= MẸ =

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 31 đến 60 trên tổng số 108 bài trong đề mục
Tác giả Bài
hongsang
  • Số bài : 1508
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: = MẸ = - 15.06.2008 07:13:24
0
Thời  gian  được  ở  gần  Mẹ...ôi  ...ngắn  quá...ít  quá...Cũng  1  chiều  của  tháng  7. Mẹ  tôi  rưng  rưng  đưa  tay  từ  giã  chúng  tôi  nơi  Phi  Trường  Tân  Sơn  Nhất  của  năm  nào...Hình  ảnh  người  Mẹ  già  nua  70  tuổi  đưa  tay  lau  lệ...khóc  xa  con...hình  ảnh  của Mẹ  ngàn  đời  con  vẫn  giữ  mãi  trong  tim  Mẹ  ơi !  Mẹ  ơi  !...
 
Một  người  Mẹ  70  tuổi , mà  sống  hơn  30  năm  đời  góa  bụa...nuôi  8  đứa  con  mình  và  2  đứa  con  chồng ...một  Bà  Mẹ  tuyệt  vời  của  tôi...
 
Những  năm  tôi  còn  ở  quê  nhà...cuối  tuần  Mẹ  thường  ra  đầu  làng  đứng  chờ  tôi  trong  những  buổi  chiều  tàn . Với  vóc  dáng  thân  thương , mái  tóc  bạc  phơ  lùa  trong  gió  chiều , đưa  tay  che  mắt  và  nheo  nheo  nhìn  về  phía  trời  xa  chờ  tôi....xe  tôi  vừa  dừng  lại  Mẹ  hân  hoan  mừng  rỡ  lẫn  chút  lo  lắng  hỏi : 
- Sao  hôm  nay  con  dề  trễ  quá  dị ?  Mẹ cứ  sợ  con  bị  hư  xe  dọc  đường , đói  bụng  chưa ?  lúc  chiều  mấy  em  con  đi  ruộng  có bắt  được  mấy  con  cá  Tràu  , chúng  nướng  trui ...thui  con  dìa  lẹ  lẹ  ăn  cơm  kẽo  đói...
 
Ôi  !...nhớ  quá  những  bửa  cơm  đạm  bạc  đầy  tình  thương  đó  nhớ  quá  đi  thôi...
"Mẹ  ơi  !  nhớ  quá  làm  sao  được"
"Con  khóc  thâu  canh  cả  cuộc  đời"
 
Vào  cuối  năm  2000...trong  một  đêm  tuyết  đổ  nhiều...khoảng  3  giờ  sáng , em  gái  tôi  từ  Việt  Nam  gọi  sang  báo  rằng  Mẹ  tôi  đã ....ra  đi....thật  bất  ngờ....Mẹ  ra  đi  thật  nhẹ  nhàng....
 
Góc  cây  Dầu  nơi  đầu  làng  từ  nay  vắng  bóng  Mẹ  ngồi  chờ  đợi  đứa  con  gái  về  những   buổi  chiều...
 
Rồi  một  hôm  lữ  khách về
Dừng  chân  đứng  lại  chốn  quê  nghẹn  ngào
Mẹ  đà  khuất  bóng  ngàn  dâu
Biết  ai  lau  hộ  dòng  châu  tuôn  dòng...
 
Đau  như  cắt , nát  cõi  lòng
Nỗi  đau  mất  Mẹ  thật  không  lời  nào
Từ  nay  cho  đến  ngàn  sau
Trên  phần  mộ  Mẹ  hoa  cau  rụng  đầy...
 
Xứ  người  tuyết  trắng  bay  bay
Nhớ  ngày  giỗ  Mẹ  vào  ngày  cuối  năm
Nén  nhang  con  khấn  lâm  râm
Gục  đầu  con  khóc  âm  thầm  Mẹ  ơi !...
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2008 21:42:02 bởi hongsang >
Attached Image(s)
http://www.lehongsang.blogspot.com

Mời Đến Thăm Vườn Trầu



Giọt lệ tình yêu rưng chảy đó .
Ngàn năm có đổi được gì không ?
Hay chăng nước mắt chừng vơi cạn .
Mà cuộc tình duyên lịm giữa dòng .

hongsang
  • Số bài : 1508
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: = MẸ = - 15.06.2008 12:23:48
0


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/32818/67A0EB01DCA642FCB0A095B305CBA894.jpg[/image]
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2008 12:24:57 bởi hongsang >
Attached Image(s)
http://www.lehongsang.blogspot.com

Mời Đến Thăm Vườn Trầu



Giọt lệ tình yêu rưng chảy đó .
Ngàn năm có đổi được gì không ?
Hay chăng nước mắt chừng vơi cạn .
Mà cuộc tình duyên lịm giữa dòng .

hongsang
  • Số bài : 1508
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: = MẸ = - 22.06.2008 02:49:59
0
cha

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/32818/302AEDD3C0BF417C8F46D520287C6732.jpg[/image]
Attached Image(s)
http://www.lehongsang.blogspot.com

Mời Đến Thăm Vườn Trầu



Giọt lệ tình yêu rưng chảy đó .
Ngàn năm có đổi được gì không ?
Hay chăng nước mắt chừng vơi cạn .
Mà cuộc tình duyên lịm giữa dòng .

hongsang
  • Số bài : 1508
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: = MẸ = - 27.07.2008 00:28:32
0

Trích đoạn: Mac Nhan Son

MNS may mắn còn có mẹ, giờ đây cả hai tóc đều bạc  
          Xin gửi tặng HS bài thơ này.

      MẸ TÔI
 
Mẹ đã già con sắp già
Tóc mẹ bạc trắng con pha sương rồi
Mẹ con ôn chuyện xa xôi
Xoa đầu vuốt tóc như hồi còn thơ
Cuộc đời là một giấc mơ
Thời gian tàn phá có chờ ai đâu
Da mồi má hóp mắt sâu
Một đời cơ cực dãi dầu nắng mưa
Tảo tần đi sớm về trưa
Nuôi đàn con dại còn chưa nên người
Mất chồng độ tuổi ba mươi
Nhiều người đưa đón mẹ cười nhìn con
Một lòng một dạ sắc son
Đợi chờ khôn lớn cho con vào đời
Nào ngờ binh lửa khắp nơi
Chiến tranh cướp mất nữa đời của con
Xót xa lòng mẹ héo hon
Nhìn con bất hạnh mẹ còn đau hơn
Nhà tranh dột nát trống trơn
Mẹ ngồi hứng chịu từng cơn mưa vế
Thương mẹ lòng dạ tái tê
Làm con bất hiếu nặng nề mẹ ơi...
 
                -Nhân Sơn-

                      R



[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/32818/8CD0D4EA64214D51BE81AD565CF5683A.jpg[/image]
Attached Image(s)
http://www.lehongsang.blogspot.com

Mời Đến Thăm Vườn Trầu



Giọt lệ tình yêu rưng chảy đó .
Ngàn năm có đổi được gì không ?
Hay chăng nước mắt chừng vơi cạn .
Mà cuộc tình duyên lịm giữa dòng .

Nhân Sơn
  • Số bài : 2833
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.11.2007
  • Nơi: cõi mơ
RE: = MẸ = - 27.07.2008 09:52:53
0
           CẢM ƠN
 
Dù rằng chẳng được làm khách mời
Thỉnh thoảng đến nhà bạn thăm chơi
Bài thơ tôi gửi được dán ảnh
Cám ơn nhìều lắm... bạn xưa ơi...
 
Quê người gia đình bạn khỏe không ?
Kỷ niệm còn lưu giử trong lòng
Thời gian đã trở thành quá khứ
Tình xưa bạn cũ vẫn nhớ mong...
 
                -NS-
Cung kiếm xin nhường trang tuấn kiệt
Cầm thư góp trả nợ với đời

hongsang
  • Số bài : 1508
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: = MẸ = - 10.08.2008 01:19:24
0

Trích đoạn: Mac Nhan Son

           CẢM ƠN
 
Dù rằng chẳng được làm khách mời
Thỉnh thoảng đến nhà bạn thăm chơi
Bài thơ tôi gửi được dán ảnh
Cám ơn nhìều lắm... bạn xưa ơi...
 
Quê người gia đình bạn khỏe không ?
Kỷ niệm còn lưu giử trong lòng
Thời gian đã trở thành quá khứ
Tình xưa bạn cũ vẫn nhớ mong...
 
                -NS-

Thi  nhân  thanh  thoát  tâm  hồn
Dệt  vần  thơ  vút  tầng  không  mây  trời
Say  thơ  quên  hết  chuyện  đời
Say  thơ  quên  cả  kiếp  đời  lãng  du...
 
