 
    
  
    
    
    
        
        
     Lầu Mây và Cánh Chim Chiều
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
                  
  
  Lầu Mây Và  Cánh Chim Chiều  
   
  Chiều nay sao quá nhiều mây trắng  
  Hoa nắng trổ đầy trên cõi mơ  
  Kìa ! Bóng lâu đài mây thoáng hiện  
  Lũ chim di trú vội quay về  
   
  Rực rỡ lầu mây, ôi ! Tráng lệ  
  Hãy để ta vào giấc ngủ say  
  Gío ơi ! Thôi chớ hờn ghen nhé!  
  Xin chút bình yên phút cuối ngày  
   
  Thế rồi tan mộng, lầu mây đổ  
  Đã lỡ còn đâu những đợi chờ !  
  Đành chao đôi cánh miền sương gió  
  Bao nỗi sầu nghiêng bóng ngẩn ngơ  
   
  Gió ơi ! Nhắn giúp mây trôi lại  
  Đừng ngại sương chiều thoáng tịch liêu  
  Tình ta lạc cánh chim mê mải  
  Nào biết chân trời nắng đã phai !  
   
  Chiều nay có một người tình lỡ  
  Đang thả hồn xa vắng chốn nào  
  Buồn rung theo cánh diều no gió  
  Nỗi nhớ chợt bùng lên vút cao  
   
  Vi Thông  
  r  
  
 
  
 
   
   
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2010 11:00:01 bởi vithong >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Mến chào weocom Vithông nha...chúc vui khi tham gia cùng dd VNTQ nà...           
Lầu mây rực rỡ bao tráng lệ  
  Hãy để ta vào ngự chiều nay  
  Gió ơi đừng có hờn ghen nhé  
  Chẳng lẽ ta buồn gió không hay? 
       Lầu mây tráng lệ mà gặp gió 
  Chắc sẽ mau tan giữa không chừng 
  Chiều nay lối nhỏ về em có, 
  Ướt người vì những đợt mưa xuân...    
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                    Cám ơn BN    
        Cưội ơi xin nhắn đôi lời nhé! 
        Bên giấc mơ hoa cõi cung hằng 
        Có nhớ đêm nào nơi trần thế 
        Ai vẫn âm thầm mộng ánh trăng...    
        Vài lời gửi Cưội Phu Nhân.     
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2008 10:25:40 bởi vithong >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Cưội ơi ta nhắn đôi lời nhé!  
        Bên giấc mơ hoa cõi cung hằng  
        Có biết không tận nơi trần thế  
        Vẫn mãi ru đời một ánh trăng...  
  
       Trăng thu       Tháng 8 trăng về nghiêng thu biếc   Thơ thức bên đời góc trăm năm   Ánh mắt đa tình nào liêng liếc   Lầu mây nguyệt thẹn sáng âm thầm..    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Khúc nguyệt ca       
     
   KHÚC NGUYỆT CA
 
 
Ngày xưa trăng sáng tỏ   
  Hồn nhiên soi bóng đêm mộng mơ  
  Trời buồn cơn giông bão  
  Giận hờn tung ánh sao mịt mờ   
   
  Lời yêu thương dang dở  
  Chập chùng đồi núi vươn thật cao  
  Biển khơi luôn than thở   
  Cuộn ngàn con sóng xô dạt dào  
   
  Vầng trăng phai úa rồi  
  Hỏi trời sao lỡ tâm xẻ đôi  
  Màu đêm buồn rất lạ  
  Sầu lung linh lan toả lưng đời  
   
  Ngày qua bóng xế tà  
  Tuổi xuân nay đã xa lìa ta  
  Tình xanh xao vất vả  
  Ngậm ngùi nghe tiếng yêu phôi pha  
   
  Bao giờ trăng sẽ tỏ  
  Khi nào mây vượt qua bao la  
  Lời tình ta muốn ngỏ  
  Vọng theo khúc nguyệt ca bay xa  
  
 
  Vi Thông
 
  
  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2009 17:31:58 bởi vithong >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  Dạ Khúc  
   
     
   
  
Hãy lặng yên mà nghe từng câu hát  
  Đây lời ca ta gửi đến cho người  
  Em có nghe hồn gió khuya trăn trở?  
  Tiếng ru bờ sóng vỗ tình chơi vơi   
  
 
  Đừng rơi nữa lá ơi đừng rơi nữa!  
  Giot sương buồn đã rụng kín nơi nơi  
  Đêm nay có một vì sao không ngủ  
  Rơi xuống đời sầu ánh lên lẻ loi    
     
  Ta hát mãi bài tình ca muôn thuở 
  Ru dòng sông muộn phiền xưa vẫn trôi  
  Em hãy dựa vào vai ta mà tựa  
  Trái tim yêu đang loạn nhịp rối bời  
  
 
  Sao lại thế mảnh trăng vàng héo hắt?  
  Có thấu chăng đây  dạ khúc tình ta  
  Đừng lẩn khuất cuối trời mây u uất  
  Khúc bi ca vọng suốt đêm nguyệt tà!   
     
