Trăm Năm chỉ có một lần
Buâng khuâng chợt đến nao lòng
Hương xưa tình củ lưu dòng nước trôi
Một thời dĩ vãng nhịp đôi
Trái tim tình ái ngọt môi mộng đời
Phải chăng duyên phận đổi đời
Nắng hồng ấm áp đông ngời tuyết đông
Gánh tình gói mộng chữa xong
Tơ duyên nghiệt ngã nợ không trở về
Để trăng hờ hững lê thê
Đèn soi chiếc bóng bên lề vắng ai
Nỗi buồn vụn vỡ đó đây
Đìu hiu lá rụng hàng cây lạnh lùng
Âm thâm nỗi nhớ thương cùng
Từ trong tiềm thức mãi vùng vẩy khơi
Ru tình chất ngất đầy vơi
Niềm vui chợt mất dạ rơi chín tầng
Trăm năm duyên nợ một lần
Ngàn năm tượng đá mộng gần biết bao
Vì sao ai nỡ xa nhau
Đế ta sầu nhớ tim chao một đời
Cá Mặn