VỠ, GHÉP VÀ…
(TRÍCH ĐOẠN THƠ NL)
Vụn vỡ tan tành cho đắng cay
Tan tành vụn vỡ theo gió bay
Cuộc đời vụng vỡ tan tành mộng
Vụng vỡ cuộc tình tan giấc say…
Nhặt lên một mảnh, ta một mảnh
Nhặt giữa đời thường ngỡ trong mơ
Ghép lại vẹn nguyên, diều tung cánh
Bay giữa chiều thu, gió, lượn lờ…
Nhặt lên một mảnh, ta một mảnh
Nhẹ tay ghép lại dáng con thuyền
Nhẹ tay ghép lại hai mảnh vỡ
Mảnh nào là nợ, mảnh nào duyên…
Đại dương vùi dập bao sóng cả
Bầu trời lồng lộn lắm phong ba
Chao đảo, ngả nghiêng hai mảnh ghép
Mảnh đời hàn gắn lại bong ra…
Mảnh kia là duyên, mảnh này nợ
Nhặt về, ghép lại mãi chưa xong
Vụn vỡ tan tành hai mảnh ghép
Tan tành vụn vỡ phận long đong…
Người lính – 12.5.2009
TÔI và EM
Tôi và em…
là hai nửa cuộc đời
Những mảnh vụn…
nằm vương vãi đôi nơi
Bỗng một hôm…
tình cờ ta ghép lại
Được không em ?
nét nguyên vẹn hình hài !
Tôi và em…
hòa chung một ước nguyện
Nối lời thơ
ta đối họa câu vần
Mà sao đời ?
nhiều lắm nỗi nghiệt oan !
Mây gió đã
thoảng trôi ngàn câu hứa
Em và tôi …
mỗi người còn mỗi nửa
Tình đôi ta …
hai mảnh vỡ con thuyền
Vẫn mơ về
những giây phút bình yên
Chút hồn nhiên
giữa loạn cuồng giông tố
Tìm mảnh ghép…
vầng trăng xưa đánh vỡ
Ước mơ đời…
toàn vẹn dấu ái ân
Nhưng thế nhân...
con nợ quán gian trần
Niềm mơ ước
mấy khi người có được
Buồn len lỏi…
từng dấu chân ta bước
Hai đứa còn…
chung mãi một niềm đau
Đêm gối đầu…
đợi nhau khúc canh thâu
Sầu đã chín !
thôi đành chia đôi nửa…
Vi Thông
Đồng cảm với Người Lính…
Huynh góp họa đôi vần
NHỮNG MẢNH GHÉP CUỘC ĐỜI
Anh và em
hai tâm hồn tan vỡ
Đang vật vờ
trong hơi thở thời gian
Từng tiếng lòng
hoà trong tiếng lầm than
Ta ghép lại có huy hoàng hơn trước
Anh với em
ngược con đường lối bước
Đang lưỡng lờ
giữa
mất và được yêu
Gió vô tình mang đến nỗi cô liêu
Ta ghép lại ánh nắng chiều vụt tắt
Anh với em
cách nhịp cầu chưa bắc
Giữa hai bờ
hai ánh mắt nhìn nhau
Ở trong lòng
một bọt sóng bể dâu
Ta ghép lại thành bể sầu gian khổ
Anh mang trong người
món nợ đời kim cổ
Em giữ bên mình
cơn giông tố phong ba
Ta ghép lại
rồi lại hoá mối tình xa
Tội tình như thế ta chẳng thà đừng ghép
Anh là
những chén tình đợi uống tiếp
Em
những giọt tràn
làm sao ghép lại nhau
Có lẽ chăng
là
chút men tình mai sau
Ta ghép lại ly rượu đầu an ủi
Hai hướng về
hai lối đi
lủi thủi
Quay lại cùng chiều...tìm dòng suối bình yên
Có được chăng...
khi là giữa hai miền
Một mãnh vỡ ưu phiền
triền miên
không ghép được
Em
cánh hoa rơi rụng theo dòng nước
Từng cánh buồn
cứ lả lướt trôi sông
Anh
là khoảng rừng vô tận mênh mông
Ta ghép lại
hoá thành dòng suối mát
Từng tiếng nói
từng nụ cười
từng câu hát
Em mang cho đời bát ngát tình thuơng
Anh từng lời
từng tiếng nói
vấng vương
Ta ghép lại
hoá
thiên đuờng tình ái
Vỡ..ghép..ghép..hoài..rồi sợ hãi
Vụn vỡ ơ thờ...xin cứ mãi...tuỳ duyên
Duyên không nợ
mãi tình chờ vĩnh viễn
Nợ có duyên....
vụn vỡ...lưu luyến...chẳng thờ ơ.
MT*love
(Lớp cũng ngẫu hứng bon chen một bài với hai huynh trưởng đây..!!
)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2009 15:23:30 bởi minhthanh_love >