Nợ ?
Có phải lòng riêng mãi nợ nần
Những vần thơ mộng lắm bâng khuâng
Gió thoảng...hương đưa...rèm khẽ động
Tim tím chiều nghiêng...nghiêng bước chân...
Là đấy, tình thơ cứ vấn vương
Nhớ trăng soi bóng giữa đêm trường
Lung linh trãi lụa bên thềm vắng
Nhớ lá ru buồn trong gió sương.
Là nợ tình thơ - nợ thế nhân
Nợ mình câu_chữ với bao lần...
Trở trăn, thương nhớ và mong đợi...
Một bến bình yên giữa cõi trần.
Tú_Yên
r
18-07-2010rr
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2010 20:29:00 bởi Huyền Băng >