Tình Mãi Còn Vương !!!
Tôi khóc mà chi lệ cạn rồi
Đêm tàn trăng khuyết ánh sao rơi
Đàn thương ngân tiếng chim ngừng hót
Lời nhớ lời thương nghẹn tim tôi
* * *
Ai trả cho tôi mãnh trăng đầy
Tình xưa hoa tím vẫn còn đây
Nguyệt cầm ngân khúc sầu ai oán
Biển vắng tình xa... trăng ngủ say
jacaranda
NGẨNG CAO
Cứ để dòng châu cuốn nỗi sầu
Tan theo con nước lướt qua cầu.
Bi thương, hận tủi...vùi chôn sạch
Ảo não, đau buồn... nén thật sâu.
Kiếp sống nhìn xa xem vạn vật...
Đời người trông rộng thấy nghìn khâu...
Nhân tình thế thái nhiều thay đổi
Lưng thẳng đầu cao...đẹp mộng lầu!
-sd-
Hy Vọng
Vương vấn làm chi để chuốc sầu
Rủi may có lẽ chuyện cơ cầu
Đời là những chuỗi đau gai góc
Ta đã bao lần nhức buốt sâu
Oằn oại in hằn thương vụn nát
Ngọt ngào ghi vết nhớ vá khâu
Trần gian đâu phải hoài giông tố
Có lúc trăng lên...bóng nguyệt lầu.
-LHM-