  Ta sẽ hát cho sầu rưng dấu lệ  
  Tiếng thở dài run rẩy khắp bờ môi  
  Em gần thế mà sao tình xa thế  
  Bên tầm tay tưởng như tận chân trời!  
  
 
  Tiếng hát ta lồng lộng bay trong gió  
  Gọi trăng về ghép nốt một vần thơ  
  Trăng đã vỡ và tình ta đã lỡ  
  Cố nhân ơi! Buồn cho đến bao giờ?...    
              
  Vi Thông  
  R
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2010 15:05:10 bởi vithong >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  
 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2009 20:56:02 bởi vithong >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                
   
  
 
  TRÁI SẦU  
   
  Em như dòng suối rong chơi  
  Vòng quanh mấy nẻo mộng trôi theo người  
  Ta là ghềnh đá bên đồi  
  Nằm chơ vơ giữa cuộc đời rong rêu    
   
  Âm thầm ôm nỗi cô liêu  
  Ngóng chân mây cánh chim chiều mờ sương  
  Ngươi bay khắp mọi ngả đường  
  Bỏ ta chiếc bóng tà dương cuối trời   
   
  Muốn làm cánh gió chơi vơi   
  Ngại trôi lầm lỡ thoảng rơi lá vàng  
  Lại nghe luyến tiếc ngỡ ngàng  
  Tiếng trăm năm chợt bẽ bàng từ đây  
   
  Em giờ…hờ hững như mây  
  Trời xa xôi quá ! Tình nay chốn nào ?  
  Tìm nhau gió mãi rì rào  
  Hồn bao lá úa chìm vào hoàng hôn  
   
  Trái sầu thôi lỡ chín non  
  Đợi mong tình cũng héo hon mỏi mòn  
  Chỉ còn ta giữa cô đơn  
  Xòe tay đón nhận nỗi buồn phiền rơi…  
   
  Vi Thông   
  r  
  RE: Lầu Mây và Cánh Chim Chiều   
  RE: Chia Tình    
  TRANG THƠ LƯU  
  http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=492374  
    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2010 15:07:28 bởi vithong >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Tiếng hát ta lồng lộng bay trong gió  
  Gọi trăng về ghép nốt một vần thơ  
  Trăng đã vỡ và tình ta đã lỡ  
  Cố nhân ơi! Buồn cho đến bao giờ?...  
  Vi Thông 
           Vợi..       (Lầu mây và cánh chim chiều)               Buồn ơi biết đến tự bao giờ   Khi còn câu tứ hoà ý thơ.   Khi còn tháng tám thu vàng lá,   Còn ánh trăng đêm cho mình mơ.       Suối trúc rừng thông lầu mây gió,   Chim chiều xao xác chốn về đâu?!   Đêm có là ngày khi trăng vỡ...   Thi khách sầu vì vắng bóng câu,       Buồn ơi biết đến tự bao giờ,...    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
    
  Xin buồn…  
  một thoáng mênh mông  
   
  Buồn ơi ! Rảnh ghé lại chơi !  
  Bây giờ mình cũng lẻ loi như Buồn  
  Đôi ta bè bạn cô đơn  
  Kẻ bên sông Nhớ, kẻ nguồn suối Thơ  
   
  Mộng mơ...? Giờ lỡ ơ thờ !  
  Hồn trơ như đá bến bờ hư không  
  Xin buồn một thoáng mênh mông !  
  Để tôi còn chút bâng khuâng...với đời  
   
  Từ khi...người cách xa người  
  Nụ cười đã tắt ngấm rồi còn đâu?  
  Chỉ còn bao nỗi niềm đau  
  Như hình theo bóng trước sau chẳng rời  
   
  Cớ sao buồn mãi thở dài ?  
  Vi vu như gió ru ngoài đêm mưa  
  Ơi buồn ! Hãy cứ đong đưa  
  Kẻo tôi quên hết chuyện xưa bẽ bàng  
   
  Đàn rung mấy nhịp lỡ làng  
  Thương cho chiếc lá thu vàng chớm rơi  
  Có buồn thêm cũng vậy thôi !  
  Bạn thân còn mỗi mình tôi với...Buồn !  
   
