TÌNH TÔI DÀNH CHO EM
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 15 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 212 bài trong đề mục
HoangThienThanhTu 10.07.2009 02:16:51 (permalink)
0

BƯỚC ĐI








NỖI NIỀM



Chiều nay biển vắng mình em bước
Chiều nay biển vắng mình em bước
Dò dẫm chân son lạnh gót mềm
Tóc thề buông xỏa tung theo gió
Áo trắng đơn côi nẻo hẹn hò
Anh ở nơi nào yên vui đó
Xin về sưởi ấm mảnh hồn thơ …



10-07-09
Nhật Quỳnh


CHIỀU NHỚ EM

Chiều nay mây trắng bay màu khói
Căn phòng lạnh ngắt bóng em đâu
Tóc em ai chải dài sợi rối
Ai nắm tay em bước qua cầu
Biết em có nhớ chiều hôm ấy
Vàng nắng đan tay mối tình đầu...


Tú cũng đến đây lần đầu, mạo muội viết mấy dòng cho nàng thơ, vẫn thường đọc thơ của QM và xúc động theo những câu truyện kể.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2009 02:18:39 bởi HoangThienThanhTu >
HoangThienThanhTu 10.07.2009 04:57:10 (permalink)
0
YÊU VÀ THƯƠNG

Yêu là lún vũng đam mê
Thương hoài bền bỉ sơn khê theo cùng
Hết yêu là hết tình chung
Thân thương câu hỏi đủ nung lòng người

Tình yêu mà chẳng còn tươi
Biết thương có ở lại cười với nhau
Thà đừng yêu phút tương giao
Cho thương ở lại ngọt ngào bạn ơi!
Quỳnh Muội 11.07.2009 15:30:33 (permalink)
0





Trích đoạn: HoangThienThanhTu




CHIỀU NHỚ EM

Chiều nay mây trắng bay màu khói
Căn phòng lạnh ngắt bóng em đâu
Tóc em ai chải dài sợi rối
Ai nắm tay em bước qua cầu
Biết em có nhớ chiều hôm ấy
Vàng nắng đan tay mối tình đầu...



Tú cũng đến đây lần đầu, mạo muội viết mấy dòng cho nàng thơ, vẫn thường đọc thơ của QM và xúc động theo những câu truyện kể.









 
ĐỘC HÀNH



 
Chiều nay giửa  khỏang trời trong
Cô đơn đếm bước nghe lòng dấy đau
Gió đùa mái tóc lao xao
Áo dài theo gió xôn xao dáng hình
Mây chiều từng mãng xinh xinh
Thuyền xưa quên hẳn lời tình hôm nao
Để bao lớp sóng dạt dào
Phủ vào bờ cát nghẹn ngào lời ru
Cho lòng tím cả trời thu
 
 


 
11-07-09
Nhật Quỳnh
 




________________________________


Ta không thể làm đổi thay hướng gió  
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm
 
Gởi tình theo gió ngàn bay : http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=311311&mpage=35






Quỳnh Muội 11.07.2009 15:44:15 (permalink)
0

Trích đoạn: Quỳnh Muội


Trích đoạn: HoangThienThanhTu

<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2009 15:46:01 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 11.07.2009 15:47:33 (permalink)
0

Trích đoạn: HoangThienThanhTu


BƯỚC ĐI








NỖI NIỀM



Chiều nay biển vắng mình em bước
Chiều nay biển vắng mình em bước
Dò dẫm chân son lạnh gót mềm
Tóc thề buông xỏa tung theo gió
Áo trắng đơn côi nẻo hẹn hò
Anh ở nơi nào yên vui đó
Xin về sưởi ấm mảnh hồn thơ …



10-07-09
Nhật Quỳnh


CHIỀU NHỚ EM

Chiều nay mây trắng bay màu khói
Căn phòng lạnh ngắt bóng em đâu
Tóc em ai chải dài sợi rối
Ai nắm tay em bước qua cầu
Biết em có nhớ chiều hôm ấy
Vàng nắng đan tay mối tình đầu...


Tú cũng đến đây lần đầu, mạo muội viết mấy dòng cho nàng thơ, vẫn thường đọc thơ của QM và xúc động theo những câu truyện kể.






- - - - o0o - - - -


QM rất vui khi được Thanh Tú cùng các bạn ghé thăm nhà, QM cũng thường ghé trang thơ đọc những dòng cảm xúc mượt mà của Tú.
Cảm ơn Tú đã để lại mấy dòng thơ CHIỀU NHỚ EM.
Rất mong gặp lại

Bây giờ QM gởi cho Tú một mẫu chuyên của đứa cháu nội nhỏ nữa nè, chuyện kể rất thật  Thanh Tú ạ

Chúc Thanh Tú vui khoẻ nhé.

QM



BÉ MINH NHẬT


( Viết về đứa cháu nội 25 tháng tuổi
)













Bé MINH NHẬT



Cháu xinh như thể bông hoa
Mọi người thương cháu nhất nhà đấy thôi
Gặp ai chẳng lạ cứ đòi
Mới vừa nhìn thấy cháu thôi đã cười
Đôi môi chúm chím đỏ tươi
Tay chân mũm mĩm tròn ơi là tròn
Làn da trắng, gót chân son
Ngón tay ngòi viết cỏn con đấy mà
Cháu là út ít trong nhà
Cả nhà yêu quí hơn là kim cương
Ai cũng xúm lấy đòi thương
Giành bồng giành bế không nhường cho ai
Cháu siết bà trọn vòng tay
Đưa đôi má phính hôn hoài chẳng thôi
Hôn đầu hôn trán hôn môi
Hôn đôi mắt sáng xong rồi hôn tay
Được hôn thích chí cười hoài
Cuối đầu thỏ thẻ nói hoài cảm ơn
Chẳng bao giờ thấy dổi hờn
Chỉ hay đùa giởn giống như ân cần
Cháu tôi ú nã ú nần
Tôi thương thương lắm chẳng cân phân gì
 
 
 
05-07-09
Nhật Quỳnh






_________________________________________


Ta không thể làm đổi thay hướng gió  
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm
 





 
HoangThienThanhTu 11.07.2009 16:18:15 (permalink)
0

Trích đoạn: Quỳnh Muội

- - - - o0o - - - -


QM rất vui khi được Thanh Tú cùng các bạn ghé thăm nhà, QM cũng thường ghé trang thơ đọc những dòng cảm xúc mượt mà của Tú.
Cảm ơn Tú đã để lại mấy dòng thơ CHIỀU NHỚ EM.
Rất mong gặp lại

Bây giờ QM gởi cho Tú một mẫu chuyên của đứa cháu nội nhỏ nữa nè, chuyện kể rất thật Thanh Tú ạ

Chúc Thanh Tú vui khoẻ nhé.

