Trích đoạn: ThanhThanhKhiet
Chuyện tình của bướm
Cánh bướm chênh chao suốt nhật thường
Đi tìm giọt mật của yêu thương
Rừng xa núi thẳm mòn chân mỏi
Vẫn trắng đôi tay đẫm bụi đường
Lòng buồn đã để trôi năm tháng
Nặng nỗi niềm đau dạ chán chường
Bao nhiêu câu hỏi dường chưa giải
Hỏi mãi sao hoa lại lạt hương
Ấy vậy một chiều không ước hẹn
Có bông hoa dại tóc mờ sương
Nép trong vườn mộng nhiều giông gió
Bối rối tim hồng gửi vấn vương
Lại biết trông mong lại đợi chờ
Hồn như bay bổng chốn vu vơ
Bến tương sóng vỗ ru niềm nhớ
Ngày ngày tỉnh thức giữa cơn mơ…
Thanh Thanh Khiết
12.12.2010
Thiên thần của tôi
Cám ơn em đã hiểu được tôi
Một kẻ cô đơn quá nửa đời
Chẳng thấy tương lai, buồn quá khứ
Sống bằng hiện thực mập mờ thôi
Lần lũi đi trên những tháng ngày
Chông chênh vô định giữa cơn say
Hay quên những thứ như hạnh phúc
Mà nhớ ngập lòng chuyện đắng cay
Thế rồi từ lúc em ghé lại
Thăm thú vườn tôi dẫu xác xơ
Đôi lời han hỏi đầy thân ái
Lay động chồi hoang vươn búp tơ
Tôi chợt thấy mình hưng phấn quá
Nhịp đập tim khô bổng dập dồn
Tôi biết từ nay hồn tôi đã
Không còn chai dạn với cô đơn
Cám ơn em nhé hỡi thiên thần
Vườn tôi nay đã rộn ràng xuân
Hoa vàng đang nở mùa hạnh phúc
Đón chờ bóng dáng một giai nhân
NB