  Vi Thông 
  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2010 11:13:27 bởi vithong >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                Buồn ơi đã đến tự bao giờ       
      
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2010 15:13:59 bởi vithong >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2009 10:58:00 bởi vithong >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               TÌNH NGHỆ SĨ 
   
   
 
   
   
  Tôi mãi đi tìm những vần thơ 
  Tỏ bày nỗi thầm kín mong chờ 
  Gần xa từng ý thơ trăn trở 
  Lạc khối u tình tôi ngu ngơ 
   
  Tôi muốn ôm đàn hát thênh thang 
  Nhặt khoan những tình khúc mơ màng 
  Nhẹ ngân giai điệu xưa trầm lắng 
  Đây sợi tơ lòng tôi âm vang 
   
  Tôi sẽ pha màu bức tranh tươi 
  Vẽ sao cho thắm mối duyên người 
  Cọ vung phơi phới hồn bay bổng 
  Khối,mảng hòa nhau nhớ sắc trời 
   
  Tôi nhốt đời tôi giữa thơ,tranh 
  Thảnh thơi bên suối nhạc yên lành 
  Mà sao tranh xẫm màu tối quá ! 
  Thơ nhạc ngậm ngùi nỗi mong manh 
   
  Có phải bởi yêu? người nghệ sĩ  
  Lãng mạn tình như sóng xô bờ ! 
  Hồn ru trong cõi mơ mộng mị 
  Nên cười rồi khóc thật vu vơ !..  
   
  vi thông   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2008 19:35:53 bởi vithong >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                             
 
              LỠ CHUYẾN  
           
   
                   Đò ngang đậu bến sông thầm lặng  
                   Đợi khách sang bờ một chuyến xuôi  
     
                   Nẻo xa nơi ấy ai xuôi ngược  
                   Lạc gót phiêu du mấy chặng đời  
                   Có nghe chiều gọi chân mau bước  
                   Kẻo lỡ duyên đò mộng lướt trôi  
     
                   Đò ơi sao lỡ đành đi vội  
                   Bỏ lại bên sông bóng một người  
                   Ngẩn ngơ thầm trách ai không đợi  
                   Để cách chia bờ bến đôi nơi  
     
                   Gió ơi nếu có về bên nớ  
                   Nhắn hộ dùm ta mãi đợi chờ  
                   Hoàng hôn một chuyến đò dang dở  
                   Ai sẽ chờ ta nơi bến mơ.......  
    
       
   
    
                    Vi Thông 
                 R 
    
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2009 11:12:26 bởi vithong >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
LẶNG LẼ PHỐ KHUYA     
  
 
  
( Xuân đến rồi đi đã bao lần  
  Vẫn còn vương đọng chút hương xuân  
  Giờ tiễn người đi sao lặng lẽ  
  Còn nỗi buồn theo bước ngại ngần) 
 
   
  Từ đó bên đời không có em  
  Chia tay niềm hạnh phúc êm đềm  
  Gót chân hờ hững bên phố thị  
  Đường phố không đèn giương bóng đêm  
   
  Nhịp bước lào xào trên lá khô  
  Run run từng cơn gió mơ hồ  
  Thoáng đưa hiu hắt làn sương nhạt  
  Phủ dáng ai về trong cõi mơ  
   
  Chợt muốn như hàng cây ngủ yên  
  Ngẩn ngơ nằm  trơ nhánh ưu phiền  
  Lắng nghe đợi bước chân qua lại  
  Xào xạc thương đời đã lãng quên  
   
  Hồn lỡ nương sầu mây viễn phương  
  Lung linh giọt sương rớt bên đường  
  Gió khuya quạnh quẽ lay nhè nhẹ  
  Thật khẽ nghe buồn len lén vương  
   
  Dãy phố im lìm như ngủ say  
  Lang thang về đâu gót chân này  
  Lấp lánh giọt sao khuya run rẩy  
  Chập chờn thao thức ánh trăng lay  
   
  Người ấy bây giờ đang ở đâu?  
  Rưng rưng tàn lá rũ ngang đầu  
  Phất phơ gợi dáng xưa kỷ niệm   
  Nỗi nhớ loang dài bóng canh thâu  
   
  Tận cuối trời xa ai ngóng trông  
  Có nghe đêm gió về chạnh lòng?  
  Đời đã không tròn câu ước mộng  
  Thôi đành giữ lại chút hương nồng!  
   
  Vi Thông  
  Viện YDH.DT.2005  
  R   
  
 
  
 
  <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2010 15:17:19 bởi vithong >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  3 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: