Trích đoạn: Ngô Như Quỳnh
Nỗi lòng..........
Dấu những giọt nước mắt vào tim
Em sống như một mầm hoang dại
Nhức nhối những đêm quằn quại
Lặng lẽ buồn em đốt nến trong đêm
Chén rượu cay liệu có thể say mèm
Quên quá khứ để sống cho hiện tại
Chén ngà say mà thấy mình tỉnh mãi
Hiện thực phũ phàng - anh đã mãi xa em
Em biết làm gì - để anh mãi bên em?
Cùng ngắm sao trởi, chia hoàng hôn chút sắc
Cho lối về sắc hoa mãi rực
Thoáng chút hương buồn, lối nhỏ ướp hoàng lan
Nay em về cơn mưa đổ lối quen
Một mình em trong đêm - lặng thầm - em khóc
Em biết mình đã lặng thầm chịu đựng
Mà vẫn thấy mình rét mướt - một mình - đơn côi????!!!!!!!!!
HÃY CỞI BỎ LÒNG ĐI!
Em biết không đừng cố nén trong lòng
Những nỗi quặn đau những âm thầm xa xót
Đừng cất giấu cõi tâm linh nhỏ giọt
Đang chợt vỡ òa bởi cay đắng...tình yêu
Em biết không trong hoang lạnh cô liêu
Em vẫn bình yên vẫn còn nhiều hy vọng
Những tri âm, bạn bè....biết bao người mong ngóng
Tin tưởng con đường và hạnh phúc em đi
Hãy vứt đi em, vứt ngây dại sầu bi
Tình có đớn đau hay dối lừa man trá
Cuộc sống này dù xót xa nghiệt ngã
Hãy cởi bỏ lòng cho phai nhạt nhòa thêm
Nếu có đớn đau hay quằn quại mỗi đêm
Nếu có tổn thương hay vương buồn tiềm thức
Thì em ơi quá khứ đang rất thực
Tạo nghiệp và nền cho hạnh phúc tương lai
Giọt nước mắt kia em ạ tựa mỉa mai
Cho khối lòng đau đang dần hồi lay tỉnh
Ngọn nến vươn trong màn đêm mù mịt
Nâng chén nhạt sầu em tìm lại đức tin
Một đức tin trong hạnh phúc say tình
Trong những vấn vương trong men nồng chếnh choáng
Quá khứ sẽ là mùi hương thoang thoảng
Nâng nhẹ cuộc đời nâng hy vọng cho em
Hiện thực đâu phủ phàng em hãy nhìn xem
Vẫn có tiếng cười vẫn an lành cuộc sống
Và yêu thương vẫn bao la trải rộng
Đâu phải kiếp này là cay đắng thê lương
Với người ta hãy như thể qua đường
Bởi lẽ yêu đâu mộng tan lòng xa cách
Và với em người ta như cõi lạnh
Nên hãy một lần...hãy hy vọng....mong manh
Ngắm hoàng hôn trong thoang thoảng...trời xanh
Muốn bắt vì sao, muốn vun tình vào đó
Nhưng đơn phương chỉ một mình em tỏ
Chẳng vẹn đôi lòng em có ngỏ....người ta
Thôi đành dồn tâm sự gửi đi xa
Gửi gió gửi mây hay gửi vào cây cỏ
Đừng chịu đựng trong đau thương vòm võ
Trong nỗi nhạt nhòa, trong nước mắt lặng câm
Em không đơn côi, em chỉ sống âm thầm
Chẳng chịu vững tin vào tâm mình...mạnh mẽ
Hãy thử đi thử một lần em nhé
Hạnh phúc ngập tràn phủi cay đắng rời xa
Rồi giận hờn ngây dại sẽ qua
Sẽ lại bình yên trong ngôi nhà hạnh phúc
Em sẽ thấy yêu thương này rất thực
Vì vậy đừng buồn hãy cởi bỏ lòng đi!