Gởi người...
Em đọc thơ anh đọc mấy lần
Có lòng thương cảm nhớ bâng khuâng
Đến người quen biết buồn duyên nợ
Hay ngoảnh lạnh lùng vẫy cố nhân
Em giận hờn lìa anh thế sao
Tình say đắm bỗng tựa chiêm bao
Sáng còn tối mất rồi đi biệt
Để buốt cô đơn lệ thấm trào
Tình giữ, cho không, nhuộm tím lòng
Đổi bằng đau khổ suốt đời đong
Bên em đã có người yêu dấu
Nhiều nghĩa đầy tình trọn ước mong
Thôi nói làm chi chuyện lắm buồn
Nhắc chi kỷ niệm thuở vàng son
Coi như không biết không nghe thấy
Cứ để tình đi đỡ tủi hờn!
Thanh Huy
Gởi Ai… Nhắm mắt lòng ghi nhớ từng lời Chợt nghe tim nghẹn buốt chơi vơi Trách tạo hoá gieo tình dang dở Để lỡ tình em cả một đời Em nào đâu nỡ phụ tình nhau Giấu sầu tuôn lệ chẳng kịp lau Yêu thương quấn quýt, lòng chua xót Vì biết ngày mai mộng nát nhàu! Mai lỡ xa rồi anh biết không Tình riêng dấu kín tận đáy lòng Kỷ niệm ngày xưa dù trăn trở Vẫn giữ vẹn nguyên mối tình trong Tình yêu vừa chớm đã chia tay Yêu nhau sao nỡ để đọa đày Một mai sánh bước vui tình mới Có kẻ khóc thầm anh có hay? C Pham Nầy em...
Em nói yêu anh có thật lòng
Xa vời thường nghĩ đến anh không
Hay đêm đêm để anh thầm nhớ
Thui thủi trông người trong lạnh đông
Đã mấy ngày trôi đợi với chờ
Buồn rồi...em mới viết vần thơ
Phân trần ai oán câu duyên nợ
Vội bảo lòng anh quá hững hờ
Nói vậy nhưng anh vẫn đợi mong
Em về nối lại bước tâm đồng
Yêu nhau thắm thiết nào ai phụ
Tại chút hiểu lầm...có khổ không!
Vì quá thương suy tính viễn vông
Hãy vui chớ trách tội cho lòng
Lỗi nầy hứa hẹn ngày mai trả
Đền đáp vuông tròn có được không?
Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2009 23:06:28 bởi TTH >