QM



BÉ MINH NHẬT


( Viết về đứa cháu nội 25 tháng tuổi
)



Bé MINH NHẬT



Cháu xinh như thể bông hoa
Mọi người thương cháu nhất nhà đấy thôi
Gặp ai chẳng lạ cứ đòi
Mới vừa nhìn thấy cháu thôi đã cười
Đôi môi chúm chím đỏ tươi
Tay chân mũm mĩm tròn ơi là tròn
Làn da trắng, gót chân son
Ngón tay ngòi viết cỏn con đấy mà
Cháu là út ít trong nhà
Cả nhà yêu quí hơn là kim cương
Ai cũng xúm lấy đòi thương
Giành bồng giành bế không nhường cho ai
Cháu siết bà trọn vòng tay
Đưa đôi má phính hôn hoài chẳng thôi
Hôn đầu hôn trán hôn môi
Hôn đôi mắt sáng xong rồi hôn tay
Được hôn thích chí cười hoài
Cuối đầu thỏ thẻ nói hoài cảm ơn
Chẳng bao giờ thấy dổi hờn
Chỉ hay đùa giởn giống như ân cần
Cháu tôi ú nã ú nần
Tôi thương thương lắm chẳng cân phân gì



05-07-09
Nhật Quỳnh







Lần đầu tiên đến nhà Quỳnh Muội, hôm ấy tôi ngài ngại vì thấy ở đây khách viếng thăm rất nhiều, nhưng rồi không ngờ mình cũng được hậu đải và còn được nàng thơ kể chuyện cho nghe nữa. Từ trước kia tuy chưa có ghé đây lần nào nhưng vẫn rón rén bước vào đây đọc truyện kể, mà mẫu truyện nào cũng mang ý nghĩa tuyệt vời và sâu sắc, đọc truyện của Nhật Quỳnh không chỉ đọc đơn thuần cái ý nghĩa đơn giản mắt thấy tai nghe, mà mỗi câu truyện hàm chứa một ý nghĩa thiêng liêng cao cả của nó.

Tôi thấy vị Thông làm bà ngoại tuy là cằn nhằn cử nhử, nhưng trong câu truyện kể lại thì bà ngoại cũng thương cháu đáu để hơn ai hết đó nhen, rất chịu khó để làm vừa lòng "cái ông cháu" láu lỉnh của bà, là một bà ngoại hết lòng hết dạ nuông chìu, cũng với cái tài năng ấy ông ngoại của thằng cháu khỏi nói cũng phải xiêu lòng thôi, và phải là một bà ngoại đáng yêu đó chứ, bà ngoại như thế thì là cái phúc của cả nhà. Các con của bà mà nhất là ông ngoại được hưởng cái diễm phúc của đời người. Tú cũng xin góp một chút trầm trồ khen ngợi bằng tấm lòng thán phục của tôi.

Làm thân ông nội, bà ngoại thì ai cũng thương dại thương dột đó mà, đó cũng chẳng qua là "cái thương" đã kết hợp từ kiếp trước và truyền theo kiếp này, thương ông ngoại thì thương con, rồi đến thương cháu, mà hãy cứ nói đến thương là Tú tôi phải mềm lòng. Ngày nay tôi cũng có cháu nội để thương yêu dỗ dành, thời gian đã qua đi tròn hai thế hệ, nội của tôi và cha tôi đã đi sum hợp và thăm nhau ở miền xa rồi, Nhưng hình ảnh của nôi tôi còn in rõ từng nét trong tim tôi, trong lòng tôi.... khi tôi vừa bập bẹ biết nói, lời nói đầu tiên của Nội dạy là cám ơn, mỗi khi tôi hôn nội thì nội cám ơn, bất kể điều gì nội cũng liền miệng cám ơn thằng cháu. Thế là tự nó ăn vào tiềm thức tôi như là một sự việc tối cần, mà hãy nói tới tình thương là cám ơn hoài hoài cả đời cũng không hết. Tôi củng sử dụng hình thức này với cháu nội của tôi. Lời ăn tiếng nói không tốn tiền mua, nhưng thật sự như là đã mua được mọi thứ mà có khi tiền bạc mua còn chưa được. Thảo nào ông Nội của bé Minh Nhật không lặn hụp trong yêu thương, hảnh diện và thơm lây vì thằng bé của ông tròn trịa mũm mĩm, 25 tháng tuổi đã khôn khéo "Cúi đầu thỏ thẻ nói hoài cảm ơn" bao nhiêu đó cũng đã lấy được hết cái lòng của ông nội rồi, cộng thêm thằng bé này lại thích được ông bà cha mẹ hôn nó hoài, tôi thiết nghĩ con người vừa sinh ra là đã chuộng mình được mọi người yêu thương. Tình thương là một cái vốn thật lớn mà ai cũng có sẵn ở trong người, khi đã thương thì không còn so đo toan tính.

Bé Minh Nhật nhìn vào đã thấy thương rồi, thêm bài ca dao của Nội diễn đạt nữa là biết ông nội đã thương đến dại khờ.

Tú không có hình minh họa thằng cháu nội của mình, nhưng cũng muốn khoe cái tình thương bao la ở trong lòng của ông nội như ai chứ bộ... thắng cháu đã sắp 4 tuổi và đã đi mẫu giáo từ tháng 9 năm ngoái.

Bé Đồng Tâm

Đồng Tâm bảo ngọc trân châu
Bé thơm bé ngọt từ đầu đến chân
Hôn hoài trăm đến vạn lần
Còn đòi hôn nữa kề gần má tôi
"Thơm cháu đi mà ông nội"
Thương ơi thương quá làm tôi xiêu lòng!
Sáng đưa trưa đón chạy vòng
Đi đâu cũng nắm níu lòng sợ xa
Ngày nào tôi cũng ngâm nga
Ầu ơ thương quá ngọc ngà cháu ngoan
Ca dao lúa chín đàng đàng
Gia tài của mẹ thiên đàng tuổi thơ
Chiều thương sáng nhớ đã chờ
Bé đi mẫu giáo ông khờ ngoài hiên
Cháu, ông thương bà nội hiền
chắt chiu tình nghĩa thiêng liêng kiếp nào
Bòn bon nho nhỏ ngọt ngào
Nhà sau nhà trước ra vào đòi thương
Ầu ơ ru ngọt như đường
Cháu tôi mà ngủ tôi thường ngồi bên...

Ngồi bên nhìn hoài thắng cháu lúc nó ngủ cũng là niềm hạnh phúc của tôi và bà nội của nó, hạnh phúc thật là giản dị mà không cần phải xa hoa phù phiếm đó nhen cô Nhật Quỳnh. Chúc cô vui tươi hạnh phúc ngày cuối tuần.
HoangThienThanhTu 11.07.2009 16:40:45 (permalink)
0

Trích đoạn: Quỳnh Muội


ĐỘC HÀNH



 
Chiều nay giửa  khỏang trời trong
Cô đơn đếm bước nghe lòng dấy đau
Gió đùa mái tóc lao xao
Áo dài theo gió xôn xao dáng hình
Mây chiều từng mãng xinh xinh
Thuyền xưa quên hẳn lời tình hôm nao
Để bao lớp sóng dạt dào
Phủ vào bờ cát nghẹn ngào lời ru
Cho lòng tím cả trời thu
 
 


 
11-07-09
Nhật Quỳnh
 




________________________________


Ta không thể làm đổi thay hướng gió  
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm
 
Gởi tình theo gió ngàn bay : http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=311311&mpage=35


Thân gửi một vòng tay thân mến để đón mừng cô Nhật Quỳnh đến viếng thăm tệ xá này. Thơ của cô buồn man mác và cái tựa cũng làm xót một chút lòng người.