Vùng  này  trời  lắm  sương  mù
Chim  ngưng  tiếng  hót  lời  ru  xa  mờ 
Vói  tay  ôm  cả  trời  thơ
Nhìn  trong  vũ  trụ  ngây  khờ  phong  ba...
 
hongsang
 
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/32818/4D3275691D9E4ACF99111AD3FC024277.jpg[/image]
Attached Image(s)
http://www.lehongsang.blogspot.com

Mời Đến Thăm Vườn Trầu



Giọt lệ tình yêu rưng chảy đó .
Ngàn năm có đổi được gì không ?
Hay chăng nước mắt chừng vơi cạn .
Mà cuộc tình duyên lịm giữa dòng .

Nhân Sơn
  • Số bài : 2833
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.11.2007
  • Nơi: cõi mơ
RE: = MẸ = - 11.08.2008 18:26:10
0
Say thơ cho quên hết chuyện đời
Nhân tình thế thái lắm đầy vơi
Say thơ đắm chìm trong ảo tưởng
Ru hồn vùi mộng mị người ơi....

                -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2008 20:20:40 bởi Mac Nhan Son >
Cung kiếm xin nhường trang tuấn kiệt
Cầm thư góp trả nợ với đời

CTT
  • Số bài : 3778
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.09.2007
  • Nơi: Chân Trời
RE: = MẸ = - 17.08.2008 17:27:40
0

Trích đoạn: hongsang

Hoa  Hồng  Cho  Những  Ai  Không  Còn  Mẹ
Ngày  xưa  đến  mùa  Vu  Lan
Áo  trắng, hồng  đỏ  cài  ngang  ngực  này
Thướt  tha  theo  gió  tung  bay
Bước  dài  bước  ngắn  ban  mai  tới  Chùa.
..........
.....
Đến  Chùa  con  lại  thẩn  thờ
Nhìn  bông  hồng  trắng  con  mơ  Mẹ  về...
hongsang 

 
Hôm nay cũng đến Vu Lan
Cành hoa màu trắng lần tay Tím cài

Hồng trắng cài ngực Hồng Sang
Đang xen hồng trắng ..miên mang giọt sầu
Xa rồi ...Mẹ đã qua cầu ...
Vu lan đã đến ..còn đâu hiếu từ ..
Lòng thành chia sẽ bạn hiền ...
Hợp tan ,sinh tử ...ưu phiền thế đây ...
Chân Trời Tím .
Xin chia buồn với HS ...đời người sinh tử đều phải qua ...
Cài lên ngực áo HS một cành hồng trắng ..để tưởng nhớ về Mẹ nhé ...


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/40316/42B0AA3C650E43AB9A5E765337D06EAF.gif[/image]
Attached Image(s)

NgonGioDem
  • Số bài : 56
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.07.2008
  • Nơi: Dòng sông và những cánh đồng
RE: = MẸ = - 17.08.2008 17:59:03
0
Gió cũng xin gửi góp một bài thơ nhỏ viết về mẹ tham gia cùng với các anh chị trong toipc này! 
 
MẸ TÔI
 
Sinh ra chẳng phải nhà giàu
Cút côi từ thủa mái đầu còn xanh
Tuổi thơ mẹ quá nhọc nhằn
Khi vừa thiếu nữ... đã rành à... ơi...!  

 
 À... ơi... tiếng mẹ bên nôi
Bao năm con lớn lên rồi còn nghe
Tháng ngày theo những tiếng ve
Con thêm lớn, mẹ thêm phần tuổi cao

 
Tóc mây tuyết điểm như sao
Bờ mi sương đọng nhuốm vào trắng thêm
Vẫn nguyên một tiếng cười hiền
Mà theo năm tháng ưu phiền ẩn sâu.

 
Con vui chúng bạn những đâu
Làm ăn thua, được... nào đâu biết gì!
Mẹ trông từng bước con đi
Buồn vui theo cả những gì bên con... 

  
Mẹ ơi!
Hôm nay vừa chẵn năm tròn
Con rời đại học gót mòn mười năm
Danh chưa tới, lợi chẳng còn
Lộc tài như thể chán dòm tới con   

 
Mẹ cười xoa mái đầu con
"Ngheo lâu, giàu chóng. Trí còn đừng lo!"
Đừng lo mà mẹ vẫn lo
Hằn thêm nếp gấp... Lỗi này tại con.   

 
Mẹ ơi!
Cả đời sống trọn vì con
Mẹ mong giữ mãi bên con tiếng cười
Dù bao gian khó trên đời
Con luôn mãi giữ tiếng cười mẹ mong!
Ngọn Gió Đêm 17/8/2008

 
"Lưu thủy hạ sơn phi hữu ý
Bạch vân xuất tụ bản vô tâm"

hongsang
  • Số bài : 1508
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: = MẸ = - 06.09.2008 12:52:20
0
Chào  Chân  Trời  Tím  &  Ngongiodem , Cám  ơn  hai  bạn  tới  thăm  và  chia  xẻ [sm=rose1.gif][sm=rose1.gif]
 
hongsang
http://www.lehongsang.blogspot.com

Mời Đến Thăm Vườn Trầu



Giọt lệ tình yêu rưng chảy đó .
Ngàn năm có đổi được gì không ?
Hay chăng nước mắt chừng vơi cạn .
Mà cuộc tình duyên lịm giữa dòng .

hongsang
  • Số bài : 1508
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: = MẸ = - 23.02.2009 07:16:08
0
Nước  Mắt

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/32818/823C8D88D0BB434AA3ED6DDE601EEA2E.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2009 01:40:09 bởi hongsang >
Attached Image(s)
http://www.lehongsang.blogspot.com

Mời Đến Thăm Vườn Trầu



Giọt lệ tình yêu rưng chảy đó .
Ngàn năm có đổi được gì không ?
Hay chăng nước mắt chừng vơi cạn .
Mà cuộc tình duyên lịm giữa dòng .

hongsang
  • Số bài : 1508
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: = MẸ = - 20.06.2009 00:29:07
0
"Còn  Cha  còn  Mẹ  như  Tiên"
"Mất  Cha  mất  Mẹ  như  chim  lạc  đàn"


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/32818/1D19DC31DC4F4168AF8F29A95DC44532.jpg[/image]
Attached Image(s)
http://www.lehongsang.blogspot.com

Mời Đến Thăm Vườn Trầu



Giọt lệ tình yêu rưng chảy đó .
Ngàn năm có đổi được gì không ?
Hay chăng nước mắt chừng vơi cạn .
Mà cuộc tình duyên lịm giữa dòng .

hoangthi.
  • Số bài : 759
  • Điểm: 8
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2006
RE: = MẸ = - 20.06.2009 02:49:01
0
Nhân ghé topic MẸ...chủ đề gợi nhớ. Hồng Sang cho phép Hoàng Thị gửi vào đây một bài thơ viết về -Mẹ _bài MẸ DỪA !Trích trong Những giây Phút Chạnh Lòng _


MẸ DỪA


Sáng nay con trở về nhà .
Con đường lối xóm trải ra bao tình !
Dừng chân trước cổng...lặng thinh !
Căn nhà với cả bóng hình MẸ yêu !

Cây dừa cao tuổi lêu nghêu !
Vết bom ngày ấy vẫn nhăn nheo còn !
Dừa trồng con thuở lên năm !
Giờ con tóc bạc, MẸ xa xăm rồi !
Trên cao, tàn toả che trời .
Trái quằn vây bám thân đời già nua !
Đời con, đời Mẹ,đời Dừa...
Chiến tranh xuyên suốt....nên chưa được nhàn !
MẸ DỪA tàn bọc trái non !
Quằn vai MẸ gánh đời con tới già !

Sáng nay con trở lại nhà .
Trông DỪA nhớ quá MẸ già ngày xưa
Cũng tần tảo với nắng mưa !
Thương con chẳng khác MẸ DỪA thương con !
MẸ DỪA thân lão vẫn còn .
Mà hình dáng MẸ đầu non khuất rồi !
BƠ vơ...CON tận góc trời !

