh Kinh đau Tiếng mõ ưng ức dằn tâm vỗ dội Nén...tuỳ duyên cháy bốn mùa sương khói Gồng gánh bao giờ .. Mà nằng nặc muốn buông trôi.
|
|
Quãng Nhẫn
-
Số bài
:
197
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.08.2007
|
RE: BUÔNG TRÔI
-
16.05.2009 12:30:49
CỬA SỔ NHÀ HƯỚNG PHỐ người đàn bà mở toang đón gió người đàn ông khép chặt tránh tiếng ồn bà cụ khép hờ ngắm luống hoa đầu ngõ cô gái vén rèm ngồi bên ô cửa soi gương tỉa lông mày và có một ô chẳng mở bao giờ . của sổ nhà năm tầng hướng phố giống nhau từng mi li cũng giống nhau buổi sáng, buổi trưa, buổi chiều, buổi tối giống hướng mặt trời chiếu rọi giống hướng trăng soi cũng một luồng gió thổi cũng dưới bóng nhà thờ. Chuông rơi nhưng khép mở ra năm ngã đời người. . cũng như anh và tôi cũng như tôi và em có thể cùng cảnh ngộ cùng một nơi Trú Ngụ nhưng đâu cùng mở cửa về một hướng thân quen . anh có thể đạp ý tưởng của tôi xuống dưới bùn đen và tôi có thể ném ý tưởng của anh vào sọt rác (mặc dầu có thể làm khác) nhưng không thể có một qui luật nào trói buộc hướng con đường tìm chân lý cho trái tim không thể có một khuôn vàng thước ngọc để cân đo đong đếm cõi Yên Bình . (và cánh của Em là cánh cửa của người Đàn Bà hay của người Đàn Ông hay cánh cửa không mở bao giờ, dù là bình minh là hoàng hôn hay buổi tối tôi như con đường hướng phố mệt mỏi là con đường chờ đợi một cánh cửa mở ra hướng mình dù từ một ô cửa lặng im) 13.05.09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2009 12:32:13 bởi Quãng Nhẫn >
Dựng trai dàn hơ hóng mảnh Kinh đau Tiếng mõ ưng ức dằn tâm vỗ dội Nén...tuỳ duyên cháy bốn mùa sương khói Gồng gánh bao giờ .. Mà nằng nặc muốn buông trôi.
|
|