ĐẾM BƯỚC

Đếm từng bước nhỏ vào thu
Nghe buồn man mác lời ru tình đầu
Rơi rơi vài hạt mưa ngâu
Đã nghe nhóm lạnh bên cầu thương đau
Làm sao xua hết ngọt ngào
Làm sao quên được lao xao cõi lòng
Thu chưa mà đã lập Đông
Áo dài ai ướt sương lòng của tôi!
Đếm từng hạt nhớ bồi hồi
Một con chim sáo mồ côi độc hành
Về đâu tìm mái nhà tranh
Có con chim bạn để dành chờ ai
Đếm từng bước vắn bước dài
Mới hay không thể thiếu ai bên đời!
Trăm năm còn đó tình tôi
Dành cho em hết chưa rời vấn vương.

HTTT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2009 16:44:33 bởi HoangThienThanhTu >
Quỳnh Muội 23.07.2009 09:33:30 (permalink)
0

Trích đoạn: HoangThienThanhTu


Trích đoạn: Quỳnh Muội

- - - - o0o - - - -


QM rất vui khi được Thanh Tú cùng các bạn ghé thăm nhà, QM cũng thường ghé trang thơ đọc những dòng cảm xúc mượt mà của Tú.
Cảm ơn Tú đã để lại mấy dòng thơ CHIỀU NHỚ EM.
Rất mong gặp lại

Bây giờ QM gởi cho Tú một mẫu chuyên của đứa cháu nội nhỏ nữa nè, chuyện kể rất thật Thanh Tú ạ

Chúc Thanh Tú vui khoẻ nhé.

QM



BÉ MINH NHẬT


( Viết về đứa cháu nội 25 tháng tuổi
)



Bé MINH NHẬT



Cháu xinh như thể bông hoa
Mọi người thương cháu nhất nhà đấy thôi
Gặp ai chẳng lạ cứ đòi
Mới vừa nhìn thấy cháu thôi đã cười
Đôi môi chúm chím đỏ tươi
Tay chân mũm mĩm tròn ơi là tròn
Làn da trắng, gót chân son
Ngón tay ngòi viết cỏn con đấy mà
Cháu là út ít trong nhà
Cả nhà yêu quí hơn là kim cương
Ai cũng xúm lấy đòi thương
Giành bồng giành bế không nhường cho ai
Cháu siết bà trọn vòng tay
Đưa đôi má phính hôn hoài chẳng thôi
Hôn đầu hôn trán hôn môi
Hôn đôi mắt sáng xong rồi hôn tay
Được hôn thích chí cười hoài
Cuối đầu thỏ thẻ nói hoài cảm ơn
Chẳng bao giờ thấy dổi hờn
Chỉ hay đùa giởn giống như ân cần
Cháu tôi ú nã ú nần
Tôi thương thương lắm chẳng cân phân gì



05-07-09
Nhật Quỳnh







Lần đầu tiên đến nhà Quỳnh Muội, hôm ấy tôi ngài ngại vì thấy ở đây khách viếng thăm rất nhiều, nhưng rồi không ngờ mình cũng được hậu đải và còn được nàng thơ kể chuyện cho nghe nữa. Từ trước kia tuy chưa có ghé đây lần nào nhưng vẫn rón rén bước vào đây đọc truyện kể, mà mẫu truyện nào cũng mang ý nghĩa tuyệt vời và sâu sắc, đọc truyện của Nhật Quỳnh không chỉ đọc đơn thuần cái ý nghĩa đơn giản mắt thấy tai nghe, mà mỗi câu truyện hàm chứa một ý nghĩa thiêng liêng cao cả của nó.

Tôi thấy vị Thông làm bà ngoại tuy là cằn nhằn cử nhử, nhưng trong câu truyện kể lại thì bà ngoại cũng thương cháu đáu để hơn ai hết đó nhen, rất chịu khó để làm vừa lòng "cái ông cháu" láu lỉnh của bà, là một bà ngoại hết lòng hết dạ nuông chìu, cũng với cái tài năng ấy ông ngoại của thằng cháu khỏi nói cũng phải xiêu lòng thôi, và phải là một bà ngoại đáng yêu đó chứ, bà ngoại như thế thì là cái phúc của cả nhà. Các con của bà mà nhất là ông ngoại được hưởng cái diễm phúc của đời người. Tú cũng xin góp một chút trầm trồ khen ngợi bằng tấm lòng thán phục của tôi.

Làm thân ông nội, bà ngoại thì ai cũng thương dại thương dột đó mà, đó cũng chẳng qua là "cái thương" đã kết hợp từ kiếp trước và truyền theo kiếp này, thương ông ngoại thì thương con, rồi đến thương cháu, mà hãy cứ nói đến thương là Tú tôi phải mềm lòng. Ngày nay tôi cũng có cháu nội để thương yêu dỗ dành, thời gian đã qua đi tròn hai thế hệ, nội của tôi và cha tôi đã đi sum hợp và thăm nhau ở miền xa rồi, Nhưng hình ảnh của nôi tôi còn in rõ từng nét trong tim tôi, trong lòng tôi.... khi tôi vừa bập bẹ biết nói, lời nói đầu tiên của Nội dạy là cám ơn, mỗi khi tôi hôn nội thì nội cám ơn, bất kể điều gì nội cũng liền miệng cám ơn thằng cháu. Thế là tự nó ăn vào tiềm thức tôi như là một sự việc tối cần, mà hãy nói tới tình thương là cám ơn hoài hoài cả đời cũng không hết. Tôi củng sử dụng hình thức này với cháu nội của tôi. Lời ăn tiếng nói không tốn tiền mua, nhưng thật sự như là đã mua được mọi thứ mà có khi tiền bạc mua còn chưa được. Thảo nào ông Nội của bé Minh Nhật không lặn hụp trong yêu thương, hảnh diện và thơm lây vì thằng bé của ông tròn trịa mũm mĩm, 25 tháng tuổi đã khôn khéo "Cúi đầu thỏ thẻ nói hoài cảm ơn" bao nhiêu đó cũng đã lấy được hết cái lòng của ông nội rồi, cộng thêm thằng bé này lại thích được ông bà cha mẹ hôn nó hoài, tôi thiết nghĩ con người vừa sinh ra là đã chuộng mình được mọi người yêu thương. Tình thương là một cái vốn thật lớn mà ai cũng có sẵn ở trong người, khi đã thương thì không còn so đo toan tính.

Bé Minh Nhật nhìn vào đã thấy thương rồi, thêm bài ca dao của Nội diễn đạt nữa là biết ông nội đã thương đến dại khờ.

Tú không có hình minh họa thằng cháu nội của mình, nhưng cũng muốn khoe cái tình thương bao la ở trong lòng của ông nội như ai chứ bộ... thắng cháu đã sắp 4 tuổi và đã đi mẫu giáo từ tháng 9 năm ngoái.

Bé Đồng Tâm

Đồng Tâm bảo ngọc trân châu
Bé thơm bé ngọt từ đầu đến chân
Hôn hoài trăm đến vạn lần
Còn đòi hôn nữa kề gần má tôi
"Thơm cháu đi mà ông nội"
Thương ơi thương quá làm tôi xiêu lòng!
Sáng đưa trưa đón chạy vòng
Đi đâu cũng nắm níu lòng sợ xa
Ngày nào tôi cũng ngâm nga
Ầu ơ thương quá ngọc ngà cháu ngoan
Ca dao lúa chín đàng đàng
Gia tài của mẹ thiên đàng tuổi thơ
Chiều thương sáng nhớ đã chờ
Bé đi mẫu giáo ông khờ ngoài hiên
Cháu, ông thương bà nội hiền
chắt chiu tình nghĩa thiêng liêng kiếp nào
Bòn bon nho nhỏ ngọt ngào
Nhà sau nhà trước ra vào đòi thương
Ầu ơ ru ngọt như đường
Cháu tôi mà ngủ tôi thường ngồi bên...

Ngồi bên nhìn hoài thắng cháu lúc nó ngủ cũng là niềm hạnh phúc của tôi và bà nội của nó, hạnh phúc thật là giản dị mà không cần phải xa hoa phù phiếm đó nhen cô Nhật Quỳnh. Chúc cô vui tươi hạnh phúc ngày cuối tuần.





-----------o0o----------




Chào bạn Hoàng Thiên thanh Tú,
Xin được kể bạn nghe về câu chuyện QM kể cho cháu nội nghe lúc đang ru cháu ngủ.
Chúc bạn và gia đình vui , hạnh phúc thật nhiều bên cháu Đồng Tâm ,




 
RU CHÁU NGỦ, THƯƠNG BA MỒ CÔI MẸ
 
 
 
Hãy ngủ đi nầy cháu yêu của nội
Cháu ngoan nào đừng gọi mẹ nữa nghe
Cháu đã biết mẹ đi làm sớm tối
Chiều mẹ về sẽ có bánh quà nè
 
Nội thương lắm cháu nội còn bé dại
Nhớ biết bao khi vắng mẹ hằng ngày
Ba tuổi rồi xa mẹ còn nhè mãi
Khiến nội thương càng nặng nhọc nỗi niềm
 
Nầy cháu của nội cứ  hãy nằm yên
Nội kể cháu nghe chuyện ngày xưa ấy
Thời ông cố nhà đói nghèo lắm vậy
Chín mươi năm trời, ngần ấy thời gian
 
Độ tuổi cháu ông cố * mồ côi mẹ
Bao thiệt thòi đầy ấp tuổi thơ ngây
Theo cha ra đồng dưới bóng cây nằm ngủ
Đâu như cháu  giờ nhịp võng đong đưa
 
Rúc bên cha đói no ngày hai bữa
Quần vải áo thô sớm tối nhọc nhằn
Mấy mươi năm gian lao từng ngày tháng
Cảnh đời nghèo theo mãi bủa vây thân
 
Khi nội ru : Mồ côi cha ăn cơm với cá
Còn mồ côi mẹ liếm lá đầu đường
Lại thương đời ông cố vắng tình thương
Mỗi lần ru lòng oặn đau nhiều lắm
 
Nhắc chuyện xưa hồn nội buồn trĩu nặng
Đời ông cần lao sớm nắng chiều mưa
Nắng sớm mưa trưa đồng sâu cỏ úa
Cuốc bẩm cày thuê gian khổ nói sao vừa
 
Với con trâu kéo cày ngày hai bửa
Mười hai giờ trưa mới mãn nửa buổi cày
Có khó gì đâu bờ ruộng cao năm tấc
Đói chẳng bước nổi lên... ông cố phải bò
 
Con trâu đang cày với ông thật  to
Thấy nội đem cơm mừng cong đuôi vẫy
Miệng trể ra nước miếng dài nhễ nhãi
Bước nặng nề,  mừng nội gở ách * ra
 
Sức của trâu cũng còn thở dốc mà
Trách sao ông không khỏi mồ hôi vã
Không có mẹ là thiếu đi tất cả
Tuổi ấu thơ ngàn câu hát ầu ơ
 
Nội chỉ kể cho thỏa lòng thương nhớ
Hiểu gì không mà chăm chú nằm nghe
Hiểu gì không mà không còn khóc nữa
Cháu ngoan rồi chờ tối mẹ về nha !
 


 
21-07-09
Nhật Quỳnh
 
 


 
*        Ba  của bà nội , cháu bé gọi bằng ông cố.
* *     Cái ách bắt ngang cổ trâu kéo theo cái cày





________________________________



<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.07.2009 01:15:20 bởi Quỳnh Muội >
HoangThienThanhTu 25.07.2009 14:53:18 (permalink)
0
Lâu lâu Tú về nhà thấy có khách viếng và có truyện thơ để đọc, vui quá vui quá !! cám ơn nàng thơ có lòng quá bước đến đây. Tú đọc thơ từ từ để thưởng thức và hẹn sẽ gặp nàng ở bên nhà của nàng nhé. Chúc Nhật Quỳnh một cuối tuần thật vui và hạnh phúc tràn đầy.....

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°

TIỆC TÀN

Mầy ở tao về rã cuộc vui
Rượu đã cạn bình hết ngọt bùi
Mơ giấc mộng hề ôi đau nhức
Thôi thì thôi thả gió trôi xuôi...

Đừng buồn chi nữa tiệc đã tàn
Cuộc vui nào rồi cũng phải tan
Tao về cuốc đất xây huyệt mộ
Một cuối thu tàn phải ghé ngang...

Tao về trắng áo mùa dĩ vãng
Mỏi cặp chân đời lết vai mang
Cõi khôn đô thị mầy giữ mạng
Chừa xác mà chôn cái bẽ bàng !

Tao mầy không lạ cõi thiệt hơn
Ý nghĩa gì đâu tiếng cám ơn
Mưa thả từ trời mưa trôi hết
Rác rến, tình thâm cả giận hờn !

Cần gì thêu dệt khúc giã từ
Trước sau chừng ấy cũng vậy thôi
Cát bụi đi về làm cát bụi
Nhận hay không nhận cũng đã rồi

Tao giờ gối mỏi chân mòn cuộc
Trò chơi năm cũ những điên cuồng
Làm sao chở hết thời gian nặng
Chôn xuống đau thương lấp vũng buồn !

HTTT
HoangThienThanhTu 25.07.2009 21:20:15 (permalink)
0

Trích đoạn: Quỳnh Muội






RU CHÁU NGỦ, THƯƠNG BA MỒ CÔI MẸ



Hãy ngủ đi nầy cháu yêu của nội
Cháu ngoan nào đừng gọi mẹ nữa nghe
Cháu đã biết mẹ đi làm sớm tối
Chiều mẹ về sẽ có bánh quà nè

Nội thương lắm cháu nội còn bé dại
Nhớ biết bao khi vắng mẹ hằng ngày
Ba tuổi rồi xa mẹ còn nhè mãi
Khiến nội thương càng nặng nhọc nỗi niềm

Nầy cháu của nội cứ hãy nằm yên
Nội kể cháu nghe chuyện ngày xưa ấy
Thời ông cố nhà đói nghèo lắm vậy
Chín mươi năm trời, ngần ấy thời gian

Độ tuổi cháu ông cố * mồ côi mẹ
Bao thiệt thòi đầy ấp tuổi thơ ngây
Theo cha ra đồng dưới bóng cây nằm ngủ
Đâu như cháu giờ nhịp võng đong đưa

Rúc bên cha đói no ngày hai bữa
Quần vải áo thô sớm tối nhọc nhằn
Mấy mươi năm gian lao từng ngày tháng
Cảnh đời nghèo theo mãi bủa vây thân

Khi nội ru : Mồ côi cha ăn cơm với cá
Còn mồ côi mẹ liếm lá đầu đường
Lại thương đời ông cố vắng tình thương
Mỗi lần ru lòng oặn đau nhiều lắm

Nhắc chuyện xưa hồn nội buồn trĩu nặng
Đời ông cần lao sớm nắng chiều mưa
Nắng sớm mưa trưa đồng sâu cỏ úa

Cuốc bẩm cày thuê gian khổ nói sao vừa

Với con trâu kéo cày ngày hai bửa
Mười hai giờ trưa mới mãn nửa buổi cày
Có khó gì đâu bờ ruộng cao năm tấc
Đói chẳng bước nổi lên ông cố phải bò

Con trâu đang cày với ông thật to
Thấy nội đem cơm mừng cong đuôi vẫy
Miệng trể ra nước miếng dài nhễ nhãi
Bước nặng nề, mừng nội gở ách * ra

Sức của trâu cũng còn thở dốc mà
Trách sao ông không khỏi mồ hôi vã
Không có mẹ là thiếu đi tất cả
Tuổi ấu thơ ngàn câu hát ầu ơ

Nội chỉ kể cho thỏa lòng thương nhớ
Hiểu gì không mà chăm chú nằm nghe
Hiểu gì không mà không còn khóc nữa
Cháu ngoan rồi chờ tối mẹ về nha !




