Tỳ bà khúc
Tỳ bà văng vẳng bến Tầm Dưong
Xào xạc hoa lau ngã vệ đường
Bạn hửu nâng ly môi cạn đắng
Dòng sông đắm nguyệt ánh mờ sương
Tiếng ca theo sóng hờn thu dạ
Lòng cảm lần nơi phát khúc thương
Xin hỏi đàn nhân cho diện kiến
Vì sao cung oán quá thê lưong?
Lục Yêu rồi đến khúc Nghê Thường
Nửa mặt còn che nốt nhạc vương
Dây nhỏ niềm riêng chưa giãi cạn
Dây to sự tỏ đã cung tường
Hạt châu rãi xuống vành mâm ngọc
Ngọn suối reo vào thác nhiểu nhương
Nắn nhẹ bắt khoan rồi lại dạo
Chợt ngừng chợt vở tựa như sương
Tiểu nữ Hà Mô nghệ nhất phường
Ngũ Lăng nam tử ái cô nương
Vườn xuân rần rật mời ong bướm
Xe ngựa ồn ào đón nhụy hương
Sớm tối rồi qua ,nhan sắc kém
Đệ dì lại chết, rượu thưa nhường
An thân gá nghĩa cùng thương phú
Tham lợi thường hay đáo bốn phương
Tỳ bà mấy khúc ngậm ngùi vương
Gặp gỡ nơi đây há chuyện thường
Không nhạc không đàn nơi hẻo lánh
Tiếng trầm tiếng vọng bến Tầm Dương
Sông Bồn trúc mọc nhà im vắng
Vách núi quyên kêu vượn xót thương
Cất áo quan trường ly độc ẩm
Rượu quỳnh nâng chén cạn thu sương.
Cũng phải là duyên mới giửa đường
Lắng nghe tiếng nhạc tỏ can trường
Tỳ Bà Hành khúc ta dâng tặng
Tư Mã Giang Châu dạ vấn vương
Mấy kẻ sa sầm sầm nét mặt
Ai người nhỏ lệ lệ Tầm Dương
Lện dây nhộn nhịp xin nàng hãy
Tắm bến giang đầu với điệu thương.
Cosiaus 16/05/10
Phỏng từ Tỳ Bà Hành của Bach Cư Dị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2010 08:02:58 bởi so nang >