Trích đoạn: Cô Bé yuri
Nợ Trần
ân tình nhân thế vốn là đau
nên tôi cũng chẳng dám cơ cầu
mang kiếp nợ duyên tôi phải trả
cho trọn cuộc đời lắm bễ dâu
cũng là con gái trốn gian truân
nên những khổ đau của duyên trần
vẫn phải ít nhiều đeo mang lấy
theo đời trả nợ mấy phần xuân
nhưng mà ngang trái chẳng cần gieo
lại cứ tốt tươi tựa như bèo
làm mối tình duyên ai rạng vở
thêm buồn nhân thế vốn gieo neo
NỮ NHI DUYÊN SỐ
Thế nhân mấy kiếp mục rữa rồi
Ân tình cả nghĩ cũng ít thôi
Để cho khổ ải đừng thêm nặng
Vương vấn trầm thăng những luân hồi
Người mang nợ số người nên trả
Cho hồn thanh thản khỏa buồn xa
Sầu đau thôi nhé còn hư ảo
Và đọng lại tim những mượt mà
Ngang trái, bể dâu xin trả lại
Trở về chốn cũ những hồng phai
Ưu phiền rũ bỏ như mây gió
Người kéo yêu thương những dặc dài
Gian truân sẽ lại được đắp đền
Phận trời là gái sẽ được nên
Xuân thì đâu lỡ tàn hương sắc
Mà sẽ đượm duyên thắm lâu bền!
HuongTuyet274
Có khi nào trên đường đời mệt mỏi
Cần nghỉ ngơi đôi chút cạnh dòng sông
Em hãy đến tìm tôi nơi bến đợi
Tán đa tôi bóng mát vốn quen dừng!