21-07-09
Nhật Quỳnh





* Ba của bà nội , cháu bé gọi bằng ông cố.
* * Cái ách bắt ngang cổ trâu kéo theo cái cày






________________________________

Ta không thể làm đổi thay hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm

Gởi tình theo gió ngàn bay :
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=311311&mpage=35


May quá QM à, vì hồi sáng tôi tìm hoài không thấy topic của bạn, vì thấy bạn viết nhiều cho topic mới mở ra, cứ tưởng như là topic này không còn. Trưa nay trở vào thấy nên mừng húm đây.
Đẹp biết bao nhiêu hình ảnh của Nội ru cháu từ đời này sang đời khác. Và cũng có những đứa con không may mắn bị sinh ra, không có được gần gủi cha, vì cha của bé phải luôn đi làm ăn xa để lo công danh sự nghiệp, còn mẹ thì thui thủi đi về sớm tối có một mình, lại còn phải lo đi tần tảo vì miếng cơm manh áo. Ông ru cháu ngủ mà lòng đứt từng đoạn ruột, vì có ông mới là người hiểu được những uẩn khúc của cuộc đời, cháu thơ vô tội nên làm sao biết hết chuyện của người lớn. Tú xin viết đôi dòng tâm trạng của một ông Ngoại, vì đứa con gái và đứa cháu bất hạnh, cũng may nó chưa đủ hiểu biết những phức tạp của đời sống, ngày mai nó lớn lên có thể mọi việc đã thay đổi tốt hơn, và có thể sẽ vĩnh viễn nó không biết gì về cha của nó.


TÌNH ÔNG NGOẠI

Bé thơ ngây quấn quít theo ông Ngoại
Ông thương chìu bởi con gái vô phần
Ông đứt ruột mỗi lần ru cháu ngủ
Biết làm sao khi định mệnh phù vân

Cháu ngủ nhé mẹ về nhà khuya lắm
Thui thủi một mình vén xếp vá khâu
Ngoại hết lòng tận tụy những canh thâu
Mong tươi sáng có một ngày rạng rỡ

Cha của cháu đi làm ăn xa xứ
Bởi nhà nghèo đồng ruộng lúa nương dâu
Vì tương lai cha phải chịu đương đầu
Đi xa mãi bên tiếng đời giục vọng

Tìm thanh danh tìm nhà cao cửa rộng
Gió cuốn chân đời hụng hẫng mẹ con
Mẹ ở nhà lao lung phận khép tròn
Chờ rã ruột hết quảng đời cay đắng !

Miễn sao con có cuộc đời phẵng lặng
Ông Ngoại chở che góp sức tuổi già
Thương con gái mà cắn lệ châu sa
Ông đứt ruột dại khờ nghe tâm đắng

Ngủ đi cháu trần gian giông gió lặng
Có ông thương dù tình ấy chẳng giống cha
Thương vẫn thương dù mẹ vịt con gà
Ngày sau nữa thị phi đời quên hết !

Tội tình ơi bao năm là đoạn kết
Con gái của tôi và đứa bé ngoan
Một ngày kia cháu lớn lên đàng
Sẽ hiểu được tình cha làm ông Ngoại

Một ngày kia khi công thành danh toại
Bên mẹ hiền ngoại gửi gấm cháu thơ
Vạn tình thương không toan tính dại khờ
Dìu dắt mẹ đi qua cầu ngang trái.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.07.2009 21:22:48 bởi HoangThienThanhTu >
HoangThienThanhTu 25.07.2009 21:28:13 (permalink)
0
THĂM MẦY LẦN CUỐI

Ừ ..thì lần cuối nữa rồi thôi
Mầy về yên nghỉ cạnh lưng đồi
Bao nhiêu mệt mỏi không còn nữa
Mầy trước tao sau nghiệp luân hồi

Thăm mầy lần cuối dẫu xanh xao
Vẫn nụ cười xưa mừng nghẹn ngào
Tao như năm cũ không thay đổi
Mầy chẳng khác chi... chỉ lệ trào !

Lần tới tao đi chẳng có mầy
Cũng đành uống rượu một mình, say
Thôi mầy đừng khóc làm tao tủi
Tiễn nhau lần cuối tình còn đầy

Mấy chục năm trời duyên tao ngộ
Kỷ niệm nơi này mày mang theo
Đất trời non nước còn in dấu
Tao mầy một thuở chuyện giàu nghèo...

Mầy về cõi ấy chắc không quên
Thằng bạn năm xưa cuộc chông chênh
Tim tao đầy quá hình bóng cũ
Khói sương mưa móc phủ ơn đền !

Tao cám ơn đời dù đắng cay
Sum hợp chia xa những đọa đày
Hạnh phúc về nằm bên ngực trái
Tươi hoài cõi nhớ chưa hề phai...


Thăm thằng bạn già sắp ra đi một chuyến không về!
HoangThienThanhTu 25.07.2009 22:22:01 (permalink)
0
BIỂN ĐÃ CUỐN ĐI

Biển cuốn hết lời tôi theo sóng lũ
Ngẩn ngơ tôi ghềnh đá ngồi gục đầu
Thênh thang gió toạt ngang vùng tiềm thức
Cuốn đi nhanh không biết sẽ về đâu

Một đoạn kết tưởng chừng không thể có
Sầu cũng tan hay chìm xuống biển sâu
Không mặt trời nên đêm đen dài quá
Ký ức về nằm im những đêm thâu

Biển mịt mù mở toan nghìn cánh cửa
Lạc mất đời nhau định mệnh an bày
Không có đường nào dẫn đến tìm nhau
Chôn lòng biển âm thầm gào khoảng lặng

Chưa kịp vui nên khóc đời cay đắng
Chưa kịp mừng bọt đã vỡ trên tay
Chiếc thuyền giấy chở trái tim chết đuối
Không còn nghe nhịp gõ tháng cùng ngày

Tình vừa chết trong lặng lờ tím ngắt
Để lại nhân gian như đã muôn đời
Người hớn hở kẻ vui điều hiện hữu
Người đi về theo xác lá thu rơi !
Quỳnh Muội 26.07.2009 23:32:50 (permalink)
0

Trích đoạn: HoangThienThanhTu


Trích đoạn: Quỳnh Muội






RU CHÁU NGỦ, THƯƠNG BA MỒ CÔI MẸ



Hãy ngủ đi nầy cháu yêu của nội
Cháu ngoan nào đừng gọi mẹ nữa nghe
Cháu đã biết mẹ đi làm sớm tối
Chiều mẹ về sẽ có bánh quà nè

