THÁNG MƯỜI...
Tự tặng cho mình, em sinh vào tháng Mười!
Tháng Mười cho anh vần thơ
Cho giọt nắng quánh lòng như mật
Cho ngọn gió heo may se lòng chân thật
Biết nhuộm vàng khóm Cúc bên hiên...
Tháng Mười về anh lại nhớ...nhớ hơn
Nhớ ngày ấy cánh diều no gió
Căng tròn âm thanh hòa cùng nhịp thở
Của mênh mông triền đê nhỏ ven sông!
Tháng Mười về em có biết không
Vì ngày ấy có anh trên đời trong giông tố
Cho anh biết thế nào là nỗi nhớ
Dẫu có lần làm anh đau buốt tê lòng
Anh đứng lên sống thế giữa mênh mông
Có chiếc cầu tre và hương cau thoang thoảng
Có tiếng gáy của gà vào ban sáng
Có tiếng ru hời... câu hát phía cuối sông !
Không biết bây giờ em có hiểu anh không?
Anh chưa một lần được làm sinh nhật
Chưa bao giờ hiểu anh cái gì còn mất
Vì có bao giờ ngồi lại nhớ nông sâu!
Tháng Mười yêu thương bắc những nhịp cầu
Se sắt một đời tháng Mười im lặng thế
Tháng Mười của anh còn lại câu chuyện kể
Tiếng khóc oa oa... Tháng anh được chào đời!
Lặng lẽ bờ tre triền sông gió thổi
Nhẹ trao cho anh bổi hổi tuổi căng đầy !
14/10/2008
xuantraArq!