VÌ ĐÂU
Ta mải miết lo toan cuộc sống
Bước chân đi quên bóng bên mình
Khi lầm lủi khi nhìn dáo dác
Khi vui mừng khi bi đác khôn nguôi!
Lúc bay cao lúc ngược xuôi mọi ngả
Lúc sầu bi lúc hối hả hân hoan...
Ôi, cuộc sống lo toan...quằng nặng
Chưa nghỉ ngơi ngắm rặng tre làng
Chưa thông thả tắm làn gió mát
Mãi chơi vơi nắng rát tâm hồn
Mãi vương mang tuyết dồn kí ức
Đã bao niên thao thức canh tàn
Hơn nửa đời gió càn, mưa gỡ...
Trĩu vai gầy, nghẹt thở buồng tim
Nhịp cầu duyên nổi, chìm mấy độ
Hoài ước mơ mới rộ vội phai.
Sương cài tóc gió lay rét buốt
Gió bốn mùa lạnh suốt châu thân
Hơi sức tàn dừng chân ngẫm nghĩ...
Hít thật sâu... cung hỉ... chán chường!
Thở hắt mạnh...đời thường là thế(!)
Tủi phận mình chẳng kế mưu sâu(!)
-SD-
BUÔNG
Buông anh nhé nước dòng sông chảy
Một đời người rồi sẽ qua nhanh
Đâu vì đâu khi ta nằm xuống
Trả trần gian tay trắng đi về
Người đã đi đi vào thiên cổ
Nắm níu về vướng chuyện trần gian!
Xin cho người yên vui cõi ấy
Đâu vì đâu nặng nợ hồng trần
Buông anh nhé thả mây thả gió
Nhẹ nhàng bay về cõi thiên đàng
Đừng dồn ép căng phồng trí não
Kẻ ra đi lựng khựng không đành !
Người ở lại lưng chừng nghiệt ngả
Em bên anh dẫu đời bày biện
Cạn hay sâu vực thẳm đầy trời
Chi bằng ta một lòng thành thật
Tiếng con tim không thẹn với lòng
Lam Hồng Minh
Anh Sĩ Đoan... Cám ơn anh đã mang hoa đến bên nhà Hồng Minh trong lúc em vắng nhà, anh đừng buồn vì thơ của em chậm, em cũng như anh đó, cuộc sống bề bộn quá. Buông hết và vui đi anh nhé!