Hoàng Thị





ichnguyen
  • Số bài : 1109
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2009
RE: = MẸ = - 21.06.2009 20:31:38
0
HỒNG SANG ỚI! Ichnguyen thật vô tình.Hôm nay mới thấy trang thơ MẸ.IN thấy mình có lỗi với HS.xin Hồng Sang Thông cảm.Mình thành tâm cầu nguyện cho mẹ của HS sớm được siêu thóat.Cho mình tặng HS bài
       NHỚ  MẸ
Nhớ từ thuở con lên đường tiễn Mẹ
Về quê nghèo khi Mẹ phải lìa xa.
Vì chiến tranh đã dày xéo quê ta.
Mà con ,Mẹ đành ra đi viễn xứ
Ngồi im lặng để hướng về quá khứ.
Con mẹ hìền người lữ thứ trong đêm.
Đã bao lần để lạnh thấm vào tim.
Mà chỉ biết nhìn đêm bằng tiếng nấc.
Trên nẻo đường vẫn còn bao hành khấc.
Thì quê mình vẫn chồng chất thương đau.
Miệng nhủ thầm ngày tháng hảy qua mau.
cho con mẹ gặp nhau ngày trở lại.
Tấm thân trai chí tan bồng hồ hải.
Bao năm rồi vẫn dầu giải nắng sương
Nhận niềm đau hình ảnh ở quê hương.
Rồi đi mãi trên nẻo đường vô định
Nguyện cầu cho quê hương mình yên tịnh.
Mà hồi chuông cảnh tĩnh vẫn còn xa
thì mong gì trở lại với quê cha.
Nên lữ khách còn xa quê mãi mãi.,.
               IN
 
 
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/65422/6CECE0F53DC44478B71388C8959F3BB0.jpg[/image]
Attached Image(s)
chungmotvuontho
machanvi

hongsang
  • Số bài : 1508
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: = MẸ = - 22.06.2009 03:55:30
0
NGÀY LỄ TỪ PHỤ NGHĨ VỀ

NHỮNG NGƯỜI CHA CÔ ĐƠN



Trên một tờ báo điện tử, người ta đọc thấy một câu chuyện xúc cảm đầy nước mắt, tuy không hề nghe thấy một tiếng khóc. Một nhân viên người Việt còn trong giai đoạn tập sự tại một tỉnh trên miền Bắc xa khuất, nhận lời đến giúp một nhà hưu dưỡng hẻo lánh ít người thăm nom. Con đường đi vào căn nhà hưu dưỡng này quanh co và khúc khuỷu, chỉ có tiếng than van rền rĩ của rặng thông già âm u và cằn cỗi. Khi anh thanh niên này đến nơi và bắt tay vào việc, anh nhận ra có một ông già cứ ngồi trên xe lăn mà quay lưng vào trong, với một thái độ im lặng buồn bã. Anh đã đến gần và nhận ra đó là một người Việt Nam đã bước vào tuổi lão niên. Nhận ra anh là người Việt, ông già đó mừng rỡ lắm. Có lẽ không có sự mừng rỡ nào lớn hơn nữa, vì bao nhiêu năm, ông cụ không có dịp nói chuyện với ai. Cụ không rành tiếng Anh, mà chung quanh cả chục dặm cũng không có một người Việt nào lui tới. Sau khi hàn huyên và làm quen nhau, anh thanh niên hứa hẹn sẽ đến thăm cụ hoài. Anh đã giữ lời hứa trong một thời gian dài. Từ đó, anh mới biết tâm sự của cụ là một người cha đã hy sinh trọn cuộc đời cho một đứa con trai duy nhất.

Khi bà vợ đã khuất núi, cụ ở với đứa con trai và bao nhiêu thương yêu, cụ đã dành cho con hết cả. May mắn, cụ đã dựng được một cơ nghiệp đàng hoàng trên xứ Mỹ, có nhà đẹp, có xe tốt và có cả một tương lai thênh thang, hạnh phúc, không thiếu thốn điều chi. Hai cha con êm ấm sống chung với nhau cho đến khi cậu con trai đòi di chuyển đến thành phố lớn để theo đuổi việc học ở một trường danh tiếng hơn. Suy đi nghĩ lại mãi, cụ ông quyết định chiều ý con, mà bán hết cơ ngơi sự nghiệp của mình để đi theo cậu đến một nơi xa lạ. Ở đấy, vì không quen chỗ, cụ cứ phải từ từ tiêu dần tài sản dành dụm của mình cho sự học của cậu con mà không có cơ hội làm lại cuộc đời chi nữa, những mong cho con học thành tài là cụ vui sướng rồi. Điều cụ mong muốn đã đến. Sau nhiều năm học hành, cậu con ra trường, có việc làm tốt. Nhưng chỉ một thời gian ngắn, cậu đi theo tiếng gọi của con tim, bỏ cụ lại một mình, bỏ lại người cha hy sinh suốt đời cho con, bỏ lại bao kỷ niệm buồn vui giữa hai cha con, những ngày tháng xưa cũ đó. Cụ đau buốt tâm can. Nhất là tin tức của cậu dần dần biệt tăm. Quá đau khổ, cụ đã té ngã và bị liệt. Người ta đưa cụ vào nơi hẻo lánh này để chờ chết. Từ đó đến khi anh thanh niên tập sự kia gặp cụ, cũng đã mười năm…

Mười năm cô đơn, mười năm không có dịp nói tiếng quê hương, mười năm không thân nhân, thăm hỏi, mười năm đợi chờ trong tuyệt vọng... Mười năm hay mười thế kỷ?

Thời gian đằng đẵng trôi qua, mọi thứ hy vọng đã tàn lụi, cụ chỉ có một thèm khát duy nhất là một bát bún riêu nóng hổi. Chiều ý cụ, anh thanh niên kia đã lui cui tìm mọi cách để mang đến cho cụ một bát bún riêu theo như ý cụ mong muốn. Cụ đã vui mừng chầm chậm cho một tí mắm tôm vào tô bún, chầm chậm thưởng thức hương vị của bát bún riêu, như thưởng thức một phần đời người đang chết dở mà được sống lại.

Anh thanh niên không quen biết kia đã trở lại vài lần rồi vì công việc mới phải đi xa, nhưng anh hứa sẽ đến thăm cụ bất cứ khi nào tiện dịp. Rồi một ngày, anh nhận được tin báo của nhà hưu dưỡng: ông cụ đã qua đời, đúng ra là đã may mắn chấm dứt được cuộc sống đau khổ, buồn bã, cô đơn mà cụ đã phải gánh chịu nhọc nhằn trong nhiều năm qua. Thằng con trai của cụ, không biết lúc ấy ở đâu, nếu có vợ con, thì đứa bé cũng trên mười tuổi, và mỗi khi đến ngày Từ Phụ, chắc thằng con bất hiếu bất mục, vô ơn, khốn nạn ấy, lại nâng ly rượu đầy ắp, cười đùa vui vẻ khi nghe đứa bé nào đó chúc mừng “Happy Father Day, Dad!”

Hình ảnh người cha bất hạnh không phải là thiếu ở đâu đây. Hãy đến nhà hưu dưỡng ở Garden Grove, gần Trung Tâm Thủ Đô Tị Nạn này, sẽ thấy ngay một cụ ông trên 70 tuổi, còn nhanh miệng lắm, nhưng ngồi trên xe lăn mà nếu thấy ai có lòng, thì thế nào cũng nhờ “Ông ơi! Ông đẩy xe tôi ra bến xe Cần Thơ đi ông! Thằng con tôi nó đang đợi ở đó!” Rồi ông cụ giục “Nhanh lên! Nhanh lên! Kẻo nó không chờ nữa!” Và sau khi được đẩy ra tới cửa, thì ông cụ giơ tay, ngừng lại. “Đây rồi! Bến xe Cần Thơ đây rồi! Ông chờ tôi một tí nhé!” Người đẩy xe thế nào cũng nghẹn ngào, nghe nước mắt trong lòng đang chẩy xuống lặng lẽ. Con của cụ đâu cả rồi? Những đứa trẻ ngày xưa mà ông bồng bế, xi ỉa, tắm rửa, lau mặt, dậy cho nó đánh răng, dậy cho ngồi bô, ngồi cầu tiêu, dắt tay đi học… Những đứa trẻ hớn hở nhìn những quần áo mới mà bố chúng mới mua cho, ngày lễ, ngày Tết, bố con tung tăng trên đường phố Cần Thơ, hay ra bến Ninh Kiều hóng gió, mua cho con một quả bong bóng, một cây kem… Những đứa trẻ mà khi vượt biên còn đỏ hỏn, hay đã bắt đầu lớn, nhưng sợ hãi lo lắng thì nhiều, chỉ biết bám vào tay bố như một chỗ tựa nương duy nhất trong đời. Chúng nó bây giờ ở đâu? Bố chúng vẫn đợi chúng ở bến xe Cần Thơ ngay tại thủ đô tị nạn đấy…

Hãy vào trong nhà già này, thấy một cụ già ngồi trên xe lăn, không còn nói được, chỉ còn ánh mắt và hai bàn tay xếp những chữ A, B,C thành câu: “Ông bà đến chơi, tôi vui lắm!”