Nội thương lắm cháu nội còn bé dại
Nhớ biết bao khi vắng mẹ hằng ngày
Ba tuổi rồi xa mẹ còn nhè mãi
Khiến nội thương càng nặng nhọc nỗi niềm

Nầy cháu của nội cứ hãy nằm yên
Nội kể cháu nghe chuyện ngày xưa ấy
Thời ông cố nhà đói nghèo lắm vậy
Chín mươi năm trời, ngần ấy thời gian

Độ tuổi cháu ông cố * mồ côi mẹ
Bao thiệt thòi đầy ấp tuổi thơ ngây
Theo cha ra đồng dưới bóng cây nằm ngủ
Đâu như cháu giờ nhịp võng đong đưa

Rúc bên cha đói no ngày hai bữa
Quần vải áo thô sớm tối nhọc nhằn
Mấy mươi năm gian lao từng ngày tháng
Cảnh đời nghèo theo mãi bủa vây thân

Khi nội ru : Mồ côi cha ăn cơm với cá
Còn mồ côi mẹ liếm lá đầu đường
Lại thương đời ông cố vắng tình thương
Mỗi lần ru lòng oặn đau nhiều lắm

Nhắc chuyện xưa hồn nội buồn trĩu nặng
Đời ông cần lao sớm nắng chiều mưa
Nắng sớm mưa trưa đồng sâu cỏ úa

Cuốc bẩm cày thuê gian khổ nói sao vừa

Với con trâu kéo cày ngày hai bửa
Mười hai giờ trưa mới mãn nửa buổi cày
Có khó gì đâu bờ ruộng cao năm tấc
Đói chẳng bước nổi lên ông cố phải bò

Con trâu đang cày với ông thật to
Thấy nội đem cơm mừng cong đuôi vẫy
Miệng trể ra nước miếng dài nhễ nhãi
Bước nặng nề, mừng nội gở ách * ra

Sức của trâu cũng còn thở dốc mà
Trách sao ông không khỏi mồ hôi vã
Không có mẹ là thiếu đi tất cả
Tuổi ấu thơ ngàn câu hát ầu ơ

Nội chỉ kể cho thỏa lòng thương nhớ
Hiểu gì không mà chăm chú nằm nghe
Hiểu gì không mà không còn khóc nữa
Cháu ngoan rồi chờ tối mẹ về nha !




21-07-09
Nhật Quỳnh





* Ba của bà nội , cháu bé gọi bằng ông cố.
* * Cái ách bắt ngang cổ trâu kéo theo cái cày






________________________________

Ta không thể làm đổi thay hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm

Gởi tình theo gió ngàn bay :
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=311311&mpage=35


May quá QM à, vì hồi sáng tôi tìm hoài không thấy topic của bạn, vì thấy bạn viết nhiều cho topic mới mở ra, cứ tưởng như là topic này không còn. Trưa nay trở vào thấy nên mừng húm đây.
Đẹp biết bao nhiêu hình ảnh của Nội ru cháu từ đời này sang đời khác. Và cũng có những đứa con không may mắn bị sinh ra, không có được gần gủi cha, vì cha của bé phải luôn đi làm ăn xa để lo công danh sự nghiệp, còn mẹ thì thui thủi đi về sớm tối có một mình, lại còn phải lo đi tần tảo vì miếng cơm manh áo. Ông ru cháu ngủ mà lòng đứt từng đoạn ruột, vì có ông mới là người hiểu được những uẩn khúc của cuộc đời, cháu thơ vô tội nên làm sao biết hết chuyện của người lớn. Tú xin viết đôi dòng tâm trạng của một ông Ngoại, vì đứa con gái và đứa cháu bất hạnh, cũng may nó chưa đủ hiểu biết những phức tạp của đời sống, ngày mai nó lớn lên có thể mọi việc đã thay đổi tốt hơn, và có thể sẽ vĩnh viễn nó không biết gì về cha của nó.


TÌNH ÔNG NGOẠI

Bé thơ ngây quấn quít theo ông Ngoại
Ông thương chìu bởi con gái vô phần
Ông đứt ruột mỗi lần ru cháu ngủ
Biết làm sao khi định mệnh phù vân

Cháu ngủ nhé mẹ về nhà khuya lắm
Thui thủi một mình vén xếp vá khâu
Ngoại hết lòng tận tụy những canh thâu
Mong tươi sáng có một ngày rạng rỡ

Cha của cháu đi làm ăn xa xứ
Bởi nhà nghèo đồng ruộng lúa nương dâu
Vì tương lai cha phải chịu đương đầu
Đi xa mãi bên tiếng đời giục vọng

Tìm thanh danh tìm nhà cao cửa rộng
Gió cuốn chân đời hụng hẫng mẹ con
Mẹ ở nhà lao lung phận khép tròn
Chờ rã ruột hết quảng đời cay đắng !

Miễn sao con có cuộc đời phẵng lặng
Ông Ngoại chở che góp sức tuổi già
Thương con gái mà cắn lệ châu sa
Ông đứt ruột dại khờ nghe tâm đắng

Ngủ đi cháu trần gian giông gió lặng
Có ông thương dù tình ấy chẳng giống cha
Thương vẫn thương dù mẹ vịt con gà
Ngày sau nữa thị phi đời quên hết !

Tội tình ơi bao năm là đoạn kết
Con gái của tôi và đứa bé ngoan
Một ngày kia cháu lớn lên đàng
Sẽ hiểu được tình cha làm ông Ngoại

Một ngày kia khi công thành danh toại
Bên mẹ hiền ngoại gửi gấm cháu thơ
Vạn tình thương không toan tính dại khờ
Dìu dắt mẹ đi qua cầu ngang trái.









Chào bạn Hoàng Thiên Thanh Tú,
QM được tiếp nhận bài thơ thứ  3 của bạn, bài thơ thật cảm động và nhiều trăn trở , đã nói lên tình thưởng dạt dào của ông Ngoại , nói lên sự chia sẻ thâm tình,QM đọc mấy lần , thật xót xa !

Mỗi người một cảnh đời, chúng ta nương tựa nhau quả là rất cần thiết, để cùng nắm tay nhau vượt ghềnh thác trong đời sống

Cảm ơn bạn ,  Bạn luôn vui nhé , xin được gởi bạn bài thơ nữa kể một trong những câu chuyện về cuộc đời khổ cực gian lao của Ba QM


Thân ái


QM







RU CHÁU NGỦ, THƯƠNG ĐỜI BA VẤT VẢ
















RU CHÁU NGỦ, THƯƠNG ĐỜI BA  VẤT VẢ
 
 
 
 
Bà cháu mình cùng ngủ trứa cháu nhé,
Cháu cũng đừng nhè đòi  mẹ nữa nhe
Cháu mà khóc bà không vui đâu đấy
Cháu ngoan nào bà chuyện cháu nghe
 
Chuyện một đời người nặng nhọc nắng mưa
Của ông cố chớ đâu phải người xa lạ
Bởi với nội, ông cố là tất cả
Nghĩa trọng ơn đầy cao tựa Thái sơn
 
Nội thân gái lấy chồng theo qui luật
Trôi dần xa những khúc ruột thâm tình
Thương ông cố nên nội nhớ như in
Quảng đời ông mồ côi nhiều cơ cực
 
