Chào Thảo Uyên,  
   
  Tên mới nhưng thâm tình cũ vẫn như xưa, đây là hoàn cảnh hiện tại của bác :        
  CHẲNG AI CẦN  
   
  Tám mươi ba tuổi hết thời xuân  
  Lại thấy Diêm Vương tiến đến gần  
  Quỉ sứ xách còng tay ngoắt ngoắt  
  Nam Tào giở sổ bảo khoan khoan  
  Xét công xướng họa thơ Đường luật  
  Trừ tội đùa dai chốn thế gian  
  Những đứa ăn xong ngồi lựa chữ  
  Đem về Âm phủ chẳng ai cần.  
  Võ Nhựt Ngộ/Lá chờ rơi 06/07/2011
 
   
   
  TÌNH VẪN THẾ  
  Giữa trời hoa lá vẫn là xuân.  
  Mây nước trăng sao rất cận gần.  
  Thân hữu ôn nhu như ánh nguyệt.  
  Bạn bè hòa nhập giống hò khoan.  
  Giòng đời tươi đẹp hơn hoa mộng.  
  Cuộc sống bình yên kệ dối gian.  
  Tuế tuế, niên niên tình vẫn thế.  
  Tình ta thơ nhạc lắm ân cần.  
  Trần Thảo Uyên  
   
  Niên niên, tuế tuế hoa tươngb tự  
  Tuế tuế, niên niên nhơn bất đồng  
   
  Kính chúc bác vui  
  
 
        Vẫn còn xuân  
   
  Chữa đến mười mươi : vẫn mãi xuân !!!  
  Cớ chi chi than trách nói xa gần ???  
  … Chờ Rơi, Nhật Ngộ còn ngoắt ngoắt  
  Trần Mạnh …, Tú Gàn dám khoan khoan ???  
  chớ trách tình thơ sao lãng mạn  
  Gật gù Đường luật khó chơi gian  
  Hôm nay rảnh rỗi liền khua bút  
  Miệng thế khen chê tớ đếch cần  
   
  Diệp Khai
         Thân chào Diệp Khai  
   
  Thấm thoát 3, 4 năm rồi phải không!!!!  
  Bây giờ mới gặp lại Diệp Khai.  
   
  Bạn có gì thay đổi không (trong cuộc sống) Như mua nhà mới, thăng quan tiến chức... vân vân và vân vân...  
   
  Chúc bạn luôn luôn khoẻ và vui cùng phát sồi.  
  Nguyễn Thị An Giang.  
   VẪN CẢM XUÂN  
  Hạ đến nhưng mà vẫn cảm xuân.  
  NHiều khi xa tít hóa ra gần.  
  Tưởng rằng mộng ảo - đâu ngờ thật.  
  Ngỡ giống liên hồi - lại nhặt khoan.  
  Cứ thế giòng đời như sóng dạt.  
  Để rối cuộc sống trộn ngay gian.  
  Biết ai mà gởi lời tâm sự  
  Chia sẻ cho nhau những lúc cần.  
  Nguyễn Thị An Giang  
  
            LẮM KẺ CẦN  
   
  Thơ họa trăm tình đậm nét xuân  
  Vui vui nhớ lại bạn xa gần  
  Anh kêu chị đáp lời tung hứng  
  Trẻ gọi già theo bước nhặt khoan  
  Nếu chửa xuôi tay rời cõi thế  
  Thời chưa trả hết nợ dương gian  
  Thơ nồng cảm xúc say tình bạn  
  Lời ghẹo câu trêu lắm kẻ cần.  
  Võ Nhựt Ngộ/Lá chờ rơi 08/07/2011  
   
   
  
SA xin kính chào Bác Lá, cám on Bác đã đem bài xướng hoạ cuả Bác và các anh, chị TMH, DK, TU, AG đến với SA nha, xin hoạ tiếp theo mọi người nè.  
  Chúc bác và qyú anh, chị, bạn một weekend thiệt là vui vẻ.  
   
   
     Vẫn thấy Xuân  
   
  Hạ đến nhưng hồn vẫn thấy xuân  
  Người xa vẫn cảm thấy như gần  
  Lời thơ xướng hoạ trầm rồi bỗng  
  Nét bút thi ca nhặt đến khoan  
  Cuộc sống đa đoan trong cõi tục  
  Thân đời tất bật với trần gian  
  Đi tìm thanh thản quên ngày tháng  
  Chỉ bạn, tình thơ mới thật cần  
  
 
     Sương Anh  
  
      Thân chào Nguyễn Thị An Giang,     
  rất vui khi còn đọc được những bài thơ dí dỏm của Bác Lá Chờ Rơi, và nhất là nhận được sự tiếp đón nồng nhiệt của bạn.  
  Bạn rất tâm lý ! Nhưng làm DK đỏ cả mặt, vâng, khi vui thì người ta … quên ráo trọi, lúc buồn mới lục tung cả ngăn kéo dĩ vãng để tìm lại những giây phút tuyệt vời.  
  Cuộc đời con người hình như giống hệt đường biểu thị của parabol, mà cực đai hướng lên trên (y= -ax2+bx+c) , khi chưa quá nửa đời vẫn tìm đủ mọi cách để đi đến.  
  Còn An Giang thì sao rồi ? Hỏi thừa phải không cứ nhìn giòng thơ lai láng, mượt mà là đủ biết vạn sự hanh thông, muốn gì được đó ! DK đoán đúng không ?  
  Còn DK thì:          
Mãi ước ao  
   
  Đã mấy năm rồi! Vâng, mấy năm  
  Công danh sự nghiệp lúc thăng, trầm …  
  Khi lên nhí nhố như thằng ngố  
  Lúc xuống co mình hệt tiểu nhân  
  Phật dạy vô thường song chữa thấm  
  Chúa nài xóa tội cứ phân vân  
  Ước ao được trẻ như năm cũ  
  Gom hết tình nhân dẫu một lần.  
   
  DK
      Thân chào bạn Diệp Khai,  
  Chính bạn mới là người làm cho người khác trẻ lại.          GẤP MẤY LẦN  
   
  Loay hoay mà hết tháng rồi năm  
  Vận số không lên lại cứ trầm  
  Bởi tại cứng đầu luôn chẳng cúi  
  Vì do ‘mục hạ’ thấy ‘vô nhân’  
  Ghét kẻ hét to tin lếu láo  
  Hẹn ngày tái ngộ hội long vân  
  Sự đời mong đến hồi thay đổi  
  Thời được em yêu gấp mấy lần.  
  Lá chờ rơi 26/07/11
 
   
   
  TRÒNG KÍNH LÃO 
  Mới đó... hôm nào đã hết năm. 
  Nhớ mùi nhang tết với hương trầm. 
  Họ hàng trịnh trọng câu thân ái. 
  Bè bạn xum xuê đón cố nhân. 
  Năm tháng...phủ mờ...tròng kính lão. 
  Thời gian...tô đậm...kiếp phù vân. 
  Còn chăng những chuyện xưa hay nhắc. 
  Chuyện mới hay quên cố nhớ lần. 
  Nguyễn Thị An Giang 
  
 
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.07.2011 09:40:27 bởi Nguyen Thi An Giang >