GIỮ TÂM VUI DÙ ĐANG CÀI HOA HỒNG TRẮNG
Má ơi.
Năm nay lễ Vu Lan mùa báo hiếu
Con đi lễ chùa lòng dạ ngổn ngang
Không như mọi năm gần lễ rộn ràng
Con giặt áo tràng lam chưa khô vội ủi
Cài bông hồng đỏ vừa mừng vừa tủi
Con mừng vì còn Má ở thế gian
Mừng vì thời gian trôi dẫu vội vàng
Vẫn chưa cướp Má của con đi được
Gần trăm tuổi con đau lòng biết trước
Đếm tuổi thọ từng ngày sợ lúc Má xa
Quỳ trước Đức Quan Âm lệ nhạt nhòa
Cầu Ngài thương, ban Má con sức khỏe
Nhành dương liễu, nước cam lồ lặng lẽ
Tưới ban xuống trần Má được bình an
Vậy mà chỉ mới mấy mùa thu sang
Má của con về vui cực lạc quốc
Nay lễ chùa nhang tàn theo tiếng nấc
Miệng lâm râm hết biết khấn điều chi
Trước Đức Quan Âm chẳng nói được câu gì
Nhịp tim co thắt song hành theo nước mắt
Người người lạy con cứ quỳ cuối mặt
Mất Má rồi tâm trí hóa ngu ngơ
Gần bảy mươi tuổi mà chẳng khác trẻ thơ
Mới biết mồ côi mẹ ở tuổi nào cũng khổ
Biết Phật pháp mỗi người mang nghiệp số.
Mãn căn phần ắc vĩnh viễn đi xa
Nhưng mà sao đã sáu mươi ngày qua
Nghĩ về Má con vẫn còn hốt hoảng
Con tự nhũ cố quên giữ lòng thanh thản
Má con đã yên lòng vui xếp hành trang
Má con sẽ đau khi con khổ vô vàng
Chốn vĩnh hằng Má làm sao an tâm được
Má ơi, hiểu Phật pháp niềm đau con gắng vượt
Giữ tâm vui dù mỗi năm hoa hồng trắng được cài
Để ngực Má và ngực con ấm mãi
Má hãy vui hoài nơi chốn vĩnh hằng say…...
Vu Lan 2016 Bính Thân
15 -07 âm Lịch
Nhật Quỳnh
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2019 23:37:10 bởi Ct.Ly >