Cụ ông ngày xưa cũng đã một thời thanh niên bay nhẩy tung tăng, đi học, đi chơi với đào, rồi lấy vợ vui vẻ, hạnh phúc, nhìn những đứa con lớn lên với tất cả sự thoả mãn của một người cha trọn vẹn hy sinh. Giờ đây, những đứa con ấy ở đâu? Phương trời xa xôi nào? Có một lần nhớ đến người cha đã từng ẵm bồng chúng không?

Hãy đi thêm một bước nữa, để gặp một cụ chưa tới 80, nhưng chiều nào cũng thế, nhờ người đẩy xe lăn ra cửa, ngồi đó nhìn ra ngoài đường cho đến khi mặt trời lặn sau những mái nhà trước mặt, bóng tối phủ xuống âm u rồi mới chịu cho người đẩy xe vào phòng, nơi những kỷ niệm không bóng không hình chìm chìm ngập ngập, lãng đãng xa gần, những bóng hình thân yêu, người vợ tận tuỵ, mấy đứa con tung tăng chạy nhẩy, đấm đá um nhà…

Hãy đi khắp các nhà hưu dưỡng hay “nhà già” này để thấy đâu đâu cũng có những người cha cô đơn, những tâm hồn kiệt quệ, mà nỗi chết gần kề không đáng sợ bằng ngày tắt hơi không người thân vuốt mắt, không có tiếng khóc nức nở nỉ non, chỉ có âm thầm vài người áo trắng, lăng xăng thu dọn cho lẹ, cho nhanh, gói ghém phủ liệm chỉ trong giây phút, rồi tống ra dàn thiêu…

Thế là hết những người cha, đã có một thời oanh liệt, hoặc thương gia, hoặc quân đội.

Có thể họ đã từng xông pha mũi tên hòn đạn, đã từng gào lên hai tiếng “xung phong!” rồi băng mình về phía trước. Có thế họ đã là những thầy giáo, đứng trên bục giảng, hướng dẫn tương lai cho lớp trẻ lên đường. Có thể họ là những người thợ máy, công nhân, ngày ngày đi làm đổ mồ hôi, chỉ mong về đến nhà trông thấy thằng cu Tý, cu Tèo đùa đùa giỡn giỡn, tung con lên cao và nở những nụ cười hạnh phúc…

Giờ đây, chúng đang ở nơi nào? Trong những căn phòng ấm cúng, có thể chúng cũng lặp lại y hệt những cử chỉ của cha chúng ngày xưa, cũng tung con lên, đùa đùa giỡn giỡn..

Hỡi những người con còn có trái tim, hãy đi và hãy đến những nơi gọi là “nhà già”, nơi chỉ có cặp mắt là sáng còn mọi vật đều tối đen…

Ngày Từ Phụ đang đến.





Chu Tất Tiến
______________________
http://www.lehongsang.blogspot.com

Mời Đến Thăm Vườn Trầu



Giọt lệ tình yêu rưng chảy đó .
Ngàn năm có đổi được gì không ?
Hay chăng nước mắt chừng vơi cạn .
Mà cuộc tình duyên lịm giữa dòng .

hongsang
  • Số bài : 1508
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: = MẸ = - 22.06.2009 04:12:16
0
-----THU  VÀ  MẸ ------
 
Con  viết  lá  thư  này  trong  mùa  VU  LAN , con  biết  mùa  VU  LAN  là  một  mùa  báo  hiếu , bao  nhiêu  năm  đơn  độc  trong  đời  con , với  tấm  lòng  ngậm  ngùi , con  không  thể  nào  thấu  hiểu  hết  những  nỗi  đau  thương  và  nỗi  bất  hạnh  của  Mẹ.  Mẹ  đã  nuôi  dưỡng  và  dạy  dỗ  chúng  con  từ  lúc  thơ  ấu...cho  đến  tuổi  trưởng  thành , chưa  xong  niềm  ao  ước  của  Mẹ . Mẹ  chưa  từng  hưởng  một  ngày  yên  vui....
 
     Mẹ  thường  dạy  các  con  rằng : " hạnh  phúc  của  Mẹ  là  được  thấy  các  con  trưởng  thành , nên  người  và  hạnh  phúc "...Con  chỉ  biết  rằng  trong  giây  phút  đó  nước  mắt  hòa  trong  tiếng  nấc  nghẹn  ngào  của  con ,con  đã  kêu  lên  hai  tiếng : " Mẹ  ơi ! ".
 
     Con  còn  nhớ  ngày  đó ,con  còn  bé  quá...lúc  đó  con  chỉ  có  mỗi  mình  Mẹ  thôi...khi  đi  học  về  ngoài  trời  mưa  tầm  tã  lạnh  quá...con  vội  vã  chạy  xông  vào  trong  vòng  tay  Mẹ. Con thấy  như  có  hơi  ấm  từ  nơi  Mẹ  truyền  sang ,  khi  con  đau  bịnh  con  rất  sợ  uống  thuốc  Mẹ  hiền  lành  bảo : " uống  thuốc  đi  con...thuốc  đắng  dã  tật "...khi  con  lười  ăn...Mẹ  ân  cần  khuyên  bảo : " này !  ăn  cho  mau  lớn , học  cho  giỏi  cho  ngoan  Mẹ  cưng "
 
     Cách  đây  nhiều  năm ,  Mẹ  con  ta  sang  định  cư  trên  nước  Mỹ  xa  lạ  này ,  đất  nước  và  con  người  không  cùng  tiếng  nói  giống  ta , một  Mẹ  cùng  bốn  đứa  con  bắt  đầu  lại  cuộc  sống  mới  trong  những  ngày  đầy  hoang  mang  lo  âu...và  sợ  hãi....
 
      Có  những  đêm  con  ngồi  trong  phòng  học , có  tiếng  đóng  cửa  xe...con  nhìn  ra...bóng  của  Mẹ  đang  đi  trong  tuyết , tuyết  rơi  rơi  phủ  xuống  tóc  Mẹ...phủ  xuống  người  của  Mẹ .  Mẹ  bước  vào  nhà  có  phảng  phất  mùi
dầu  mỡ  của  nhà  Hàng. Ôi !  Mẹ  cả  đời  tần  tảo  vì  các con...Con  hỏi  Mẹ : " Sao  Mẹ  về  trễ  quá  vậy  Mẹ ? "  Mẹ  bảo : " Tuyết  hôm  nay  rơi  nhiều  quá....Mẹ  không  dám  lái  xe  nhanh ! Thôi  con  vào  mà  ngủ  cho  sớm  đi , ngày
mai  còn  phải  đi  học  nữa  đó ".
     Thì  ra  Mẹ  cứ  lo  cho  các  con. Còn  riêng  thân  Mẹ  Mẹ  không  bao  giờ  nghĩ  đến....
     Sáng  sớm  Mẹ  thức  dậy  lúc  4 - 5  giờ  sáng...ra  đi  khi  các  con  chưa  thức....khuya  Mẹ  về  thì  các  con  đã  ngủ  say...suốt  bao  nhiêu  năm   Mẹ  vò  võ  một  bóng...như  cánh  Cò  lặn  lội  bên  sông....
 
 


  
     Qua  vài  năm  sau  đó ,  một  buổi  chiều  trong  một  gian  phòng  mà  con  chỉ  có  nghe  tiếng  tíc  tắc  tíc  tắc  của  chiếc  đồng  hồ  treo  tường  qua  từng  giây  từng  giây  Mẹ  nắm  tay  con  thật  chặt...Mẹ  bấu  tay  con  thật  chặt  Mẹ  như  sợ  bị  vuột  mất  con  ra  khỏi  đời  Mẹ...Con  thấy  một  dòng  nước  mắt  lăn  xuống  từ  đôi  má  trũng  sâu  của  Mẹ...Như  có  điều  gì  muốn  nói  với  con  rằng  Mẹ  còn  nuối  tiếc  cái  điều  gì  đó...và  bàn  tay  Mẹ  từ  từ  buông  lõng  nơi  con , sự  buông  lõng  bàn  tay  của  Mẹ  ra  khỏi  đời  con  nay  đã  bao  năm....hình  ảnh  của  Mẹ  và  lời  nói  của  Mẹ  vẫn  còn  vang  vang  nơi  con...xin  những  hình  ảnh  và  lời  nói  ấy  hảy  bay  xa  đến  một  nơi  nào  con  tín  ngưỡng , như  một  lời  cầu  nguyện  của  con...
 
