[image]
[/image]
Đôi Cánh Lẻ Loi Bến sông vang tiếng gọi đò
Cô đơn lữ khách thẫn thờ chiều phai.
Đò chỉ có một không hai
Người đi lại tới gấp hai lần chờ.
Hoàng hôn đã trắng sương mờ
Mặt trời xuống núi chơ vơ chỉ mình.
Mênh mông con nước vô tình
Xa xa thấp thoáng bồng bềnh bèo trôi.
Đại dương xa cách ngàn khơi
Dẫu khản tiếng gọi: đò ơi! mịt mù.
Lẻ loi chấp chới cánh cò
Bay hoài biết đến bao giờ sang sông.
Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2011 13:22:59 bởi Trần Trung Dũng >