Vẩn vơ thư quán Nhân sơn ngồi tính sổ đời Tính qua tinh lại thấy lời yêu thương Ai dè là của Liên Hương Thôn nghèo lạc bước đoạn trường ai ơi Đường thi xướng hoa kinh mời Trần gia Hùng Mạnh rong chơi chổ nào Si Đoan đi hái trăng sao Hay là giửa những vì sao Vũ Quỳ Tình em đã phụ Thanh Huy Đường Thùng gánh mướn Ca li cho rồi Bui pham về lại quê tôi Bông lục bình cứ sụp trồi Biển Xanh Ghen hoài cái chị Thái Anh Cô Leo mãi mãi là anh nhất mà Lò đường có kẹo Nhuyển A Có cô chủ vưa tên là Cali sản xuất bán tận Paris Sương Anh đóng gói bao bì tình ê Bỏ thêm một chút đam mê Để mà dụ khị nhà quê đó mà Cá mặn uống nước thấy bà Hồn lang thang cõi ta bà viễn du Trăm điều suy nghỉ thụy du Vần thơ em biết trao ai lu nào Đỗ Hồng mặt đất khát khao Nguồn thơ suối Đỗ ào ào đào Nguyên Chùa mới sư phụ Trạc Tuyền Câu thơ chợt hiểu Thế Duyên bằng tình Thí chủ họ Nguyễn Gia Linh Đàn xưa khảy điệu tứ linh hài hòa Nguyet Anh trồng thơ ra hoa Hàn phong đem bán mua toa thuốc lười James jee cục tác mắc cười Tiểu an tập …nói năm mười pé an đâu đây tiếng nấc thương giang Nổi lòng viển xứ tâm can đứt rồi Nhỏ ra Giọt lệ đơn côi Lạc loài tìm tổ tối rồi chim bay Sao hôm ngơ ngẩn nhớ ai tình đầu tình cuối chảy dài tiền giang Nhật Hạ với mùa xuân sang sầu đau một kiếp ngông ngang dòng đời Sĩ Tuyên vui thú bên trời Dã quỳ Thanh Khiết nửa vời suối mơ Vào hạ kịp đón Trăng thơ Tình em Hửu Thịnh cứ mơ cho tròn Buồn vui áo trắng xưa còn Mùa thu nước mắt mỏi mòn trông ai dù trong cuộc sống thường ngày Dũng Trung cũng phải Trần ai đó mà Lê công đọc lái lông gà sợ nhất Mẹ đánh thiệt là Hổng Sang Tan vở ở xứ Hoàng An Ai ca điệp khúc thời gian…. lẻlòng Lầu mây trang chủ vi thong Chim chiều cánh mỏng bềnh bồng mà say gởi tình theo gió ngàn bay hoa quỳnh chợt nở đêm nay rồi tàn khù khờ cơn gió thổi sang nổi buồn tôi bán cho nàng kim ơi hoc trò thơ rớt thơ rơi tóc nâu đã viết hết lời cho ai mùa xuân nho nhỏ qua tay một tà lụa trắng trang đài đón đưa nguyên chi bến ấy ngày xưa Thiên thu một kiếp sầu ..chưa ai bằng…
Góc vườn hoang vắng trọng văn
Thơ tình hoa nở bằng lăng bên đồi
Hạnh lien hoa cỏ không ngồi
tới dòng suối ngọt thả trôi mộng vàng
Chuông gió ngày trở về ngang
Lạnh đông viển xứ mơ màng tơ duyên
Bầu trời lam nắng vừa xuyên
Thiên trang khóc một tình nghiêng ngã buồn
Gió đùa ngọn cỏ bên truông
kim giang gỏ nhẹ cái chuông tiếng lòng
chút gì để nhớ hay không?
Đã quên một cái tên Lòng nhật quang
Ông nghinh rồi lại ông ngang
Trăng tre một bó Nguyên mang về nhà
Trái tim có lẩn thi ca
Chút tâm tư đó thấy xa mà gần.
Cosiaus còn thiếu rất nhiều bạn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2010 07:14:12 bởi cosiaus >