     Nhân  một  ngày  nghỉ , một  mình  con  trong  căn  phòng  đối  diện  với  bức  ảnh  thờ  của  Mẹ. Con  cố  gắng  sống  hết  ý  nghĩa  cho  tình  Mẹ....Những  lời  con  viết  ra  đây  sẽ  chuyên  chở  hết  tâm  tư  đời  con...Con  muốn  ý  tưởng  này  của  con  sẽ  tan  vào  không  gian....để  Mẹ  nghe   được...như  nghe  được  từng  hơi  thở  trong  con...
 
     Thưa  Mẹ !  Đại  Lễ  VU  LAN  thường  rơi  vào  mùa  Thu ,lòng  con  chợt  như  có  chút  gì  buồn  buồn  khi  mà  những  chiếc  lá  úa  vàng  ngoài  kia  lao  đao  rơi  xuống...
      Con biết  con  đã  mất  Mẹ  từ  bao  lâu  nay...bên  cạnh  con  có  những  người  còn  Mẹ  còn  Cha , con  thấy  họ  hạnh  phúc  quá...Con  ước  ao  thèm  muốn...ước  muốn  1 chút  gì  đầm  ấm  nơi  lòng  con...một  nơi  nương  tựa  cho
con  khi  mà  mai  sau  đời  sống  vắp  phải  những  bất  hạnh - khổ  đau, con  biết  lấy  ai  xẻ  chia  ngọt-bùi-cay-đắng.



  
     Mùa  Thu  năm  nay  lại  về , con  thấy  một  màu  mây  ảm  đạm , gió  hiu  hiu  thổi  làm  se  lạnh  lòng  con , khi  bước  chân  ra  khỏi  nơi  làm  việc.  Gió  mùa  Thu  đây  rồi !  Man  mác  và  buồn  tênh...Có  phải  Thu  và  Mẹ  cùng  một  nỗi  lòng ?  khi  mà  con  nhớ  ngày  xưa  Mẹ  thường hát  ru : 
                    " Gió  mùa  Thu  Mẹ  ru  con  ngủ"
                " Năm  canh  chày  thức  đủ  năm  canh "
Hai  câu  ca  dao  này  thực  sự  hôm  nay.  không  còn  Mẹ , con  mới  hiểu  ra....chỉ  có  gió  mùa  Thu  mới  chuyên  chở  hết  tiếng  lòng  của  Mẹ. Mang  theo  nỗi  lạnh  lẽo , cô  đơn  quạnh  vắng  suốt  năm  canh  trường...để  cầu  cho  con  giấc  ngủ  bình  an...Con  cũng  đã  từng  trằn  trọc  suốt  đêm ....có  những  đêm  con  không  ngủ  được , con  mới  cảm  thấy  được  nỗi  quạnh  vắng  mênh  mông  của  màn  đêm  vô  tận...Con  mới  cảm  thấy  được  lòng  Mẹ  bao  la  vô  tận.... 

 







     Nay  ngồi  đây  với  những  tiện  nghi vật  chất  mà  con  có   được  ngày  hôm  nay  con  nghĩ  nó  cũng  đánh  đổi  nước  mắt  hòa  cùng  chén  cơm  trong  Mẹ...
Có  những  ngày  nghỉ  lòng  buồn  vô  hạn , con  lang  thang  đến  những  Mall  nhìn  ngắm  người  qua  kẻ  lại , con  cảm  thấy  cô  đơn  quá  đỗi , xung quanh  con  không  một  người  thân...không  một  đồng  bào...Con  lên  tưởng  đến  nỗi  quạnh  vắng  cùng  cực ,nỗi  đơn  độc  của  một  kiếp  người ....
 
     Mùa  Lễ  VU  LAN  năm  nay  con  biết  sự  tích  Bồ  Tát  Đại  Hiếu  Mục  Kiền  Liên  đi  tìm  Mẹ. Ngài  quán  chiếu  trong  nhiều  cõi  và  thấy  được  Mẹ  Ngài  đang  thọ  báo... Hạnh Nguyện  của  Ngài  và  mười  phương  Hạnh Nguyện Bồ  Tát  đã  giải  thoát  cho  Mẹ  Ngài  hết  tội  trầm  luân...
 
    Nhiều  năm  nay  con  cũng  đi  tìm  Mẹ. Con  lục  tìm  trong  ký  ức  tuổi  thơ  của  con, con  chỉ  thấy  hình  ảnh  người  Mẹ  nhọc  nhằn  lao  khổ  âm  vang  đâu  đây  như  những  tiếng  ru  con  trong  đêm  khuya  khoắc  của  Mẹ...
    Con  còn  nhớ  Mẹ  thường  kể  rằng :  Thời  gian  1975...khi  Cha  con  vào  tù, 3  tháng  sau  Mẹ  mới  sanh  con. Mẹ  già  đi  nhiều  so  với  tuổi  đời  của  Mẹ. Mẹ  ra  đi  từ  sáng  sớm  tinh  sương  đến  chiều  tối. Mẹ  như con  chim  có  đôi  cánh  hạc , bay  vào  giông  tố...xoãi  cánh  ngàn  phương,giữa  trời  đất  mông  lung , để  tìm  kiếm  cho  bằng  được  miếng  mồi  tha  về  cho  chúng  con, khi  về  đến  nhà  Mẹ  mang  về  những  thức  ăn  đôi  khi  là  những  củ  khoai  củ  sắn , đôi  khi  là  những  hạt  bo  bo...
 
     Tất  cả  những  buồn  thương  đã  hiện  lên  đôi  mắt  đó  của  Mẹ...nỗi  nhớ  xa  xăm  về  Cha, nỗi  lo  lắng  cho  đời  sống  chúng  con  như  bóng  đêm  mịt  mù  xa  thẳm. Con  còn  nhớ  1  câu  trong  bài  hát  nào  đó " Đau  thương  này  con  biết  trả  lại  cho  ai "... Con  biết  nước  mắt  con  chỉ  làm  giàu  chất  mặn  cho  biển  mà  thôi...
 
     Con  được  Mẹ  sinh  ra  vào  mùa  Thu 1975-Mẹ  kể  rằng "Ngày  xưa  Mẹ  là  một  Thiếu  Nữ  ở  quê. Mẹ  như  một  bông  hoa  đồng  nội , gặp  Cha  con  trong  môi  trường  chinh  chiến  lúc  đi  đi  lúc  về  về , ít  khi  đoàn  tụ  chiến  trường  miền  Nam  dữ  dội  quá  Mẹ  thầm  lo  như  nỗi  lòng  người  chinh  phụ. Biến  cố  75  trước  ngày  sanh  ra  con  thì  Cha  con  đã  vào  tù. Cha  ra  đi  chưa  được  thấy  mặt  con. Cha  chưa  nói  với  con  lời  nào...Lúc  đó  Cha  đã  nói  gì  với  Mẹ...Rồi  thôi ! Cha  không  trở  về  Cha  vĩnh  viễn  ở  lại  núi  rừng  Việt  Bắc. Để  Mẹ  phải  đối  diện  với  biển  đời  mênh  mông  sợ  hãi  tang  tóc  của  những  
năm  tháng  đó...30  năm  hôm  nay  của  con  cũng  là  30  năm  con  vẫn  hằng  nghĩ  rằng  Cha  con  vẫn  thường  có  mặt  trong  con , cho  nên  thường  đêm  đứng  nhìn  về  hướng  sao  khuya  lòng  con  như  ngọn  đèn  đốt  lên.
                       " Mỗi  đêm  mỗi  đốt  đèn  trời"
                  " Cầu  cho  Cha  Mẹ  sống  đời  với  con"
 
    Một  lần  con  được  xem  30  năm  nhìn  lại  của  Trung  Tâm  ASIA  phát  hành , con  không  cầm  được  nước  mắt ,
con  thấy  sự  hy  sinh  to  lớn  của  Ông  Cha  Bà  Mẹ. Sự  thầm  lặng  hy  sinh  đó  như  những  giọt  nước  rĩ  rã  từ  mạch  nguồn  qua  bao  ghềnh  thác , rồi  kết  tụ  về  Biển  Đông....Giọt  nước  mắt  của  người  Cha....Giọt  nước  mắt  của  người  Mẹ...đã  thấm  vào  lòng  đất  vượt  qua  muôn  trùng  ngại  chướng  để  nuôi  dưỡng  cho  muôn  loài....
 
     Con  đã  thấy  những  đứa  trẻ  không  còn  Cha...không  còn  Mẹ. Bơ  vơ  như  chim  non  lạc  loài  giữa  hư  không...
Mẹ  và  Cha  của  những  đứa  trẻ  này  cũng  là  những  người  Dân  Việt...cùng  một  ngôn  ngữ...cùng  một  màu  da...
 
