hu muộn
Thu muộn đổ loang vạt nắng chiều
Hiu hiu liễu rủ, gió vờn theo
Bóng ngả Tây Hồ, ngơ ngẩn sóng
Ai rơi ánh mắt cứ trong veo...
Tình vẫn ngàn năm là nước mắt!
Biết người còn nhớ tới duyên đầu
Muốn về nhặt lại mùa yêu cũ...
Chỉ sợ tim mình nhói nỗi đau..."
T.T.K.29.4.2009
< Sửa đổi bởi: ThanhThanhKhiet -- 29.4.2
Mùa yêu cũ
Thu đã đi rồi đông đã qua
Tiếng ve rộn rã gọi mùa hè
Sao em mãi nhớ mùa thu cũ
Một chút nắng vàng gió lạnh se
Thu muộn nhưng đời có muộn đâu
Miễn là hai đứa ở bên nhau
Lá thu dẫu rắc vàng mặt đất
Hạt móc thu buông trắng mái đầu
Nhưng trời thu xanh em có thấy
Mây trắng thu bay khắp bầu trời
Và nụ cười thu hồng sắc nắng
Của một nàng thu nở trên môi
Mùa thu Yêu ấy đâu rơi mất?
Mà đi nhặt lại Em yêu ơi
Mùa thu ấy sẽ là vĩnh cửu
Đi cùng tôi đến hết cuộc đời
Em về nhặt lại mùa yêu cũ
Phải chăng em đã đổi thay rồi?
Mùa thu ấy em đã từng vứt lại
Người nhói đau là em hay tôi?
Cô bạn Đừng vứt vội những gì thuộc về tình yêu nhé không lại hối hận đấy