Đông về em lạnh lắm không ?..
Đêm khuya giá rét cô phòng lạnh tanh
Nhà tranh trống vắng thiếu anh
Em còn đang tuổi xuân xanh phải chờ
Ra vào chiếc bóng bơ vơ
Nhớ lời ước hẹn...thẩn thờ đợi mong
Thôi thì em hãy sang sông
Anh không về nửa...ngóng trông làm gì
Một lần khóc tiễn anh đi
Xem như là buổi biệt ly cuối cùng
Duyên nợ chẳng được sống chung
Xe hoa chờ sẳn ngại ngùng mà chi
Em hãy cất bước vu quy
Đời anh giờ chẳng còn gì nửa đâu
Còn chăng là chuổi ngày sầu
Nhìn em áo cưới qua cầu...anh vui
Biết rằng thương tiếc ngậm ngùi
Nhớ em mượn rượu ngủ vùi trong say...
-NS-
Biết em mong nhớ đêm ngày
Xin anh đừng phụ thảo ngay tấm lòng
Một ngày thắt thỏm ngóng trông
Một năm phận bạc má hồng anh ơi
Em đâu có tiếc cuộc đời
Mà em chỉ sợ đầy vơi tủi buồn
Sợ trời kia vẫn mưa tuôn
Sợ anh quên hẹn cho buồn tình em
Trời Đông rơi rụng bên thềm
Lòng em vắng lạnh những đêm cô phòng
Em buồn chẳng muốn sang sông
Anh không về nữa đêm đông lạnh lùng
Duyên nợ phải duyên nợ chung
Anh không về nữa nhớ nhung vẫn còn
Nhớ em mượn rượu héo hon
Nhớ anh em vẫn sắt son đợi chờ
Đừng làm lạc điệu vần thơ
Đừng làm em kẻ mãi chờ đợi anh........
Thuỵ Du