Sáng thức giấc sương mai còn đọng cỏ
Bụng đói so cũng phải bước ra đồng
Tay dắt trâu , vai vác cày xa xóm
Ròng rã bước đời  đội nắng dầm mưa
 
Cày  đứng bóng thả cho trâu ăn cỏ
Rung  rung lần trong túi nắm cơm  mo
Mặt úp nón lá, nằm ngã lưng bờ ruộng
Nắng cháy da, phèn quánh đặc chân giò
 
Tối về nhà ông phải  còn phải thức
Hết việc ngày lại đến việc ban đêm
Đêm sáng trăng trâu được nằm nhơi cỏ
Ông còn thức đạp lúa trước sân nhà
 
Nội thức đợi ngồi mái hiên ngủ gục
Nhìn dáng ông nặng nhọc bước rã rời
Dãn xương ngưc tay kéo theo cục đá *
Ông nghĩ gì mà cúi mặt trầm tư
 
Chỉ  mới một chuyện của đời ông cố
Còn rất nhiều nhiều lắm đấy cháu  ơi
Lạc lỏng trôi  theo dòng chảy cuộc đời
Sống trăn trở  với ước mơ chìm đắm
 
Chín mươi năm tảo tần chắt chiu gầy dựng
Buối cuối đời  cũng của để dành dư
Cũng tạo được ruộng  chia phần con cái
Nhà rộng cửa cao, thềm tam cấp nối dài
 
Nội vẫn biết cháu hãy còn bé lắm
Hiểu gì đâu chuyện dâu bể hồng trần
Hiểu gì đâu mà nói chuyện nghĩa ân
Nên đã ngủ say theo từng nhịp võng
 
Thôi cứ coi như nội cũng cần ru nội ngủ.
Cho quên lòng đang vần vũ phong ba…
 
 
24-07-09
Nhật Quỳnh
 

 
* Thuở ấy 70 năm về trước, chưa chế tạo ra cái bồ dùng đập lúa như ở vùng sâu vùng xa của chúng ta ngày nay có nơi còn sử dụng,
Lúa cắt xong gánh về nhà, rải ra khắp sân, lấy dây cột cục đá to rồi kéo lê trên lúa cho rụng hạt xuống sân, xong mới hốt rơm lên đem chất thành đóng để dành cho trâu ăn , hoặc để đốt lửa thổi cơm thay củi,
Những bông lúa rụng xuống sân , chờ sáng ra phơi vài nắng cho đến khi khô





-_______________________________

Ta không thể làm đổi thay hướng gió  
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm
 
Gởi tình theo gió ngàn bay : http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=311311&mpage=35









<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2009 23:36:41 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 27.07.2009 16:34:07 (permalink)
0

Trích đoạn: HoangThienThanhTu


Trích đoạn: Quỳnh Muội






RU CHÁU NGỦ, THƯƠNG BA MỒ CÔI MẸ



Hãy ngủ đi nầy cháu yêu của nội
Cháu ngoan nào đừng gọi mẹ nữa nghe
Cháu đã biết mẹ đi làm sớm tối
Chiều mẹ về sẽ có bánh quà nè

Nội thương lắm cháu nội còn bé dại
Nhớ biết bao khi vắng mẹ hằng ngày
Ba tuổi rồi xa mẹ còn nhè mãi
Khiến nội thương càng nặng nhọc nỗi niềm

Nầy cháu của nội cứ hãy nằm yên
Nội kể cháu nghe chuyện ngày xưa ấy
Thời ông cố nhà đói nghèo lắm vậy
Chín mươi năm trời, ngần ấy thời gian

Độ tuổi cháu ông cố * mồ côi mẹ
Bao thiệt thòi đầy ấp tuổi thơ ngây
Theo cha ra đồng dưới bóng cây nằm ngủ
Đâu như cháu giờ nhịp võng đong đưa

Rúc bên cha đói no ngày hai bữa
Quần vải áo thô sớm tối nhọc nhằn
Mấy mươi năm gian lao từng ngày tháng
Cảnh đời nghèo theo mãi bủa vây thân

Khi nội ru : Mồ côi cha ăn cơm với cá
Còn mồ côi mẹ liếm lá đầu đường
Lại thương đời ông cố vắng tình thương
Mỗi lần ru lòng oặn đau nhiều lắm

Nhắc chuyện xưa hồn nội buồn trĩu nặng
Đời ông cần lao sớm nắng chiều mưa
Nắng sớm mưa trưa đồng sâu cỏ úa

Cuốc bẩm cày thuê gian khổ nói sao vừa

Với con trâu kéo cày ngày hai bửa
Mười hai giờ trưa mới mãn nửa buổi cày
Có khó gì đâu bờ ruộng cao năm tấc
Đói chẳng bước nổi lên ông cố phải bò

Con trâu đang cày với ông thật to
Thấy nội đem cơm mừng cong đuôi vẫy
Miệng trể ra nước miếng dài nhễ nhãi
Bước nặng nề, mừng nội gở ách * ra

Sức của trâu cũng còn thở dốc mà
Trách sao ông không khỏi mồ hôi vã
Không có mẹ là thiếu đi tất cả
Tuổi ấu thơ ngàn câu hát ầu ơ

Nội chỉ kể cho thỏa lòng thương nhớ
Hiểu gì không mà chăm chú nằm nghe
Hiểu gì không mà không còn khóc nữa
Cháu ngoan rồi chờ tối mẹ về nha !




21-07-09
Nhật Quỳnh





* Ba của bà nội , cháu bé gọi bằng ông cố.
* * Cái ách bắt ngang cổ trâu kéo theo cái cày






________________________________

Ta không thể làm đổi thay hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm

Gởi tình theo gió ngàn bay :
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=311311&mpage=35


May quá QM à, vì hồi sáng tôi tìm hoài không thấy topic của bạn, vì thấy bạn viết nhiều cho topic mới mở ra, cứ tưởng như là topic này không còn. Trưa nay trở vào thấy nên mừng húm đây.
Đẹp biết bao nhiêu hình ảnh của Nội ru cháu từ đời này sang đời khác. Và cũng có những đứa con không may mắn bị sinh ra, không có được gần gủi cha, vì cha của bé phải luôn đi làm ăn xa để lo công danh sự nghiệp, còn mẹ thì thui thủi đi về sớm tối có một mình, lại còn phải lo đi tần tảo vì miếng cơm manh áo. Ông ru cháu ngủ mà lòng đứt từng đoạn ruột, vì có ông mới là người hiểu được những uẩn khúc của cuộc đời, cháu thơ vô tội nên làm sao biết hết chuyện của người lớn. Tú xin viết đôi dòng tâm trạng của một ông Ngoại, vì đứa con gái và đứa cháu bất hạnh, cũng may nó chưa đủ hiểu biết những phức tạp của đời sống, ngày mai nó lớn lên có thể mọi việc đã thay đổi tốt hơn, và có thể sẽ vĩnh viễn nó không biết gì về cha của nó.