    Con  đã  thấy  trên  Biển  Đông....đồng  bào  mình  vượt  bão  tố....đi  tìm  TỰ  DO....kẻ  còn  người  mất....
 
     Con  đã  thấy  trong  trại  tỵ  nạn.....
 
      Con  đã  thấy  nơi  rừng  sâu...những  ngục  tù. Có  linh  hồn  Cha  con  ở  đó....
 
       Con  đã  thấy  khi  Ông  Cha  Bà  Mẹ  dắt  dìu  những  đứa  con  bước  vào  thế  giới  mới  hoang  mang  đầy  lo  sợ ....và  con  cũng  thấy  TÌNH  CHA  NGHĨA  MẸ...
 
         Thay  lời  này  con  xin  nguyện  đến :
 
   " HẠNH  PHÚC  CHO  NHỮNG  AI  CÒN  CHA  CÒN  MẸ"
 
Mùa  VU  LAN  2007.
 (viết  cho  con  trai  út  joey Do)
 
 
 
 
 
 Chớm  Thu...
-hongsang- 









<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2009 10:52:13 bởi hongsang >
http://www.lehongsang.blogspot.com

Mời Đến Thăm Vườn Trầu



Giọt lệ tình yêu rưng chảy đó .
Ngàn năm có đổi được gì không ?
Hay chăng nước mắt chừng vơi cạn .
Mà cuộc tình duyên lịm giữa dòng .

khanhchan
  • Số bài : 677
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.05.2007
RE: = MẸ = - 22.06.2009 07:04:38
0


Thay lời này con xin nguyện đến :

" HẠNH PHÚC CHO NHỮNG AI CÒN CHA CÒN MẸ"

 
 
http://nhacso.net/Music/Album/2008/06/05F66AF9/


Bớt chút quên đi cho vừa nỗi nhớ
Rộng tháng ngày cho kí ức đơm bông
Mai dòng đời có trổ nhánh hoang vu
Ta vẫn yêu .. ôi trần gian điên dại.

ichnguyen
  • Số bài : 1109
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2009
RE: = MẸ = - 22.06.2009 08:17:43
0
MẸ – thơ Nguyễn Tấn Ích
Posted on Tháng Ba 4, 2009 by Admin


Mẹ là những con thuyền đang lướt sóng
chở con đi muôn vạn dặm trùng dương
là hiện thân của chính mẹ Nữ Vương
là ánh sáng soi đường con đi tới
Không có mẹ như mùa đông chới với
như mùa hè đất xới để cằn khô
mẹ là tình vĩnh cữu tới hư vô
mẹ dẩu mất nhưng cơ đồ còn đó
mẹ như mây lững lờ trong cơn gió
mang mùi hương đây đó bốn phương trời
là con tàu chở con đến trùng khơi
là mây trắng tuyệt vời khi gió chuyển
khi có mẹ đời con còn vinh hiển
là mùa xuân khi én biển bay về
là thanh bình trên vạn nẻo trời quê
là sum họp khi xuân về tết đến
Nguyễn Tấn Ích
chungmotvuontho
machanvi

hongsang
  • Số bài : 1508
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: = MẸ = - 23.06.2009 13:03:23
0

Trích đoạn: hoangthi.

Nhân ghé topic MẸ...chủ đề gợi nhớ. Hồng Sang cho phép Hoàng Thị gửi vào đây một bài thơ viết về -Mẹ _bài MẸ DỪA !Trích trong Những giây Phút Chạnh Lòng _


MẸ DỪA


Sáng nay con trở về nhà .
Con đường lối xóm trải ra bao tình !
Dừng chân trước cổng...lặng thinh !
Căn nhà với cả bóng hình MẸ yêu !

Cây dừa cao tuổi lêu nghêu !
Vết bom ngày ấy vẫn nhăn nheo còn !
Dừa trồng con thuở lên năm !
Giờ con tóc bạc, MẸ xa xăm rồi !
Trên cao, tàn toả che trời .
Trái quằn vây bám thân đời già nua !
Đời con, đời Mẹ,đời Dừa...
Chiến tranh xuyên suốt....nên chưa được nhàn !
MẸ DỪA tàn bọc trái non !
Quằn vai MẸ gánh đời con tới già !

Sáng nay con trở lại nhà .
Trông DỪA nhớ quá MẸ già ngày xưa
Cũng tần tảo với nắng mưa !
Thương con chẳng khác MẸ DỪA thương con !
MẸ DỪA thân lão vẫn còn .
Mà hình dáng MẸ đầu non khuất rồi !
BƠ vơ...CON tận góc trời !

Hoàng Thị


Mến  chào  Hoàng  Thị  , cám  ơn  bạn  đến  thăm  và  tặng  bài  thơ  thật  cảm  động ,
chúc  vui , mời  Hoàng  Thị  thỉnh  thoảng  ghé  thăm  mình  nha
thân  thương.
HS
http://www.lehongsang.blogspot.com

Mời Đến Thăm Vườn Trầu



Giọt lệ tình yêu rưng chảy đó .
Ngàn năm có đổi được gì không ?
Hay chăng nước mắt chừng vơi cạn .
Mà cuộc tình duyên lịm giữa dòng .

hongsang
  • Số bài : 1508
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: = MẸ = - 23.06.2009 13:10:01
0

Trích đoạn: ichnguyen

HỒNG SANG ỚI! Ichnguyen thật vô tình.Hôm nay mới thấy trang thơ MẸ.IN thấy mình có lỗi với HS.xin Hồng Sang Thông cảm.Mình thành tâm cầu nguyện cho mẹ của HS sớm được siêu thóat.Cho mình tặng HS bài
       NHỚ  MẸ
Nhớ từ thuở con lên đường tiễn Mẹ
Về quê nghèo khi Mẹ phải lìa xa.
Vì chiến tranh đã dày xéo quê ta.
Mà con ,Mẹ đành ra đi viễn xứ
Ngồi im lặng để hướng về quá khứ.
Con mẹ hìền người lữ thứ trong đêm.
Đã bao lần để lạnh thấm vào tim.
Mà chỉ biết nhìn đêm bằng tiếng nấc.
Trên nẻo đường vẫn còn bao hành khấc.
Thì quê mình vẫn chồng chất thương đau.
Miệng nhủ thầm ngày tháng hảy qua mau.
cho con mẹ gặp nhau ngày trở lại.
Tấm thân trai chí tan bồng hồ hải.
Bao năm rồi vẫn dầu giải nắng sương
Nhận niềm đau hình ảnh ở quê hương.
Rồi đi mãi trên nẻo đường vô định
Nguyện cầu cho quê hương mình yên tịnh.
Mà hồi chuông cảnh tĩnh vẫn còn xa
thì mong gì trở lại với quê cha.
Nên lữ khách còn xa quê mãi mãi.,.
               IN





[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/65422/6CECE0F53DC44478B71388C8959F3BB0.jpg[/image]

Mến  chào  IN  , cám  ơn  IN  ghé  thăm  và  để  lại  bài  thơ  nghe  buồn  quá , hẹn  gặp  nhau  ở  quê  nhà  IN  nhé.
 
Ta  về  vóc  liễu  hao  gầy
Ta  về  bên  cạnh  hàng  cây  năm  nào
Ta  về  hỏi  lại  trăng  sao
Ta  về  mắt  ướt  ru  màu  thời  gian...
 
mến
 
HS
http://www.lehongsang.blogspot.com

Mời Đến Thăm Vườn Trầu



Giọt lệ tình yêu rưng chảy đó .
Ngàn năm có đổi được gì không ?
Hay chăng nước mắt chừng vơi cạn .
Mà cuộc tình duyên lịm giữa dòng .

hongsang
  • Số bài : 1508
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: = MẸ = - 23.06.2009 13:19:07
0
Trích đoạn: khanhchan


Thay lời này con xin nguyện đến :

" HẠNH PHÚC CHO NHỮNG AI CÒN CHA CÒN MẸ"



http://nhacso.net/Music/Album/2008/06/05F66AF9/

 
Khánh  Chân  mến , KC  vào  MGP  nghe  Hồng  Sang  ca  bài  Mẹ  Tôi  để  tặng  cho  những  ai  không  còn  Mẹ , cám  ơn  đã  ghé  thăm...chúc  vui...
 
