RU CHÁU NGỦ, THƯƠNG BA MỒ CÔI MẸ
Hãy ngủ đi nầy cháu yêu của nội
Cháu ngoan nào đừng gọi mẹ nữa nghe
Cháu đã biết mẹ đi làm sớm tối
Chiều mẹ về sẽ có bánh quà nè
Nội thương lắm cháu nội còn bé dại
Nhớ biết bao khi vắng mẹ hằng ngày
Ba tuổi rồi xa mẹ còn nhè mãi
Khiến nội thương càng nặng nhọc nỗi niềm
Nầy cháu của nội cứ hãy nằm yên
Nội kể cháu nghe chuyện ngày xưa ấy
Thời ông cố nhà đói nghèo lắm vậy
Chín mươi năm trời, ngần ấy thời gian
Độ tuổi cháu ông cố * mồ côi mẹ
Bao thiệt thòi đầy ấp tuổi thơ ngây
Theo cha ra đồng dưới bóng cây nằm ngủ
Đâu như cháu giờ nhịp võng đong đưa
Rúc bên cha đói no ngày hai bữa
Quần vải áo thô sớm tối nhọc nhằn
Mấy mươi năm gian lao từng ngày tháng
Cảnh đời nghèo theo mãi bủa vây thân
Khi nội ru : Mồ côi cha ăn cơm với cá
Còn mồ côi mẹ liếm lá đầu đường
Lại thương đời ông cố vắng tình thương
Mỗi lần ru lòng oặn đau nhiều lắm
Nhắc chuyện xưa hồn nội buồn trĩu nặng
Đời ông cần lao sớm nắng chiều mưa
Nắng sớm mưa trưa đồng sâu cỏ úa
Cuốc bẩm cày thuê gian khổ nói sao vừa
Với con trâu kéo cày ngày hai bửa
Mười hai giờ trưa mới mãn nửa buổi cày
Có khó gì đâu bờ ruộng cao năm tấc
Đói chẳng bước nổi lên ông cố phải bò
Con trâu đang cày với ông thật to
Thấy nội đem cơm mừng cong đuôi vẫy
Miệng trể ra nước miếng dài nhễ nhãi
Bước nặng nề, mừng nội gở ách * ra
Sức của trâu cũng còn thở dốc mà
Trách sao ông không khỏi mồ hôi vã
Không có mẹ là thiếu đi tất cả
Tuổi ấu thơ ngàn câu hát ầu ơ
Nội chỉ kể cho thỏa lòng thương nhớ
Hiểu gì không mà chăm chú nằm nghe
Hiểu gì không mà không còn khóc nữa
Cháu ngoan rồi chờ tối mẹ về nha !
21-07-09
Nhật Quỳnh
* Ba của bà nội , cháu bé gọi bằng ông cố.
* * Cái ách bắt ngang cổ trâu kéo theo cái cày ________________________________
Ta không thể làm đổi thay hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm
Gởi tình theo gió ngàn bay : http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=311311&mpage=35 May quá QM à, vì hồi sáng tôi tìm hoài không thấy topic của bạn, vì thấy bạn viết nhiều cho topic mới mở ra, cứ tưởng như là topic này không còn. Trưa nay trở vào thấy nên mừng húm đây.
Đẹp biết bao nhiêu hình ảnh của Nội ru cháu từ đời này sang đời khác. Và cũng có những đứa con không may mắn bị sinh ra, không có được gần gủi cha, vì cha của bé phải luôn đi làm ăn xa để lo công danh sự nghiệp, còn mẹ thì thui thủi đi về sớm tối có một mình, lại còn phải lo đi tần tảo vì miếng cơm manh áo. Ông ru cháu ngủ mà lòng đứt từng đoạn ruột, vì có ông mới là người hiểu được những uẩn khúc của cuộc đời, cháu thơ vô tội nên làm sao biết hết chuyện của người lớn. Tú xin viết đôi dòng tâm trạng của một ông Ngoại, vì đứa con gái và đứa cháu bất hạnh, cũng may nó chưa đủ hiểu biết những phức tạp của đời sống, ngày mai nó lớn lên có thể mọi việc đã thay đổi tốt hơn, và có thể sẽ vĩnh viễn nó không biết gì về cha của nó.
TÌNH ÔNG NGOẠI
Bé thơ ngây quấn quít theo ông Ngoại
Ông thương chìu bởi con gái vô phần
Ông đứt ruột mỗi lần ru cháu ngủ
Biết làm sao khi định mệnh phù vân
Cháu ngủ nhé mẹ về nhà khuya lắm
Thui thủi một mình vén xếp vá khâu
Ngoại hết lòng tận tụy những canh thâu
Mong tươi sáng có một ngày rạng rỡ
Cha của cháu đi làm ăn xa xứ
Bởi nhà nghèo đồng ruộng lúa nương dâu
Vì tương lai cha phải chịu đương đầu
Đi xa mãi bên tiếng đời giục vọng
Tìm thanh danh tìm nhà cao cửa rộng
Gió cuốn chân đời hụng hẫng mẹ con
Mẹ ở nhà lao lung phận khép tròn
Chờ rã ruột hết quảng đời cay đắng !
Miễn sao con có cuộc đời phẵng lặng
Ông Ngoại chở che góp sức tuổi già
Thương con gái mà cắn lệ châu sa
Ông đứt ruột dại khờ nghe tâm đắng
Ngủ đi cháu trần gian giông gió lặng
Có ông thương dù tình ấy chẳng giống cha
Thương vẫn thương dù mẹ vịt con gà
Ngày sau nữa thị phi đời quên hết !
Tội tình ơi bao năm là đoạn kết
Con gái của tôi và đứa bé ngoan
Một ngày kia cháu lớn lên đàng
Sẽ hiểu được tình cha làm ông Ngoại
Một ngày kia khi công thành danh toại
Bên mẹ hiền ngoại gửi gấm cháu thơ
Vạn tình thương không toan tính dại khờ
Dìu dắt mẹ đi qua cầu ngang trái.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.07.2009 21:22:48 bởi HoangThienThanhTu >