TÌNH ÔNG NGOẠI

Bé thơ ngây quấn quít theo ông Ngoại
Ông thương chìu bởi con gái vô phần
Ông đứt ruột mỗi lần ru cháu ngủ
Biết làm sao khi định mệnh phù vân

Cháu ngủ nhé mẹ về nhà khuya lắm
Thui thủi một mình vén xếp vá khâu
Ngoại hết lòng tận tụy những canh thâu
Mong tươi sáng có một ngày rạng rỡ

Cha của cháu đi làm ăn xa xứ
Bởi nhà nghèo đồng ruộng lúa nương dâu
Vì tương lai cha phải chịu đương đầu
Đi xa mãi bên tiếng đời giục vọng

Tìm thanh danh tìm nhà cao cửa rộng
Gió cuốn chân đời hụng hẫng mẹ con
Mẹ ở nhà lao lung phận khép tròn
Chờ rã ruột hết quảng đời cay đắng !

Miễn sao con có cuộc đời phẵng lặng
Ông Ngoại chở che góp sức tuổi già
Thương con gái mà cắn lệ châu sa
Ông đứt ruột dại khờ nghe tâm đắng

Ngủ đi cháu trần gian giông gió lặng
Có ông thương dù tình ấy chẳng giống cha
Thương vẫn thương dù mẹ vịt con gà
Ngày sau nữa thị phi đời quên hết !

Tội tình ơi bao năm là đoạn kết
Con gái của tôi và đứa bé ngoan
Một ngày kia cháu lớn lên đàng
Sẽ hiểu được tình cha làm ông Ngoại

Một ngày kia khi công thành danh toại
Bên mẹ hiền ngoại gửi gấm cháu thơ
Vạn tình thương không toan tính dại khờ
Dìu dắt mẹ đi qua cầu ngang trái.





RU CHÁU NGỦ THƯƠNG ĐỜI BA VẤT VẢ
 




 
 
















RU CHÁU NGỦ THƯƠNG ĐỜI BA VẤT VẢ





Bà cháu mình cùng ngủ trứa cháu nhé,
Cháu cũng đừng nhè đòi  mẹ nữa nhe
Cháu mà khóc bà không vui đâu đấy
Cháu ngoan nào bà chuyện cháu nghe
 
Chuyện đời người thiệt thòi vì mất mẹ
Của ông cố chớ đâu phải người xa lạ
Bởi với nội, ông cố là tất cả
Nghĩa trọng ơn đầy cao tựa Thái sơn
 
Nội thân gái lấy chồng theo qui luật
Trôi dần xa những khúc ruột thâm tình
Thương ông cố nên nội nhớ như in
Quảng đời ông mồ côi nhiều cơ cực
 
Sáng thức giấc sương mai còn đọng cỏ
Bụng đói so cũng phải bước ra đồng
Tay dắt trâu , vai vác cày xa xóm
Ròng rã bước đời  đội nắng dầm mưa
 
Cày  đứng bóng thả cho trâu ăn cỏ
Rung  rung lần trong túi nắm cơm  mo
Mặt úp nón lá, nằm ngã lưng bờ ruộng
Nắng cháy da, phèn quánh đặc chân giò
 
Tối về nhà ông phải  còn phải thức
Hết việc ngày lại đến việc ban đêm
Đêm sáng trăng trâu được nằm nhơi cỏ
Ông còn thức đạp lúa trước sân nhà
 
Nội thức đợi ngồi mái hiên ngủ gục
Nhìn dáng ông nặng nhọc bước rã rời
Dãn xương ngưc tay kéo theo cục đá *
Ông nghĩ gì mà cúi mặt trầm tư
 
Mới chỉ một chuyện của đời ông cố
Còn rất nhiều nhiều lắm đấy cháu  ơi
Lạc lỏng trôi  theo dòng chảy cuộc đời
Sống trăn trở  với ước mơ chìm đắm
 
Chín mươi năm tảo tần chắt chiu gầy dựng
Buối cuối đời  cũng của để của dư
Cũng mươi mẫu ruộng  chia phần con cái
Nhà rộng cửa cao, thềm tam cấp nối dài
 
Nội vẫn biết cháu hãy còn bé lắm
Hiểu gì đâu chuyện dâu bể hồng trần
Hiểu gì đâu mà nói chuyện nghĩa ân
Nên đã ngủ say theo từng nhịp võng
 
Thôi cứ coi như nội cũng cần ru nội ngủ.
Cho quên lòng đang vần vũ phong ba…
 


24-07-09
Nhật Quỳnh


 
* Thuở ấy chưa chế ra cái bồ dùng đập lúa như ở vùng sâu vùng xa ngày nay,
     Lúa cắt xong gánh về nhà, rải ra khắp sân, lấy dây cột cục đá to rồi kéo lê trên lúa cho rụng hạt xuống sân, xong mới hốt rơm lên đem chất thành đóng để dành cho trâu ăn , hoặc để đốt thổi cơm thay củi,
Những bông lúa rụng xuống sân , chờ sáng ra phơi vài nắng cho đến khi khô


_______________________________

Ta không thể làm đổi thay hướng gió  
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm
 
Gởi tình theo gió ngàn bay : http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=311311&mpage=35



<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2009 16:48:58 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 28.07.2009 08:13:51 (permalink)
0





 


CÁC CON HÃY SIÊNG VỀ THĂM MẸ

 



( Lời dạy của Ba )

 
 

Nhớ một buổi con về thăm ba mẹ
Chỉ cách  tuần thôi ba cũng buồn buồn
Sau một lúc hỏi thăm về sức khỏe
Đến gần bên ba nói khẻ đủ con nghe
 
“ Đối với ba , ba không hề câu nệ
Việc viếng thăm nếu rảnh cũng được rồi
Chỉ thương nhiều cho mẹ của con thôi
Tay gậy tre lòng bồi hồi trông ngóng
 
Tình của mẹ là sông dài biền rộng
Thật mênh mông hơn cả biển Thái Bình
Trọn một đời chỉ biết có hy sinh
Quyết đưa các con vào đời êm ấm
 
Sao sánh được với sông dài núi thẳm
Đôi ba ngày con hãy nhớ về thăm
Về cùng ba và siêng ngồi lẵng lặng
Nghe mẹ tâm tình chuyện nắng chuyện mưa
 
Sống với ba, mẹ gian khổ nói sao vừa
Ba nghèo khó bao thiệt thòi mẹ gánh
Đường kháng Ba xa nhà vạn dặm
Các con ra đời chỉ có mẹ con chăm
 
Mẹ con bây giờ đã đến tuổi trăm
Một chuến đi xa không ngày hẹn trước
Nỗi đau ấy không thể nào quên được
Không thể nào lòng bình lặng đâu con
 
Thuở lên năm ba đã mồ côi mẹ
Tám mươi lăm năm còn buồn nhớ không nguôi
Dòng chảy thời gian cứ mãi trôi xuôi
Ba nào quên được cảnh đời mồ côi  mẹ
 
Những lời dạy ba mong con nhớ nhé
Kẻo đắm chìm trong hối hận ăn năn
Ai cũng cần mẹ dẫu đến tuổi trăm
Mai nầy tuổi  đời cao con sẽ hiểu
 
Con sẽ nhớ điều vô tình để thiếu
Chỉ đơn thuần thôi về việc viếng thăm
Khi các cháu không mặn nồng  với mẹ
Con sẽ buồn cô quạnh lắm con ơi ! "
 

 
26-07-09
Nhật Quỳnh


 
26-07-09
Nhật Quỳnh





_______________________________

Ta không thể làm đổi thay hướng gió  
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm
 
Gởi tình theo gió ngàn bay : http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=311311&mpage=35


 

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.07.2009 14:12:09 bởi Quỳnh Muội >
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 15 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 212 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9