HOA MÙA CHINH-CHIẾN
Làng tôi ở một vùng quê
Cha tôi thương mẹ cưới về ở chung
Những năm nghĩa mặn tình nồng
Cũng là những lúc nổ bùng chiến-tranh
Giặc về đất mẹ hoành-hành
Gây bao tang-tóc dân lành quê ta
Cha đành khăn gói đi xa
Nay chiến-khu nọ , mai ra bưng-biền
Bom rơi đạn nổ triền miên
Mẹ con dắt-díu... khắp miền tản-cư
Gió chiều tàu chuối đong-đưa
Cá rô đớp bóng bên bờ ao sen
Đùng...đùng... súng nổ liên-miên
Tiếng la, tiếng hét... khắp miền xốn-xao
Pháo giặc rót đến ào-ào
Mẹ con phải lánh ra hào bờ tre
Người người nhộn -nhạo tư bề
Máy bay giặc lượn trên quê ù...ù...
Bên hào mẹ khẽ tiếng ru
Bờ tre trên võng , con đu theo cành
Bồng... bồng... tiếng mẹ trong thanh
Đưa con vào giấc mộng lành tuổi thơ
Chăm con mẹ dõi bóng thù
Thương chồng đan áo, chiến-khu gởi vào
Gió Đông với cánh hoa đào
Trai mùa chinh-chiến , ai nào đắng cay
Bình-minh ló dạng hôm nay
Mẹ đã khuất núi, khuất mây về ngàn
Chạnh lòng con thắp tuần nhang
Nhớ công ơn mẹ của đàn con côi
Mẹ ơi ! bóng mẹ xa rồi...
Còn đâu tiếng võng, tiếng à... ơi... bồng...bồng...
Bồng bồng...bộng bống...bông...bông...
Rdinh
LÒNG MẸ
"Ầu ơ.... Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
Năm canh dài thức đủ vừa (ơ ơ) năm" *
Mẹ ơi giờ đã xa xăm
Lòng con thương nhớ ăn năn bao lời
Trãi bao giông tố trên đời
Dang tay che chở tuyệt vời tình thương
Mất mẹ là nỗi đoạn trường
Cắt từng khúc ruột vấn vương ngàn đời
Ru con ru hỡi ru hời
Tình bao la ấy bao lời tả đây?
Xót xa thương Mẹ ai hay
Lòng người như thể nước đầy non cao
Mẹ là muôn vạn ngọt ngào
Bao thương bao nhớ dâng trào hồn con
Nhớ từ thưở mẹ còn son
Thương cha vẫn vẹn sắt son đợi chờ
Gặp nhau chỉ có trong mơ
Nhưng lòng dạ chẳng hững hờ cha ơi
Vầng trăng ai nỡ xẻ đôi ?
Nửa in gối chiếc nửa nơi chiến hào
Đêm đêm trở giấc nôn nao
Nuốt yêu nuốt nhớ tận vào buồng tim
Chẳng mong nhưng mẹ vẫn tìm
Bóng người nơi ấy lặng chìm xôn xao
Thay cha mẹ vẫn ngọt ngào
Dạy con thơ dại biết bao điều lành
Xa nhau mái tóc còn xanh
Đến khi đầu bạc mộng lành chưa tan
Rồi giờ mẹ chốn suối vàng
Vẫn chưa thanh thản tình chàng ý ta
Thương mẹ những tháng năm qua
Chắt chiu thương nhớ thôi đà dở dang
Cha về tình đã ngỡ ngàng
Mẹ đâu còn nữa phủ phàng cha ơi.....
Thương mẹ con viết bao lời
Kính dâng hồn mẹ tuyệt vời....mẹ yêu...
thuỵ du
*Bài hát "Ru Con" - dân ca nam bộ
nghe chim vit kêu nhớ mẹ
Chiều nghe chim vịt kêu chiều
lòng con nhớ mẹ thương yêu thuở nào
ầu ơ...lời mẹ vút cao
từ câu tục ngữ ca dao đậm đà
Lời ru nhạc gió hương hoa
đưa hồn con trẻ nhẹ qua giấc nồng
lời ru thiếu phụ thời xụân
cha đi để mẹ khổ buồn chiếc đơn
Một thân gánh nặng vai sờn
tảo tần nuôi dạy đàn con dại khờ
hanh hao vóc dáng tiểu thơ
một thời vang bóng bây giờ héo hon
Một đời vì một đàn con
thân cò lặn lội bên dòng sông quê
những chiều gió bấc thổi về
mẹ rươm rướm lệ nhớ về người xưa
Chiều nay gió bấc thổi qua
tiếng chim vịt gọi xa xa vườn điều
lòng con trống vắng quạnh hiu
thêm thương nhớ mẹ chiều chiều chim kêu.
Nghinh Nguyên
Ai nghe chim vịt kêu chiều
Có nghe chăng tiếng sáo diều vi-vu ?
Tưởng chừng như tiếng mẹ ru
Mà nghe âm-hưởng thiên-thu vọng về
Dạt-dào cơn sóng hồn quê
Phải chăng hồn mẹ quyện về trong con.
Rdinh
Mẹ Tìm Con
Mái tóc điễm sương
Tâm chan tình thương
Mắt tìm con trẻ
Đứa con tha hương
Dáng mẹ nghiên nghiên
không còn hơi sức
Trái tim nghị lực
vẫn hướng về con
Mắt mờ tai điếc
Chân bước run run
Mẹ vẫn anh hùng
Vươn cao sức sống
Mẹ chờ, mẹ ngóng.. Dỏi bóng hình con
Mytutru_30.4.2009
BƯỚC ĐƯỜNG CON ĐI
Mẹ xưa tóc xanh
Dạy con học-hành
Nuôi con khôn lớn
Mong con ra đời
Sống cho phải lẽ
Ngày nay con trẻ
Đã lớn khôn rồi
Chân bước với đời
Cuộc sống luôn vui
Thỏa lới mẹ dạy
Cuộc sống hôm nay
Có nhiều thay đổi
Con vẫn bước tới
Chẳng quản gian-lao
Mong mẹ ngậm cười
Nơi vĩnh-hằng vui
Rdinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2009 06:23:20 bởi Rdinh >