HS
http://www.lehongsang.blogspot.com

Mời Đến Thăm Vườn Trầu



Giọt lệ tình yêu rưng chảy đó .
Ngàn năm có đổi được gì không ?
Hay chăng nước mắt chừng vơi cạn .
Mà cuộc tình duyên lịm giữa dòng .

ichnguyen
  • Số bài : 1109
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2009
RE: = MẸ = - 23.06.2009 19:03:37
0

Trích đoạn: hongsang

Trích đoạn: khanhchan


Thay lời này con xin nguyện đến :

" HẠNH PHÚC CHO NHỮNG AI CÒN CHA CÒN MẸ"



http://nhacso.net/Music/Album/2008/06/05F66AF9/


Khánh  Chân  mến , KC  vào  MGP  nghe  Hồng  Sang  ca  bài  Mẹ  Tôi  để  tặng  cho  những  ai  không  còn  Mẹ , cám  ơn  đã  ghé  thăm...chúc  vui...
 
HS
chungmotvuontho
machanvi

ichnguyen
  • Số bài : 1109
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2009
RE: = MẸ = - 23.06.2009 19:22:36
0
NHỚ MẸ
(Cùng là người không còn mẹ riêng tặng HS)
Từ độ quê mình vang súng trận.
Rời quê sang tận chốn biên thùy.
Đâu biết gì cảnh sống lắm gian nguy.
Nhìn chăm mẹ thấy buồn trong khóe mắt.
Có những con người vào Nam ,ra Bắc.
Họ vẫn âm thầm nhắm mắt để chia tay.
Và thế là trong lửa đạn bom bay.
Đêm súng nổ và đến ngày giải phóng.
Tựa cửa mong con đâu ngờ còn sống.
Con trở về mẹ lại bỗng ra đi.
Đâu có ngờ ngày gặp lại chia ly.
Và vĩnh viễn ngày đi là vĩnh biệt.
Mất mẹ rồi đời con nhiều thua thiệt.
Khi sớm ,khi chiều đâu bóng mẹ yêu.
Đêm trở về thân độc chiếc cô liêu.
Luông khẩn nguyện điều tốt lành cho mẹ.,.
                ichnguyen





[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/65422/69D78D0C6B374E678962413326681A92.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2009 19:24:25 bởi ichnguyen >
Attached Image(s)
chungmotvuontho
machanvi

hongsang
  • Số bài : 1508
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: = MẸ = - 24.06.2009 02:12:35
0
Nhớ  Mẹ
 
Nhà  tôi  cũ  kỷ  ở  dưới  quê.
Miền  quê  lâu  lắm  tôi  không  về.
Ánh  lửa  bập  bùng  soi  bóng  Mẹ.
Làm  lòng  con  trẻ  thấy  tái  tê...
 
Lâu  lắm  hình  như  mấy  chục  năm.
Mẹ  tôi  dầu  dải  trong  âm  thầm.
Thay  Cha  nuôi  lớn  đàn  con  dại.
Chẳng  chút  sờn  lòng  với  bão  giông...
 
Sáu  năm  biền  biệt  phía  trời  xa.
Bao  năm  con  cách  biệt  quê  nhà.
Con  đi  đi  mãi  lâu  về  quá.
Để  Mẹ  đơn  côi  lúc  tuổi  già...
 
Sáu  năm  con  trở  về  thăm  Mẹ.
Cảnh  cũ  người  xưa  thật  não  nề.
Vẫn  nồi  cháo  nóng  nghi  ngút  khói.
Vẫn  cảnh  đơn  côi  bóng  Mẹ  già...
 
Ba  năm  sau  về  lại  quê  xưa.
Đau  thương  biết  mấy  nói  sao  vừa.
Mất  rồi  bóng  Mẹ  ngồi  bên  bếp.
Nồi  cháo  có  ngon  cũng  dư  thừa...
 
Mẹ  ơi ! tha  thứ  cho  con  nhé.
Chín  năm  lưu  lạc  ở  xứ  người.
Ngày  về  chỉ  biết  nhìn  ảnh  Mẹ.
Khóc  Mẹ  tràn  trề  trong  gió  mưa...
 
Bàn  thờ  nghi  ngút  khói  hương  nhang.
Con  chít  khăn  tang  thật  muộn  màng.
Lung  linh  bóng  Mẹ  qua  khung  cửa.
Mà  ngỡ  Mẹ  ngồi  bên  bếp  xưa...
 
Rồi  đây  trong  những  mùa  Vu  Lan.
Hồng  đỏ  ngày  xưa  thật  ngỡ  ngàng.
Nay  đã  thay  màu  tang  tóc  trắng.
Hồn  con  ngất  lịm  giấc  miên  man...
 
Hồng Sang




http://www.lehongsang.blogspot.com

Mời Đến Thăm Vườn Trầu



Giọt lệ tình yêu rưng chảy đó .
Ngàn năm có đổi được gì không ?
Hay chăng nước mắt chừng vơi cạn .
Mà cuộc tình duyên lịm giữa dòng .

ichnguyen
  • Số bài : 1109
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2009
RE: = MẸ = - 24.06.2009 06:50:20
0
:

CÒN ĐÂU.
Con về quê cũ nắng chang chang.
Giếng nước bờ tre ở cạnh làng.
Chẳng thấy mẹ ngồi đang xét chuối.
Đâu còn dáng đứng lượm khoai lang.
Bàn thờ nghi ngút màu tan chế.
Cung thánh tưng bừng tiếng nhạc vang.
Chết lặng tâm hồn khi trở lại.
Đâu còn ai nữa để cưu mang.,.
                ichnguyen





Đính kèm (1)

_____________________________

chungmotvuontho
machanvi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2009 10:08:16 bởi ichnguyen >
chungmotvuontho
machanvi

ichnguyen
  • Số bài : 1109
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2009
RE: = MẸ = - 24.06.2009 10:48:41
0
 VỀ LẠI CAM LY
Nay về thăm lại CAM LY
Tình xưa còn đó người đi lấy chồng.
Ngẩn nhìn lên đỉnh đồi thông.
Nhớ bao kỷ niệm bóng hồng ngày xưa.,.
              ichnguyen
chungmotvuontho
machanvi

thovetra
  • Số bài : 180
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.01.2009
RE: = MẸ = - 24.06.2009 16:42:37
0
Nhớ thương mẹ
Giữa đêm khuya tôi chong đèn nhớ mẹ
Nỗi lòng thương hương khói tỏ sao vừa
Tiếng thạch sùng chép lưỡi cứ dần thưa
Như giày xé lòng tôi chưa đủ nhủ nhớ
 
Tim rỉ máu ngọn đèn không sáng nữa
Cảnh mồ côi hằng bữa viếng đời con
Mẹ ra đi mang theo cả héo mòn
Cả biển lớn yêu thương còn dang dở
 
Mẹ mất rồi mà sao tôi cứ ngỡ
Ở bên mình trăn trở dạy khuyên luôn
Trái tim côi hình ảnh mẹ cứ quay cuồng
Bao kỷ niệm mãi tràn về như thác đổ
 
Mẹ dìu tôi vượt qua bao gian khổ
Nuôi nấng dần tu bổ mãi thành nhân
Tôi cầu xin trời phật hãy dành phần
Cho cha mẹ luôn theo gần con mãi
 
Cuộc đời tôi bây giờ hằng từng trải
Cay đắng ngọt bùi khổ ải cũng nuôi con
Tuệ giác lớn lên từ sức mẹ hao mòn
Từng sớ thịt có từng nơ ron cha mẹ
 
Ai nuôi nấng những ước mơ tuổi trẻ
Đã vun trồng chia xẻ đã hằng mong
Thời gian qua tất cả xếp vào trong
Chỉ giữ lại tấm lòng yêu thương mẹ
 
Dù hạnh phúc hưởng cuộc đời vui vẻ
Luôn nhớ rằng xác mẹ ở gò hoang
Đang dỏi theo con khắp các nẻo đường
Hãy thánh thiện đừng tổn thương lòng Mẹ
 VETRATHO


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/64144/0B5204340B3C4AE48A590A6211F2AABA.jpg[/image]
Attached Image(s)
vetra
http://clbtholongthanhnhontrach.tk/viewforum.php
...........................................
TUỔI TIN 1
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=440700&mpage=2&key=񷋹
Tình viễn xứ

ichnguyen
  • Số bài : 1109
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2009
RE: = MẸ = - 24.06.2009 23:43:42
0

