Thơ vui khép lại tần ngần
Chợt như gió cuốn đôi vần chử hoa
Lâu lâu người lại ghé qua
Viết đôi dòng chử qua loa... mặn nồng
Trích đoạn: Hiền Văn Trần
Thơ vui khép lại tần ngần
Chợt như gió cuốn đôi vần chử hoa
Lâu lâu người lại ghé qua
Viết đôi dòng chử qua loa... mặn nồng
Nhờ mây nên núi liền trời
Nhờ cơn gió thổi hoa cười với trăng
Nhờ ba con chữ lăng nhăng, Mặn nồng ai có tin chăng thơ cười? Trợn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2011 07:05:26 bởi Thi sĩ Ba trợn >