NGƯỜI VỀ TỪ GIÔNG BÃO.
Hòa trong đòan người chạy trốn ,là gia đình Hạ và hai đứa cháu ,một đứa em.Hạ phải thay đồ sơ mi ,quần tây chứ đâu còn dám mang đồ lính.Hai bên đường ngổn ngang xác người sình thúi.Có lúc người nằm sình to gấp ba bốn lần còn sống ,không còn tấm vải che thân. Đêm sau bảy lăm gia đình anh phải ngủ đêm ở một cái chợ  sát đường lộ.Cả đêm gia đình anh phải thức chờ trời sáng để tìm cách về quê.Vừa lo ,vừa sợ khi bên kia đường tiếng ca hát ,ầm ỉ của du kích địa phương.Vừa mới tản sáng ,may quá có đòan xe bộ đội đi từ phía Huế vào.Anh xin và cả gia đình được xe bộ đội cho quá gian..
Về đến nơi gia đình anh , ai nấy đều thở phào nhẹ nhỏm.Bấy giờ mới rùng mình khi phải nín thở vì mùi thây chết sình ,đã mấy ngày xông vào lổ mủi.Về quê anh bị địa phương cho đi cải tạo xa nhà.Hơn hai năm trôi qua,Hạ biết cuộc đời mình bất hạnh.Mới bước chân vô ngõ ,không khí như nặng nề thêm. Ngày đi D mới tròn ba tuổi ,còn Q thì vừa mới thôi nôi.Những năm tháng trên rừng.không thể nào kể hết nỗi buồn ,và tủi nhục ,thế mà anh vẫn thấy vui hơn khi được trở về.Trong căn nhà cấp bốn ,nơi anh và gia đình tạm ở đậu cho qua ngày đọan tháng.Biết bao kỷ niệm buồn vui..Vừa mới mãn tù lại bị nạn đói. vào những năm cả miền Nam phải ăn bo bo ,khoai ,lan,khoai mì độn.Dựa vào nghề hớt tóc dạo anh sống lây lất qua ngày.Vợ anh giáo viên nên suốt ngày đứng lớp ,.Lây lất qua ngày với cuộc sống luôn bị dồn nén trong hồn.Vì lý lịch của anh chị phải nghỉ dạy ,.Cho dù anh ruột và cha vợ anh là đảng viên có cở.Hạ biết thân phận mình nên anh đưa vợ con vào Đồng Nai bằng con đường kinh tế mới tự do.Mua được miếng đất có khoai mì nhưng chỉ trong mấy ngày là người ta nhổ trộm hết sạch.Bán đất hùn lò gặch thì bị quan làng cướp trắng.Cuối cùng chỉ còn con đường làm thuốc qua ngày ,nghề gia truyền của người anh để lại.
Lầm lủi bao năm ,cứ dư đồng nào là anh đi kiện.Từ trung ương xuống địa phương không chỗ nào là sót đơn anh.Nghĩ hận ,và buồn cho số phận mình. Nhất là mỗi lúc anh nghĩ về cảnh xe ủi ,xe xúc ,tù vào nhà áp đảo vợ con anh để cướp đất.Thậm chí con anh mới mười tuổi đầu đã bị bắt xiềng tại xã. Nghĩ đến ngôi bàn thờ Chúa của mình bị họ chia nhau làm củi ,mà anh đau nhói trong tim.Anh quyết tâm đòi cho bằng được sự công bằng ,đối với gia đình anh.Nhưng bọn tham nhũng có móc xích thì khó mà có ai giải quyết. Cũng may các con anh đứa nào cũng có công ăn việc làm và học hànht tạm đủ.Đêm về khi hòang hôn xuống là anh ra nhìn sao trời ,và luôn tự trách mình sinh nhằm ngôi sao xấu.Một hôm về Sài Gòn chơi.Bất ngờ có tiếng gọi lớn :Dượng !.Hạ cố tìm trong trí nhớ của mình để mắt tập trung về người quen mà mình không còn nhớ nổi.Hảo đây Dượng.Dượng quên cháu rồi sao. Gặp nhau buồn buuồn ,tủi tủi !.Hạ theo Hảo về nhà.
Ngôi nhà mặt tiền đương Điện Biên Phủ đã làm chóang ngợp Hạ.Nhìn bàn tiệc đủ đồ cao lương mỹ vị mà anh cảm thấy xót xa thêm..Tâm sự nhau một hồi Hạ say thiếp đi lúc nào không biết.
Khi tỉnh dậy ,Hảo đưa ra về còn kèm theo một thùng tiger.
Ngồi trên xe Hạ luôn miên mang nghĩ về những ngày anh chưa vào trại.Giá như anh về luôn sài Gòn ,giờ này có thua gì Hảo.Nghĩ đến các con anh ,có đứa học hành chưa tới nơi tới chốn, mà anh càng đau khổ hơn.Nhất là người mẹ đã từng sẻ chia gian khổ với mình ,mà nay không còn nữa...
Anh lại hồi tưởng về quê hương và nhớ lời anh mình dạy.Em vào trong ấy chỉ có làm nghề ,khoa học ,văn học chứ đừng bao giờ tham gia chính trị ,mà thương nhớ anh vô cùng.
Dù sao trước phút ra đi anh vẫn trang bị cho mình một chút kiến thức nhỏ nhoi.Với vị trí giáo sư Bác sĩ mà cũng chỉ sống với nghế y thì Hạ như thế đủ lắm rồi.Còn đang nghĩ vẩn vơ ,tài xế xe đã gọi ai Long thành xuống xe.Anh đã trở về với hiện thực của mình.,.
        ichnguyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2009 23:45:41 bởi ichnguyen >
chungmotvuontho
machanvi

ichnguyen
  • Số bài : 1109
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2009
RE: = MẸ = - 27.06.2009 09:01:02
0
MÙA ĐÔNG CỦA ANH.
Khi những lá thu vàng rơi sắp hết.
Mây trắng bay về bến cũ làng xưa.
Và những lần ướt đẫm dưới cơn mưa.
Ta chen lấn để đứng vừa chỗ núp.
Em nháy mắt nhìn tôi buồn lên mắt.
Và bảo sau nầy dễ có những ngày ni.
Cũng một mùa đông hai đứa chia ly
.Em bỏ lại những gì trong kỷ niệm.
Mưa tầm tả tôi ngồi đây chết lịm.
Cũng tại nơi này đâu thấy dáng em thương.
Bỗng một hôm gặp lại ở bên đường.
mặt đối mặt ,và dường như xa lạ.
Đã quá lâu rồi tóc xưa đều bạc.
Mắt hai người không khóc cũng hồng lên.
Tuửơng đâu rằng người cũ đã quên.
Nhưng kỷ niệm tràn lên màu nhung nhớ.,.
                    ichnguyen




[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/65422/D5F4661A93D94DCE9ADFE732F671D845.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2009 09:42:52 bởi ichnguyen >
Attached Image(s)
chungmotvuontho
machanvi

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: = MẸ = - 27.06.2009 09:24:47
0
 
 
Hồng Sang thân mến!
Cho SD đặt nơi đây bài thơ nói về LÒNG MẸ. Mẹ không còn nữa nhưng tình Mẹ vẫn còn vang âm hưởng trong lòng chúng ta, phải không bạn?
 
LÒNG MẸ
 
Đời vạn nẻo lên đèo xuống vực
Gian nan nhiều sức lực gầy hao
Khó khăn chồng chất  chẳng nao
Mẹ đâu quản ngại má đào nhạt phai.
 
Hiền, trung trinh đưa vai gánh vác
Tần tảo bươi cho các con an
Tảo tần sáng sớm chiều tàn...
Chăn đơn lối lẽ chẳng màng gió sương.
 
Đàn ai khải mẹ dường chẳng tỏ
Con hiếu ngoan mới thỏa mong chờ
Dạy răn khuyên nhủ trẻ thơ
Bảo ban ân nghĩa - bến bờ - tình yêu.
 
Thành gia thất mẹ chìu dâu rễ...
Nhân tín trung hiếu lễ làm đầu
Mai nầy xây đắp nhịp cầu
Sau tròn trước vẹn một màu sắt son.
 
Tích đức hạnh, nước non yêu mãi
Góp sức công cho phải giống nòi
Kiệm cần... chớ vướn đua đòi
Cần cù lao động chớ lòi thói hư.
 
Dựng hạnh phúc xem như đền đáp
Xây vững bền bão táp lướt qua
Đất lành chim đậu hoan ca
Nước non tươi đẹp ngân nga bốn mùa.
 
Muôn thiên niên gió lùa ngây ngất 
Phần chắc chiu chứa chất đong đầy
Phồn vinh- đáp tạ cao dầy
Hoa xinh dâng mẹ sum vầy cháu con!
-SD- 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2009 00:25:55 bởi SĨ ĐOAN >
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 31 đến 60 trên tổng số 108 bài trong đề mục